Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1453. Tâm sự 1

Chương 1453. Tâm sự 1Chương 1453. Tâm sự 1
Thanh Xuyên cũng chết lặng, nhìn hai đứa bé đang gào khóc đòi ăn, trợn tròn mắt, không biết nên làm gì, cứ ngây ngốc đứng đấy.
Mạt Mạt đã nhanh nhẹn vọt tới chỗ sữa bột, thử nhiệt độ rồi cho hai đứa bé ăn.
Mạt Mạt nhìn hai vợ chồng trẻ, thật sự không yên tâm, hai đứa này đều được người nhà nuông chiều lớn lên, đừng thấy năm đó hoàn cảnh không tốt, cuộc sống vất vả, nhưng hai đứa này đều được người trong nhà chiều chuộng, thật sự không chịu khổ.
Hai năm này đã lớn rồi, nhưng chỉ có tuổi tác nhiều lên chứ không hề trưởng thành, giờ bọn nhỏ đã được sinh ra rồi, hai người này vẫn có dáng vẻ tôi đang ở đâu, tôi nên làm gì, tôi rất luống cuống.
Mạt Mạt xoa nhẹ cái trán, rầu cả người, tình trạng này, cô không sắp xếp rõ ràng thì không có cách nào để đi về.
Bọn nhỏ ăn no rồi, hai mắt đen láy đảo qua đảo lại, bây giờ mới là ngày thứ ba, đứa nhỏ còn rất yếu ớt, uống sữa chưa được bao lâu đã ngủ mất rồi.
Cha mẹ mới vẫn còn chậm chạp, Mạt Mạt quyết định tay nắm tay để dạy, cũng may hai đứa đều thông minh, rất nhanh đã tìm ra được phương hướng để lo liệu cho bọn nhỏ, buổi tối đã có thể tự cho con bú rồi. Mat Mạt nhìn Thanh Xuyên cẩn thận thay ta cho đứa nhỏ, khỏi phải nói nghiêm túc biết bao nhiêu, mỗi một bước giống như là nét vẽ bên dưới ngòi bút của cậu vậy, không sai một tí nào, làm không tệ.
Cha mẹ trẻ phát hiện ra niềm vui thú mới, buổi tối cũng không cần Mạt Mạt nữa, tự chăm sóc cho mình, Mạt Mạt cũng vui vẻ vì được nhàn rỗi.
Nhưng sang đến hôm sau, tinh thần hai đứa cũng không phải là rất tốt, đừng thấy hai đứa bé ngoan ngoãn, nhưng số lần đi tiểu trong đêm có hơi nhiều, cha mẹ mới có chút không chịu nổi.
Mạt Mạt cảm thấy có so sánh mới biết mình hạnh phúc, sinh ba đứa, đều nuôi rất dễ.
Thanh Xuyên ăn sáng, mặc dù mệt, thế nhưng vẫn kiên trì đi đón người tới.
Tiểu Vũ ngủ bù, Mạt Mạt trông hai đứa nhóc, nhìn chằm chằm hai bé cưng đang nằm song song với nhau, nhịn không được bật cười, dáng vẻ hai thằng nhóc giống nhau, tính tình cũng giống nhau, ngay cả động tác ngủ cũng vậy, rất thú vị.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Ban ngày hai đứa bé vô cùng ngoan ngoãn, ngoại trừ ăn thì cũng là ngủ, đây là vì đêm chơi đùa nhiều nên bọn nó cũng sẽ mệt mỏi.
Mạt Mạt nhìn thóp thở của hai đứa bé đang phập phồng, tạm được không phải rất lớn.
Mạt Mạt nghe thấy tiếng mở cửa ở dưới lầu, thấy Tiểu Vũ và bọn nhỏ đều đang ngủ, rón rén mở cửa xuống lâu.
Dưới lầu Thanh Xuyên đã trở về, sắc mặt có chút không thoải mái, Mạt Mạt nhìn thấy người theo sau lưng Thanh Xuyên, sắc mặt cũng sửng sốt, nghiêm mặt lạnh lùng: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Phùng Quyên mới phát giác được như bị sét đánh, tại sao lại gặp Liên Mạt Mạt.
Lần đầu tiên Thanh Xuyên thấy chị gái thẳng thừng thay đổi sắc mặt: "Chị, hai người quen biết à?"
Mạt Mạt lạnh lùng lên tiếng: "Nào chỉ là quen biết, Phùng Quyên, mẹ ruột của Mễ Mễ."
Phùng Quyên nghe thấy hai người nói chuyện, cô ta biết công việc này của cô ta xong rồi, đây là cô ta phải dùng thủ đoạn mới kiếm được việc này, mỗi tháng 400 tiền M, nơi này quả nhiên dễ kiếm tiền.
Ở trong nước Phùng Quyên đã thấy được tiền vốn của châu báu nhà họ Thẩm, cũng thấy được cái gì là công ty, đã có dã tâm, cứ chờ đợi ở đặc khu, cô ta muốn kiếm tiền, kiếm rất nhiều tiền.
Phùng Quyên nghe người khác nói, ở nước ngoài khắp nơi trên đất đều là tiền, phải nỗ lực là có thể kiếm được tiền, cô ta hy sinh thể xác, bỏ ra tình cảm giả dối, có được cơ hội ra nước ngoài rồi, còn chưa bắt đầu tái sinh cuộc sống mới, đã hứng lấy sự mờ mịt.
Nơi này ngôn ngữ bất đồng, ẩm thực khác biệt, văn hóa khác biệt, cô ta ngay cả việc ra khỏi cửa cũng trở thành khó khăn, vốn dĩ nghĩ là đến nước ngoài rồi thì đá bạn trai đi, nhưng kết quả, trái lại cô ta phải năm chặt hơn chút.
Mạt Mạt không biết trong vài giây ngắn ngủi Phùng Quyên đã nhớ lại cô ta đến đây như thế nào, trong lòng đang oán hận rằng không công bằng, cùng là phụ nữ xinh đẹp, vì sao ra đời lại có sự khác biệt lớn như vậy.
Mạt Mạt chỉ ra cửa: "Cô có thể đi rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận