Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 894. Đào hoa 2

Chương 894. Đào hoa 2Chương 894. Đào hoa 2
Đào hoa 2
Bệnh viện quân đội cách ga tàu hỏa không xa, Mạt Mạt còn chưa nói xong chuyện nghịch ngợm của con trai, Trang Triều Dương đã dừng xe: "Đến rồi."
Mạt Mạt: "Đồ ăn đều ở trong vali, anh xách đi."
Trang Triều Dương mở cửa xe: "Được."
Lúc ở trên tàu Mạt Mạt đã bỏ chân giò và gà vào trong vali, Mạt Mạt lấy ra một con gà và một ít lạp xưởng.
Mạt Mạt lấy đồ ăn ra, Trang Triều Dương khóa cửa xe, nhận lấy thức ăn trong tay Mạt Mạt: "Đi thôi"
"Dạ."
Trang Triều Dương dẫn Mạt Mạt đi, Mạt Mạt nhìn mấy người y tá bận rộn, mỗi nhân viên y tế đều rất bận rộn.
Vẻ mặt Trang Triều Dương buồn bã nói: "Thương binh rất nhiều, nhân lực không đủ, đều là từ bệnh viện địa phương điều tới."
Mạt Mạt vươn tay nắm tay Trang Triều Dương, Trang Triều Dương nói: "Anh không sao, đi bên này."
Mạt Mạt gật đầu: "Dạ."
Đến phòng bệnh của Liên Thanh Bách, phòng bệnh chật chội. Liên Thanh Bách ở phòng bốn người, vị trí giường của Liên Thanh Bách ở gần cửa sổ. Mat Mạt và Trang Trieu Dương tiến vào, Triệu Tuệ đặt quả táo trong tay xuống: "Mạt Mạt tới rồi à, mau tới đây ngồi."
Mạt Mạt dạ một tiếng, tìm một cái ghế ngồi xuống, nhìn Liên Thanh Bách đang nằm trên giường: "Anh cả, anh cũng thật là, bị thương như vậy mà còn giấu diếm nữa à?"
Liên Thanh Bách vội vàng nhận sai: "Anh sai rồi, được chưa, chị dâu em cũng đã can nhẳn anh cả một ngày rồi, sau này anh không dám giấu diếm nữa."
Mạt Mạt cố ý hung dữ: "Để em xem sau này anh còn dám hay không."
Triệu Tuệ hừ một tiếng: "Xem anh còn dám hay không."
Vẻ mặt Liên Thanh Bách đau khổ, nói với Trang Triều Dương: "Nhìn thấy chưa, chị dâu em chồng một lòng, đều bắt nạt anh hết."
Trang Triều Dương nhét gà và lạp xưởng cho Liên Thanh Bách: "Không phải là anh thèm thịt à, có đây rồi này."
Liên Thanh Bách liếm môi: "Đã lâu lắm rồi anh không được ăn thịt, vết thương đã tốt rồi, có thể ăn được rồi, kết quả là bên này không có ai bán."
Mạt Mạt nghi hoặc: "Sao lại không có ai bán chứ?"
Triệu Tuệ đã thử đi mua, hiểu rõ tình huống, giải thích: "Gà nuôi ở đây chỉ bán một ít thôi, còn lại đều giữ lại, không muốn bán. Chị đã thử tới mấy nhà nhưng cũng không mua được. Bây giờ muốn ăn thịt chỉ có thể chờ vận chuyển đến đây thôi."
"Hóa ra là vậy, lần này em mang đến ba con gà với mười cân lạp xưởng, cũng đủ cho anh ăn rồi."
Triệu Tuệ nói: "Lúc ấy chị vừa nhận được tin, tỉnh thần hoảng hốt, chỉ kịp xách theo hai bộ quần áo rồi đi, hoàn toàn không nghĩ gì đến chuyện ăn hết."
Mạt Mạt nói: "Em cũng là xác nhận anh cả không sao hết mới có tâm tư chuẩn bị, nếu không cũng không nghĩ được gì đâu."
Mạt Mạt đang nói chuyện với Triệu Tuệ, Liên Thanh Bách đã ăn rồi. Anh bẻ một miếng ruột, nhét một miếng vào miệng Triệu Tuệ, lại cho Trang Triều Dương một miếng, về phần Mạt Mạt, Liên Thanh Bách nói: "Ở nhà em không thiếu đồ ăn."
Mạt Mạt bật cười: "Được, đều là của anh hết."
Liên Thanh Bách không cho Mạt Mạt, Trang Triều Dương đem phần trong tay đưa cho Mạt Mạt. Liên Thanh Bách nói với Triệu Tuệ: "Thấy không, anh biết ngay sẽ có người cho mà."
Triệu Tuệ trợn trắng mắt: "Anh là gà tặc à."
Mạt Mạt không nhận: "Em không thèm thịt đâu, anh cứ ăn đi, bồi bổ sức khỏe cho tốt."
Mạt Mạt không cần, Trang Triều Dương nhét cho Mạt Mạt một miếng, còn lại tự mình ăn.
Mạt Mạt đỏ mặt trừng mắt nhìn anh cả đang xem kịch, người càng lớn càng như trẻ con, anh cả không cho cô chính là muốn nhìn hai vợ chồng bọn họ như Xem kich vui th6il
Mat Mạt hỏi Triệu Tuệ: "Bọn nhỏ đâu rồi?"
Triệu Tuệ nói: "Ở nhà cha mẹ!"
Mạt Mạt lại nói chuyện với Triệu Tuệ thêm một lúc nữa, Trang Triều Dương nhìn vợ còn có xu hướng Ở lại, kéo tay Mat Mat đứng dậy: "Thời gian không còn sớm nữa, em cũng đói bụng rồi, chúng ta về trước đi."
Trang Trieu Dương không nói tới thì Mat Mạt thật đúng là không cảm thấy đói, giờ thì bụng kêu ùng ục.
Mạt Mạt nói: "Anh cả, vậy bọn em về trước đây."
"Ừ, được."
Liên Thanh Bách vừa dứt lời, cửa phòng bệnh mở ra: "Anh Thanh Bách, em mua được gà rồi, em hầm canh này!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận