Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 722. Lạnh 2

Chương 722. Lạnh 2Chương 722. Lạnh 2
Lạnh 2
Mạt Mạt cười, chị dâu Tào đương nhiên sẽ không cho. Bây giờ thì lương thực vẫn là định lượng như trước, một thằng nhãi to đầu đến ăn chực cơm, một hai lần thì còn được nhưng nhiều hơn thì không xong rồi.
Mat Mat biết Tào Cảnh Dật nói đùa liền nói: "Ăn nhiều một chút."
"Dạ, được."
Trong nhà có thêm một người ăn cơm, ăn cơm giống như đánh trận. Sau khi Mạt Mạt ăn xong đặt chén xuống, năm thằng nhóc giống như tranh cướp, cuối cùng mấy cái đĩa hết sạch.
Tào Cảnh Dật tỏ vẻ ngượng ngùng hiếm thấy, chủ động đi rửa chén, Mạt Mạt cũng không nhường, lần đầu tiên tới ăn cơm thì người ta là khách.
Tùng Nhân rửa bát, Vân Kiến dọn dẹp nhà cửa.
Phòng khách thu dọn xong, Vân Kiến đuổi Tào Cảnh Dật đi.
Mạt Mạt bật cười, Tào Cảnh Dật là người bạn đầu tiên của Vân Kiến. Đứa nhỏ Vân Kiến này thông minh ổn trọng, nhưng chính là bởi vì quá thông minh, cho nên vẫn không có người bạn nào. Không ngờ người bạn đầu tiên lại là một thằng nhóc phiền phức thế này.
Vân Kiến trở vê ngồi xuống: "Chị, em sắp tốt nghiệp rôi."
Mạt Mạt đếm thời gian, quả thật cũng sắp tốt nghiệp rồi: "Nếu như kỳ thi đại học được khôi phục thì em muốn học ngành øì?"
"Em vẫn chưa quyết định. Em nghĩ sau khi kỳ thi đại học được xác định sẽ khôi phục, em sẽ nói chuyện với cha đã rồi mới quyết định sau."
"Được rồi."
Ngày hôm sau Te Hồng mang sách và vải tới tìm Mạt Mạt. Buổi sáng Mạt Mạt vừa dạy Tề Hồng học bài vừa may váy, sau một tuần, váy của Mạt Mạt và Tề Hồng cũng đã làm xong.
Mạt Mạt may một cái váy trắng, một cái váy xanh, may theo kiểu váy đơn giản nhất, không làm thắt lưng. Mạt Mạt thay váy, xõa tóc xuống, vừa đơn giản vừa phóng khoáng.
Trang Triều Dương về nhà nhìn thấy vợ mà không rời tầm mắt, ngoại trừ lúc mới kết hôn anh có nhìn thấy vợ mình mặc váy một lần, vê sau chưa từng nhìn thấy nữa.
Mạt Mạt thấy thì thích, nhưng đến buổi tối lại phải chịu tội. Trang Triều Dương giống như uống thuốc kích thích, buổi sáng Mạt Mạt không dậy nổi, xương cốt rã rời.
Trang Triều Dương vui vẻ nấu canh cho vợ: "Vợ ơi, anh có làm cho em hai quả trứng chần nước sôi này, dậy ăn cơm bổ sung thể lực đi."
Mạt Mạt nằm như xác chết: "Không bổ sung." "Dậy đi nếu không thì đói bụng đấy."
Bụng Mạt Mạt réo ùng ục, cô thật sự đói bụng, chỉ có thể đứng dậy, hừ một tiếng. Khóe mắt Trang Triều Dương mang theo nụ cười, cẩn thận hầu hạ vợ, hy vọng có thể dỗ dành cô thật tốt, buổi tối lại thêm lần nữa.
Đáng tiếc Mạt Mạt không đồng ý, Mạt Mạt uy hiếp: "Nếu anh còn dám động tay động chân, lần sau về thì ngủ với con đi."
Trang Triều Dương thấy vợ mình xù lông, đành vuốt tóc vợ, thầm than đáng tiếc rồi ôm cô vào lòng.
Mạt Mạt nghịch bàn tay thô ráp của Trang Triều Dương, ngáp một cái rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Trang Triều Dương cười rồi phủ chăn lên, anh cũng thật sự mệt mỏi.
Hôm sau Trang Triều Dương rời đi, Mat Mạt ngủ dậy làm đồ ăn sáng. Đồ trong bếp là Trang Triều Dương mua ngày hôm qua, buổi sáng cô nấu cơm, làm cơm chiên trứng cho mấy đứa nhỏ mang đi ăn buổi trưa.
Buổi trưa Trang Triều Lộ đến, trải qua một tuần quan sát, Trang Triều Lộ cười: "Cô gái kia tuy rằng có hơi nam tính, nhưng nhân phẩm không tệ lắm. Chị giả vờ bị bong gân, cô ấy lập tức cõng chị đi bệnh viện."
Mạt Mạt phục chị gái, đến cả cách này mà cũng có thể nghĩ ra. Trang Trieu Lộ thở dài: "Chúng ta hài lòng rôi, nhưng cô gái kia lại không muốn. Vừa nghe chị nói là muốn giới thiệu đối tượng cho cô ấy, cô ấy liền lắc đầu."
"Chúng ta có phí sức cũng vô dụng thôi, chuyện này phải để Khởi Hành tự mình ra tay mới được. So với chúng ta thì Khởi Hành hữu dụng hơn nhiều."
"Nhưng mà Khởi Hành không có kỳ nghỉ, chờ khi nó có kỳ nghỉ rồi thì dưa chuột cũng lạnh rồi."
Mạt Mạt im lặng hồi lâu mới thốt ra một câu: "Không lạnh đâu."
Trang Triều Lộ nghĩ đến hình tượng Bàng Linh, trong lòng yên tâm: "Vậy thì cứ chờ đến khi Khởi Hành được nghỉ phép, trước tiên chị đến chỗ nhà họ Bàng hỏi thăm trước."
Mấy ngày sau, Trang Triều Lộ mang tin tức trở về. Mạt Mạt vừa đến liền kéo tay Mạt Mạt kể: "Cháu gái này là cháu gái nuôi, cũng không biết vì sao mà nhận nuôi như vậy, nhưng mà rất được người nhà họ Bàng yêu thích, không khác gì cháu gái ruột cả."
"Vậy Bàng Linh vốn dĩ là họ Bàng à?"
Trang Triều Lộ lắc đầu: "Cái này chị cũng không biết. Người nhà họ Bàng đoàn kết mà kín miệng lắm, nếu không phải chị nói rõ đến xem mắt thì người ta cũng không tiết lộ mấy chuyện này cho chị đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận