Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1423. Quen thuộc 1

Chương 1423. Quen thuộc 1Chương 1423. Quen thuộc 1
Giờ này khách mời cơ bản đã đến đông đủ, tất cả mọi người ở trong đại sảnh nói chuyện phiếm, không có mấy người chú ý tới tình hình ngoài cửa, cũng may mà không chú ý, nếu không hôn lễ hôm nay đã nhiều trò cười rồi.
Ở niên đại này bạn trai cũ đến quấy phá hôn lễ là một tin tức lớn, cho dù Ngô Ảnh và người đàn ông kia không có chuyện gì, cũng sẽ có những lời ong tiếng ve được truyền ra ngoài, bạn bè của Khởi Hàng nhất định sẽ coi thường Ngô Ảnh.
Sắc mặt Trang Triều Lộ không được tốt, Mạt Mạt thấp giọng: "Chị, chị cứ vững vàng ở trong đại sảnh, em và Triều Dương đi ra xem một chút."
Trang Triều Lộ hít sâu một hơi, gật đầu: "Được."
Trang Triều Lộ không có ý kiến gì với vợ của con trai, nhưng ngày đại hỉ ầm ï ra chuyện, trong lòng vẫn là không thoải mái.
Mạt Mạt và Trang Triều Dương vội vàng đứng dậy ra ngoài, Khởi Hàng và Ngô Ảnh đứng ở cửa ra vào, hai người lạnh mặt, Khởi Hàng nắm chặt tay, kiềm chế không xông lên đánh người.
Mạt Mạt cũng coi như đã nhìn thấy chính chủ rồi, sau đó ngây ngẩn cả người, người đàn ông này cô biết, khách hàng của Thẩm Triết, Mạt Mạt đã gặp ở công ty, hình như tên là Chu Văn Học.
Vốn dĩ Mạt Mạt có ấn tượng không tệ đối với Chu Văn Học, hình tượng của anh ta giong như thư sinh, dáng vẻ sạch sẽ gọn gàng, trời sinh khiến cho người ta có thiện cảm.
Mạt Mat trầm mặc, sau này nhìn người không thể phán đoán từ tướng mạo được.
Chu Văn Học cũng nhận ra Mạt Mạt, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, chờ sau khi xác nhận Mạt Mạt là luật sư Liên, lúng túng, cười trừ nói:
"Luật sư Liên sao cô lại ở đây?"
Mạt Mạt lạnh mặt: "Cháu ngoại tôi kết hôn, đương nhiên tôi ở đây rồi."
Chu Văn Học cười khan một tiếng, nhanh chóng liếc mắt nhìn Khởi Hàng, hối hận rồi, vì sao lúc ấy không điều tra rõ đã tới, lúc ấy anh ta chỉ cho rằng Tô Khởi Hàng là ông chủ của nhà máy thực phẩm thôi
Chu Văn Học coi thường Tô Khởi Hàng, một người làm thực phẩm, sao có thể so sánh với người làm kinh doanh nhập khẩu như anh ta, anh ta còn rất tự tin có thể theo đuổi lại Ngô Ảnh nữa! Hiện tại xem ra có chút khó làm.
Lúc này Ngô Ảnh cũng mở miệng: "Anh đi đi, tôi không muốn gặp lại anh nữa, anh đừng có đến quấy rầy cuộc sống của tôi."
Chu Văn Học mím môi, vừa mới nói chữ "Anh", Mạt Mạt đã cướp lời: "Tổng giám đốc Chu dây dưa quá mức cũng không tốt, chuyện năm đó đã qua rồi, anh nói có đúng không?” Mặc dù Mạt Mat không uy hiếp rõ ràng, nhưng từ giọng điệu đã nói rõ tất cả, công ty của Thẩm Triết cũng không thiếu khách hàng, phải biết là bởi vì Thẩm Triết có mối quan hệ của nhà họ Thẩm ở nước ngoài, toàn bộ hàng lấy được của các công ty kinh doanh nước ngoài đều là giá rẻ nhất, chất lượng cũng là tốt nhất, rất nhiều hàng khan hiếm chỉ có ở chỗ của Thẩm Triết.
Chuyện này đã thành cố định, khách hàng của Thẩm Triết rất nhiều, rất nhiều thương gia vì có thể lấy được hàng, còn chèn ép lẫn nhau.
Chu Văn Học kinh doanh đã lâu như vậy, dĩ nhiên nghe ra ý tứ của Mạt Mạt, những thương gia hợp tác với Thẩm Triết đều biết quan hệ của Liên Mạt Mạt và Thẩm Triết, Liên Mạt Mạt, ở trước mặt Thẩm Triết là có ảnh hưởng nhất định.
Chu Văn Học kinh doanh không dễ dàng, vì để thoát khỏi vợ trước anh ta đã tốn không ít tiền, anh ta không thể mất đi nguồn cung cấp, Chu Văn Học cười khan một tiếng: "Tôi còn có việc, quấy ray rồi."
Khởi Hàng bĩu môi: "Tôi còn tưởng rằng tổng giám đốc Chu có bao nhiêu chứ, hôm nay coi như thấy được rồi."
Bước chân của Chu Văn Học nhanh hơn không ít, còn thiếu nước chạy.
Trang Triều Dương gõ đầu Khởi Hàng: "Thời gian không còn sớm nữa, mau vào đi."
Khởi Hàng nhìn Chu Văn Học chạy rớt đép trong nháy mắt tâm trạng đã tốt lên, kéo tay Ngô Ảnh: "Vợ à, chúng ta đi vào đi." Ngô Ảnh nói với Mạt Mạt: "Cảm ơn mợ út." Mạt Mạt nói: "Không cần cám ơn, mau đi vào đi!" Ngô Ảnh: "Vâng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận