Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1417. Bị Kiện 1

Chương 1417. Bị Kiện 1Chương 1417. Bị Kiện 1
Tô Nhị nghe không hiểu/'Ý là sao?"
Thất Cân cho Tô Nhị một cái ánh mắt chú đần quá, miễn cưỡng giải thích,"Bởi vì cha cũng sợ mẹ, chú đương nhiên giống cha rồi."
Rượu trong miệng Trang Triều Dương suýt chút nữa thì phun ra ngoài, nhịn đến là khó khăn, bị sặc rồi, không ngừng ho sù sụ.
Tùng Nhân cười hì hì gắp cho Thất Cân một miếng sườn, ra vẻ anh cả,"Sau này không được nói thật quá."
Thất Cân hiểu ra/Anh cả em hiểu rồi, bí mật của cha phải giấu cho kĩ."
Trang Triều DuUong
Sao anh cảm thấy, hai thằng con này đang người tung kẻ hứng nhỉ, có nên hãm hại cha như vậy không.
Trang Triều Lộ buồn cười không chịu nổi,'Cha các cháu sợ vợ, đây đã không còn là bí mật rồi, có thể nói thoải mái."
Trang Triều Duong
Quả nhiên là chị ruột, hốt cú chót mài
Mấy năm nay da mặt Mạt Mạt dày hơn rất nhiều, nhưng vẫn không ngăn nổi đỏ mặt, lườm Tùng Nhân nghiến răng nghiến lợi, cái thằng nhãi con này, đúng là thiếu đòn đây mà. An cơm tốt xong, Trang Triêu Dương và Tô Nhị muốn đi nghỉ ngơi, trước khi đi ngủ đưa lì xì cho Mễ Mễ.
Mễ Mễ nhận lấy lì xì, coi như Trang Triều Lộ đã chấp nhận Mễ Mễ rồi.
Trang Triều Lộ ra tay hào phòng, trong lì xì có năm trăm đồng, Mễ Mễ không giống lúc mới nhận lì xì mà tay chân lóng ngóng nữa rồi, đã có thể tự mình xử lý, năm trăm này để Mạt Mạt giúp gửi vào sổ tiết kiệm.
Sáng sớm ngày hôm sau, Trang Triều Lộ và Mạt Mạt tới nhà mới, Tô Nhị không gấp gặp con trai, hôm qua nghe Trang Triều Dương kể về sự thay đổi, anh ấy phải tới đơn vị xem xem.
Lúc Mạt Mạt và Trang Triều Lộ tới nơi, Khởi Hàng và Ngô Ảnh đã ngủ dậy rồi, hai người đã đi đăng kí kết hôn, tuy rằng là vợ chồng hợp pháp, Ngô Ảnh vẫn đỏ hết mặt mày.
Mạt Mạt vừa nhìn thì đoán chừng Khởi Hàng và Ngô Ảnh đã làm lành rồi, đứng quay lưng về phía Ngô Ảnh, Mạt Mạt giơ ngón tay cái với Khởi Hàng.
Ngô Ảnh giúp pha trà,"Chuyện đó, à, mẹ, hôm qua phải đi thăm bố mẹ, con về muộn quá, sợ làm phiền bố mẹ nghỉ ngơi nên không qua đó."
Trang Triều Lộ,"Khởi Hàng gọi điện thoại nói rồi, con gần đây bận rộn, đã xin nghỉ phép xong chưa?"
Ngô Ảnh biết mẹ chồng không trách cô ấy, thở phào nhẹ nhõm, len lén nhìn Khởi Hàng một cái, trong mắt tràn đầy cảm kích, sau đó mới trả lời,'Xin xong rôi ạ, xin nghỉ phép năm ngày."
Mạt Mạt lướt nhìn Khởi Hàng và chị gái một cái, hai mẹ con này liên thủ với nhau, phút chốc là thu phục được Ngô Ảnh.
Trang Triều Lộ lại hỏi,'Nhà thông gia bao giờ thì tới vậy con?”
Ngô Ảnh hơi khó xử, không biết phải mở lời thế nào với mẹ chồng, cô ấy sợ mẹ chồng hiểu lầm, Khởi Hàng tiếp lười,'Mẹ, lần này cha mẹ Ngô Ảnh không đến được, nghiên cứu của họ đang trong giai đoạn quan trọng, không đi được."
Trang Triều Lộ không gặp được nhà thông gia, tuy rằng cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng có thể hiểu được,'Không sao, sau này có cơ hội gặp, trước mắt chuyện nghiên cứu mới là chuyện quan trọng nhất."
Ngô Ảnh thở phào một hơi, từ cổ chí kim quan hệ mẹ chồng nàng dâu đã tế nhị, mẹ gọi điện thoại tới đặc biệt dặn dò cô ấy phải giải thích đàng hoàng, tránh cho hiểu lầm, nghi ki may mà mẹ chồng thực sự tốt.
Ngô Ảnh cười cười,'"Cảm ơn mẹ đã thấu hiểu."
Câu gọi mẹ này khiến trong lòng Trang Triều Lộ thấy thoải mái vô cùng, hai đứa con dâu trong nhà cô ấy đều rất hài lòng.
Trang Triều Lộ muốn ở lại giúp hai vợ chồng sắm sửa đồ, Mạt Mạt ngắm xong vị trí treo tranh liền trở về, hôm nay cô vẫn có công việc.
Mạt Mạt đến công ty thì gặp được Vương Nhạc,"Chị dâu." Vương Nhạc chớp mắt,"Thấy chị tốt không, biết em bận rộn nên cố tình tới công ty thăm em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận