Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1623. -

Chương 1623. -Chương 1623. -
Mat Mat có một loại xúc động muốn bóp chết Từ Lị, mặc dù Từ Lị không nói bản thân mình cụ thể có bao nhiêu tiền, nhưng Mạt Mạt cũng tính qua lợi nhuận của Kỳ Dung, tiền cho Từ Lị hàng năm cũng không ít, Từ Ly còn không tự tin là làm loại nào, Kỳ Dung còn thiếu nước đem tất cả vốn liếng đưa cho Từ LỊ.
Mạt Mạt coi như đã nhìn ra, Từ Lị có sự bất an, Kỳ Dung nhìn thấy, cho nên cho Từ Ly thêm tiền vốn, Kỳ Dung làm rất thực tế al
Mạt Mạt cứ có cảm giác mình bị cho ăn cẩu lương, mặc kệ Từ Lị: "Em có điều gì không hiểu thì hỏi cái vị kia của nhà em kìa."
Từ Lị chỉ là đi vào ngõ cụt, lúc này suy nghĩ rõ ràng, cũng đã hiểu tấm lòng của Kỳ Dung, càng xấu hổ hơn.
Buổi trưa Mạt Mạt giữ Từ Lị lại ăn cơm, sau đó đợi bọn nhỏ ngủ trưa, Mạt Mạt và Từ Li ra phố, bọn nhỏ để cho chị dâu Tôn trông là được rồi.
Mạt Mạt kéo Từ Lị đi mua sáu bảy bộ quần áo, còn mua mấy chiếc túi và giầy dép tương xứng, rồi về thẳng nhà Từ Lị.
Từ Lị lại chuyển nhà ra chỗ khác, biệt thự nhỏ hai tầng, trước sau đều có vườn hoa, trong nhà cũng có bảo mẫu.
Mạt Mạt bảo Từ Lị đều thử hết, cảm thấy rất không tệ.
Hai mắt Từ Lị cũng sáng lên, đây chính là phái hành động, dọn dẹp hết quần áo ban đầu.
Mạt Mạt nói: "Sau này em cứ chọn quần áo theo như kiểu dáng mà chị mua cho là được."
Từ Lị gật đầu: "Em biết rồi."
Mạt Mạt nói: "Phụ nữ phải đối với mình tốt một chút, chờ lát nữa lúc làm tóc, lại mua thêm vài quyển tạp chí, dù sao em cứ nhớ kỹ, em cũng phải chăm sóc nhiều hơn, em càng xinh đẹp, mới có thể khiến cho Kỳ Dung có cảm giác nguy hiểm, xúc tiến tình cảm vợ chồng."
Từ Lị liên tục gật đầu, cô ấy hối hận rồi, sớm biết vậy thì đã đến tìm Mạt Mạt từ lâu rồi.
Hai người lại đi làm tóc, Mạt Mạt không thích uốn tóc, đã không vừa mắt với mái tóc xoăn của Từ Lị từ lâu, đến tiệm cắt tóc duỗi thẳng lại, lại làm kiểu tóc, Mạt Mạt hài lòng: "Tự em nhìn xem, có phải là trẻ ra mấy tuổi hay không."
Từ Lị đứng trước gương ngắm nghía, gương mặt vui sướng: "Đúng vậy, Mạt Mạt em quá yêu chị rồi."
Mạt Mạt bĩu môi: "Sau này em đừng đột nhiên chạy tới khóc lóc dọa chị là được rồi."
Từ Lị đỏ mặt: "Sau này sẽ không."
Mạt Mạt nhìn thời gian, bây giờ đã ba giờ chiều rồi: "Chúng ta trở về đi, có lẽ đứa nhỏ nhớ em rồi."
Trên đường trở về, Từ Lị liên tục soi gương, đột nhiên nói: "Mạt Mạt, chị nhìn xem có phải Kỳ Kỳ hay không? Người bên cạnh Kỳ Kỳ là ai vậy, hai người thân mật như thế."
Xe của Mạt Mạt đã lái qua rồi, quay đầu nhìn lại, đây là Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ và Trịnh Nghĩa đã kết hôn rồi, nhưng nhìn Kỳ Kỳ lôi kéo tay của người đàn ông, Mạt Mạt nghĩ không tử tế, Trịnh Nghĩa bị cắm sừng rồi.
Mạt Mạt: "Đừng quan tâm Kỳ Kỳ nữa, chị có thể nói cho em biết, hôm nay nhìn thấy những gì thì chôn ở trong bụng, tránh cho sau này cô ta biết là em biết thì sẽ oán hận lên người em, cô ta nếu như trở nên xấu xa thì em không chơi lại được đâu."
Từ Lị dĩ nhiên là tự hiểu rõ, che miệng: "Em nhất định chôn ở trong bụng."
Trở về nhà, thằng nhóc con đã khóc một trận rồi, tui thân nhìn mẹ, Từ Li đau lòng muốn chết: "Đến đây với mẹ nào."
Thằng nhóc đột nhiên chớp mắt, đột nhiên có chút không quen mẹ, giọng nói non nớt: "Mẹ, thật xinh đẹp."
Từ Lị đắc ý chết thôi, ôm lấy thằng nhỏ: "Con trai ngoan, thật ngoan!”
Mạt Mạt đuổi Từ Lị: "Mau đi về nhà đi."
Từ Lị cám ơn Mạt Mạt: "Bây giờ em đi."
Lúc này điện thoại vang lên, Mạt Mạt nhận điện thoại, cúp điện thoại: "Khoan hang đi, có người tới đón em rồi."
Từ Lị lập tức nghĩ đến là ai, khuôn mặt đỏ bừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận