Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2991: Hỏi ngươi có tức hay không!

Chương 2991: Hỏi ngươi có tức hay không!
Đây là cái logic rắm chó gì vậy?
Ta chết đi mà Bá Tống có thể mưu triều soán vị á? Dựa vào đâu?
Bá Tống có là gì của ta đâu?
Dù xét theo di chúc thì Bá Tống cũng ở tuốt hàng thừa kế thứ bảy, thứ tám kìa, cớ gì mà hắn có thể lên ngôi kia chứ?
Nghĩ vậy, trong con mắt tạm thời biến hóa ra của đại lão quả cầu béo ngập tràn vẻ nghi hoặc.
Nhìn đại lão quả cầu béo nghệt mặt ra, Bạch tiền bối two vui vẻ lắm. Hắn cố nín cươi mà hai gò má bị ép thành hình hai cái bánh bao luôn.
Thấy dáng vẻ nén cười của Bạch U U, đại lão quả cầu béo biết ngay mình bị giỡn mặt rồi.
Bá Tống chẳng mưu triều soán vị gì sất!
Như vậy chỉ có một khả năng…
“Bá Tống, bản thể của ngươi chứng đạo bất hủ, trở thành Thiên Đạo rồi à?” Đại lão quả cầu béo hỏi ra một khả năng khiến chính nó cũng cảm thấy tuyệt vọng sâu sắc.
Trên thực tế, khi nó tiêu tán vì Thiên Đạo Cầu sụp đổ thì Bá Tống đã lờ mờ có dấu hiệu trở thành một đại lão đỉnh cấp trên thế gian. Mặc dù khi đó hắn còn chưa bước ra Trường Sinh đạo.
Phần lớn các đời Thiên Đạo đều có thời niên thiếu vang danh thiên hạ.
Bá Tống là thằng nhóc vàng trong làng gây sự. Từ thời viễn cổ đến nay, đại lão quả cầu béo chưa thấy ai gây sự mà nổi tiếng khắp Chư Thiên Vạn Giới như hắn.
Giỏi gây sự mà gây xong còn sống nhăn răng thì thành tựu thường là không kém cỏi chút nào.
“Không, Bá Tống vẫn chưa chứng đạo.” Bạch tiền bối two cười ha hả mà nói: “Có phải Cầu U U nhà ngươi nghĩ mình đã chết mấy ngàn năm nên Thư Hàng chứng đạo rồi không? Ta nói cho ngươi nghe chân tướng vô tình nè, từ lúc ngươi chết đến bây giờ còn chưa đến một tháng đâu.”
Đại lão quả cầu béo: “!!!”
Chưa đến một tháng?
Không thể nào! Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như thế, làm sao Bá Tống có thể thay đổi nhiều như vậy được?
Đại lão quả cầu béo lôi ngay ghi chép thời gian của thế giới Cửu U ra.
Đây chính là cái lợi của việc làm chúa tể, nhìn thời gian không cần lấy đồng hồ.
Một lát sau.
“Sao có thể như thế được?” Đại lão quả cầu béo hoài nghi nhân sinh, nhìn sang Tống Thư Hàng, thằng nhóc này chưa chứng đạo thật.
Chưa chứng đạo mà đã tạo ra chúa tể Cửu U đối ứng?
Thao tác gì nghe vãi linh hồn thế?
“Cho nên ta mới nói Bá Tống mưu triều soán vị, thế chỗ của ngươi. Bá Tống không phải là chúa tể Cửu U đối ứng với Thiên Đạo thứ chín, hắn giật ghế của ngươi đó. Không tin hả? Ta có chứng cứ đây này!” Dứt lời, Bạch tiền bối two vươn tay nhấn một cái giữa không trung.
Một vài hình ảnh mà hắn ghi lại được phát ra.
Những hình ảnh này có cái do Bạch tiền bối two tự mình ghi lại, có cái là hình ảnh ký ức của Tống Thư Hàng do Tống U U cung cấp.
Mở đầu là hình ảnh khi Tống cầu béo gặp Tống Thư Hàng.
Trong màn ảnh, Tống cầu béo đột ngột xuất hiện bên cạnh Bá Tống.
“Tìm được ngươi rồi ~ Xin hỏi, ngươi có phải là bản thể của ta không?” Tống cầu béo hỏi.
Đối diện, sau phút chấn kinh ban đầu, Bá Tống vất vả lắm mới trấn tĩnh lại: “Không ngờ ta che giấu kĩ thế mà ngươi vẫn nhận ra. Đúng vậy, đúng như ngươi suy đoán, ta chính là bản thể của ngươi.”
Bốn mắt nhìn nhau.
Sau đó Tống cầu béo và Bá Tống bắt đầu nhận người thân.
Tức thì, cả màn hình đều trở nên ấm áp.
Bạch tiền bối two còn cố ý chèn thêm nhạc nền nồng cháy tình người.
Đại lão quả cầu béo nhìn chằm chằm hình ảnh trước mắt, cả thân cầu biến thành màu đen sì, đen đến mức suýt nhỏ ra mực nước!
Bạch tiền bối two nén cười khiến khuôn mặt càng giống hai cái bánh bao, khóe mắt còn rơm rớm lệ.
Nhưng hình ảnh vẫn chưa kết thúc.
Trừ cảnh tượng nhận người thân, còn rất nhiều hình ảnh ghi lại cuộc sống bên nhau hài hòa giữa Tống Thư Hàng và Tống cầu béo.
Ví dụ như Tống cầu béo đánh khắp thiên hạ vô địch thủ trên sao Hỏa, trở thành tiên phong dẫn đường cho Bá Tống chứng đạo!
Còn có hình ảnh được Bạch tiền bối two ghi lại không lâu trước đó, Tống cầu béo hóa thân thành áo khoác, chăm sóc bản thể Bá Tống từng li từng tí một!
Áo khoác Tống cầu béo chuyên tâm loại bỏ Hư Nhật Thủ Hộ Giả. Dưới sự chỉ huy của nó, tất cả vật trang sức của Tống Thư Hàng hành động nghiêm chỉnh đâu ra đấy, chuyển hóa hài cốt của Hư Nhật Thủ Hộ Giả thành vật chất Trường Sinh Giả mà Tống Thư Hàng có thể hấp thu được.
Toàn bộ hình ảnh ấm áp đến mức đại lão quả cầu béo run rẩy cả tâm can.
Nhận giặc làm cha!
Đúng là nhận giặc làm cha mà!
Đại lão quả cầu béo điên tiết đến sa mạc lời, thân hình từ không trung nặng nề rơi xuống nện thành một cái hố to bự chảng. Thế là nó ngồi xổm trong cái hố ấy luôn. Cáu phì cả người, chí ít cũng phải phì 100 tấn!
Mặt khác, trừ việc suýt nữa thì nổ tung vì tức, đại lão quả cầu béo còn để ý đến một chuyện… Trên trán của Bá Tống bản thể xuất hiện một vầng trăng tròn của Trường Sinh Giả!
Beep beep beep ~ beep beep beep!!!!
Trong sâu thẳm đáy lòng, đại lão quả cầu béo phun hết những câu từ thô tục mà mình biết ra.
Con côn trùng nhỏ cấn tay mà nó chỉ cần thò ngón tay là có thể nghiền chết mấy trăm lần… tế mà bây giờ đã tấn thăng thành Trường Sinh Giả!
Làm thế nào vậy hả?!
Trường Sinh Giả trong truyền thuyết, có vị nào không khốn khổ ngộ đạo? Có vị nào không hồi tưởng quá khứ, lập ra quy tắc và pháp tắc của chính mình rồi mới chứng Trường Sinh đạo?
Nhưng Bá Tống mới mất có mấy tháng?
Dù không gọi món nhắm, chỉ uống rượu suông, thì cũng chẳng ai bịa ra mấy câu say xỉn như “Chỉ trong mấy tháng, Bá Tống đã tiến hóa từ côn trùng nhỏ cấn tay thành đại lão chứng Trường Sinh đạo” được.
Đại lão quả cầu béo khó ở quá mà!
“Phụt!” Bạch tiền bối two che tay lên miệng, quay đầu sang hướng khác, không nhìn đại lão quả cầu béo tức đến béo cả người kia nữa.
Giá trị vui vẻ của Bạch tiền bối two +1 +1 +1…
Đôi khi khiến người ta vui vẻ thật là đơn giản lắm thay.
Chỉ cần có một đối tượng thích hợp, phối hợp với vài việc giản đơn, sẽ tạo ra vui sướng vô tận.
“Ta sẽ xé xác cái hóa thân kia ra!” Đại lão quả cầu béo thẹn quá hóa giận.
Phân thân hóa hình nhận giặc làm cha thì còn tồn tại làm gì nữa?
Chỉ có cách xé xác cái hóa thân ấy ra mới đủ để rửa mối nhục trong lòng.
Bạch tiền bối two cười tươi mà đôi mắt đẹp cong cong như vành trăng khuyết. Trông không buồn cười mà còn đẹp cực kì: “Chuyện này không thể trách hóa thân kia được… Dù sao thì Bá Tống cũng soán vị ngươi, cho nên trong mắt hóa thân thì Tống U U chính là bản thể của nó rồi.”
Đại lão quả cầu béo: “…”
Nói vậy thì… Bá Tống thực sự đã dùng thủ đoạn gì đó để thay thế sự tồn tại của nó sao?
Nhưng bất kể thế nào, dù có là hiểu lầm đi chăng nữa, thì hóa thân kia vẫn phải chết!
đại lão quả cầu béo âm thầm bấm pháp quyết, muốn đánh nổ hóa thân kia từ xa.
Nhưng khi nó bấm pháp quyết mới nhận ra mối liên hệ giữa mình và hóa thân kia đã bị người ta cắt đứt từ lâu rồi.
“Làm sao có thể?” Đại lão quả cầu béo trợn lòi cả con mắt duy nhất.
Hóa thân là một phần thân thể nó, mối liên hệ giữa hai bên không thể nào bị cắt đứt được!
Bá Tống đã làm thế nào?
[Chẳng có gì mà không thể!] Đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm từ chân trời truyền thẳng vào thế giới Cửu U, vang vọng ngay bên tai đại lão quả cầu béo.
Là âm thanh của đại đạo…
Là Thiên Đạo đang lên tiếng!
[Ta đã chú ý đến áo choàng đạo hữu trên người Bá Tống từ lâu, ta đã đề phòng ngươi từ sớm… liên hệ là ta cắt đứt đó! Hỏi ngươi có tức hay không!] Âm thanh Thiên Đạo uy nghiêm vang rền inh tai nhức óc: [Mà giữa chúng ta còn chưa tính sổ xong đâu đấy!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận