Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2227: Trong Không Gian Tối Đen Như Mực, Online Cầu Cứu Một Cách Bất Lực

Chương 2227: Trong Không Gian Tối Đen Như Mực, Online Cầu Cứu Một Cách Bất Lực
Mỗi một lời nói dối đều cần dùng mười lời nói dối khác để bù vào.
Tống Thư Hàng lại không thể dùng kỹ năng nói dối với Thiên Đế. Đối phương là đại lão đứng đầu chư thiên vạn giới, loại kỹ năng cấp thấp như nói dối rất có thể sẽ bị nhìn thấu trong một cái liếc mắt.
Cho nên khi trả lời Thiên Đế, cách mà Tống Thư Hàng áp dụng chính là ‘cố gắng nói lời gây hiểu lầm’ và ‘giấu giếm một phần sự thật’.
Nhưng mà hiện tại vẫn xuất hiện sơ hở.
Nếu như muốn xóa bỏ tất cả nghi hoặc của Thiên Đế thì cần nhiều ‘lời nói gây hiểu lầm’ hơn… kể từ đó sẽ rơi vào một vòng tuần hoàn chết.
Cứ cảm thấy bất kể trả lời thế nào cũng sẽ có vấn đề.
Chung quy thì kinh nghiệm từng trải trong đời mình quá ngắn, xử sự còn chưa đủ ranh ma.
“Xem ra chỉ có thể nhờ mấy tiền bối quen thuộc với Thiên Đế giúp đỡ.” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Chẳng hạn như bạch long tỷ tỷ, hay Trình Lâm Tiên Tử vậy.
Họ là nhóm người hiểu rõ Thiên Đế nhất, có lẽ sẽ giúp hắn nghĩ ra một cách hoàn mỹ để trả lời nghi vấn của Thiên Đế.
Nhưng mà phải xin giúp đỡ thế nào mới tốt đây?
[Tiền bối, có chuyện tới nơi rồi. Thiên Đế phát hiện lúc chức năng chat Tu Chân của ta thăng cấp lại xuất hiện rất nhiều khí tức và pháp tắc mà cô ta quen thuộc, cô ta đang chất vấn ta, ta phải trả lời thế nào đây?]
“Ừm, cách này không tệ, cứ xin giúp đỡ như vậy đi. Đáng tiếc ta còn chưa thêm bạn với Bắc Phương Đại Đế, nếu không có thể có thêm một vị đại lão trong đội ngũ tư vấn giải thích nghi hoặc rồi.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Trong lúc đang suy tư, dưới ‘nguyện vọng’ mạnh mẽ của hắn, chức năng Tu Chân nhanh chóng hình thành một tin nhắn xin giúp đỡ…
Đầu tiên là tập thể các đại lão cấp VIP thuộc sổ đen nhận được tin nhắn xin giúp đỡ từ Tống Thư Hàng.
Hà Chỉ Ma Đế với tâm tình rất ác liệt lại lại lại nhận được tin nhắn xin giúp đỡ này.
[Ting~ nội tâm Bá Tống Huyền Thánh vô cùng phiền não, hắn đang nghĩ xem nên giải thích với Thiên Đế như thế nào. Có bằng lòng giúp hắn một tay hay không? Có/Không?]
Hà Chỉ Ma Đế không cần suy nghĩ, trực tiếp chọn ‘Không’, cũng gõ vào chỗ tin nhắn đính kèm một dòng ‘Ha ha’ đầy xem thường.
Nhưng vừa lựa chọn xong, Hà Chỉ Ma Đế đột nhiên nện mạnh xuống đất, phương viên mười dặm xung quanh rung lên dữ dội.
“Ta nên chọn ‘Có’ mới đúng chứ!” Hà Chỉ Ma Đế hối hận kinh khủng.
Loại chuyện như ‘giải quyết hiểu lầm’ này nên để đại ma đầu như hắn ra tay trợ giúp hòa giải, sau đó khiến Tống Thư Hàng và Thiên Đế sinh ra hiểu lầm lớn hơn… cuối cùng rạn nứt quan hệ.
Dù cho thất bại thì hắn cũng không mất gì.
Đừng nói là chuyện hại người không lợi mình, đối mặt với Tống Thư Hàng, dù là chuyện giết địch tám trăm, tự tổn hại một ngàn thì hắn cũng làm nốt.
Tiếp bước Hà Chỉ Ma Đế… Bất Diệt Chi Chủ, Rồng Đốm two, đại lão cái gì cũng có thể bán, Muốn Chụp Được Chụp Ảnh Màu, Hoàng Sơn Chân Quân đều lần lượt từ chối tin nhắn xin giúp đỡ của Tống Thư Hàng.
Trình Lâm Tiên Tử gửi một tin nhắn đính kèm qua: [Ngươi lại đang chơi trò gì nữa? Không phải đã nói sẽ ngoan ngoãn bế quan ư?]
Nhưng lúc này, Tống Thư Hàng đã không rảnh trả lời Trình Lâm Tiên Tử.
Thao tác dở hơi của chức năng Tu Chân đã đâm một nhát vào eo của Tống Thư Hàng.
Từng thông báo từ chối từ các đại lão cấp VIP trong sổ đen đều phản hồi đến trong đầu Tống Thư Hàng.
“Mau dừng lại, mau dừng lại!” Tống Thư Hàng vội vàng bảo ngừng.
Dường như tạm thời chỉ có thành viên cấp VIP trong sổ đen nhận được tin tức xin giúp đỡ. Thành viên trong danh sách khác thuộc về danh sách xin cứu trợ thứ hai.
Hiện tại dừng lại vẫn còn kịp!
Tin tức xin giúp đỡ này tuyệt đối không thể gửi đến chỗ ‘bạn xấu’ Thiên Đế được.
Bằng không sẽ chết chắc đấy.
Đúng lúc này.
[Ting~ bạn xấu Thiên Đế đã chấp nhận yêu cầu giúp đỡ của ngài. Bắt đầu tiến hành giúp đỡ, mở module chức năng mới, chức năng video call lâm thời.]
Tống Thư Hàng: “…”
Tống mỗ ta xin thề, lần này sau khi chức năng Tu Chân thăng cấp, nhất định phải làm ‘trí tuệ nhân tạo’ cho nó.
Không được rồi, gan đau quá.
Thận cũng bắt đầu đau.
Trước mặt hắn có một màn hình điện thoại đang dần thành hình, vì module chức năng mới còn đang ở giai đoạn thí nghiệm nên ngay cả option ‘close’ cũng không có.
Trước khi một phần mềm được đưa ra thị trường thành công thì bao giờ cũng trải qua vô số lần thử nghiệm thất bại. Dù vậy, sau khi đưa ra thị trường nó vẫn sẽ có rất nhiều thiếu sót cần phải giải quyết và tiến hành nâng cấp.
Cọng tóc ngố Sở các chủ ở đỉnh đầu Tống Thư Hàng nhẹ nhàng cuốn thành hình xoắn ốc, trực giác nói cho cô biết là Tống Thư Hàng sắp tiêu đời rồi.
Trên màn sáng nho nhỏ chiếu ra hai cửa sổ một lớn một nhỏ.
Trong cửa sổ lớn là Thiên Đế ‘giúp Tống Thư Hàng một tay’.
Trong cửa sổ nhỏ là một vùng tối đen, mơ hồ có thể nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn được ‘màn sáng’ rọi lên… chính là Tống Thư Hàng bị nhét vào trong quan tài đá.
“Hế lô, Tống tiền bối. Đây là chức năng mới sau khi chức năng mạng chat Tu Chân thăng cấp đấy à? Rõ ràng ngay cả khung chat chữ còn chưa tiến hóa hoàn toàn, nhưng chức năng video call lại xuất hiện trước một bước. Tống tiền bối, cây kỹ năng và cây khoa học kỹ thuật của ngươi lệch nhau ghê thế.” Trong cửa sổ lớn, Thiên Đế ngồi trên một vương tọa, một tay chống cằm, hai chân thon dài bắt chéo nhau.
Rõ ràng có cùng dung mạo với Vũ Nhu Tử, nhưng chỉ cần nhìn vào khí chất là có thể lập tức phân biệt được cô và Vũ Nhu Tử.
Tống Thư Hàng: “…”
Lúc này, hắn cố gắng nghiêm mặt, không có cảm xúc, tránh cho bị đọc mặt.
Đồng thời, hắn cũng không biết mình nên nói gì với Thiên Đế.
“Tống tiền bối, đừng áp lực làm gì. Tuy rằng nhà ta còn bao việc, nhưng chúng ta vẫn nên tâm sự một lần chứ nhỉ! Thả lỏng đi… Chỗ ngươi tối thật đấy.” Thiên Đế híp mắt lại.
“Bởi vì ta đang bế quan.” Tống Thư Hàng gật đầu nói: “Hiện tại trong cơ thể ta có vô số ý niệm đốn ngộ, cần tranh thủ bế quan để tiêu hóa những đốn ngộ này. Nên hay là chờ ta xuất quan rồi chúng ta trò chuyện tiếp nhé?”
“Vậy ngươi cứ bế đi, ta ở đây nhìn ngươi bế quan.” Thiên Đế cười ha ha.
Tống Thư Hàng: “…”
“Quả nhiên ngươi đang hấp thu ‘đạo’ của ta. Còn khởi nguồn của ‘đạo’ đó thì ta cũng có thể đoán được, là số liệu được cất giữ trong tin tức hồi sinh đúng không.” Thiên Đế chậm rãi nói.
Tiêu rồi tiêu rồi, không giấu được nữa rồi.
“Tống tiền bối, ‘đạo’ của ta rất nguy hiểm.” Thiên Đế cúi người, nghiêm túc nói: “Vô cùng nguy hiểm, nếu như có thể, ta hy vọng ngươi có thể lập tức dừng loại hành vi này lại.”
“Cụ thể là nguy hiểm tới mức nào?” Tống Thư Hàng hỏi, hắn đã hấp thu rất nhiều, cho nên mới hỏi câu này.
“Ngươi có quen biết với tổ tiên kim long, Bắc Phương cũng có quan hệ tốt với ngươi. Hẳn là ngươi cũng đã biết ‘đạo’ của ta bao dung vạn vật, nhưng đi vào dễ dàng, muốn thoát ra lại khó khăn đúng không?” Thiên Đế chậm rãi nói.
“Phải.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
“Nhưng đây chỉ là khó khăn nguy hiểm bên ngoài thôi.” Thiên Đế vươn tay chỉ về phía bầu trời: “Nguy hiểm chân chính bắt nguồn từ nơi này. Đạo của ta đã từng là một phần trong kế hoạch ‘bổ khuyết bản thân’ của vị này. Ngươi hấp thu đạo của ta thì có khả năng ngươi sẽ trở thành một phần của kế hoạch bổ khuyết đó.”
“Ể? Thế ra cô cũng biết việc này à?” Tống Thư Hàng kinh ngạc nói.
Thiên Đế: “! ! !”
Dáng vẻ uy nghiêm của cô không duy trì được nữa rồi.
Cái quái gì vậy, vì sao trông giống như Tống tiền bối ngươi đã biết chuyện này từ lâu rồi thế hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận