Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1493. -

Chương 1493. -Chương 1493. -
Sáng sớm Mat Mat thức dậy, nhà kế bên đã dọn đi hết rồi, cánh cửa lớn mở toang ra, xem ra Trịnh Nghĩa là nửa đêm dọn đi.
Trịnh Nghĩa tuyệt đối là không còn mặt mũi mới bỏ đi, danh tiếng tốt cả đời, kết quả hai vợ chồng đấu đá nhau hủy hoại hết, thật khiến người ta thổn thức.
Trang Triều Dương hiếm khi ở nhà, Mạt Mạt cho chị dâu Tôn nghỉ phép một ngày, chị dâu Tôn mang theo số quần áo đã làm xong vui vẻ đi về nhà.
Trang Triều Dương nghỉ ngơi, không muốn đi đâu cả, chỉ muốn ở bên cạnh vợ con, Mạt Mạt đi một bước, Trang Triều Dương theo một bước.
Trang Triều Dương ở nhà cũng là chuyện tốt, những đứa trẻ thường ngày đến nhà học hành cũng không đến nữa, trong nhà vô cùng yên tĩnh.
Buổi chiều Khởi Hàng và Ngô Ảnh đã đến, khuôn mặt Khởi Hàng kiểu tôi sắp làm cha rồi, chưa cần phải nói thì Mạt Mạt đã biết là tin vui rồi.
Vốn dĩ Khởi Hàng đã xem Ngô Ảnh là báu vật rồi, bây giờ càng nâng cấp lên, Mạt Mạt nhìn kiểu cách của Khởi Hàng là muốn tôn thờ Ngô Ảnh như tổ tiên saol
Trang Triều Dương cũng không thèm nhìn bộ dạng của đứa cháu Khởi Hàng, mất mặt quá.
Ngô Ảnh bị Khởi Hàng làm cho đỏ ửng mặt lên, dùng sức véo vào sau lưng của Khởi Hàng, cảm thay không đủ hả giận còn xoay thêm hai vòng khiến Khởi Hàng đau nghiến răng nghiến lợi.
Mạt Mạt mặc kệ Khởi Hàng, cô hỏi Ngô Ảnh: "Mấy tháng rồi? Có phản ứng nhiều không?"
Ngô Ảnh còn chưa kịp mở miệng thì Khởi Hàng đã rất lo lắng: "Mới hai tháng, phản ứng đặc biệt nhiều, ăn gì ói nấy, mợ út xem Ngô Ảnh ốm hết mấy vòng rồi nè."
Mạt Mạt nhìn cánh tay của Ngô Ảnh, đúng là đã ốm đi, trên cánh tay không có bao nhiêu thịt, Mạt Mạt lo lắng hỏi: "Đi khám bác sĩ chưa?"
Ngô Ảnh kìm Khởi Hàng lại, không để Khởi Hàng nói chuyện và trả lời Mạt Mạt: "Khám bác sĩ rồi, em thể hàn, nên phản ứng hơn lớn một chút, qua ba tháng đầu là có thể thoải mái hơn một chút, mợ út không cần lo lắng."
Sao Mạt Mạt có thể không lo lắng, cô vỗ vào tay của Ngô Ảnh: "Mợ đi nấu chút đồ cho cháu ăn nhé, xem cháu có thể ăn hay không."
Ngô Ảnh ngại ngùng xua tay: "Không cần phiền phức đâu mợ út, cháu không sao."
Khởi Hàng giữ Ngô Ảnh lại, cậu ấy rất tin tưởng tài nghệ nấu ăn của mợ út, hy vọng vợ mình có thể ăn uống được: "Mợ út, mợ đi đi, đừng nghe lời cô ấy."
Trang Triều Du nheo mắt lại: "Thằng nhóc này hôm nay không chỉ đến báo hy chứ!"
Khởi Hàng biết không thể giấu được cậu út: "Khoảng thời gian này cháu phải đi công tác, không yên tâm Ngô Ảnh một mình, cháu muốn đưa Ngô Ảnh qua bên này.”
Ngô Ảnh ngạc nhiên, rõ ràng Khởi Hàng không có nói với cô: "Sao anh không bàn bạc với em trước, mợ út bận rộn như vậy, anh đừng tạo thêm phiền phức cho mợ út nữa."
Khởi Hàng nói: "Em quên mất trong nhà đã thuê bảo mẫu rồi sao, thêm em một người cũng không sao."
Ngô Ảnh thật sự quên mất rồi, cuối cùng dưới sự khuyên nhủ của Khởi Hàng mới đồng ý ở lại.
Mạt Mạt đang bận rộn ở trong nhà bếp, đang nấu cháo dinh dưỡng, thêm một ít cải mặn do cô tự ngâm, trông vô cùng ngon miệng.
Mạt Mạt bưng ra ngoài, bảo Ngô Ảnh qua đây ăn, cô ấy nói lời cảm ơn Mạt Mạt rồi mới cầm muỗng lên ăn, đầu tiên là ăn thử trước một muỗng, ngừng lại một chút, bao tử không có phản ứng mới nhẹ nhõm đi, vừa muốn ăn thêm thì bao tử lại tới cảm giác, nhanh chóng ăn một miếng cải mặn ngăn lại, không ngờ lại thật sự ngăn lại được.
Khởi Hàng nhìn đống cải mặn mắt sáng rỡ lên: "Mo út, cải mặn còn lại bao nhiêu? Cháu có thể mang một ít về không?"
Mạt Mạt thật không ngờ Ngô Ảnh lại thích ăn cải mặn, khẩu vị lúc mang thai đúng là vô cùng quái lạ: "Mo đã ngâm mới rất nhiều, một lát đem một hũ về đi" Khởi Hàng nói: "Dạ, cảm on mợ út."
Mạt Mạt thấy Ngô Ảnh đói rồi, đang ăn từng miếng từng miếng một, cô yên tâm rồi, có thể ăn được là tốt, chỉ cần ăn được, cơ thể mẹ sẽ có dinh dưỡng, đứa con mới có thể khỏe mạnh.
Mạt Mạt lại nghe Khởi Hàng nói về mục đích khi đến đây, tất nhiên là Mạt Mạt chào mừng rồi.
Ngô Ảnh ăn cháo xong, Khởi Hàng liền đưa Ngô Ảnh về nhà, đợi đến lúc đi công tác mới đưa Ngô Ảnh qua đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận