Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 93. Gà mái đẻ trứng! 1

Chương 93. Gà mái đẻ trứng! 1Chương 93. Gà mái đẻ trứng! 1
Gà mái đẻ trứng! 1
Bữa trưa có nấu thịt lợn rừng, có Liên Quốc Trung nhìn chằm chằm nên Liên Ái Quốc một đũa cũng không dám động, vẫn cúi đầu bới cơm, cố gắng hết sức làm giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
Liên Kiến Thiết ngồi đó không lên tiếng, cảm giác tồn tại của bà nội Liên lại càng thấp hơn.
Liên Kiến Thiết ăn cơm trưa xong liền tới đại đội mượn xe bò. Để tránh cho Liên Quốc Trung thừa dịp ông ta không ở đó mà ra tay, cũng dẫn theo đi cùng tới đại đội luôn.
Lúc trở về cũng không chờ ở nhà quá lâu, lập tức đi luôn. Đây là lần đầu tiên bà nội Liên được đi vào thành phố, vừa thấp thỏm lại vừa kích động, bà sắp được tới nhà con trai cả rồi.
Sàn xe bò khá bẩn, bà nội Liên sai Liên Tùng mang tới một ít cỏ khô trải lên trên, lại lấy một tấm chăn bông đã hỏng trải lên trên, sàn xe bò lập tức sạch sẽ ngăn nắp.
Cả một buổi sáng bà nội Liên đã chuẩn bị xong tất cả những đồ đạc cần phải mang theo. Trứng gà bà ấy đã tích góp trong một tuần, có chừng ba mươi cái, lại xách theo một ít đậu phộng, hoa quả khô, cuối cùng còn bắt thêm một con gà trống lớn nữa.
Toàn bộ đồ đạc đều chất hết lên xe, Liên Kiến Thiết lại trầm ngâm một lúc: "Lại đi bắt thêm một con gà mái nữa đi, tôi nhớ trên nhà thăng cả có sân, bắt một con gà mái nuôi ở đó, mỗi ngày còn có thể đẻ trứng bồi bổ thân thể cho Tiểu Xuyên cũng được."
Bà nội Liên vô cùng vui mừng đi bắt gà, Mạt Mạt kinh ngạc nhìn ông nội mình. Ánh mắt Liên Kiến Thiết chạm phải ánh mắt của Mạt Mạt, có hơi mất tự nhiên đời đi.
Mạt Mạt chớp chớp mắt, là cô nghĩ sai rồi, mặc dù ông nội thiên vị nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có lỗi với em trai út của cô.
Liên Quốc Trung thì cho rằng cha mình đang nhận lỗi giùm cho em trai, vậy nên mặt lại càng lạnh hơn trước.
Lý Hổ là người đánh xe bò đưa mọi người quay trở về thành phố rồi lại quay xe trở vê quê. Liên Quốc Trung ngại làm phiền người ta nên tặng thêm hai cân thịt nữa, Lý Hổ cũng không ra vẻ, thống khoái nhận lấy, dù sao thì thời buổi này muốn ăn thịt cũng không dễ dàng.
Xe bò đi cũng không chậm, lúc về tới nhà là ba giờ, Lý Hổ đưa mọi người tới cửa cũng không vào nhà, trực tiếp đánh xe rời đi.
Liên Kiến Thiết đứng ở cửa, nhìn hàng xóm láng giềng, lại nhìn cửa lớn, thẳng cho đến khi Liên Quốc Trung mời mới chắp hai tay ở phía sau sải bước đi vào, phong phạm mười phần.
Cặp song sinh và Mạt Mạt nháy mắt với nhau, Liên Quốc Trung ho khan một tiếng, cặp song sinh thè lưỡi, xách đồ vội vàng đuổi theo. Điền Tình nghe được động tĩnh, vội vàng mở cửa ra. Liên Kiến Thiết đứng ở giữa sân, cũng không bước vào trong nhà. Điền Tình quá hiểu rõ cha chồng mình, nếu như bà ấy không mở miệng gọi cha thì cha chồng có thể đứng ở đó đến tận trời tối.
Điền Tình nghĩ thầm vì con trai lớn nên cố mà nhịn, khóe miệng cứng ngắc: "Cha, cha mau vào nhà đi"
Liên Kiến Thiết lúc này mới ừ một tiếng, bước vào nhà. Bà nội Liên cũng trừng mắt nhìn ông ta. Điền Tình đối với mẹ chồng thì thân thiết hơn nhiều: "Mẹ, mẹ mau vào nhà đi, đi đường vất vả rồi."
Bà nội Liên cũng ừ một tiếng, vui vẻ để cho Điền Tình đỡ mình vào nhà. Bà nội Liên vừa ngồi xuống liền nhớ tới con gà mái già: "Tình à, cha con biết ở trong thành phố khó mua trứng gà nên cố ý mang theo một con gà mái đến cho Tiểu Xuyên. Con tìm chỗ nào đó mà nuôi, mỗi ngày nó đẻ một quả trứng, lấy mà bồi bổ cho cháu."
Điền Tình khiếp sợ, nhìn về phía con gái. Thấy Mạt Mạt gật đầu, vẻ mặt Điền Tình phức tạp nhìn thoáng qua cha chồng: "Con cảm ơn cha mẹ."
Bà nội Liên vỗ vỗ tay Điền Tình: "Cảm ơn cái gì chứ, đều là người một nhà cả mà."
Liên Quốc Trung đặt thịt xuống: "Lát nữa em lấy thịt ra chia làm năm phần, mỗi phần khoảng năm cân, buổi tối anh mang đi tặng cho người ta."
Điền Tình lúc này mới chú ý tới thịt lợn rừng: "Cái này lấy ở đâu ra vậy? Sao lại nhiêu thế?" "Bắt được trên núi đấy, là một con lợn rừng hơn một trăm cân. Đã chia hai mươi cân rồi, lại để lại cho cha mẹ mười cân với cái đầu, số xương với thịt còn lại còn hơn sáu mươi cân."
Trong lòng Điền Tình hoảng hốt: "Mấy cha con không bị thương đấy chứ?"
Mạt Mạt bưng nước đi ra, liền nháy mắt với cha, Liên Quốc Trung cũng không muốn vợ mình phải lo lắng, liền cười: "Không sao cả, không phải mấy cha con vẫn còn tốt đây sao?"
Liên Kiến Thiết nhìn thoáng qua Mạt Mạt, cầm ly nước Mạt Mạt mang đến uống một ngụm.
Điền Tình xác nhận mấy cha con không bị thương mới yên tâm, trong nhà đột nhiên có nhiều thịt như vậy, lập tức vui vẻ: "Được rồi, để lát nữa em sẽ chia thịt, anh mau ra xử lý thỏ với gà rừng đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận