Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 745. Dày vò 1

Chương 745. Dày vò 1Chương 745. Dày vò 1
Dày vò 1
Sự tự tin của hai người Mạt Mạt đã lây nhiễm cho Trang Triều Dương: "Được, anh sẽ làm đồ ăn ngon, chờ hai người trở vê."
Kỳ thi đại học kéo dài ba ngày, từ ngày 7 đến ngày 9 tháng 12. Chuyên ngành Mat Mạt thi là chuyên ngành khoa học tự nhiên, phải thi tổng cộng năm môn, ngữ văn, toán, chính trị, vật lý và hóa học. Tổng điểm tối đa là năm trăm điểm.
Nếu thi chuyên ngành ngoại ngữ thì phải thêm một môn ngoại ngữ nữa.
Trong nhà Mạt Mạt, ngoại trừ Tiểu Vũ thi chuyên ngành ve xã hội, còn lại đều là khoa học tự nhiên. Tiểu Vũ cũng rất tự tin, xem ra em ấy cũng làm bài rất tốt.
Đề thi đại học lần này không khó, chủ yếu là kiểm tra khả năng ứng biến của học sinh và khả năng xử lý vấn đề.
Câu hỏi đầu tiên của đề thi ngữ văn của thủ đô là ve đánh dấu phát âm, để đánh dấu đúng thì không khó, nhưng Mạt Mạt lại không dám khẳng định trong phần viết văn.
Về môn chính trị, Mạt Mạt cho rằng cô làm bài không tệ, nhưng cũng còn tùy thuộc vào giáo viên chấm bài nữa.
Ba môn còn lại, Mạt Mạt đã tự chấm điểm cho mình. Đừng tưởng rằng Mạt Mạt là người làm bài tốt nhất, thực ra trong nhà người làm bài tốt nhất chính là Vân Kiến.
Vân Kiến chính là thiên tài hàng thật giá thật, mấy môn toán lý hóa của cậu gần như đạt điểm tuyệt đối, Mạt Mạt thì lại có mấy chỗ sai.
Kỳ thi đại học đã kết thúc, có người đến để tham gia náo nhiệt, có người thật sự vì muốn thi đại học để thay đổi vận mệnh. Cho dù như thế nào, kỳ thi đại học cũng đã kết thúc, thời gian chấm bài là mười ngày, mọi người ai ve nhà nấy hồi hộp chờ tin tức.
Sau khi thi đại học xong, Trang Triều Dương thấy vợ mình làm bài không tệ, vui mừng quay về bộ đội.
Tháng mười hai này là thời gian giày vò của học sinh, nhưng đối với nhà họ Phạm cũng là giày vò. Bởi vì Bàng Linh không chịu nhận người nhà nên Phạm Đại Bằng cũng không tránh khỏi việc phải nghỉ hưu, chính thức về vườn, sau này không thể quay lại nữa.
Mạt Mạt đến nhà Trang Triều Lộ. Thi đại học xong rồi, Trang Triều Lộ muốn làm một bữa tiệc để khao mọi người, Bàng Linh cũng tới.
Mạt Mạt đến khá sớm, bọn nhỏ lên lầu chơi, Mạt Mạt đi vào phòng bếp hỗ trợ. Chợt nghe có tiếng gõ cửa, Bàng Linh đi ra mở cửa.
Trang Triêu Lộ lắng nghe một hồi lâu mà chỉ nghe thấy tiếng khóc, vội vàng rửa tay đi ra, thấy Hạ Ngôn đang ôm Bàng Linh khóc!
Cả người Bàng Linh cứng ngắc, hai tay cứng đờ đặt bên hông, không biết nên đặt tay như thế nào. Đây là lân đầu tiên cô ay được Ở gần mẹ mình như vậy, trong lòng cũng có cảm giác.
Lúc Trang Triều Lộ bước ra, Hạ Ngôn vẫn còn đang khóc, tiếng sau còn nức nở hơn tiếng trước, giống như muốn đem tất cả những đau khổ trút hết ra ngoài.
Áo khoác của Bàng Linh đã ướt sũng, Hạ Ngôn khóc rất lâu mới buông Bàng Linh ra.
Mặc dù Bàng Linh không nhận cha mẹ, nhưng rốt cuộc cô ấy vẫn là do Hạ Ngôn sinh ra. Thấy Hạ Ngôn khóc thương tâm như vậy, mẹ con có cảm ứng, trong lòng Bàng Linh cũng không dễ chịu gì.
Trang Triều Lộ bước tới: "Sao cô lại khóc?"
Đầu tóc Hạ Ngôn hơi bù xù, vẫn nức nở cố gắng bình tĩnh lại. Bà ta cảm thấy chồng mình rất kỳ lạ, hôm nay quyết định nghỉ hưu của chồng bà ta vừa gửi xuống, chồng bà ta đập phá rầm rầm trong phòng làm việc. Đây là lần đầu tiên ông ta tức giận với bà ta như vậy, oán trách bà ta sinh được đứa con gái thật tốt, trách nhà họ Hạ cản trở ông ta, bảo bà ta đừng nghĩ đến việc nhận lại Bàng Linh nữa, Phạm Đại Bằng coi như không có đứa con gái này.
Hạ Ngôn chấp nhận, đây là máu thịt rơi ra từ cơ thể bà ấy, tưởng đã bồi thường được bao nhiêu năm rồi nhưng lại sai người. Con gái không chịu nhận lại mẹ là đáng đời cho bà ta, tất cả đều là lỗi của bà ta hết.
Hạ Ngôn vẫn không nói lời nào, Trang Triều Lộ rất bực bội, Hạ Ngôn nắm tay Bàng Linh, bà ta thật sự muốn nhận lại con gái mình, nhưng nghĩ đến chồng mình thì lại rụt tay lại, xoay người rời đi.
Trang Triều Lộ: "..."
Cuối cùng Trang Triều Lộ đi ra ngoài một chuyến, hiểu rõ chuyện gì xảy ra: "Phạm Đại Bằng đã về hưu, đang phát điên ở nhà."
Bàng Linh không nhịn được hỏi: "Vậy tại sao Hạ Ngôn lại khóc?”
Trang Triều Lộ nắm tay Bàng Linh, Phạm Đại Bằng la hét rất to, có hàng xóm nghe được. Nếu như Trang Triều Lộ biết thì Bàng Linh sớm muộn gì cũng phải biết, vậy nên cô ấy liền đem tin tức tìm hiểu được nói ra.
Nói Bàng Linh không thất vọng là giả, cô ấy tự giễu nói: "Mấy ngày nay Hạ Ngôn vẫn luôn đến thăm cháu, thật đúng là làm cho cháu cảm giác được tình mẫu tử. Nhưng đến bây giờ cháu mới biết được, phần tình mẫu tử này hóa ra lại không đáng một đồng”
Bạn cần đăng nhập để bình luận