Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1270. Đâm chọt lẫn nhau 2

Chương 1270. Đâm chọt lẫn nhau 2Chương 1270. Đâm chọt lẫn nhau 2
Đâm chọt lẫn nhau 2
Về đến nhà, khuôn mặt của cặp song sinh đỏ bừng lên.
Mat Mạt cười một cái: "Được rồi, vực dậy tỉnh thần đi, tối nay chúng ta ăn lẩu nhé?"
Cặp song sinh lật đật đứng dậy, chúng đã biết được lỗi lầm của mình rồi, Tử Hằng nói: "Dì Liên, tụi cháu muốn về nhà, tụi cháu đến đây, trong nhà cũng không biết lo lắng thế nào nữa!"
Mạt Mạt nói: "Các cháu biết bỏ nhà ra đi là không đúng rồi chứ?"
Cặp song sinh đỏ ửng mặt gật đầu, đến hôm nay chúng mới biết mình đang sống hạnh phúc biết bao nhiêu, nhưng chúng đã làm cái gì? Không trưởng thành một chút nào, lúc ở nhà thì cãi lời của cha, ngông cuồng nói rằng họ mạnh hơn Trang Liên Ninh.
Nhưng mà bây giờ chúng mới biết, chúng và Trang Liên Ninh cách biệt quá xa rồi, tư tưởng không trưởng thành còn quá trẻ con.
Mạt Mạt cười nói: "Dì đã gọi về nhà các cháu từ sớm rồi, ông nội bà nội các cháu yên tâm rồi, à, đúng rồi, ngày mai cha mẹ các cháu sẽ ngồi xe lửa qua đây"
Cặp song sinh ngơ ngác: "Cha mẹ đến sao?"
Mạt Mạt: "Các cháu bỏ nhà ra đi khiến họ lo lắng muốn chết, sau này không được như vậy nữa, nếu như các cháu xảy ra chuyện gì thì chẳng phải đang lấy mạng của cha mẹ cháu sao?"
Cặp song sinh nói: "Tui cháu sai rồi, tụi cháu sai rồi."
Mạt Mạt nói: "Được rồi, biết lỗi sai là được rồi, tối nay sẽ ăn lẩu, hai đứa hãy lên lầu viết lại cảm nghĩ đã nhìn thấy ngày hôm nay, ngày mai đưa cho cha mẹ các cháu xem, nói cho họ biết lần này các cháu đã trưởng thành rồi."
Cặp song sinh gật đầu: "Bây giờ tụi cháu sẽ đi viết."
Mạt Mạt nhìn mấy đứa trẻ lạch bạch đi lên trên lầu, hy vọng lần này cặp song sinh thật sự có thể trưởng thành.
Buổi tối Trang Triều Dương bất ngờ trở về rồi, Mat Mat đã đã dọn xong thức ăn: "Anh về đón Đổng Hàng hả?"
Trang Triều Dương cởi áo khoác ra: "Đúng vậy, hiếm khi anh ấy đến đây một chuyến, tất nhiên anh phải đích thân đi đón rồi."
Mạt Mạt nhìn nụ cười khó lòng che giấu của Trang Triều Dương và cạn lời, đây đâu phải muốn đi đón Đồng Hàng, rõ ràng là đang đi chọc tức Đổng Hàng mà.
Hai người này cộng lại cũng gần một trăm tuổi rồi, sao vẫn còn trẻ con như vậy chứ.
Trang Triều Dương nhìn thấy cặp song sinh: "Trong rất là khỏe khoắn, khỏe hơn cha của các cháu rồi."
Mat Mạt: "...
Cặp song sinh đối mặt với Trang Triều Dương vẫn có chút sợ hãi, chú Trang không cười, cặp song sinh chỉ cười trừ, cũng không nghe rõ chú Trang đang nói cái gì.
Bữa cơm tối có Trang Triều Dương, cặp song sinh đã ngoan ngoãn hơn nhiều, ngược lại Tùng Nhân và An An thì hoạt bát hơn, kêu cha lúc thì gắp cái này, lúc lại gắp cái kia.
Khiến cho cặp song sinh phải tròn mắt ra, trong lòng tự nhủ, ái chà, thế nào mà chú Trang lại tốt hơn cha vậy, chúng còn nghĩ sẽ có chú Trang lót đáy, trong lòng của chúng mới cân bằng lại một chút thôi!
Bây giờ cặp song sinh không còn cân bằng nữa, quả nhiên cha của người khác cũng tốt hơn cha của mình.
Mạt Mạt nhìn thấy Trang Triều Dương với bộ dạng một người cha tốt thì nghiến răng, Trang Triều Dương không thêm chút trở ngại cho Đổng Hàng đúng là không chịu nổi mài!
Mạt Mạt ở dưới chân bàn đá Trang Triều Dương một cái, Trang Triều Dương mới bớt thể hiện lại.
Ngày hôm sau cả gia đình Mat Mạt đi đón Đổng Hàng và Y Y, Y Y không có thay đổi nhiều lắm, Đổng Hàng thì già đi không ít. Mat Mạt hỏi: "Sao không dân Tử Mật đến đây?"
Y Y nói: "Đường đi xa qua, Tử Mật vừa mới bị bệnh, tớ sợ con bé bị mệt hơn nữa, nên không có dẫn đến."
Lần này Đổng Hàng và Trang Triều Dương không có đâm chọt lẫn nhau, anh ấy thở dài: "Tôi đúng là khá thất bại trong phương diện dạy dỗ con cái."
Trang Triều Dương nén vẻ đắc ý bên khóe môi: "Cứ từ từ, trẻ con phải từ từ dạy dỗ mà."
Đổng Hàng coi như không có nhìn thấy bộ dạng của Trang Triều Dương, mấy ngày nay anh ay đã bị dày vò đủ rồi, người khác không thể nói, chỉ có thể nói với Trang Triều Dương, Trang Triều Dương cũng dẹp bỏ ý định đâm chọt Đổng Hàng, anh bắt đầu nói về kinh nghiệm dạy con của mình.
Hai người đều đã làm cha rồi, trong nhà đều có con nghịch ngợm, nhà của Mạt Mạt còn đỡ hơn một chút, chỉ có một mình Tùng Nhân nghịch ngợm, Đổng Hàng thì tệ hơn, cặp song sinh phá banh trời.
Về đến cổng khuôn viên, Đồng Hàng còn chưa nói xong, Trang Triều dừng xe ngay trước cổng lớn, Mạt Mạt nhìn thấy phía trước có chiếc xe đang đậu ở đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận