Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1049: Bảo Đao Của Ta Bị Điều Khiển Bay Đi Mất Rồi, Làm Sao Bây Giờ?

Chương 1049: Bảo Đao Của Ta Bị Điều Khiển Bay Đi Mất Rồi, Làm Sao Bây Giờ?
“Thành công rồi!”
Tống Thư Hàng mừng rỡ nói.
Loại cảm giác không cần bộ điều khiển từ xa cũng có thể khống chế bảo đao bay đi thế này đúng là quá đã, điều đáng tiếc duy nhất chính là bảo đao của hắn vẫn còn mang hình dáng khôi giáp mà thôi.
Bước thứ hai trong quá trình tu luyện ngự đao phi hành vẫn được tiến hành vô cùng thuận lợi.
“Thư Hàng, ngươi thật sự rất có thiên phú về đao đạo đấy.”
Tô Thị A Thập Lục nói.
Từ đao thiện đến bước làm cho đao bay lơ lửng, Tống Thư Hàng chỉ thử một lần là thành công ngay.
“Đây là thiên phú dùng đao mà ta phải hy sinh hết toàn bộ thiên phú kiếm đạo mới đổi lấy được đấy.”
Tống Thư Hàng than thở đáp lại.
Vốn dĩ mong ước của hắn là muốn trở thành kiếm tiên, nhưng chính hắn cũng không ngờ rằng mình lại chơi đao giỏi đến vậy.
“Giờ ngươi cứ tiếp tục làm quen với bước này đi, sau đó thử khống chế bảo đao thực hiện đủ loại động tác ở trên không, chờ khi nào bảo đao có thể hành động linh hoạt theo tâm ý của ngươi thì chúng ta sẽ bắt đầu giai đoạn kế tiếp là tu luyện độn quang.”
Tô Thị A Thập Lục nói, nhìn cô bây giờ rất có phong phạm của một giáo viên.
“Ok!”
Tống Thư Hàng đáp.
Sau đó hắn tiếp tục luyện tập bước ngự đao, chờ đền khi quen với việc để cho bảo đao trôi lơ lửng, Thư Hàng bắt đầu thử bước tiếp theo.
Trước tiên hắn khống chế bảo đao cho nó di chuyển lên xuống không ngừng, sau đó bắt đầu thử làm cho bảo đao tiến về trước, lui về sau, quay đầu, xoay vòng tròn.
Chờ đến khi thuần thục những động tác cơ bản này thì Tống Thư Hàng lại khống chế bảo đao làm các động tác như bay theo đường cong chữ S, xoay tròn tiến về trước, thắng gấp thụt lùi.
Những động tác này khá phức tạp, lúc mới thực hiện, động tác của bảo đao không ăn khớp với ý niệm của Tống Thư Hàng, giữa hai bên vẫn còn chệch nhịp. Trường hợp này cũng giống như khi chơi game online mà mạng bị lag vào mấy năm trước vậy. Tống Thư Hàng đưa ra mệnh lệnh xong, bảo đao sẽ khựng lại một chút rồi mới thực hiện.
Mà khi giữa Tống Thư Hàng và bảo đao xuất hiện tình trạng trật khớp thế này, thánh ấn trong đan điền sẽ lóe sáng lên, sau đó nó trực tiếp kết nối với hư đan cá voi mập, giúp tăng cường mối liên hệ giữa Tống Thư Hàng và bảo đao Bá Toái.
Việc này cũng giống như Tống Thư Hàng vốn đang sử dụng băng thông với tốc độ truyền tải là 1Mb/s, nhưng dưới sự hỗ trợ của thánh ấn, chỉ trong nháy mắt nó đã tăng lên đến 100Mb/s vậy.
Chỉ một lát sau, sự cố trật khớp giữa bảo đao Bá Toái và Tống Thư Hàng đã hoàn toàn biến mất, đủ loại động tác biến hóa đa dạng không ngừng xuất hiện trên không trung.
“Thánh ấn vậy mà còn có tác dụng này nữa ư?”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Sau lần độ kiếp mới đây, cứ tưởng thu hoạch lớn nhất là phần lực lượng công đức rót vào trên người mỹ nhân rắn công đức, thế nhưng không ngờ quả thánh ấn này lại liên tục mang niềm vui bất ngờ đến cho hắn.
Có thánh ấn trợ giúp, độ ăn ý giữa Tống Thư Hàng và bảo đao ngày càng tăng cao. Tâm ý vừa động, bảo đao Bá Toái mang hình khôi giáp đã lập tức biến hóa ra đủ mọi động tác.
Tăng tốc chớp nhoáng, dừng gấp bẻ cua, bay thẳng lên không, bay theo hình xoắn ốc, ở tại chỗ xoay tròn như cối xoay gió, bay theo đường cong chữ S tiến về phía trước...
Tống Thư Hàng chơi đến nghiện, trò ngự đao này làm hắn nhớ lại tuổi thơ của mình. Khi còn bé hắn rất thích chơi máy bay điều khiển từ xa, nhưng tiếc là loại đồ chơi này lại không thể làm ra những động tác mà Tống Thư Hàng mong muốn khiến hắn tiếc nuối không thôi.
Mà bây giờ, bảo đao Bá Toái đang bay múa trong không trung lại có thể hành động theo ý niệm của hắn, muốn làm động tác gì cũng được hết khiến hắn cảm thấy rất đã.
Chừng nửa tiếng sau, bảo đao Bá Toái trong hư không bay ngược trở về, trôi nổi bên cạnh Tống Thư Hàng, khẽ di động lên xuống.
Quá trình tu luyện giai đoạn này cũng chấm dứt ở đây.
...
“Thập Lục, ta cảm thấy độ ăn ý giữa mình và bảo đao Bá Toái đã khá lắm rồi, chúng ta tiến hành bước kế tiếp đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Tô Thị A Thập Lục lấy điện thoại ra xem giờ, từ lúc bắt đầu tu luyện cho đến bây giờ tổng cộng đã qua một tiếng, thời gian nghỉ trưa còn rất dư giả. Vì vậy cô gật đầu đáp:
“Thời gian còn khá nhiều, vậy giờ chúng ta sẽ bắt đầu luyện tập độn quang.”
Độn quang chia làm hai loại, một loại là độn quang dùng trong lúc ngự kiếm (đao) phi hành. Điều mà loại độn quang này chú trọng chính là tốc độ, hơn nữa phần lớn độn quang đều kèm theo một số chức năng như tránh gió, tránh nước, tránh sét, tránh lửa, tránh đất, giúp các tu sĩ cảm thấy thoải mái hơn trong lúc ngự kiếm (đao) phi hành.
Một loại khác là độn quang mang tính công kích dùng trong lúc thi triển thuật ngự đao. Nhờ loại độn quang này mà tu sĩ mới có thể làm được chuyện chỉ cần động tâm niệm, phi kiếm hoặc là bảo đao đã lấy đầu kẻ địch ngoài nghìn dặm.
Nói tóm lại, hai bước đao thiện và khống chế bảo đao phi hành trước đó đều là thứ thông dụng trong cả tu chân giới, chẳng khác nhau là mấy.
Chỗ khác biệt thật sự giữa những phương pháp kiếm độn, đao độn của các đại môn phái và thế gia tu chân chính là ở độn quang.
Độn quang mà Tô Thị A Thất thông qua A Thập Lục muốn truyền thụ cho Tống Thư Hàng là độn thuật do hắn tự nghĩ ra.
...
“Đao Độn-Bá Vương dành cho pháp thuật ngự đao phi hành, còn Ngự Đao-Nguyệt Quang thì dành cho thuật ngự đao, hai loại phương pháp đao độn này đều là do A Thất tự nghĩ ra cho nên có thể truyền thụ cho người không thuộc Tô Thị, chỉ cần Thư Hàng ngươi đừng truyền cho người khác là được.”
Tô Thị A Thập Lục nói.
“Ta biết rồi.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Trừ khi được sự đồng ý của Tô Thị A Thất, nếu không Tống Thư Hàng tuyệt đối sẽ không truyền hai loại độn thuật này cho người khác.
Nhưng Đao Độn-Bá Vương và Ngự Đao-Nguyệt Quang, tên của hai kỹ năng này... chỉ có thể nói là rất có phong cách của Thiên Hà Tô Thị.
Tô Thị A Thập Lục khẽ mỉm cười, sau đó giảng giải cho Tống Thư Hàng nghe về hai phương pháp đao độn này.
Đao Độn-Bá Vương do A Thất sáng tạo ra có ý nghĩ là “trong mắt Bá Vương chỉ có một con đường, đó chính là tiến thẳng về phía trước”, phương pháp đao độn này chia làm hai giai đoạn.
Giai đoạn đầu là ánh sáng đao độn bình thường, giai đoạn thứ hai là một loại trạng thái bùng nổ. Thật ra giai đoạn thứ hai mới đúng là trạng thái “Bá Vương”, một khi kích hoạt có thể tung hoành ngang dọc, lực sát thương cực lớn. Khuyết điểm duy nhất chính là vì sức bộc phát và uy lực quá lớn nên không cách nào bẻ cua được, vì vậy A Thất mới đặt tên cho nó là Bá Vương. Tuy không cách nào bẻ cua nhưng tốc độ cuồng bạo của nó hoàn toàn có thể bù đắp cho khuyết điểm này. Một khi bị trạng thái Đao Độn-Bá Vương tập trung, nếu như không có tốc độ vượt xa Tống Thư Hàng gấp mấy lần thì cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị nghiền ép mà thôi.
Ngoài trừ va chạm, chiêu Đao Độn-Bá Vương này cũng có tốc độ chạy trốn theo đường thẳng cực nhanh. Chỉ cần nắm bắt thời cơ, bộc phát tốc độ, vèo một cái là có thể thoát khỏi chiến trường, chạy trốn cực nhanh.
Về phần chiêu Ngự Đao-Nguyệt Quang, A Thất muốn biểu đạt ý nghĩa là “lúc ngươi ngẩng đầu sẽ phát hiện ánh trăng đang chiếu rọi trên người người.”
Khi thi triển thuật ngự đao, bảo đao sẽ hóa thành một vệt ánh trăng, chém về phía kẻ địch một cách âm thầm lặng lẽ.
Chỉ có điều không biết đến lúc đó, bảo đao khôi giáp của Tống Thư Hàng có thể hóa thành ánh trăng hay không thôi? Vữa nghĩ đã biết độ khó không thấp rồi.
...
Cũng giống như lúc nãy, trước tiên Tô Thị A Thập Lục sẽ làm mẫu hai loại phương pháp đao độn cho Tống Thư Hàng xem, sau đó lại giảng giải kỹ càng về nguyên lý cho hắn nghe một lần.
Chờ đến khi chắc chắn Tống Thư Hàng đã nắm vững nguyên lý, Tô Thị A Thập Lục sẽ để hắn tự thử một lần.
“Thử ngự đao phi hành trước nào.”
Tống Thư Hàng đưa ra quyết định.
So với thuật ngự đao, hắn lại càng mong đợi muốn thử nghiệm ngự đao phi hành.
Đầu tiên Tống Thư Hàng động tâm niệm, bảo đao Bá Toái bay tới trôi nổi bên cạnh hắn.
Thư Hàng dựa theo phương pháp mà Tô Thị A Thập Lục đã chỉ dẫn, thi triển Đao Độn-Bá Vương, ngưng tụ độn quang trên bảo đao Bá Toái.
Chỉ cần ngưng tụ độn quang thành công là có thể đạp lên độn quang bay đi!
Nói thật là ngay lúc ngưng tụ độn quang trên bảo đao Bá Toái, trong lòng Tống Thư Hàng hơi có chút kích động.
Từ khi bước chân vào tu chân giới bắt đầu tu luyện cho tới nay, lúc nào hắn cũng ôm ấp nguyện vọng được ngự kiếm phi hành. Mà giờ đây, rốt cuộc hắn cũng có thể dựa vào sức mạnh của chính mình để bay lên trời cao!
Tống Thư Hàng giơ tay phất nhẹ qua phía trên bảo đao Bá Toái, sau đó có một tầng độn quang nhàn nhạt hiện lên, bao phủ thân đao Bá Toái đang trong hình khôi giáp. Thật ra trước đó đao ý khôi giáp có tản đi một lần, nhưng Tống Thư Hàng lại rót vào lần nữa. Dù sao trong quá trình luyện tập ngự đao phi hành, có đao ý trợ giúp thì hiệu quả tu luyện sẽ cao hơn nhiều. Cùng lắm sau khi nắm vững ngự đao phi hành, trong lúc ngự đao phi hành bình thường không rót đao ý vào Bá Toái là được mà.
Độn quang bao phủ Bá Toái, bởi vì đây là lần đầu tiên Tống Thư Hàng ngưng tụ độn quang nên độn quang biến ra không được đều cho lắm. Có nhiều chỗ khá dày, có nhiều chỗ lại khá mỏng, đồng thời ở phần rìa của độn quang cũng hỗn loạn hệt như một bức tranh trừu tượng.
Nhưng tóm lại cũng đã thành công ngưng tụ ra độn quang.
“Mặc dù ngoại hình không đẹp lắm nhưng chắc là bay được một hồi ở tầng trời thấp chứ nhỉ?”
Tống Thư Hàng vừa nói vừa giơ chân đạp lên độn quang.
Rắc rắc~~
Ngay khi hắn vừa đạp lên, độn quang bao phủ trên bảo đao Bá Toái dỗng dưng vỡ vụn.
Ô hay, cân nặng của ta không đến mức đấy chứ?
“Thư Hàng, ngươi đừng vội, hãy bình tĩnh lại rồi thử lần nữa xem sao.”
Tô Thị A Thập Lục khuyên bảo.
Lúc tu luyện độn quang, có mấy ai chỉ mới thử một lần mà đã thành công đâu.
Tống Thư Hàng cười một tiếng, sau đó thu liễm tâm thần rồi lại đưa tay phất một cái, ngưng tụ độn quang trên Bá Toái lần nữa.
Lần này hình dáng của độn quang khá hơn vừa rồi rất nhiều, ít nhất phần rìa cũng đã gọn hơn.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút, sau đó lại nhấc chân bước lên.
Rắc rắc ~~
Độn quang lại vỡ nát.
“Không sao, thất bại là mẹ thành công mà.”
Tống Thư Hàng nhẹ giọng tự an ủi mình, tiếp đó lại giơ tay phất một cái, vận chuyển Đao Độn-Bá Vương, ngưng tụ độn quang bao phủ bảo đao Bá Toái.
Lần này độn quang càng hoàn mỹ hơn, đặc biệt là độ mỏng dày cũng đã đều hơn rất nhiều.
Tống Thư Hàng hài lòng gật đầu một cái.
Hắn có cảm giác chỉ cần bản thân luyện tập thêm mấy lần nữa là có thể nắm vững Đao Độn-Bá Vương.
Ngay lúc Tống Thư Hàng định giơ chân bước lên đạp vỡ độn quang, sau đó thử lại lần nữa thì đột nhiên có một cái đuôi rắn màu vàng rực rỡ duỗi ra, đâm vào độn quang.
Rắc rắc~ độn quang vỡ nát.
Tống Thư Hàng quay đầu lại, quả nhiên phát hiện mỹ nhân rắn công đức đã hiện thân.
Thấy Tống Thư Hàng nhìn về phía mình, mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu nhìn lại. Thân hình của cô đã xảy ra một ít biến hóa, sau phần Huyền Thánh giảng pháp, lượng công đức to lớn kia dung nhập vào trong cơ thể giúp cô lại tiến hóa một chút.
Bộ phận biến hóa lớn nhất chính là phần eo, vị trí đó vốn thuộc về phần đuôi rắn nhưng bây giờ phần đuôi rắn đã xê dịch xuống dưới, nhường chỗ cho phần eo hoàn chỉnh.
Tống Thư Hàng chau mày hỏi:
“Sao cô lại đi ra đây thế?”
Lúc này hắn có bị công kích gì đâu? Tại sao mỹ nhân rắn công đức lại đột nhiên hiện ra chứ?
Tống Thư Hàng vừa dứt lời, mỹ nhân rắn công đức bỗng cong người lại, giơ tay phất qua phía trên bảo đao Bá Toái.
Chỉ trong nháy mắt, một khối độn quang hình lục giác đều xuất hiện trên bảo đao Bá Toái.
Tiếp đó, trong khi Tống Thư Hàng vẫn còn đang trong trạng thái kinh ngạc quá độ, mỹ nhân rắn công đức bỗng nhảy thẳng lên trên bảo đao Bá Toái.
Vèo~~
Bảo đao Bá Toái phóng lên trời, chớp mắt đã bay đến độ cao gần năm trăm mét.
Sau khi đạt tới độ cao này, mỹ nhân rắn công đức bắt đầu màn trình diễn của mình.
Bảo đao Bá Toái xoay tròn, nhảy múa, trôi bồng bềnh, bay lượn theo hình số 8, phải nói là chơi rất điệu nghệ.
Lúc này giống như cô đang dùng thực lực để giễu cợt Tống Thư Hàng vậy: Ngươi quá gà, thử nhiều lần như vậy mà vẫn không ngưng tụ ra được một độn quang hoàn chỉnh.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tô Thị A Thập Lục:
“...”
“Này, mau xuống đây! Đừng làm rộn, ta còn phải luyện ngự đao phi hành nữa đấy.”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn về phía trên bầu trời rồi hét lớn lên. Tên của mỹ nhân rắn công đức quá khó đọc, đến bây giờ Tống Thư Hàng vẫn chưa đọc được cái tên đấy.
Trong hư không mỹ nhân rắn công đức dừng lại một chút, mắt nhìn về phía Tống Thư Hàng, đầu nghiêng qua một bên, trên mặt lộ vẻ mê mang.
“Mau xuống đây cho ta!”
Tống Thư Hàng kêu lên.
Có vẻ như mỹ nhân rắn công đức đã hiểu rõ ra.
Sau đó thân hình cô chậm rãi ngã về phía sau, cuối cùng nằm vật trên độn quang của bảo đao:
“A a a a~~”
Trong miệng cô bỗng phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó cái đầu lệch qua một bên, chết ngay tức khắc.
Cứ vậy mà chết ở trên bảo đao, bảo đao nâng cô lơ lửng giữa không trung, trôi nổi lên xuống.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tô Thị A Thập Lục:
“...”
Bảo đao trôi lơ lửng được một lát, mỹ nhân rắn công đức đột nhiên mở mắt ra, lặng lẽ nhìn Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục.
Thấy hai người đang bày ra vẻ mặt cạn lời nhìn mình, cô lại lập tức nhắm hai mắt, tiếp tục giả chết.
Tống Thư Hàng:
“...”
Sau khi thăng cấp, mỹ nhân rắn công đức lại càng trở nên bất thường hơn.
Ánh sáng công đức của ta đúng là có vấn đề mà.
[Mau xuống đây cho ta, nếu không xuống thì sau này ngươi đừng mong gặp lại Lệ Chi Tiên Tử một lần nào nữa.]
Tống Thư Hàng ngầm uy hiếp mỹ nhân rắn công đức ở trong lòng.
Nói thật là cho tới bây giờ, Tống Thư Hàng đã không thể nào coi mỹ nhân rắn công đức chỉ đơn giản như ánh sáng công đức được nữa, có trời mới biết đến lần tiến hóa tiếp theo, người này sẽ biến thành bộ dáng gì?
Nghe được tiếng lòng của Tống Thư Hàng, mỹ nhân rắn công đức trong hư không bỗng nhiên lăn một vòng, cuộn đuôi ngồi trên bảo đao.
Sau đó cô ngoan ngoãn ngự đao đáp xuống bên cạnh Tống Thư Hàng.
“Tốt lắm, trở lại trong cơ thể ta đi, đừng có phá nữa.”
Tống Thư Hàng hài lòng nói.
Mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu qua một bên, sau đó trở lại trong cơ thể Tống Thư Hàng. Nhưng cô cũng không thu hết cơ thể mình vào mà là bày ra trạng thái phòng ngự, bao bọc thân thể Thư Hàng lại.
Mà lúc này, Tống Thư Hàng lại khống chế bảo đao Bá Toái trôi lơ lửng lần nữa, hắn đưa tay phất qua trên thân đao.
Sau đó, một độn quang hình lục giác đều xuất hiện ở trước mắt hắn, giống hệt như độn quang mà mỹ nhân rắn công đức biến ra.
Tống Thư Hàng giơ tay lên, đồng thời nhìn về ánh sáng công đức đang bám trên người mình.
Hắn nhắm mắt, cẩn thận nhớ lại quá trình mới vừa rồi.
Sau đó hắn hủy bỏ độn quang trên bảo đao Bá Toái.
Mỹ nhân rắn công đức biết ý của Tống Thư Hàng, lần này cô thu toàn bộ thân thể về, không gây ảnh hưởng đến việc luyện tập pháp môn đao độn của hắn nữa.
“Một lần nữa.”
Tống Thư Hàng đưa tay phất qua trên bảo đao.
Ngay sau đó, một độn quang hình tam giác đều xuất hiện ở trên bảo đao.
Tống Thư Hàng nhếch miệng lên, hắn nhấc chân bước về phía trước một bước, bảo đao Bá Toái tự động bay đến dưới chân rồi nâng thân hình hắn lên.
Lần này độn quang không vỡ nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận