Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 122. Cha phát hiện ra rồi! 2

Chương 122. Cha phát hiện ra rồi! 2Chương 122. Cha phát hiện ra rồi! 2
Cha phát hiện ra rồi! 2
Mạt Mạt nhịn không được thầm nghĩ, sự thịnh vượng và lâu dài của gia tộc có liên quan rất lớn với số lượng người trong gia tộc đó. Nhà họ Khâu không thiếu người, mạng lưới quan hệ lại càng sâu rộng, khó trách trong cơn bão cũng đứng vững không có chuyện gì.
Mạt Mạt nhìn các em trai mình. Em trai út thì coi như xong, chờ đến khi em trai út lớn lên đến độ tuổi kết hôn thì chính sách chỉ được sinh một con có lễ đã áp dụng rồi. Cặp song sinh thì có thể sinh nhiều hơn, đúng rồi, còn có anh cả nữa.
Một bữa cơm càng kéo gần thêm quan hệ giữa hai nhà, mọi người vừa nói vừa cười. Bởi vì hai ông bà Khâu tuổi tác cũng đã lớn, có thói quen nghỉ trưa nên đứng dậy cáo từ.
Bà cụ Khâu kéo tay Mạt Mạt: "Bà đã nói trước với người gác cổng rồi. Ngày mai khi cả nhà cháu đến, cứ trực tiếp đi vào là được."
Mạt Mạt gật đầu: "Dạ cháu biết rồi, bà Khâu."
Hôm nay cũng không phải là ngày chính thức kết nghĩa, nhà họ Khâu chỉ là mang theo thành ý đến hỏi xin ý kiến của vợ chồng Liên Quốc Trung, còn ngày mai mới là ngày chính thức, vậy nên xưng hô của Mạt Mạt lúc này vẫn không có gì thay đổi.
Ông cụ Khâu và Khâu Văn Trạch đi ở phía trước, ông cụ Khâu hỏi con trai: "Con nghĩ sao vê Liên Quốc Trung?”
"Đáng tiếc, nếu anh ta tiếp nhận chuyên nghiệp thì tiền đồ sau này không nói trước được đâu."
Ông cụ Khâu vuốt râu: "Cậu ta nói với cha là muốn ra chiến trường, quả thật đó là ý nghĩ thật, nhưng cũng có tâm tư của mình. Cha đoán là có người từng lôi kéo cậu ta, nhưng mà cậu ta vì người nhà, không muốn bị liên lụy vào nên mới dứt khoát lui về như thế."
"Có lẽ là như vậy, tuy rằng anh ta không nói chuyển nghề đến chỗ nào, nhưng mà con đoán nhất định là một vị trí quan trọng. Như vậy cũng tốt, xử lý không dây dưa dài dòng, sẽ không để cho người ta chú ý tới mấy đứa con trai của mình, cũng có thể bảo đảm cho con trai được phát triển thuận lợi."
"Không sai, cậu ta chính là đang tính toán vì mấy đứa con của mình, đó là một người cha tốt. Hôm nay con có chú ý trên tủ có một chồng sách màu đỏ không?"
"Con có thấy. Có hơn mười quyển, thấy nói là Mạt Mạt mua, còn có cả huy hiệu nữa, thấy sắp cả một hàng.”
Ông cụ Khâu dặn dò: "Con viết thư thông báo cho mấy anh trai con, để cho mấy đứa chúng nó cũng mua, tốt nhất là mỗi người một quyển, mua để dành sẵn ở đó, nói không chừng là hữu dụng đấy."
"Cha, cha nói vậy là có ý gì?"
"Sắp có biến động rồi. Cả gia đình này rất mẫn cảm với hướng gió đầy. Như vậy cũng tốt, sau này sẽ là người một nhà, nếu như cả gia đình này thật sự phát triển thì cũng sẽ là trợ lực cho nhà chúng ta."
"Dạ, con biết làm như thế nào rồi."
Cho dù Mạt Mạt có nghe được hai cha con ông Khâu nói chuyện thì cũng sẽ không giật mình. Vị trí của bọn họ đã định rõ là cần phải suy nghĩ nhiều. Cho dù họ rất thích Mạt Mạt, nhưng rốt cuộc cũng chỉ mới gặp mấy lần nên không có tình cảm sâu đậm. Tình cảm là phải chậm rãi tích lũy, thời gian tích lũy càng lâu thì mới càng nồng đậm hương thơm.
Nếu cha con ông Khâu cái gì cũng không cần mà đã móc tim móc phổi đối tốt với Mạt Mạt, nhà họ Khâu đã sớm không còn nữa rồi, làm sao có được sự thịnh vượng như ngày hôm nay.
Mạt Mạt dọn dẹp phòng bếp xong, cặp song sinh giữ Mạt Mạt lại: "Chị, mau nhìn xem, trong hai cái túi lớn mà nhà họ Khâu mang đến đều có cái gì thế?!"
Mạt Mạt cũng tò mò, bảo Thanh Nhân xách tới mở ra, lần lượt lấy đồ bên trong ra. Sữa mạch nha, sữa bột, trái cây ngào đường, trái cây đóng hộp, vải màu xanh in hoa nhỏ, khăn trùm đầu.
Một túi khác đều là thức ăn, thịt lợn khoảng năm cân, gạo năm cân, đậu phộng hai cân, một chai dầu khoảng hai cân, tôm khô.
"Chị ơi, đều là thứ tốt hết."
"Đúng vậy, đều là thứ tốt, nhưng mà lễ chúng ta chuẩn bị thì nhẹ hơn." "Ngày mai chúng ta đi làm khách chuẩn bị cái gì thế?"
"Trong nhà còn có thỏ khô và gà rừng mỗi thứ một con, hai con cá khô, mười quả trứng vịt muối." Đây là những thứ Mạt Mạt cố ý giữ lại để ngày mai đi tặng lễ.
Liên Quốc Trung đột nhiên đẩy cửa tiến vào: "Năng lực được chừng nào thì cứ dùng chừng đó, nhà chúng ta có thể xuất ra được những lễ vật này đã là rất tốt rồi. Mấy đứa đi ra ngoài trước đi, cha cần nói chuyện với chị con một lát."
Ba anh em đi ra ngoài, Mạt Mạt giật mình, quả nhiên cha đã phát hiện ra rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận