Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 725. Chuyện tốt 1

Chương 725. Chuyện tốt 1Chương 725. Chuyện tốt 1
Lúc này là tự bà cụ Bàng nhắc đến, Trang Triều Lộ hỏi tự nhiên: "Linh Tử cứu bà như thế nào vậy ạ?”
Bà cụ Bàng nhớ trận lụt năm đó thì còn đau lòng: "Năm đó ta trở ve thăm đám chị em, không nghĩ tới sẽ xảy ra lũ lụt, tay chân ta lẩm cẩm chạy cũng không nhanh, rơi vào trong nước, bị cuốn ra xa, Linh Tử ở trên một thân cây, con bé này kéo ta lại, đưa ta đến trên cây, con bé lại bị đẩy tới cái cây bị gãy, bị đập vào đầu."
Bà cụ Bàng nhớ lại tình hình lúc đó, trong lòng đều run sợ: "Trên trán Linh Tử đều là máu, còn an ủi ta không sao, mãi cho đến lúc quân giải phóng cứu chúng ta, nhưng trong đầu con bé bị tụ máu, quên hết mọi chuyện, chỉ nhớ bản thân tên là Linh Tử."
Mạt Mạt và Trang Triều Lộ nhìn nhau, sau đó tách ra, nhưng trong lòng đều có một phỏng đoán.
Bà cụ Bàng không chú ý tới, tiếp tục kể: "Con bé này hôn mê rất nhiều ngày, ta thấy không có ai đến tìm, ta lại không có cháu gái, nên đã nhận Linh Tử, Linh Tử hiểu chuyện, nhu thuận, nấu cơm ngon vô cùng..."
Bà cụ Bàng cứ nói rồi lại nói, rồi bắt đầu chào hàng cháu gái, nói hết những điểm tốt của cháu gái một lần, trong lòng bà cụ thì cháu gái của bà ấy là người tốt nhất.
Bà cụ Bàng dẫn Bàng Linh đi rồi, Trang Triêu Lộ ngôi trên ghe sofa, nhíu mày: "Mat Mat em nói xem Bàng Linh sẽ không phải là Phạm Linh đấy chứ?"
Mạt Mạt: "Rất có thể, tuổi tác tương đương, đều là lũ lụt, lại nhớ được tên của bản thân có chữ Linh, 80% là Phạm Linh."
Trang Triều Lộ: "Bàng Linh lớn lên không hề giống với người nhà họ Phạm."
"Chị, dáng dấp của em cũng không giống cha mẹ đâu!"
"Phải rồi, thiếu chút nữa thì chị quên mất."
Mạt Mạt phân tích: "Còn nữa, Bàng Linh thật phù hợp với Phạm Linh, chị nhìn xem, Phạm Linh và bà nội sống cùng với nhau, bà cụ lớn tuổi, tất cả việc nặng đều là Phạm Linh làm, cho nên mới luyện được sức lực lớn, lại sống lâu ở trong thôn, Phạm Linh muốn chăm sóc cho bà cụ trước khi lâm chung, dĩ nhiên đã coi mình là con trai, chị nhìn xem em phân tích đúng không?”
Trang Triều Lộ: "Em phân tích rất đúng, ai! Thật sự không muốn có quan hệ gì với nhà họ Phạm."
Mạt Mạt cười: "Phạm Linh mất trí nhớ mà, cô ấy không nhớ rõ chuyện trước kia, bây giờ cô ấy cũng là Bàng Linh, không có bất cứ quan hệ nào với nhà họ Phạm cả, không dính dáng đến nhà họ Phạm."
Trang Triều Lộ cười: "Là chị lo sợ không đâu, cô ấy là Bàng Linh."
Mạt Mạt thông qua mấy lần tiếp xúc này, cũng đã có một số hiểu biết nhất định về Bàng Linh, cô ấy là người rất có chủ kiến, với lại giá trị quan rất rõ ràng, tam quan rất đứng đắn, cho dù cô ấy biết chân tướng, cũng sẽ không dễ bị người khác làm chủ.
Bàng Linh là công an xuất sắc, cô ấy có năng lực phán đoán chuẩn xác.
Bàng Linh tới một lần, nhà họ Bàng và Trang Triều Lộ lại liên hệ sâu hơn, không phải là Bàng Linh không muốn kết hôn, mà chính là bị chuyện xem mắt làm tổn thương, sau mấy lần xem mắt, Bàng Linh đã nghĩ thông suốt rồi, cùng lắm thì cả đời không kết hôn.
Chuyện này lại khiến cho Khởi Hành theo đuổi vợ càng thêm khó khăn, đường theo đuổi vợ của Khởi Hành không dễ đi rồi.
Đã vào tháng bảy, đã có thành tích cuối kỳ rồi, Vân Kiến không có thành tích, cậu đã chính thức tốt nghiệp rồi, thành tích của Tùng Nhân không tệ, đứng thứ hai trong lớp, tốt nhất là Vân Bình, đứng thứ nhất trong lớp, đứng thứ nhất khóa học.
Trang Triều Dương cũng ở nhà, Mạt Mạt mua không ít rau xanh và thịt, buổi tối chuẩn bị làm nồi lẩu.
Mùa hè ăn lẩu, cho dù bọn nhỏ mồ hôi đầm đìa, cũng không ảnh hưởng đến tốc độ gắp của đũa.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận