Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 843. Thẩm Triết 1

Chương 843. Thẩm Triết 1Chương 843. Thẩm Triết 1
Mạt Mạt: "Bởi vì các cô còn chưa được học."
Đây đều là Mạt Mạt học trong tương lai, tự nhiên khắc sâu vào trí nhớ, Chu Tiếu khoe khoang trước mặt cô, thật sự là tìm nhầm người rồi.
Vệ Nghiên: "Tôi chưa được học, nhưng cô học pháp luật đó."
Mạt Mạt cười: "Lúc nghỉ hè tôi đọc không ít sách pháp luật, nước ngoài cũng có, tôi đã xem qua sách luật thương nghiệp, còn có luật của công ty trách nhiệm hữu hạn và luật của công ty hữu hạn. Trong này đều giới thiệu tỉ mỉ."
Vệ Nghiên a lên một tiếng: "Ấy thế mà cô đọc nhiều như vậy."
"Đúng vậy, tôi đương nhiên phải đọc rồi, cô cũng biết mà, Thanh Nghĩa muốn kinh doanh, tương lai pháp vụ rất quan trọng, bây giờ rất khó để thuê được một người pháp vụ tốt, tôi cũng cần chỗ để thực tập, dĩ nhiên là phải giúp nó rồi, hiểu biết thêm cũng tốt, vì tương lai mà chuẩn bị."
Vệ Nghiên: "Tôi thật sự bội phục cô, có kế hoạch đối với tương lai của mình, lại còn từng bước thực hiện."
"Cô cũng có thể mà."
Vệ Nghiên lắc đầu: "Lúc tôi lựa chọn gả cho Chu Dịch, thì đã định trước là không có quyền lựa chọn."
Mạt Mạt hỏi: "Vậy cô muốn làm cái gì?" Vệ Nghiên cười: "Tôi rất không có tiên đồ, lúc đầu cái gì tôi cũng không muốn làm, không muốn thi đại học, sau này Chu Dịch cần người hỗ trợ, tôi mới học.”
Mạt Mạt nhìn Vệ Nghiên, cô ấy là bởi vì yêu Chu Dịch nên mới sẵn sàng vì Chu Dịch mà nỗ lực, mặc dù Chu Dịch chưa nói lời yêu với Vệ Nghiên nhưng cũng có sự yêu thích.
Mạt Mạt rất may mắn, may mắn gặp được Trang Triều Dương, cuộc sống của cô mới muôn màu muôn vẻ.
Tháng một, thấy sắp tới lúc thi cuối kỳ rồi, tất cả mọi người đang bận rộn lo lắng học tập, lần này Mạt Mạt nhắm đến hạng nhất, nên mỗi ngày cô đều ôm sách ôn tập.
Cả đoàn người Mạt Mạt ăn cơm trưa xong trở lại toà nhà dạy học, trước cửa toà nhà có một chiếc xe đang đậu, Mạt Mạt nhìn thoáng qua, là xe riêng, ngoại trừ lần Mạt Mạt nhìn thấy ở trên đường cái ở thành phố S, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy ở trường học.
Ở niên đại này người có xe riêng rất ít, mặc dù bây giờ là năm 1979. nhưng mua được cũng không có mấy người.
Hiện tại xe đạp vẫn như cũ là chủ yếu, xe riêng cho dù là nghĩ cũng không dám nghĩ.
Mạt Mạt vừa vào đến đại sảnh, Lý Ngọc Chí đi tới: "Bạn học Liên, có người tìm cậu, chờ cậu đã lâu rồi."
Mạt Mạt nhìn theo ánh mắt của Lý Ngọc Chí, nhìn thấy người đàn ông đứng trước bảng tin, người đàn ông khoảng chừng 30 tuổi, đeo kính, những thứ này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là người đàn ông mặc vét, bộ vét màu xám, hình như là được đặt làm riêng.
Mạt Mạt còn đang khó chịu, sao đại sảnh lại nhiều người như vậy, thì ra đều là đến nhìn người.
Mạt Mạt đang quan sát người đàn ông, người đàn ông cũng đang quan sát Mạt Mạt.
Ánh mắt của người đàn ông rất sắc bén, xem xét chính là nhân sĩ tỉnh anh có trình độ cao nhất, tướng mạo của người đàn ông không có chỗ nào giống Mạt Mạt.
Nhưng trực giác của Mạt Mạt nói cho cô biết đây là người nhà họ Thẩm, mà lại là cháu trai cả của nhà ông cậu ngoại, Thẩm Triết.
Mạt Mạt đã nghe bà ngoại nói, tướng mạo của bà ngoại hoàn toàn kế thừa của bà cố ngoại, nhà họ Thẩm ngoại trừ Miêu Niệm giống bà ngoại thì những người khác đều giống ông cố ngoại.
Trong mắt Thẩm Triết có hứng thú, cô em họ này thật thú vị, chưa từng gặp anh ấy nhưng lại nhận ra anh ấy.
Đối với người cậu trong truyền thuyết Thẩm Triết thật sự không có cảm tình gì, không đúng, phải nói là, tất cả mọi người của nhà họ Thẩm đều không có hảo cảm với Miêu Chí.
Mặc dù không có hảo cảm với người cậu đó, nhưng đối với cháu chắt của bà cô thì rất hiếu kỳ. Nhịp điệu cuộc sông ở nước ngoài rất nhanh, lúc tới đây anh ấy đã nghĩ rất nhiều đến hình tượng của cô em họ, bởi vì mấy ngày nay anh ấy gặp quá nhiều hình tượng của phụ nữ trong nước rồi.
Thật sự không nghĩ đến, quần áo của cô em họ này không phải là thứ thời thượng nhất, nhưng khí chất bên trong lại là xuất chúng nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận