Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 593. Nhớ thương 1

Chương 593. Nhớ thương 1Chương 593. Nhớ thương 1
Mạt Mạt cầm chìa khoá đến dưới lầu, Vân Kiến chạy tới cửa lầu, Mạt Mạt xách rổ, thật nặng, có thể đến hai mươi cân "Nặng như vậy một mình em xách trở vê?"
Vân Kiến lau mồ hôi, tay cũng đang run,'Không có, chú Lý Thông giúp em xách tới cửa đại viện, chú ấy còn có việc nên đi rồi, còn lại là em xách."
Mat Mạt mở đống cỏ bên trên giỏ ra,"Nho?"
Vân Kiến gật đầu,"Vâng, chú Lý Thông hôm qua đi Dương Thành, anh Thanh Bách nhờ chú ấy mang hộ vài thứ trở về, vừa vặn cô muốn mang nho cho chị, chú Lý Thông liền mang hộ trở về."
Mạt Mat lôi kéo tay Vân Kiến đi lên lầu,'"Nhà anh cả có nho không?"
Vân Kiến gật đầu,"Có, anh Thanh Bách giữa trưa lấy đi rồi."
Mat Mạt cười,"Vậy thì tốt quá, không cần chia."
Vân Kiến hỏi,"Chị, nhà cô có cây nho sao?"
Mat Mat lắc đầu,"Nhà cô em không có, cây nho này là của nhà chị."
"Chị có nhà ở Dương Thành hả?"
Mạt Mat gật đầu,'Đương nhiên là có, nhà ông ngoại của anh rể em, bởi vì ông ngoại Trang mất rồi, phòng ở để lại cho anh rể em, cho nên chị mới có nhà ở Dương Thành, cổng riêng sân riêng, trong viện không chỉ có cây nho, còn có giếng nữa, nước vô cùng ngọt."
"Vậy chờ lúc chúng ta về Dương Thành em sẽ đến xem thử."
"Được!"
Buổi chiều Mạt Mạt phơi đậu giác sợi, dưa muối cũng ướp gia vị, bận rộn xong đã năm giờ.
Mạt Mạt ngồi trên ghế, nhìn Vân Kiến ở bên cạnh,"Vân Kiến vất vả rồi, nếu như không có em thì chị còn phải làm hơn hai ngày mới xong!"
"Không khổ cực, em học được ở chị rất nhiều thứ!"
Mạt Mat vịn ghế đứng dậy,'Chị đi cho Tùng Nhân bú, ban đêm làm một bàn đồ ăn thật thịnh soạn."
Vân Kiến gật đầu,'Vâng."
Mạt Mạt vào nhà, Tùng Nhân và Vân Bình đang chơi, Mạt Mạt nói: "Vân Bình thật giỏi."
Vân Bình thẹn thùng mà nói: "Tùng Nhân thích em, em cũng thích Tùng Nhân."
Mạt Mạt ôm lấy Tùng Nhân, Tùng Nhân còn ở trong ngực Mạt Mạt vặn vẹo thân thể, muốn đi về phía Vân Bình! Mạt Mạt vỗ vào mông Tùng Nhân/Ăn sữa trước đã, cơm nước xong xuôi lại chơi với cậu út nhé."
'Aal"
Vân Bình là một đứa nhỏ hay xấu hổ, bò xuống giường tìm anh trai. Mat Mat cho con ăn sữa xong đi ra nầu cơm, cơm tối ở niên đại này đúng là bữa tiệc lớn, cá kho tàu, cá chiên cay, làm một bát canh rong biển, rong biển trộn, cuối cùng còn làm một đĩa đậu phộng chiên, món chính là cơm.
Miêu Niệm rửa tay ngồi ở trước bàn,'Đây cũng quá phong phú rồi."
Miêu Niệm đã rất lâu chưa ăn món ngon như vậy, nhớ năm đó, thứ ông ấy ăn đều là của nhà hàng cao cấp, ăn uống phải gọi là vô cùng kén chọn, mà bây giỜ, có thể ăn được cá thì cũng là hạnh phúc rồi.
Mat Mat đơm cơm "Cháu nhờ người gửi cá đến, ăn mừng một bữa."
Miêu Niệm là người thích ăn hải sản, bữa cơm này ăn thỏa mãn nhất.
Sau bữa ăn còn có thể ăn nho ngâm qua nước lạnh, cảm khái,"Đây mới gọi là cuộc sống."
Mạt Mạt đùa với Tùng Nhân nói: "Cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tốt, tiêu chuẩn cuộc sống cũng sẽ tăng lên."
Miêu Niệm cắn một quả nho,'Xã hội đang phát triển, sẽ thực hiện được thôi."
Miêu Niệm về nhà, mang theo mấy cành nho.
Trang Triều Dương ôm Tùng NhânNói cho em một tin tức tốt."
Mat Mạt xếp ta đã phơi khô/'Anh sắp được nghỉ rồi?"
"Đồng chí Mạt Mạt, em không thể phối hợp chút hả?"
Mat Mạt cúi đầu,À, vậy anh hỏi lại đi."
"Nói cho em một tin tức tốt."
Mat Mạt uốn lên con mat'Anh sắp được nghỉ rồi?"
Trang Triều Dương"...
Mat Mạt cười ha ha, hỏi,'Được nghỉ mấy ngày?"
Trang Triều Dương hừ một tiếng, ôm Tùng Nhân đi ra phòng khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận