Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2858: Cha ~

Chương 2858: Cha ~
Nếu như không bị mù, Bạch Thánh và Bá Tống to lù lù đứng ở kia, thiên kiếp lại cứ chọn một mảnh đất trống cách bọn họ rất xa mà điên cuồng đánh xuống, thế là cớ làm sao?
Chắc không phải là đe dọa suông thôi chứ?
Đã đến giai đoạn kiếp cuối rồi, đe dọa chẳng còn ý nghĩa gì nữa cả.
[Hay là thiên kiếp sợ rồi?]
Lại một suy nghĩ hiện lên trong não hải của Cật Qua Thánh Quân.
Xét từ thế cục trước mặt, kiếp cuối thiên kiếp cửu phẩm đáng sợ quả thật như đang sợ hãi vậy.
“Là hiệu quả do linh quỷ tiên tử và tự ngã thi của ngươi tạo ra à?”
Đúng lúc này, Bạch tiền bối hỏi.
“Ừm.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
“Linh quỷ tiên tử của ta có một bí pháp đặc biệt, nếu phối hợp với lãng quên thần công thì có thể ảnh hưởng tới thiên kiếp. Nhưng mà, cụ thể là bí pháp gì… ta cũng quên mất rồi.”
Đây chính là điểm khiến người ta đau gan của Ngư Phì Cư Sĩ nhất hệ.
Có đôi khi cho dù ngươi muốn giới thiệu bọn họ, khen ngợi điểm hơn người của bọn họ nhưng vừa mở miệng thì đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không biết phải giới thiệu với người khác cái gì.
Tống Thư Hàng nghi ngờ sở dĩ tu sĩ nhất hệ có thể lưu truyền tới ngày nay là do đại lão sáng lập không ngừng quên mất chuyện mình đã thu nhận đồ đệ, sau đó cứ một mực đi tìm kiếm đệ tử, thu nhận truyền nhân khắp chư thiên vạn giới nên môn phái mới còn tồn tại tới nay.
“Chỉ ảnh hưởng tới thiên kiếp thôi à?”
Bạch tiền bối hỏi, bởi vì hắn phát hiện ngoại trừ hắn ra, Cật Qua Thánh Quân ở cách vách dường như cũng không bị ảnh hưởng.
Tống Thư Hàng gật đầu tiếp:
“Đúng thế.”
Linh quỷ tiên tử và tự ngã thi phối hợp với nhau chỉ ảnh hưởng tới thiên kiếp, khiến thiên kiếp không thể xác định vị trí của Tống Thư Hàng, nhưng hiệu quả ‘trong suốt’ này lại không ảnh hưởng tới những người ở bên cạnh.
Về phần tại sao thiên kiếp lại lơ luôn Bạch tiền bối, Tống Thư Hàng cũng không biết.
Nghe tới đây, trong não hải của Cật Qua Thánh Quân hiện lên hai chữ ‘á đù’… Đúng là từ ngữ nghèo nàn quá!
Cả đời này hắn trải qua vô số phong ba bão táp, độ hết thiên kiếp này đến thiên kiếp khác, nhưng hắn không ngờ còn có thể nằm mà độ qua thiên kiếp như Bạch Thánh và Bá Tống đang đứng trước mặt hắn đây.
Rốt cuộc lãng quên thần công là thần công của hệ nào vậy? Nó có thể bắt nạt thiên kiếp đến mức này ư?
Hệ này có còn nhận đệ tử nữa không nhỉ?
Cật Qua sống lâu như thế, tất nhiên cũng có một vài hậu bối… Lúc này hắn đang nghĩ có nên giao hậu bối của mình cho Bá Tống, đầu quân vào lãng quên thần công nhất hệ không.
“Tiểu Tống Tống này, vậy chẳng phải chúng ta chỉ cần đứng yên một chỗ, đợi kiếp cuối của thiên kiếp cửu phẩm đánh hết là xong việc rồi hả?”
Khí linh Lưu Tinh Kiếm Bạch tiền bối bản Chibi vui mừng hỏi.
“Chỉ e không được.”
Tống Thư Hàng lắc đầu.
Lưu Tinh Bạch chibi nghi hoặc hỏi:
“Tại sao chứ?”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn thiên kiếp với ba hình thái ‘quá khứ, hiện tại, tương lai’ trên bầu trời, giải thích:
“Bởi vì thiên kiếp có đòn tấn công quét sạch diện rộng.”
Nếu như nơi bọn họ độ kiếp không phải thế giới thiên kiếp đặc biệt mà là ở trong vũ trụ mệnh mông của hiện thế, vậy nói không chừng dưới tác dụng của linh quỷ tiên tử, không biết thiên kiếp trên đỉnh đầu sẽ đánh vào góc nào của vũ trụ nữa.
Đáng tiếc thế giới thiên kiếp này không giống với hiện thế, diện tích của nó có hạn.
Đòn tấn công tiếp theo của thiên kiếp, tấn công quét sạch diện rộng vừa đánh xuống, Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối vẫn cần phải đối kháng.
“Nhưng không phải quá lo lắng, cho dù là thiên kiếp tấn công diện rộng thì cũng sẽ có một điểm trung tâm sát thương cao nhất. Mà chỉ cần ảnh hưởng từ linh quỷ tiên tử của Thư Hàng vẫn còn, vậy điểm trung tâm có sát thương cao nhất đó sẽ không nằm ở gần chúng ta.”
Bạch tiền bối vươn tay triệu hồi cầu thần, nhưng không giải tán nó.
Hiển nhiên trong quá trình độ kiếp lát nữa vẫn còn cần dùng đến cầu thần này.
Sau khi cầu thần trở về, Bạch tiền bối ngồi tựa vào lan can cầu, hắn vươn tay lấy ra một cành cây, bắt đầu gọt thành phi kiếm dùng một lần, chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Cách đó không xa, thiên kiếp ‘hoàn thành trong quá khứ’ vẫn không ngừng phóng xuống, điên cuồng phát tiết.
Từng tia thiên kiếp thần binh pháp khí cuồng bạo đánh xuống, tạo ra một chiếc hố lớn trên mặt đất, tiên lôi trường mâu cứ thế phóng xuống nhiều như hàng miễn phí…
Chỉ còn vài thiên kiếp hình người do ấn ký cường giả hóa ra vẫn im lặng đứng trong kiếp vân trên không trung mà chưa ra tay.
“Đến rồi, phạm vi tấn công mở rộng rồi.”
Tống Thư Hàng lên tiếng, hắn vẫn luôn quan sát thiên kiếp.
Thiên kiếp ‘hoàn thành trong quá khứ’ cũng có đòn tấn công phạm vi rộng.
Pháp khí do hai mươi hạt châu biến thành được tế ra từ kiếp vân, trên mỗi hạt châu đều láp lánh hào quang ngũ sắc.
Mà dù là hình chiếu pháp khí nhưng là hình chiếu pháp khí do độ kiếp tổ đội + kiếp cuối thiên kiếp cửu phẩm bị đè nén cường hóa biến ra nên sức mạnh bộc phát cũng không thua kém gì pháp khí bản thể.
Xoạt ~
Hai mươi tư thần châu ngũ sắc này được xâu thành một chuỗi, dường như trong mỗi hạt châu đều ẩn chứa sức mạnh của của một thế giới.
Hạt châu rơi xuống, không có thủ đoạn tấn công phức tạp, đơn giản mà thô bạo.
“Tiểu Tống Tống có thể ứng phó được không?”
Lưu Tinh Bạch chibi hỏi.
“Cứ giao cho ta, ta chỉ cần tế ra người khổng lồ xương trắng là dễ dàng đỡ được đòn tấn công thế này ngay ấy mà.”
Tống Thư Hàng đáp.
Dứt lời, hắn định ngưng tụ ra pháp thuật ‘mảnh xương lớn của Tống đầu gỗ’ để hộ thể.
Nhưng có một thân ảnh nhanh hơn chui ra từ sau hắn, chủ động đón đánh.
Là @#%× Tiên Tử!
Đầu tiên cô tung chưởng, phóng ra hình chiếu Thiên Đình viễn cổ khổng lồ, bao trùm lấy Tống Thư Hàng và Bạch Thánh, thậm chí còn che lấy quá nửa không gian độ kiếp cửu phẩm.
Uy lực của một chưởng này đã vượt xa thủ đoạn của Kiếp Tiên thông thường, có được vài phần uy năng của Trường Sinh Giả.
Sau khi phóng ra pháp thuật hộ thể, @#%× Tiên Tử chủ động xuất kích!
Bị động chịu đòn không phải là phong cách của cô.
“Cha ~”
Mỹ nhân rắn công đức hô lên.
Cá voi mập công đức nhảy ra khỏi người Tống Thư Hàng, phình to lên như được bơm hơi, hóa thành thú cưỡi.
Cùng lúc đó, đuôi của mỹ nhân rắn công đức phân nhánh, chia thành 9 cái đuôi, cô nhảy thật mạnh, đuôi rắn như râu mực bám lên lưng của cá voi mập công đức.
Một rắn một cá voi nhằm thẳng vào hai mươi tư hạt châu.
“Tiên tử đừng quên mang theo vũ khí.”
Thiện thi trong tam thi nhắc nhở.
Thiên thi chắp hai tay lại, giơ cao quá đỉnh đầu, tăng bào bao quanh người hắn, hai chân xếp bằng nhau, cả người thẳng như chữ nhất (一).
Sau đó thiện thi lao đi như một cây trường thương.
Mỹ nhân rắn công đức trong không trung vươn tay ra kẹp lấy ‘thương Bá Thiện Tăng’ vào cạnh eo, ánh sáng công đức vô tận bành trướng trên đầu thiện thi, vô cùng nhức mắt.
Ánh sáng công đức nhức mắt này ngưng tụ lại ở hai tay đang chắp lại của thiện thi rồi hóa thành thương ánh sáng dài 40m.
Cô tựa như một kỵ sĩ lấp lánh, anh dũng không nề hà hiểm nguy, xung phong tiến đánh thiên kiếp khủng bố!
Cùng lúc đó, cô còn đọc khẩu hiệu xung phong tràn ngập ý chí chiến đấu:
“Tóm lấy con rệp như ngươi cũng thấy hơi cấn tay!”
[Đối với cô thiên kiếp đáng sợ thế này cũng chỉ là một con rệp cấn tay thôi ư?]
Cật Qua Thánh Quân nhìn chằm chằm vào @#%× Tiên Tử, thầm nghĩ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận