Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2522: Các ngươi hiểu mà

Chương 2522: Các ngươi hiểu mà
Xem từ ý trên mặt chữ thì ‘tiết mục giảng pháp mỗi tháng của Bá Tống’ căn bản vẫn chưa kết thúc.
“Chờ một chút, Thư Hàng tiểu hữu, ngươi vừa nói là ‘lần giảng pháp sau’? Không phải ngươi đã kết thúc lần giảng pháp cuối cùng rồi à?” Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu vội vàng hỏi.
“Quảng cáo ngay phân đoạn nhân tiền hiển thánh, Huyền Thánh giảng pháp… Thư Hàng ngươi thật đúng là thiên tài.” Bắc Hà Tán Nhân dở khóc dở cười.
Nếu như đổi thành tu sĩ khác hiển thành giảng pháp, e rằng không ai dám chơi như vậy. Thường Viễn Tử chính là vết xe đổ, lợi dụng phân đoạn Huyền Thánh giảng pháp để lớn mật tỏ tình, cuối cùng rơi vào tâm ma kiếp tự nuốt quả đắng.
Nhưng Thư Hàng hoàn toàn có thể chơi một phen bốc đồng như thế, trước không nói ‘cảnh cáo một lần giảng pháp cuối cùng.jpg’ của hắn, chỉ nói một thân lực lượng công đức hùng hậu của hắn cũng căn bản không sợ tâm ma kiếp.
Thậm chí rất có thể Thư Hàng còn đang chờ mong tâm ma kiếp giáng lâm cũng không biết chừng.
Tống Thư Hàng mỉm cười, trả lời: “Dù sao kế tiếp chính là lần giảng pháp cuối cùng thật sự của ta, lần trước giảng pháp sơ xuất, lần này ta tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề nữa. Lần cuối cùng giảng pháp này, ta nhất định phải lợi dụng hợp lý.”
Diệt Phượng Công Tử: “Ta thà tin rằng chó có thể ngưng đớp cớt!”
Đậu Đậu: “? ? ?” Diệt Phượng ngươi có ý gì hả?
Lúc này, Đông Phương Lục Tiên Tử đột nhiên lên tiếng: “Ta tin tưởng Bá Tống, Bá Nho, Bá Ma, Bá Long, Bá Diệt đạo hữu, lần giảng pháp kế tiếp là lần giảng pháp cuối cùng của ngươi! Sau mỗi một lần ngươi giảng pháp xong, ta đều tin chắc như thế. Phần tín nhiệm này, đến nay không thay đổi. Cho nên, nhìn mặt mũi ta tin tưởng ngươi như thế, Thư Hàng, lúc ngươi giảng pháp lần sau nữa thì nhắn riêng nhắc nhở ta, để ta chuẩn bị tâm lý trước nhé?”
Tống Thư Hàng: “…”
Tạo Hóa Pháp Vương phụ họa: “Yên tâm đi, Thư Hàng. Dù toàn bộ người trong nhóm Cửu Châu số 1 không tin ngươi, ta vẫn ôm tín nhiệm tuyệt đối với ngươi. Bởi vì ngươi đam mê âm nhạc của ta! Thân là ca sĩ, chính là có lòng tin tuyệt đối vào fan hâm mộ.”
“Yên tâm lớn mật làm đi, Thư Hàng.” Tài khoản của Dược Sư tiền bối lên tiếng: “Thuốc tránh thai đối phó với Bá Tống mà ta đặc biệt nghiên cứu đã đưa ra thị trường. Chỉ cần ngươi can đảm giảng pháp, sau đó tiền lời từ đám đan dược này ta có thể chia ngươi hai phần.”
Tống Thư Hàng: “…”
Hôm nay hoàn toàn không trò chuyện nổi nữa.
Cáo từ, cáo từ!
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “Thư Hàng, sau khi quảng cáo xong, ngươi muốn thu hạch tâm tà vọng ở đâu? Dù sao cũng phải có một địa điểm thu hàng chứ?”
Tống Thư Hàng: “Lưu Tinh kiếm, Bạch tiền bối có an bài không?”
“Bây giờ chủ nhân vô cùng bận rộn… Cho nên mới nghĩ đến chuyện nhờ Thư Hàng đạo hữu ngươi hỗ trợ thu một nhóm hạch tâm tà vọng.” Lưu Tinh kiếm trả lời.
Tống Thư Hàng: “…”
Hoàng Sơn tiền bối xoa mi tâm nói: “Mà thôi, vừa lúc ta rảnh rỗi. Đến lúc đó ta bố trí một địa điểm thu mua tà vọng ở mặt trăng. Khi đó có thể thu bao nhiêu thì thu bấy nhiêu. Thư Hàng lúc lần giảng pháp tiếp theo của ngươi bắt đầu thì gửi tín hiệu cho ta nhé, ta gửi tọa độ địa điểm thu mua tà vọng cho ngươi.”
Tống Thư Hàng nhanh chóng gõ chữ: “Cảm ơn Hoàng Sơn tiền bối!”
Trong nhóm Cửu Châu số 1, Hoàng Sơn tiền bối tựa như tấm chăn của đại lão cái gì cũng có thể bán vậy, trong thời đại nhân tình bạc bẽo này, Hoàng Sơn tiền bối luôn mang đến cho thành viên trong nhóm từng tia ấm áp.
“Vậy các vị tiền bối, buổi chiều ta muốn dẫn người đi quét một nhóm tà vọng thử xem, tiện thể nghiên cứu tà vọng một chút. Đến lúc đó nếu ta nghiên cứu ra hiệu quả, ta lại online chia sẻ kinh nghiệm với mọi người.” Tống Thư Hàng gửi một icon ‘vẫy tay tạm biệt’ rồi tạm thời offline.
Đợi sau khi Tống Thư Hàng offline.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “[icon OK] Ai hiểu thì nhắn tin riêng cho ta.”
Ngay sau đó, toàn bộ thành viên đang online trong nhóm Cửu Châu số 1 điên cuồng nhắn tin riêng cho Hoàng Sơn tiền bối.
Hoàng Sơn tiền bối mượn sự kiện ‘địa điểm thu mua tà vọng’, thuận lợi moi ra thời gian cụ thể lần giảng pháp tiếp theo của Tống Thư Hàng. Đến lúc đó chờ sau khi Tống Thư Hàng gửi tin tức cho Hoàng Sơn tiền bối, Hoàng Sơn tiền bối lập tức có thể kịp thời tiêm một mũi dự phòng cho mọi người trong nhóm.


Sau khi cất điện thoại.
Tống Thư Hàng lên tiếng: “Đi thôi, tà vọng có cấp bậc uy hiếp khá cao gần chúng ta nhất đang ở đâu?”
“Phạm vi khu vực trấn Hồng Mã ở lân cận đường Bạch Kình, nơi đó có một khuôn viên trường cũ bỏ hoang, vốn đang trong trạng thái đợi phá bỏ. Sau khi thiên địa đại biến, nơi đó có tà vọng giáng lâm, lấy khu vực kia làm tổ. Tà vọng kia không biết lai lịch ra sao, bọn ta sử dụng đủ loại phương pháp cũng không cách nào tiêu diệt chúng nó, chỉ có thể miễn cưỡng áp chế chúng nó trong khuôn viên trường cũ, nghiên cứu thuộc tính của chúng nó.” Thương Hải Thư Sinh lên tiếng.
Thứ như tà vọng, quỷ dị khó lường, tà vọng khác nhau thì cần phương pháp khác nhau để đối phó. Hơn nữa rất nhiều tà vọng còn có thể tiến hóa, tiến hành dung hợp với nhau, hóa thành chủng loại hoàn toàn mới.
Cho nên đối phó tà vọng, hoặc là dùng lực lượng hoàn toàn vượt xa tà vọng, một lần hành động nghiền chết chúng nó. Hoặc là nghiên cứu kỹ thuộc tính, kết cấu của chúng nó, tìm ra phương pháp phá giải nhằm tiêu diệt chúng nó.
Đây cũng là chỗ mà tà vọng khiến người khác đau đầu.
“Trấn Hồng Mã, nhớ là rất gần nhỉ?” Thần thức của Tống Thư Hàng khuếch tán ra, quét qua khu vực kia rồi gật đầu nói: “Tạm được, đẳng cấp uy hiếp hẳn là trên ngũ phẩm, đáng giá để ra tay thử xem.”
“Bây giờ xuất phát ư?” Tô Thị A Thập Lục đưa Lý m Trúc về phía Tống Thư Hàng.
Nhưng lúc Tống Thư Hàng định nhận lấy Lý m Trúc, Lý m Trúc nho nhỏ nhăn mày lại, tay nhỏ bé của cô nắm lấy quần áo Tô Thị A Thập Lục không buông.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
“Để ta thử xem!” Vũ Nhu Tử bên cạnh tò mò duỗi tay ra, ôm lấy Lý m Trúc.
Lý m Trúc hơi chống cự một chút bèn xòe tay ra, thuận tay tiến vào cái ôm của Vũ Nhu Tử.
Đồng thời, cặp mày nhăn lại trong giấc ngủ say của cô bé cũng buông lỏng, vẻ mặt thỏa mãn.
Tống Thư Hàng: “…”
Ta bị ghét bỏ rồi ư?
“Có thể trong tiềm thức của đứa bé này muốn cái ôm ấm áp của người mẹ chăng?” Sợi tóc ngố Sở các chủ suy đoán.
“A Thập Lục, cô còn cần trưởng thành hơn mới được.” Bạch long tỷ tỷ cảm thán.
Tô Thị A Thập Lục: “? ? ?”
******
Khuôn viên trường cũ, trấn Hồng Mã.
Phụ cận khu vực tà vọng xây tổ đã bị rào lưới sắt, đề phòng quần chúng không rõ chân tướng đi lầm vào nơi này.
Đồng thời, có lực lượng cảnh bị phụ trách phòng thủ tại lối vào.
Những thành viên phụ trách canh giữ cửa vào này đều đã trải qua một đoạn thời gian huấn luyện khẩn cấp, ý chí kiên định. Trong trang bị của mỗi một thành viên đều có một vài pháp bào loại cũ.
Thiên địa biến hóa quá nhanh, rất nhiều thứ không kịp chế tạo, chỉ có thể dùng pháp bào của đệ tử nghỉ hưu của đại tông môn ứng phó một chút.
Tình huống đặc thù, mọi người cũng không chú ý nhiều như vậy.
Két ~ một chiếc máy kéo có tay cầm màu đen đột nhiên thoáng hiện ở lối vào của khuôn viên trường cũ.
Trước đó chiếc máy kéo có tay cầm vẫn luôn tàng hình.
Đối với việc này, nhân viên phụ trách canh giữ đã không còn bất ngờ gì từ lâu.
Chẳng biết từ lúc nào, dường như máy kéo có tay cầm bắt đầu lưu hành ở tu chân giới, năm nay có rất nhiều đại lão đều phối một chiếc tọa giá như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận