Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 787. Nghịch Thiên 1

Chương 787. Nghịch Thiên 1Chương 787. Nghịch Thiên 1
Đầu ngón tay lật sách của Mạt Mạt cứng đờ ra, giọng nói của em gái này hơi quen quen, ti mi nhớ lại, đây là hoa khôi khoa bên cạnh Hướng Hoa?
Vậy nhất định Hướng Hoa ở đây rồi?
Mạt Mạt nhìn xung quanh một vòng, ở đấy cũng không phải là nơi khoảng rừng bị che chắn mài
Mạt Mạt chọn nơi này có hồ có đình hóng mát, môi trường rất được, buổi trưa cũng có người tới đây ôn bài, khung cảnh xung quanh rất rộng rãi thoáng đáng, chọn nơi này hẹn hò?
Mạt Mạt cạn lời, Hướng Hoa to gan.
Thời đại này tuy không phản đối nam nữ hẹn hò, nhưng ở nơi công cộng trước mặt mọi người thân mật, thì quá là bất bình thường.
Hướng Hoa,"Em xem xung quanh không có ai, hôn một cái không sao đâu, em không thích anh sao?”
Hoa khôi khoa, ờ đúng rồi, hoa khôi khoa có tên có tuổi, là Ngô Tiểu Điệp.
Ngô Tiểu Điệp cắn môi, xấu hổ mãi mới gật đầu nhẹ, nói như muỗi kêu, "Thích."
Mạt Mạt cũng khâm phục lỗ tai của mình, âm thanh nhỏ như vậy mà cũng nghe thấy được.
Trang Triều Dương triệt để sầm mặt xuống, anh và vợ ở riêng một lát, ấy vậy mà gặp phải chuyện này, lông mày nhíu chặt, nhìn vợ,"Đám người này không chịu học hành han hoi, ngày ngày nghĩ đến yêu đương nam nữ?”
Mạt Mạt rất vô tội, đồng chí Trang Triều Dương tức giận rồi, Mat Mạt vội vàng giơ tay thê,"Bọn em thực sự nghiêm túc học hành, chỉ tôn tại kẻ cá biệt mà thôi."
Sắc mặt Trang Triều Dương tốt hơn một chút,"Sau này cách xa chỗ không nghiêm túc này ra một chút."
Mạt Mạt điên cuồng gật đầu,"Nhất định tránh xa thật xa."
Giọng nói của Trang Triều Dương cũng khá to, trước đây luyện hô khẩu hiệu, giọng không nhỏ, phía sau núi giả không còn động tĩnh nữa rồi.
Mấy phút sau, vậy mà Hướng Hoa dám đưa người đi ra, Mạt Mạt khá khen cho dũng khí của Hướng Hoa.
Trước đây chưa từng tiếp xúc với Hướng Hoa, Mạt Mạt cảm thấy, sự thay đổi của Hướng Hoa rất thần bí, sau khi tiếp xúc, Mạt Mạt phàn nàn một cách bất lực.
Hướng Hoa gặp Trang Triều Dương, tiến lên trước, nhìn Trang Triều Dương nói,"Tôi có chuyện muốn nói với anh."
Trang Triêu Dương,"Cậu là ai?"
Mạt Mạt nhịn cười rất khổ sở, Trang Triều Dương độc ác quá, lực sát thương của việc này quả thực quá Cao. Vẻ mặt Hướng Hoa cứng đờ,"Hướng Hoa."
"Không quen biết."
Hướng Hoa,'.. Là em trai cùng cha khác mẹ của anh."
Trang Triều Dương,"Em trai là thứ gì? Ờ, em trai không phải thứ gì."
Mạt Mạt cảm thán, Hướng Hoa đúng là đến tìm sự ngược đãi mà, lúc tâm trạng Trang Triêu Dương không tốt, độc mồm đọc miệng chết đi được, tuyệt đối đưa miễn phí vào bệnh viện.
Hướng Hoa nhìn ra ý châm biếm của Trang Triều Dương, anh ta gần đây sống rất như ý, muốn tiền có tiền, muốn phiếu có phiếu, bên cạnh có không ít người đi theo, còn có người đẹp, hết lần này đến lần khác bị đôi vợ chồng Mat Mạt làm cho be mặt, làm người ai cũng sẽ tức điên.
Hướng Hoa mím môi,"Hôm nay là lần cuối cùng tìm anh nói chuyện, nếu anh không muốn nói thì sau này đừng có hối hận."
Mí mắt Trang Triều Dương cũng chẳng buồn ngước lên,"Đi nhanh khỏi tiễn."
Mat Mạt nhịn không nổi nữa rồi, bật cười ha ha, buồn cười chết mất thôi.
Mặt Hướng Hoa biến thành cái bảng màu vẽ, chỗ xanh chỗ tím, sắc mặt khó coi muốn chết, cắn răng nhìn Mạt Mạt và Trang Triều Dương,"Các người sẽ hối hận, đợi tôi thành công rồi, các người nhất định sẽ hối hận." Hướng Hoa nói xong, kéo Ngô Tiểu Điệp xoay người rời đi.
Trang Triêu Dương nhìn bóng lưng của Hướng Hoa,"Có phải đầu nó bị điên không? Chắc phải tới bệnh viện khám xem?"
Mạt Mạt nhìn dáng đi nghiêng ngả của Hướng Hoa, khóe miệng cong cong,"Quả thực khá là điên khùng, hơn nữa bệnh còn không nhẹ đâu!"
Tưởng cho rằng biết được tương lai là giỏi giang rồi, đừng bao giờ xem thường thế giới, xem thường rồi, bạn sẽ thua, thua đến mức thịt nát xương tan.
Thành công của Hướng Hoa, cao nhất chính là có tiền, điều này có cái gì mà phải ghen tị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận