Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 829. Bới Lông Tìm Vết 1

Chương 829. Bới Lông Tìm Vết 1Chương 829. Bới Lông Tìm Vết 1
Ba cha con cùng đông thanh/Ăn."
Hai đứa trẻ xuống đất rất nhanh, Tùng Nhân nhảy xuống giường,Ai xuống giường cuối cùng thì người đó dọn dẹp."
Trang Triều Dương xuống giường chậm re rề, nhặt chăn dưới đất lên giũ mấy cái,"Hai cái thằng nhãi này."
Mạt Mạt chỉ ý cười nơi góc mắt của Trang Triều Dương,'Sau này đừng nhắc tới người cha nghiêm khắc nữa, em thấy số anh là số bị mấy thằng nhãi này bắt nạt đó."
Trang Triêu Dương thay luôn vỏ chăn, trong giọng nói tràn đầy áy náy,'Mấy tháng trời không gặp hai đứa, hay đứa này hiểu chuyện nghe lời, anh cũng nghĩ thoáng rồi, cha nghiêm khác gì đó, cả nhà hạnh phúc là được."
Tay cầm vỏ chăn của Mạt Mạt ngưng lại, có thể khiến cho Trang Triều Dương cảm khái như vậy,"Tình hình rất căng thẳng sao."
Trang Triều Dương cười, "Biết là không giấu được em, yên tâm đi, không sao đâu."
Trang Triều Dương không chịu nói, Mạt Mạt cũng không hỏi nữa, cô biết tương lai, biết kết quả, biết hết mọi thứ.
Sự trùng sinh của cô đã khởi động đôi cánh, thay đổi người bên cạnh, vị trí của tất cả mọi người đã khác, tương lai của bọn họ đều hoàn toàn mới, Mat Mạt không thể dự đoán.
Mat Mạt đã nghĩ thông, những gì cô có thể làm đều đã làm, giờ cô không thể làm gì nữa, tất cả thuận theo tự nhiên.
Trên bàn ăn, Trang Triêu Dương hưởng thụ đãi ngộ như hoàng để, xới cơm có An An, gắp thức ăn có Tùng Nhân, Trang Triều Dương cảm thấy, con trai cũng rất tốt, đương nhiên trừ những lúc phá phách ra.
Bữa tối Trang Triều Dương ăn no căng, cả nồi canh gà đều vào bụng anh, tuy no quá rất khó chịu, nhưng cũng rất hạnh phúc.
Buổi tối Trang Triều Dương và các con chơi đùa, mãi cho đến khi dỗ hai đứa nhóc đi ngủ Trang Triều Dương mới trở lại.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Mạt Mạt vẫn đợi Trang Triều Dương, Trang Triều Dương lên giường, Mạt Mạt nép vào người Trang Triều Dương, ban nãy các con ở đó, Mat Mạt ngại không sờ mó Trang Triều Dương, sau khi đã sờ mó tỉ mỉ xong, mới biết Trang Triều Dương gầy đi biết bao nhiêu.
"Ngày mai em làm một ít đồ ăn cho anh mang đi, tập luyện xong thì ăn một ít, cơ thể anh không còn trẻ nữa rồi."
Trang Triều Dương nghe xong câu cuối thì mặt xanh lè, sam mặt,"Cái gì mà anh không còn trẻ nữa, đồng chí Liên Mạt Mạt anh vẫn chưa đến bốn mươi, anh đang tuổi tráng niên, tuổi tráng niên.”
Mat Mạt,"Đồng chí Triều Dương, anh nói như vậy không chột dạ sao?”
Trang Triều Dương lật người đè lên Mạt Mạt,"Thế thì để anh chứng minh nào."
"Ái, không phải, em sai rồi, em biết rồi, em biết anh tráng niên, em sai rồi, em sai rồi."
Cuối cùng Mạt Mạt sâu sắc trải nghiệm được Trang Triều Dương không chột dạ, đang tuổi tráng niên, nói nhiều rồi đều là nước mắt, sau này nhất định phải quản lý cái miệng của mình cho tốt,
Chủ nhật Mạt Mạt và Trang Triều Dương tới vùng nông thôn gần đó, Mạt Mạt mua một con dê, ở chỗ tập trung gặp được bán thịt bò, bò chết do già yếu.
Mạt Mạt nua mười lăm cân, rồi lại một một ít cá nhỏ nữa, hai vợ chồng xách một đống đồ.
Về đến nhà, Mạt Mạt sai Trang Triều Dương đem một nửa con dê đến nhà chị, thịt bò không biếu, Mạt Mat muốn làm một ít cho Trang Triêu Dương đem đi.
Mạt Mạt bận rộn cả một ngày trời, nhà cô đều toàn là mùi thơm ngào ngạt, Tùng Nhân và An An thèm nhỏ dãi mon men xung quanh.
Mạt Mạt làm không ít đồ, giờ tháng mười rồi, trời không còn nóng nữa, bộ đội lại ở trên núi mát mẻ, cho nhiều muối một chút là có thể để rất lâu.
Mạt Mạt làm thịt bò kho nước tương, làm thật mặn, còn làm thịt bò sợi xào, thịt bò khô thì thôi, làm rất mất thời gian, lần này Trang Triêu Dương đi vội vàng, không đem theo được, Mạt Mạt định làm xong rồi gửi tới cho anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận