Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 507. Một nhà ba người 1

Chương 507. Một nhà ba người 1Chương 507. Một nhà ba người 1
Quả thực nhà dịch vụ mới nhập về không ít bánh ngọt, Mạt Mạt mua một lần 5 cân, Tề Hồng thấy Mạt Mạt mua nhiều, cô ấy cũng mua 5 cân.
Mạt Mạt mua bánh ngọt xong lại mua ít xì dầu và muối.
Tê Hồng bị Mạt Mạt kéo theo, cũng học được cách tích trữ đồ, cô ấy cũng mua một ít, còn mua cho Triệu Hiên hai bình rượu.
Hai người ra khỏi nhà dịch vụ trên tay xách đầy đồ, Hà Liễu ở đối diện đi tới, ánh mắt rơi vào trên bánh ngọt trong tay hai người, dừng lại mấy giây, cắn môi, cúi đầu đi vào nhà dịch vụ.
Te Hồng quay đầu lại nhìn thoáng qua: "Tôi còn tưởng rằng Tôn Tiểu Mi đi rồi, Hà Liễu sẽ lập tức gả cho Hứa Thành chứt"
"Hiện tại Hứa Thành không có cái gì, sao mà cưới?"
"Cũng phải, đáng đời Hà Liễu, cho dù có gả đi thì cuộc sống cũng khó khăn, phải mua sắm đồ đạc thì không nói, mỗi tháng còn phải gửi cho Tôn Tiểu Mi một nửa tiền lương, kiểu gì cũng phải dây dưa tầm 2 năm.”
Mạt Mạt gật đầu: "Quả thực là vậy, chăn bông vải vóc không phải cứ có tiền là mua được, đều phải tích trữ."
Tề Hồng: "Vừa rồi cha mẹ Hứa Thành đến, cũng không cam theo bao nhiêu đô, theo lý mà nói con trai đã trắng tay, thế nào cũng phải mang theo vài thứ đến đây chứ nhỉ?"
Mạt Mạt cúi đầu nhìn đường: "Cô có để ý thấy cách ăn mặc của cha mẹ Hứa Thành không? Quần áo của hai người họ đều là đồ cũ, không thấy có chỗ còn có miếng vá à, tôi thấy là, cuộc sống của nhà Hứa Thành cũng không dễ chịu, cô lớn lên ở đại viện nên không biết, đa số trẻ con trong thành phố còn không có cuộc sống tốt bằng ở nông thôn đâu! Cả một nhà chen chúc trong một căn nhà giống như cái chuồng bồ câu, cuộc sống dựa vào tiền lương của một người hoặc mấy người, chuyện lông gà vỏ tỏi mới nhiều ấy!"
Tê Hồng giật mình: "Tôi thấy lần trước cha mẹ Hứa Thành ngăn cản ly hôn, không chỉ là bởi vì không hy vọng con trai ly hôn, còn là bởi vì gia đình Tôn Tiểu Mi không tệ. Tôi nghe nói, Tôn Tiểu Mi là con một đó!"
Mạt Mạt gật đầu: "Ừm, vốn dĩ cha của Tôn Tiểu Mi là chủ nhiệm, sau đó mặc dù xuống dưới, nhưng gia đình cũng không tệ lắm, cô chú ý không, lần trước cha của Tôn Tiểu Mi đến là mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn."
Tề Hồng a lên một tiếng: "Thật đúng là tôi không chú ý đến."
Mạt Mạt cười: "Tôi đoán nha, cha của Tôn Tiểu Mi phục chức rồi, đây cũng là nguyên nhân mà Tôn Tiểu Mi dứt khoát ly hôn." Te Hong cười trên nỗi đau của người khác nói: "Hứa Thành này có tính là vứt quả dưa để kiếm lại hạt vừng không?"
"Ừm"
Mạt Mạt về nhà lên lầu, vừa mới đi vào trong tòa nhà, trong nhà Hứa Thành đã có người đang khóc, Mạt Mạt đến lầu hai nghe càng rõ ràng hơn: "Tôi đã tạo nghiệt gì thế này, còn chưa được hưởng phúc, ngược lại đã phải đi thu dọn cục diện rối rắm này cho con, con nói xem con có phải hổ không, sau này đồ trong nhà Tôn Tiểu Mi không phải là của con nữa, cứ nhất định phải coi trọng cái con hồ ly tỉnh không có thứ gì này, ai u, thật sự là tức chết tôi rồi."
Mạt Mạt nghe đến lời này, đột nhiên cảm giác, Tôn Tiểu Mi ly hôn, quả thực là lựa chọn chính xác nhất, còn phải cảm ơn Hứa Thành vượt quá giới hạn ấy chứt
Cửa nhà Hứa Thành đang mở, Hứa Thành nghe thấy tiếng bước chân, vội vàng lo lắng đóng cửa lại.
Mạt Mạt ngừng lại một chút, bước nhanh lên lầu.
Mẹ của Hứa Thành tỉnh mắt, nhìn thấy Mạt Mạt xách theo không ít đồ đạc: "Người kia thật xinh đẹp, là ai vậy? Mua nhiều đồ như vậy, thật không biết cách sống."
Hứa Thành cau mày: "Mẹ, người ta mình không thể trêu vào đâu, mẹ nói chuyện chú ý một chút."
"Con cũng là doanh trưởng rồi, sao lại không thể trêu vào?” Hứa Thành mím môi: "Chông chị ay cũng là doanh trưởng, anh trai còn là tham mưu nữa, ông ngoại chị ấy có nói mẹ cũng không biết, dù sao cũng là quan lớn."
Mẹ Hứa Thành a lên một tiếng: "Trời ạ, vừa rồi mẹ không có đắc tội cô ấy chứ"
Hứa Thành lắc đầu: "Không có."
"Vậy là tốt rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận