Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2844: Bá Thi? Bá Thể? Bá Tam?

Chương 2844: Bá Thi? Bá Thể? Bá Tam?
So với hai thành viên vong linh tộc là khúc xương và u linh long, tin tức cọng tóc ngố Sở các chủ nắm giữ càng nhiều, càng toàn diện hơn.
Cô biết sau khi kết thúc Thiên Đình viễn cổ, Tống Đầu Gỗ có hợp tác với Trình Lâm Tiên Tử.
Hơn nữa, còn không biết Tống Đầu Gỗ thông qua phương pháp gì, nắm giữ Trường Sinh chi đạo của Trình Lâm… cũng không biết rốt cuộc Tống Đầu Gỗ và Trình Lâm có quan hệ thế nào?
Mặc dù trong tin đồn thì đối tượng của Trình Lâm là @#%× Tiên Tử, nhưng ai có thể cam đoan sau nghìn vạn năm, sở thích của cô ta sẽ không thay đổi?
Dù sao, tên Tống Đầu Gỗ kia biết thả thính như vậy.
Huống hồ đối tượng của Trình Lâm Tiên Tử, ‘đóa hoa Thiên Đình viễn cổ’ @#%× Tiên Tử hiện tại đã thay đổi phong cách rất lớn. Vỏ bên ngoài thì vẫn là cái vỏ kia, nhưng nội tại đã không còn là nội tại từng có, hoàn toàn có thể dùng cụm từ ‘cảnh còn người mất’ để hình dung.
[Có lẽ ta nên nghĩ cách chiếm trước phần diễn của @#%× Tiên Tử, khiến cô ấy không có vai để diễn, cưỡng ép cô ấy quay trở về khuôn mẫu đóa hoa Thiên Đình viễn cổ? Để Trình Cẩu Đản tiên tử không thay lòng đổi dạ?]
Ngoài ra… mặc dù lần gặp trước Tống Đầu Gỗ bảo mình đang đùa, nhưng gần đây, sâu trong nội tâm Sở các chủ lại bắt đầu hoài nghi tính khả năng của việc ‘Tống Thư Hàng có phải là con cái hay hậu duệ của Tống Đầu Gỗ không’.
Sở dĩ cô lại nảy ra suy đoán như vậy, là bởi vì Tống Thư Hàng dựa vào bản lĩnh khiến bản thân hắn mang thai rồi!
Đứa con trong bụng hắn hiện tại còn đang khỏe mạnh trưởng thành!
Nếu Tống Thư Hàng có thể nhảy qua khâu ‘bạn gái’ này, tự lực cánh sinh, tự mình sinh con… Vậy tại sao Tống Đầu Gỗ không thể làm được.
Dù sao đều là họ Tống cả.
Nói không chừng họ Tống đều có năng lực ẩn giấu này?
Nếu giữa Tống Thư Hàng và Tống Đầu Gỗ thật sự có một tầng quan hệ máu mủ… vậy lúc các cô nhìn thấy Tống Thư Hàng lần đầu tiên, thì có thể giải thích tại sao rõ ràng cảm thấy hắn và Tống Đầu Gỗ có dáng vẻ hoàn toàn khác biệt, nhưng kiểu gì cũng sẽ vô thức nhận nhầm hắn.
Cọng tóc ngố Sở các chủ xoay chầm chậm, ‘nhìn’ bản thể của Tống Thư Hàng, cùng với hoa sen ‘thai nghén sinh mệnh mới chi đạo’ bên cạnh, trong lòng đã có đáp án khẳng định.
Đây là Tống Đầu Gỗ đang âm thầm ra tay trợ giúp Tống Thư Hàng.
Suy đoán của cô, tám chín phần mười.
Nhưng Sở các chủ cũng không định chia sẻ suy đoán này với tổ vong linh hai người.
Tổ vong linh hai người cứ tiếp tục sắm vai ‘vong linh yên giấc nghìn thu’ đi. Chuyện còn lại hãy để cho người sống như cô làm thay!
Miệng cô phụ họa theo lời của bạch cốt và u linh long: “Đây quả thật là Trường Sinh chi đạo của Trình Lâm, ta đã từng tận mắt nhìn thấy Trường Sinh chi đạo của cô ấy, sinh ra một đứa bé.”
Đó là sau khi Bích Thủy Các hủy diệt, Trình Lâm từng hiện lên thi triển ‘Trường Sinh chi đạo’.
“Xem ra, là Trình Lâm Tiên Tử đang ra tay trợ giúp Tống Thư Hàng.” Giọng điệu bạch long tỷ tỷ có chút sa sút.
Tạo Hóa Tiên Tử: “Trình ~ Cẩu Đản ngốc ngốc?”
Vũ Nhu Tử da đen gật đầu trả lời: “Đúng vậy, Tạo Hóa Tiên Tử, gần đây Trình Cẩu Đản tiền bối vẫn luôn duy trì liên hệ với Tống tiền bối.”
Bên cạnh da đen Tử, trong lòng Bạch Cốt Tiên Cơ như có điều suy nghĩ.
Hai tay cô ôm ngực, dùng tụ đại nhân tâm (?) của bản thân để âm thầm che chắn ngón tay trong tư thế đang ôm.
Sau đó cô âm thầm thi pháp, trên đầu ngón tay cô ngưng tụ ra một khúc xương ngón tay ‘mảnh xương lớn Tống Đầu Gỗ’ thu nhỏ. Xương ngón tay thu nhỏ trông tựa như một bao ngón tay vậy, bám trên ngón tay màu xanh nhạt của Bạch Cốt Tiên Cơ.
Mượn sự che chắn từ tụ đại nhân tâm, ngón tay Bạch Cốt Tiên Cơ khều nhẹ, dựa theo một loại tiết tấu đặc thù tạo ra động tác cùng loại với ‘một tay kết ấn’.
Theo động tác của cô, ‘mảnh xương lớn Tống Đầu Gỗ’ bám trên đầu ngón tay cô bắt đầu tản ra một loại sóng gợn ‘trinh sát’, loại sóng gợn trinh sát này chỉ hữu hiệu với Tống Đầu Gỗ.
Một lát sau…
Con ngươi Bạch Cốt Tiên Cơ hơi trầm xuống, lông mi thật dài khẽ vỗ.
Pháp thuật ‘mảnh xương lớn Tống Đầu Gỗ’ truyền cho cô phản hồi chân thật nhất, đây là phản hồi cộng hưởng thuộc về Tống Đầu Gỗ!
Qua nhiều năm như vậy, bí pháp ‘mảnh xương lớn Tống Đầu Gỗ’ đã cải tiến nhiều lần trong tay cô, có được càng nhiều chức năng tiên tiến!
‘Ngươi giấu được người khác, nhưng không giấu được ta’. Bạch Cốt Tiên Cơ thầm nghĩ.
Nhưng cô cũng không định chia sẻ tình báo này cho hai vị ‘tỷ tỷ’ bạch long và Sở các chủ của Tống Đầu Gỗ.
Tổ tỷ tỷ hai người chỉ cần sắm vai nhân vật ‘tỷ tỷ tri tâm’ là tốt rồi. Chuyện còn lại, cứ để người trẻ tuổi như cô đến làm thay!
Lúc này, cô ước gì bạch long tỷ tỷ có thể trở về; nếu như cọng tóc ngố Sở các chủ cũng bởi vì thất vọng mà quay về thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, vậy thì càng tốt hơn.
“Sắp kết thúc rồi, hiệu quả chuyển sinh của hoa sen sắp hoàn thành rồi.” Lúc này, Vũ Nhu Tử da đen mong đợi nói.
Cô có ký ức của Vũ Nhu Tử, đã từng tận mắt thấy giảng pháp mà Trình Lâm Tiên Tử lưu lại trong di tích, từng xem quá trình thai nghén sinh mệnh mới chi đạo của Trình Lâm.
Cho nên, lúc nhìn thấy vầng trăng Trường Sinh Giả đại đạo trên hoa sen kia bắt đầu tỏa ra ánh sáng chói lọi, cô lập tức biết hoa sen chuyển sinh này sắp tiến vào giai đoạn cuối.
‘Bản thân thi’ của Tống tiền bối và ‘linh quỷ’ sắp kết hợp xong rồi.
Ước chừng hai hô hấp sau.
Hoa sen do Trường Sinh chi đạo biến thành từ từ mở ra.
Nhưng trên đài sen lại không có vật gì!
Không có gì cả.
Bản thân thi biến mất…
Linh quỷ tiên tử cũng biến mất luôn…
Tống Đầu Gỗ mà Sở các chủ và Bạch Cốt Tiên Cơ muốn gặp cũng không xuất hiện.
“Xảy ra chuyện gì? Thất bại rồi ư?” Bia đá đạo hữu đang cắm bên cạnh ‘Cửu Tu chi mộ’ nơi xa hỏi.
“Không có gì cả? Tại sao lại như vậy?” Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ trực tiếp bay lên khỏi vai nhục thân Tống Thư Hàng, hướng về phía đài sen kia.
Nhưng mà, ngay lúc móng vuốt của cô hạ xuống, có một bóng dáng đột nhiên lóe lên trên đài sen. Bóng dáng này dịu dàng duỗi tay, lấy cổ tay mình làm giá, đón được móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ đang rơi xuống.
“Có gì đó!” Vũ Nhu Tử da đen hô lên.
“Là cái kia? Là Bá Thi?” Bạch Cốt Tiên Cơ há miệng, muốn kêu lên thân phận của bóng dáng kia. Nhưng cô vừa mở miệng lại cảm thấy như bị gì đó quấy nhiễu, không cách nào nhớ ra tên của ‘bóng dáng trên đài sen’, cũng có thể là đối phương còn chưa có tên.
Cọng tóc ngố Sở các chủ hơi rung nhẹ, đáp: “Là thi thứ ba * bản thân thi của trảm tam thi, rốt cuộc cũng ngưng tụ thành công. Nhưng chịu ảnh hưởng từ ‘thần công quên mất rồi’, thi thứ ba của Thư Hàng có thể xảy ra biến hóa.”
Cũng không phải trong suốt, chỉ là cảm giác tồn tại bị tiêu trừ triệt để.
Rõ ràng đang đứng trước mặt mọi người, nhưng nếu hắn không hành động thì ngay cả Trường Sinh Giả cũng sẽ xem nhẹ đối phương.
Sau khi ‘thần công quên mất rồi’ tầng thứ chín của thi thứ ba Tống Thư Hàng + ‘thần công quên mất rồi’ tầng thứ chín của linh quỷ tiên tử đồng bộ, lập tức đẩy cảnh giới của bộ thần công này lên cấp độ vượt qua ‘Kiếp Tiên cửu phẩm’, ngay cả Trường Sinh Giả cũng chịu ảnh hưởng quấy nhiễu rất mạnh.
“Lại nói, nếu như thi thứ ba và linh quỷ của Tống tiền bối kết hợp… Vậy linh quỷ tiên tử đâu? Sẽ biến thành thi thứ ba ư?” Lúc này, Vũ Nhu Tử da đen suy tư hỏi.
Lại nói, dường như cô có thể nhớ được linh quỷ tiên tử, cũng không chịu ảnh hưởng từ ‘thần công quên mất rồi’.
Vũ Nhu Tử da đen vừa nói xong, có một hào quang nhẹ nhàng lóe lên trên đài sen, linh quỷ tiên tử tết bím tóc bước xuống đài sen.
Nhưng trên đài sen, dường như móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ vẫn đứng trên ‘cánh tay’ nào đó.
Ngoại trừ linh quỷ tiên tử, trên đài sen… còn có một vật tồn tại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận