Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1306: Múa Rồng Múa Sư Tử Á? Rồng Sư Tử: ĐM Đồ Thiểu Năng

Chương 1306: Múa Rồng Múa Sư Tử Á? Rồng Sư Tử: ĐM Đồ Thiểu Năng
“Không hề, ta là công dân tốt biết tuân thủ luật pháp, không đời nào làm mấy chuyện tàn nhẫn như cắt ngà voi đâu.”
Tống Thư Hàng phản bác:
“Thật ra ngà voi này là do đối phương tự chém xuống.”
“Có quỷ mới tin ngươi!”
Lục Tu Tiên Tử cả giận quát.
“Nhưng sự thật đúng là vậy mà. Ha ha, thật ra chuyện là thế này, vừa rồi ma tượng Huyền Thánh kia muốn hãm hại ta, tự chém ngà voi của chính mình để nguyền rủa ta. Kết quả nguyền rủa không thành công, cuối cùng ta dùng một cặp xương kình thánh đổi ngà voi của hắn, kiếm lời gấp năm sáu lần.”
Tống Thư Hàng kể rõ lại đầu đuôi mọi chuyện.
Lục Tu Tiên Tử:
“...”
Hiện thực lúc nào cũng hoang đường hơn phim ảnh.
Loại ảo giác như chư thiên vạn giới đang lợi dụng đủ loại trùng hợp để tặng tài liệu luyện khí bát phẩm cho Tống Thư Hàng này rốt cuộc là sao vậy?
Lẽ nào thật sự là vì mấy lời mạnh miệng do cô sơ ý nói ra ư?
Cô chỉ nghĩ thầm trong đầu, cố nén không nói ra, vậy mà cũng tính nữa à?
Trong lòng Lục Tu Tiên Tử cực kỳ không phục.
“Có cặp ngà voi này rồi, vừa lúc có thể luyện chế trụ Thánh Tượng Thống Soái trong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú. À mà trụ Thánh Tượng Thống Soái Chi là cây gậy à?”
Tống Thư Hàng nói.
Lục Tu Tiên Tử lắc đầu:
“Là cây cột nhưng cụ thể lớn cỡ nào thì phải chờ luyện chế ra mới biết. Còn cách sử dụng thì đến lúc đó tự ngươi nghiên cứu. Được rồi, đừng quấy rầy ta luyện khí nữa.”
Tiên tử muốn yên tĩnh một mình.
Tống Thư Hàng:
“Vậy ta không quấy rầy Lục Tu Tiên Tử nữa.”
Đợi sau khi ý thức của hắn rời khỏi thế giới hạch tâm, Lục Tu Tiên Tử lặng lẽ lau nước mắt, vung búa to búa nhỏ nện mạnh lên mai Quy Thánh.
Nếu đã nhận ‘thù lao’, cho dù có mệt có khổ hơn nữa cô cũng phải luyện chế xong hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
Cô là người có đạo đức nghề nghiệp.
Hy vọng Thất Tu và Tứ Tu sớm bình an trở về, như vậy hai tên này sẽ thấy được cô đã chịu bao nhiêu khổ cực vì bọn họ.
Mỗi một búa đều là nước mắt của cô.
××××××××××
Ý thức của Tống Thư Hàng trở về hiện thế.
Bạch tiền bối phân thân ở bên cạnh hắn hỏi:
“Thư Hàng, bây giờ chúng ta có thể thông qua xương Kình Thánh để định vị tọa độ của con ma tượng kia, chờ sau khi hôn lễ của Đậu Đậu kết thúc, có muốn đi dạy dỗ nó một trận không?”
“Nếu bây giờ đi qua, có khi nào hắn đã đề phòng sẵn rồi không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch tiền bối phân thân xoa cằm:
“Cũng đúng, hy vọng đối phương không vứt cặp xương kình thánh kia đi, chờ mấy năm nữa bản thể ta tỉnh lại, chúng ta có thể đi đánh lén một trận.”
“Nếu ta là ma tượng Huyền Thánh, nhất định sẽ tìm cách giao dịch xương kình thánh ra ngoài càng nhanh càng tốt.”
Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối phân thân:
“Nhưng nói không chừng đối phương sẽ luyện chế xương kình thánh một lần, sau đó cắm lại vào mũi làm ngà voi thì sao? Dù sao cặp ngà voi của nó cũng mới bị chém xuống mà. Bàn về độ cứng, xương kình thánh của ngươi không kém hơn ngà voi của nó chút nào đâu.”
“Phụt~ làm vậy cũng được à?”
Vừa tưởng tượng ra cảnh ma tượng Huyền Thánh dùng xương cá voi làm ngà voi, Tống Thư Hàng không nhịn được bật cười thành tiếng.
Đồng thời hắn cũng phát hiện ra một chuyện.
Phân thân của Bạch tiền bối quả nhiên hơi khác bản thể.
Đặc biệt là khi quyết định một việc gì đó, Bạch tiền bối phân thân thường sẽ không tự mình quyết định mà có thói quen nghe theo ý kiến của người khác, có lúc thì càng quen với việc tiếp thu một số mệnh lệnh.
Đây tuyệt đối là thiên phú phân thân khiến ai cũng phải hâm mộ.
“Tống tiền bối, đội ngũ đón dâu tới rồi!”
Lúc này, Đậu Đậu phiên bản Vũ Nhu Tử đang ngồi trên ngai vàng vàng chợt reo lên đầy phấn khích.
Cô ngồi ở vị trí cao nhất, có thể nhìn xa nhất.
Ở ngay phía trước có một đội ngũ đón dâu hoành tráng đang chậm rãi đến gần.
Đi đầu là một con sư tử cực lớn đứng bằng hai chân, trên thân mặc đồ đỏ, chân trước xách một chiếc chiêng to, dùng sức gõ mạnh.
Phía sau sư tử lớn là hai hàng 8 vị tu sĩ chân đạp pháp khí phi hành tường vân, bọn họ giơ cao tấm bảng trong tay, phía trên có dán chữ ‘song hỉ’.
Tiếp theo nữa là đội ngũ múa rồng náo nhiệt.
Một thiếu nữ đáng yêu cầm một viên ‘long châu’ đi đằng trước, phía sau là một con… giao long dài đến trăm mét!
Lúc này mặt giao long cứ đần ra, trên đầu gắn hai sợi ‘râu rồng’ trông rất sống động, sừng cũng là phụ kiện được gắn thêm vào để nhìn cho giống ‘chân long’. Trên thân nó dán đầy ‘vảy rồng’ màu đỏ, ở phía sau cùng còn gắn thêm hai cái chân rồng, nhìn rất thích mắt.
Mà ở bên dưới lại có mười mấy cái giác hút đang dán chặt vào bụng nó, mỗi giác hút lại gắn liền với một cây gậy màu vàng.
Mười mấy tu sĩ trẻ tuổi tu vi tứ phẩm cầm gậy giơ cao, nghiêm túc ‘múa rồng’.
Từ bé đến giờ Tống Thư Hàng đã xem múa rồng rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy kiểu múa rồng lạ đời thế này.
“Này, đám ngu ngốc, đừng có xoắn thành hình bánh quai chèo, eo của gia chịu không nổi.”
Bên tai còn nghe loáng thoáng tiếng phàn nàn của con giao long kia.
“Xin lỗi Nguyệt Giao tiền bối, bọn ta không cố ý.”
Một tu sĩ trẻ tuổi ở bên dưới lè lưỡi nói.
“Làm như lúc tập luyện ấy. Móa, tên thiểu năng nào đề xuất cái trò múa rồng múa sư đón dâu này vậy?”
Giao long nghiến răng mắng.
“Nguyệt Giao tiền bối, ngài vẫn còn đỡ, mấy người bọn ta mới thảm này.”
Bên cạnh đội múa rồng là sáu người đội múa sư tử.
Múa sư tử cũng tương tự như múa rồng, cứ hai tu sĩ tứ phẩm trẻ tuổi lại vác một con sư tử to. Mấy con sư tử bị vác cứ không ngừng xoay tròn, nhảy múa, nhào lộn.
“Hôm qua sáu huynh đệ các ngươi cũng thua à?”
Nguyệt Giao hỏi.
“Đúng vậy, ngày hôm qua rất quỷ dị. Đêm qua sáu huynh đệ bọn ta đều gặp thiên ù cả hai bàn, không thể làm gì khác hơn là lấy thân trả nợ. Hôm qua gặp trúng cao thủ.”
Một con sư tử nháy mắt nói.
“Này, hôm qua có khi nào tên kia chơi gian lận không?”
Một con sư tử khác hỏi.
“Ta cũng thấy nghi lắm, nếu không sao mấy huynh đệ chúng ta lại thua thảm như vậy được.”
Lại một con sư tử khác đáp.
Nguyệt Giao liếc mắt xem thường:
“Có bản đại gia ở đó, nào dễ gian lận như vậy? Tài không bằng người, thua chính là thua. Ôi chao, này thằng đần ở chỗ đuôi, đứng sai vị trí rồi, có tin đại gia ta đánh rắm một phát xử đẹp ngươi luôn không hả?”
“Xin lỗi Nguyệt Giao tiền bối, do ta hơi căng thẳng.”
Tu sĩ trẻ tuổi kia nói.
Chỉ lát nữa thôi sẽ gặp được ngàn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh, ngàn năm đệ nhị thánh Thất Sinh Phù Phủ Chủ cùng với ngàn năm đệ lục thánh Bạch Thánh, ngoài ra còn có khả năng gặp được ngàn năm đệ thất thánh Thất Tu Thánh Quân.
Cùng một lúc có thể gặp được mấy vị Huyền Thánh nổi danh nhất trong giới tu sĩ hiện nay, đám đệ tử trẻ tuổi kích động không thôi.
“Có hồi hộp đến mấy cũng không được làm loạn tiết tấu, nếu không đừng trách đại gia đánh rắm xử đẹp các ngươi.”
Nguyệt Giao nghiến răng nói.
ĐM, tên nào nghĩ ra cái trò múa chân long múa chân sư này, cả nhà đều là thiểu năng.
Nhưng cũng phải công nhận trò múa rồng múa sư này rất có khí thế.
Đội ngũ đón dâu và ‘kiệu cưới’ của Đậu Đậu gặp nhau.
Sau đó rồng và sư tư quay đầu, hai đội ngũ hợp lại làm một.
Trong lúc quay đầu lại, mấy tu sĩ trẻ tuổi múa rồng múa sư không nhịn được liếc mắt nhìn Bá Tống Huyền Thánh, Bạch thánh, cộng thêm Thất Sinh Phù Thánh Quân ở trên thuyền tiên phía sau.
Cùng một lúc thấy được đến ba vị Thánh Quân, thật kích động.
Tiếc là Thất Tu Thánh Quân không có ở đây.
Sau đó rồng và sư tử tiếp tục múa, đồng thời đi trước dẫn đường.
Đội ngũ giơ bảng dán chữ song hỷ và đội ngũ đàn hát bên Đậu Đậu nhập lại với nhau, kiệu vàng của Đậu Đậu theo sát phía sau, tiếp đó là mấy chiếc thuyền tiên chở bạn bè thân thích.
Đội ngũ chậm rãi tiến về trước, đi càng lúc càng xa.
“Tống tiền bối, trò múa rồng múa sư này tuyệt ghê!”
Đậu Đậu phiên bản Vũ Nhu Tử sáng mắt lên.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Đúng là khí thế phi phàm.”
“Sau này nếu lấy chồng, ta cũng phải chuẩn bị kiệu vàng và múa rồng múa sư tử, lại thêm múa chó sói, múa mèo nữa, nhất định sẽ rất vui.”
Đậu Đậu bản Vũ Nhu Tử vui vẻ nói.
Trên thuyền tiên ở phía sau, Giao Bá Chân Quân, Tuyết Lang Động Chủ, Diệt Phượng Công Tử đột nhiên đồng loạt rùng mình.
“Sao vậy kìa? Tự dưng lại thấy lạnh cả người.”
Giao Bá Chân Quân nói.
Tuyết Lang Động Chủ:
“Quỷ dị thật đấy, ta cũng có loại cảm giác này.”
Diệt Phượng Công Tử:
“Đột nhiên ta muốn tìm nơi nào đó thật ấm áp rồi ở lì trong luôn.”
Nghe vậy, Cuồng Đao Tam Lãng suy tư chốc lát rồi lấy ra một hồ cá vàng trong suốt. Hồ cá vàng này của hắn có thể tích khá lớn, cao hơn nửa người.
Chúng đạo hữu tỏ vẻ nghi hoặc khó hiểu, không biết Cuồng Đao Tam Lãng đột nhiên lấy hồ cá này ra làm gì.
Trong lúc đang suy nghĩ, mọi người chợt thấy Diệt Phượng Công Tử chui tọt vào trong hồ cá, thân thể mềm mại co lại thành một cục, chiếm hết cả hồ cá, tiếp đó lại chui đầu ra khỏi miệng hồ.
Tuyết Lang Động Chủ:
“...”
Giao Bá Chân Quân:
“...”
Lệ Chi Tiên Tử:
“...”
Cuồng Đao Tam Lãng im lặng gật đầu rồi móc ra một quyển sổ bắt đầu ghi chép:
“Quả nhiên giống hệt như điều ta thấy trên mạng. Khi thấy hồ cá vàng, mèo thường không nhịn được mà tự động chui vào. Thí nghiệm rất thành công.”
Diệt Phượng Công Tử:
“Meow?”
Bắc Hà Chân Quân xoa mặt, hắn có linh cảm chờ đến khi Diệt Phượng Công Tử đi ra khỏi hồ cá thì chính là ngày tàn của Cuồng Đao Tam Lãng.
××××××××××
Đội ngũ đón dâu và kiệu hoa của Đậu Đậu đi càng lúc càng xa, chẳng mấy chốc đã biến mất không thấy đâu.
Lúc này, ở gần đó lại xuất hiện một đội ngũ nâng kiệu vàng.
Kiệu vàng này chẳng khác gì kiệu của Đậu Đậu, gần như là giống hệt nhau.
Ngay cả cách sắp xếp đội ngũ đón dâu cũng giống đội ngũ của Đậu Đậu.
Hồ yêu Độc Cô Bạch nhanh chóng leo lên kiệu vàng:
“Kế hoạch B, thành công. Nhanh nhanh nhanh, chúng ta không có nhiều thời gian đâu, phải tức tốc chạy tới hiện trường hôn lễ, ta muốn gả cho sư phụ ta ngay lập tức.”
“Kế hoạch B của ngươi dùng được đấy, không ai ngờ rằng đội ngũ đón dâu trước đó lại là giả cả.”
Một vị đại sư đầu trọc cười nói.
“Chứ biết sao giờ, kế hoạch A đã bị Chu Ly vô tình thấy được trong nhóm chat Bang Bắt Chó rồi, vậy nên chỉ có thể hủy bỏ kế hoạch A thôi.”
Độc Cô Bạch nói.
Sau khi leo lên kiệu vàng, hắn lắc mình huyễn hóa thành một con chó Kinh Ba rồi mặc đồ đỏ giống y như Đậu Đậu.
“Chuẩn bị xong chưa?”
Đại sư đầu trọc hỏi.
“Mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đấy, lần này nhất định phải giúp Độc Cô Bạch đạo hữu thành công ôm mỹ nhân về.”
Một soái ca kiếm khách mặc đồ trắng nói.
“Huynh đệ tốt, thật sự rất cảm ơn mọi người, ân tình này ta trọn đời không quên!”
Độc Cô Bạch vỗ ngực nói.
Ai nói trên mạng không có tình bạn chân thành?
Đám huynh đệ huynh muội chí cốt này của hắn đa số đều là quen biết qua mạng, nhưng ai cũng chân thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận