Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 213. Phiếu 1

Chương 213. Phiếu 1Chương 213. Phiếu 1
Phiếu 1
Một ngày mới bắt đầu, Mạt Mạt phải đi làm, không thể đưa anh trai đến ga tàu hỏa được. Cô chuẩn bị bưu kiện giao cho cặp song sinh, lần này Mạt Mạt chuẩn bị một bình tôm chiên giòn, một chai tương ớt, còn có bánh bao súp. Đây là do anh trai mãnh liệt yêu cầu, nói là nó không chỉ ngon mà còn thuận tiện nữa, nhất là lúc hành quân. Lần trước cô gửi cho anh một túi lớn mà đều bị cướp không còn lại cái nào.
Lần này Mạt Mạt làm nhiều hơn, chuẩn bị hai cân, Mạt Mạt lại luộc thêm mười quả trứng gà, không chuẩn bị thêm mấy thứ khác nữa.
Ngày đầu tiên Mạt Mạt đi làm, đi rất sớm, không ngờ lại có người đi sớm hơn cô. Tôn Tiểu Mi nhìn thấy Mạt Mạt cũng không kinh ngạc, cười chào hỏi: "Mạt Mạt."
Mạt Mạt lạnh nhạt gật đầu: "Ừ."
Tôn Tiểu Mi biết cô ta đã đắc tội Liên Mạt Mạt, nhưng ở cửa hàng bách hóa cô ta là người mới, lại không có bối cảnh, cần phải có quan hệ tốt với Liên Mạt Mạt: "Chuyện lần trước là tôi không đúng, tôi không nên đố ky, nói không lựa lời như thế, hy vọng cô có thể tha thứ cho tôi."
Mạt Mạt làm người có quy tắc, những người xúc phạm đến giới hạn của cô thì cô sẽ từ chối qua lại: "Không" Tâm tình Tôn Tiểu Mi hơi kích động: "Vì sao? Tôi đã xin lỗi rồi mà."
Trong mắt Mạt Mạt lộ ra vẻ châm chọc: "Giết người rồi nói một câu xin lỗi là có thể được tha thứ à?”
"Sao lại là giết người, tôi chỉ nói mấy câu mà thôi, cũng không tạo thành thương tổn gì cho cô hết."
Ngay từ đầu Mạt Mạt đã không thích Tôn Tiểu Mi, lạnh lùng nói: "Mấy câu nói kia của cô đối với người bình thường không thua gì giết người, hơn nữa có phải nói không biết lựa lời hay không thì trong lòng cô là rõ ràng nhất, có một số việc nên giữ lại một chút thể diện vẫn là tốt hơn."
Ánh mắt Tôn Tiểu Mi né tránh, đúng lúc đó chủ nhiệm Triệu đi tới: "Mạt Mạt, đến sớm vậy à, sao cháu còn chưa lên?”
"Dạ, cháu lên ngay đây.”
Chủ nhiệm Triệu cười: "Cô nhóc, đừng có chạy như thế, đi từ từ thôi."
Tôn Tiểu Mi sắc mặt âm trầm, nếu cha cô ta vẫn còn tại vị, cô ta cần gì phải đi lấy lòng Liên Mạt Mạt chứ? Chủ nhiệm phòng cô ta đang làm cũng sẽ chiếu cố cho cô ta.
Nghĩ tới đây, Tôn Tiểu Mi càng thêm hận Hướng Hoa, mặt mày u ám đi lên lầu.
Trong văn phòng, chủ nhiệm Triệu cầm hai cuốn sổ cái đưa cho Mạt Mạt: "Cháu đã biết cách xem sổ cái chưa?" "Dạ rôi."
"Vậy thì tốt, ở đây có bàn tính, cháu tính toán hết hai sổ cái này, đây là công việc của cháu trong ngày hôm nay.”
Mạt Mạt nhận lấy hai cuốn sổ cái: "Dạ được."
Nói thật ra thì Mạt Mạt quen dùng máy tính hơn. Còn cách sử dụng bàn tính như thế nào thì cô đã sớm trả lại hết cho thầy cô rồi. Cô lại học cách dùng bàn tính với chủ nhiệm Triệu một lúc, đến lúc quen thuộc mới bắt đầu công việc.
Tính toán là thế mạnh của Mạt Mạt, với những số nhỏ cô chỉ cần tính nhẩm không cần dùng đến bàn tính, chỉ những số lớn mới dùng bàn tính để tính toán. Tốc độ của cô rất nhanh, chỉ dùng thời gian một buổi sáng là đã hoàn thành hơn một quyển, tốc độ chỉ chậm hơn Lý Cường và Vương Lâm một chút.
Lý Cường xoa xoa ngón tay hơi đau nhức của mình: "Chủ nhiệm, phòng chúng ta có thêm một mãnh tướng rồi! Sau này không cần phải làm thêm giờ nữa."
Ai cũng thích người có năng lực, Vương Lâm cũng khen: "Sau này công việc của chúng ta có thể thoải mái hơn một chút rồi."
Chủ nhiệm Triệu cũng vui vẻ cười ha ha: "Được rồi, buổi sáng chỉ làm đến đây thôi, đều đi ăn cơm đi"
Vương Lâm kéo tay Mạt Mạt: "Đi nào, chị dẫn em đến căng tin." Mat Mạt ngượng ngùng nói: "Ơ nhà em còn có ba đứa em trai nữa, em còn phải vê nhà nấu cơm, chị Vương à, thật ngại quá."
"Không sao mà, thời gian cũng không còn sớm nữa rồi, em mau về nhà đi."
"Dạ."
Buổi trưa Mạt Mạt về nhà trộn mì, làm cả một chậu lớn, cuối cùng cũng không còn sót lại một chút gì. Thanh Nghĩa xoa bụng: "Chị ơi, nhà chúng ta còn lại bao nhiêu phiếu nữa thế?"
"Tháng này thì hết, cũng may mà ngày mai là ngày đầu tháng rồi."
Thanh Nghĩa kêu rên: "Lại phải dậy sớm chiến đấu rồi."
Mạt Mạt thu dọn bát đũa: "Bảng tin đường phố sáng nay có thông báo thực phẩm phụ tháng này sẽ có cái gì không?”
Thanh Nhân đi xem: "Tháng này không có thịt heo, nhưng mà có cá, rau xanh là từ phía nam vận chuyển tới, còn có ớt xanh và cà tím nữa."
"Có giới hạn số lượng không?"
"Mỗi nhà năm cân, cá thì mỗi nhà được hai con."
Bạn cần đăng nhập để bình luận