Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 710. Người Cha Nghiêm Khắc 2

Chương 710. Người Cha Nghiêm Khắc 2Chương 710. Người Cha Nghiêm Khắc 2
Phạm Đông liếc mắt nhìn Tôn Nhụy, đáy mắt hiện lên ý cười khẩy, đồ giả đúng là đồ giả.
Phạm Đông nhìn Trang Triều Dương phía xa, anh ta quả thực không ngờ tới, Liên Mạt Mạt còn có bối cảnh gia đình như vậy, chẳng trách Tô Nhị có thể về nhanh như thế, có sự trợ giúp bên ngoài quả thực rất quan trọng.
Phạm Đông nhớ tời lời của cha, người chưa kết hôn trong nhà chỉ còn anh ta nữa thôi, nhà họ Tô ư? Cũng không tồi không phải sao?
Mấy cái công viên lớn đám trẻ con sớm đã chơi đủ rồi, lần này đòi đi vườn thú, vườn thú thủ đô thành lập năm 1906. lịch sử lâu đời, tuy rằng những năm sáu mươi bị tấn công, nhưng những năm bảy mươi cùng với sự giao lưu nhiều hơn với bên ngoài, các loài động vật trong vườn thú cũng trở nên nhiều hơn, là một trong những nơi nhộn nhịp nhất thủ đô.
Tới nơi, đám trẻ con lớn như vậy, lần đầu tiên đến vườn thú, không chỉ đám trẻ con kích động, Mạt Mạt cũng vậy, cô vẫn chưa từng tham quan vườn thú của thời đại này.
Trang Triều Dương thấy dáng vẻ hiếu kì của vợ và các con, vườn thú là lựa chọn đúng đắn.
Trang Triều Dương vừa thấy là đã biết không chỉ đến một lần, bởi vì cuối tuần, người tương đối đông, Trang Trieu Dương xếp hàng mua vé, đưa cả nhà soát vé đi vào, vừa đi vừa giải thích: "Trước đây anh có đưa bọn Khởi Bình tới đây, đã là những năm năm muoi sau này bị tấn công thì không đến nữa."
Tuy Mạt Mạt chưa tới thủ đô, nhưng vẫn biết núi Sư Tử, nén lại lời muốn nói, cười nói: "Thế anh đưa bọn em đi thăm thú.”
Trang Triều Dương cười,'Được, chúng ta đi khu phía đông trước, núi Sư Tử nổi tiếng, núi Sư Tử được xây năm 56, là một trong những kiến trúc mang tính biểu tượng của vườn thú thủ đô.
Trang Triều Dương dường như cái gì cũng biết, giải thích cả đường đi, Mạt Mạt và các con nghe mê say, đến người lớn và trẻ con đi qua bên cạnh cũng lắng nghe.
Đến núi Sư Tử, Mat Mat nói,'Sao anh biết nhiều như vậy?"
Trang Triều Dương,'Còn không phải vì hồi nhỏ Khởi Hàng thích hỏi ra ngô ra khoai sao, anh hỏi nhân viên chăm sóc, hỏi nhiều nên nhớ."
Mạt Mạt bật cười, ngữ điệu của Trang Triều Dương dần trở nên bắt đắc dĩ, có thể thấy Khởi Hàng lúc nhỏ lém lỉnh biết bao.
Mạt Mạt đem theo máy ảnh, lấy máy ảnh ra, tiếc nuối núi Sư Tử không có sư tử bằng đồng, sư tử bằng đồng được xây dựng năm 2009.
Phim trong máy ảnh còn không ít, Mạt Mạt chụp ảnh cho các con, Vân Kiến lại chụp cho Mạt Mạt và Trang Triều Dương một tấm, sau đó là chụp ảnh cả nhà, rồi tiếp đến chụp ảnh tập thể.
Vườn thú có rất nhiều chỗ chơi vui, trẻ con cũng đông, có rất nhiều người giống Mạt Mạt, tay cầm máy ảnh, có lúc còn nhìn thấy người nước ngoài.
Tùng Nhân nhìn thấy người nước ngoài, đã không giống lần đầu tiên nhìn chằm chằm người ta, đi qua còn dạn dĩ nói một câu,'Xin chào, rất vui được gặp mọi người."
Mạt Mạt ngây ra, tiếng Anh à, thằng nhóc này biết từ lúc nào vậy.
Mạt Mạt cũng là người thi có bằng cấp bốn cấp sáu, vẫn biết một chút khẩu ngữ, nhưng thời đại này, đại bộ phận học ngoại ngữ đều là tiếng Nga, bỗng nhiên nói một câu tiếng Anh khiến người ta kinh ngạc.
Đáng tiếc, người Tùng Nhân chào hỏi rõ ràng là người nước ngoài không biết tiếng Anh, người nước ngoài cũng ngây ra, không hiểu nghĩa là gì, gật đầu cười rồi đi, Tùng Nhân nhíu mày.
Mạt Mạt hỏi,"Sao con biết ngoại ngữ?"
Tùng Nhân chớp mat"Lan trước từ thủ đô về, con nói gặp được người nước ngoài, bà cố liền dạy Tùng Nhân mấy câu tiếng nước ngoài, mẹ, ban nãy con chào rồi, tại sao không để ý đến con? Bọn họ mấy lịch sự quá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận