Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1060. Cơ thể rất yếu 2

Chương 1060. Cơ thể rất yếu 2Chương 1060. Cơ thể rất yếu 2
Miêu Tình không nói cho con gái biết, nghĩa trang đã tu sửa xong rồi, cha và mẹ cùng làm, Miêu Tình biết, mẹ không chịu nổi, cha cũng phải đi theo.
Miêu Tình lau khoé mắt: "Được rồi, các con cũng đã mệt mỏi rồi, lên lâu nghỉ ngơi đi thôi."
Mạt Mạt há to miệng, cuối cùng chỉ có thể vâng một tiếng, Mạt Mạt lên lầu, nằm lăn lộn qua lại, Trang Triều Dương an ủi Mạt Mạt: "Đừng lo lắng, bà ngoại sẽ khá hơn."
Mạt Mạt ngồi dậy: "Lời anh nói cũng chả có sức lực gì cả, trong lòng anh cũng hiểu rõ, bà ngoại không sống được bao lâu nữa."
Trang Triều Dương ôm vợ: "Anh biết."
Mạt Mạt đỏ cả vành mắt, nghĩ đến bà ngoại đối xử tốt với bọn họ, trong lòng vô cùng khó chịu, Trang Triều Dương võ vai vợ: "Muốn khóc thì cứ khóc đi."
Mạt Mạt gối đầu lên vai Trang Triều Dương rơi lệ, khóc một lúc, sưng cả hai mắt, nhưng khiến cho Trang Triều Dương đau lòng chết thôi, Mạt Mạt vỗ mặt: "Đừng khóc nữa, buổi tối còn phải gặp bà ngoại, vẻ mặt đưa đám này, bà ngoại không vui vẻ đâu, ông cụ Lưu nói rồi, bà ngoại phải vui vẻ hơn."
Trang Triều Dương: "Vậy em nghỉ ngơi một lúc đi, buổi tối mới có sức sống."
"Vâng."
Buổi tối, Mạt Mạt gặp được bà ngoại, có thể là bọn nhỏ đều ve rôi, Thẩm Phương nghỉ ngơi một ngày, tỉnh thần cũng không tệ, kéo Mạt Mạt nói không ít chuyện.
Mạt Mạt đẩy Thanh Xuyên, cậu cười nói: "Bà ngoại, cháu đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, lần này trở về muốn làm hôn lễ, bà ngoại, bà có vui không?”
Thẩm Phương vui vẻ: "Vui, vui, trong lòng bà còn đang nghĩ đến cháu đấy, đang suy nghĩ xem không biết bao giờ thằng út nhà mình kết hôn."
Thanh Xuyên: "Bà còn phải nhìn con gái cháu ra đời nữa, nhà mình còn chưa có đứa con gái nào."
Thẩm Phương xem xét bối phận của chat trai: "Cũng không phải, ai u, nhà ta còn chưa có con gái đâu, chị gái cháu không có số sinh con gái, bà ngoại còn phải gắng gượng để chờ cháu sinh con gái."
Mạt Mạt sửng sốt, người xưa đều nói, lời của đứa trẻ con là chuẩn xác, lời của người già cũng chuẩn xác, Mạt Mạt sờ bụng, cái thai này của cô là con trai à?
Thẩm Phương lôi kéo Thanh Xuyên nói chuyện, nghe Thanh Xuyên kể chuyện nhà họ Thẩm, ngồi hơn một tiếng cũng không thấy mệt mỏi, mãi cho đến lúc ông ngoại cắt ngang, bà ngoại mới lên lầu nghỉ ngơi.
Liên Quốc Trung và Tô Nhị đã gọi điện thoại cho nhau, đã thương lượng xong hôn sự, năm sau nhà họ Tô tới một chuyến, làm hôn lễ ở Dương Thành, Thanh Xuyên về trước một chuyến, nhà họ Tô muốn mời khách ở thủ đô một lân.
Ngày hôm sau, mấy người Mạt Mạt về nhà cha mẹ đến thăm ông bà nội, thân thể ông bà nội vẫn khoẻ mạnh như cũ, chỉ là răng đã rụng gần hết.
Bây giờ Liên Kiến Thiết thân thiết nhất với Thanh Nghĩa, Thanh Xuyên đứng dựa bên cạnh, lần này Thanh Nghĩa trở về là tới sửa đường, ông cụ vui vẻ, đây chính là chuyện tốt, chuyện tốt to lớn, mặt mũi của tổ tiên cũng vẻ vang.
Thanh Nghĩa đã hưởng thụ hơn nửa tháng niềm nở của ông nội, Liên Kiến Thiết quan tâm hỏi: "Thanh Nghĩa à, bây giờ tiến hành đã đến bước nào rồi?"
Thanh Nghĩa: "Ông nội, hôm trước không phải đã nói rồi à, đã đo chiều dài con đường rồi."
Liên Kiến Thiết cau mày: "Vậy bao giờ thì khởi công?"
Thanh Nghĩa kiên nhẫn giải thích: "Bây giờ là mùa đông, cát và đá cũng không dễ làm, chúng ta bây giờ chỉ mới đang làm chuẩn bị trước, cho dù thế nào cũng phải đợi đến đầu xuân."
Liên Kiến Thiết: "Ông sốt ruột lắm, trong khoảng thời gian này, có không ít người tới nhà hỏi ông."
Liên Kiến Thiết rất tự hào, nhà họ Liên đang làm chuyện tốt, địa vị của ông ấy ở trong lòng những người trong thôn cũng tăng cao. Liên Kiến Thiết nhìn bọn nhỏ ngồi trong phòng khách, miệng cười thật to, những đứa trẻ này đều có tiền đồ, có tiền đồ. Cửa lớn đang đóng, có người gõ cửa, Thanh Nghĩa đi mở cửa, Mạt Mạt xem xét, lại là Thanh Sơn và Thanh Tùng cùng nhau đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận