Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1226. Máu 2

Chương 1226. Máu 2Chương 1226. Máu 2
Khởi Hàng nói tiếp,"Đương nhiên cũng phải xem phản ứng của bên này thế nào đã."
Mat Mạt,"Xây nhà xưởng ở đây để giảm chi phí?
Thanh Nghĩa gật đầu,'Vâng, trước mặt đây đều là những kế hoạch của bọn em, vẫn cần xem phản ứng ở đây nữa.
Mạt Mạt,"Thấy hai đứa tới tay không, đồ ăn vặt đều để lại chỗ cha nuôi rồi chứ hải"
Khởi Hàng,"Dạ, đều để lại đó rồi ạ."
Mạt Mạt,"Thế thì yên tâm đợi tiêu thụ đi, đồ ăn sắp nguội hết rồi, nhanh ăn đi."
Thanh Nghĩa và Khởi Hàng đều là dũng sĩ diệt môi, cả bàn đồ ăn ăn sạch sành sanh, Mạt Mạt thu dọn bàn ăn "Đợi ngày mai nấu cho hai đứa món ăn đặc sản ở đây, mới học được."
Thanh Nghĩa bật cười,'Dạ."
Thanh Nghĩa và Khởi Hàng đều mệt, hai người xuống tàu hỏa xong thì không nghỉ ngơi chút nào, cả nhà không có chút nào rảnh, quả thực chịu không nổi nữa, lên lầu đi ngủ.
Trong nhà Mạt Mạt có hai người đàn ông tới, còn ở lại qua đêm, đây chính là tin tức nóng hổi,
Buổi sáng Mạt Mạt đi mua rau về nhà, đã gặp phải không chỉ một người hỏi chuyện.
Mạt Mạt cũng không giấu diếm, ai hỏi thì đều kể hết, lúc vê nhà, chỉ thấy Trịnh Nghĩa đang đứng Ở cửa nói chuyện với Thanh Nghĩa!
Khởi Hàng tới giúp Mạt Mạt xách đồ, Trịnh Nghĩa cười,"Em dâu về rồi."
Mat Mạt,'Vâng.”
Trịnh Nghĩa nói: "Tôi không làm phiền mọi người nữa, tôi cũng phải về nhà nấu cơm đây, đợi lúc nào có thời gian thì nói chuyện."
Mạt Mạt khâm phục Trịnh Nghĩa nhất ở chỗ biết tìm bậc thang đi xuống, kĩ năng này đã đạt đến cấp cao nhất rồi.
Mạt Mạt về phòng, Thanh Nghĩa nói: "Chị, hàng xóm này của chị nhiệt tình quá, còn mời bọn em tới nhà ăn cơm nữa! Em cảm thấy chỗ này rất được, ban đầu còn lo lắng chị bị người ta bài xích nữa col"
Mat Mat lấy từng thứ đồ mua về ra"Quá nhiệt tình chính là có vấn đề, hôm qua mệt quá nên không kể với em, lúc bọn chị mới tới..."
Thanh Nghĩa,"Còn có chuyện này, hàng xóm này của chị đáng sợ thế, em từng gặp người muôn hình vạn trạng rồi, thế mà lại không nhìn ra vấn đề."
Mạt Mạt cảm thấy nên gióng hồi chuông cảnh báo cho Thanh Nghĩa, Thanh Nghĩa quá thuận lợi rồi, khó tránh lơi lỏng cảnh giác,"Nhìn không ra cũng bình thường, anh ta ăn muối còn nhiêu hơn em nhiều, sau này em phải thật để ý, tất cả những chuyện khác thường đều là có vấn đề cả."
Thanh Nghĩa vốn còn dương dương tự đắc! Hôm nay cũng coi như được mở mang tâm mat "Chi em ghi nhớ lời chị dặn rồi."
Mạt Mat"Hai đứa em hôm nay có sắp xếp gì không?"
Thanh Nghĩa,"Có, bọn em định đi thăm anh họ, sau đó tới thăm thú đặc khu."
Mạt Mạt,"Chị không đi cùng bọn em, chị phải ở nhà dọn dẹp nhà cửa, mấy hôm nữa là chị phải đi làm rồi."
Thanh Nghĩa cười hì hì,/"Chị, cho bọn em mượn xe, không có xe đi lại, chẳng tiện gì cả."
Mạt Mạt phì cười, Thanh Nghĩa đã trở thành người có công ty lớn rồi mà kiểu cười lấy lòng vẫn y chang như cũ,"Ở trên kệ đó!"
Bảy giờ sáng, ăn sáng xong, Thanh Nghĩa và Khởi Hàng cùng ra ngoài, Mạt Mạt xắn tay áo lên, dọn dẹp nhà cửa.
Cả nhà cùng lầm trận, Dương Lâm cũng đến nên Mạt Mạt có thêm vài tay sai, làm cũng nhanh chóng, không đến một ngày thì đã dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài.
Mạt Mạt làm đá bào cho tụi trẻ con ăn, đám trẻ con ra sân chơi, Mạt Mạt dọn dẹp nốt phần cuối.
Mạt Mạt xách túi rác ra ngoài, Diệp Phàm cả ngày không thấy đâu cuối cùng cũng đã trở về, có một cô bé từ trên xe đi xuống, cô bé gái trông rất xinh xắn đáng yêu, trên mặt đã tổng hợp hết những nét ưu điểm của Trịnh Nghĩa và Diệp Phàm. Mat Mat quan sát cô bé, cô bé đón lấy cặp sách trong tay Diệp Phàm, tự mình xách, đôi mắt cười cong cong,'Mẹ, mẹ lái xe cả đường đi đã mệt rồi, để tự con cầm là được."
Cô bé này hiểu chuyện, bỗng chốc nhận được hảo cảm từ Mạt Mạt, cô bé nhìn thấy Mạt Mạt đang quan sát mình, thấy hơi xấu hổ, nhưng lúc nhìn thấy Dương Lâm thì hai mắt sáng bừng lên.
Mạt Mạt thầm vui mừng, may mà không nói với Tùng Nhân, nếu không thì ngại lắm đây, cô bé này căn bản ngó lơ Tùng Nhân mài!
Xe nhà Mạt Mạt trở về, trước xe có vết máu, chỉ có mình Thanh Nghĩa xuống xe, Mạt Mạt lo lắng hỏi,"Khởi Hàng đâu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận