Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1622: Cứu viện Long Huyết tộc

Chương 1622: Cứu viện Long Huyết tộc
“Đến rồi.” số Hamster đột nhiên kết thúc việc tu luyện rồi nói.
Dưới lầu, Côn Na nữ sĩ vừa đẩy xe đồ ăn tới với bước đi ổn định, xem ra là đã hoàn toàn tỉnh rượu rồi.
Cô đẩy xe đồ ăn đi vào nhà ăn dưới lầu.
“Đã vậy thì chúng ta đi xuống ăn cơm trước đi.” Tống Thư Hàng nói. Nhân tiện tìm cơ hội dùng bí pháp giám định với Côn Na nữ sĩ một chút.
Hắn đưa Lý m Trúc và tà ma chuột Hamster đi xuống lầu.
Côn Na nữ sĩ vừa thấy đám người Tống Thư Hàng đi xuống thì mỉm cười với hắn.
Cô bắt đầu bày thức ăn ra cho mọi người: “Ngại quá, vì quán rượu chưa mở, đầu bếp cũng không có mà mời, cho nên ta không còn cách nào khác là tự mình nấu mấy món, hy vọng Thư Hàng tiên sinh không chê.”
Nói thì nói thế, nhưng kĩ thuật nấu ăn của cô trong giới tu sĩ cũng được xếp vào trình độ tiên trù, món ăn nào cũng đủ sắc đủ hương, hơn nữa còn có tác dụng thần kì là bồi bổ tinh thần lực.
Vừa nói, Côn Na nữ sĩ vừa đặt món ăn cuối cùng lên trước mặt Tống Thư Hàng.
Trông vẻ mặt cô có vẻ muốn nói lại thôi.
“Côn Na nữ sĩ có chuyện gì sao?” Tống Thư Hàng quay đầu lại, tò mò hỏi.
Côn Na nữ sĩ gật đầu.
Cô muốn nói với Tống Thư Hàng về chuyện mảnh vỡ ký ức của cục tròn, để tìm hiểu một vài chuyện liên quan tới cục tròn từ chỗ hắn. Bởi vì từ những ký ức ấy, cô có thể thấy Tống Thư Hàng quen biết với cả cục tròn kia và người đàn ông nhân loại tuấn mỹ vô song nọ.
Nhưng khi cô toan mở miệng thì lại chợt nảy ra một ý.
Cô muốn quan sát Tống Thư Hàng nhiều hơn để hiểu rõ về con người của hắn. Bởi vì hai bên vừa mới tiếp xúc với nhau, cô còn chưa hiểu rõ tính cách và con người của Tống Thư Hàng.
“Nếu có chuyện gì thì Côn Na nữ sĩ cứ nói đi, đừng ngại.” Tống Thư Hàng nói.
Côn Na nữ sĩ xoa cằm suy nghĩ, một lát sau, cô nở nụ cười xinh đẹp: “Ta đột nhiên cảm thấy chuyện này chưa cần vội. Ta muốn quan sát Thư Hàng tiên sinh một thời gian, bao giờ hiểu rõ Thư Hàng tiên sinh hơn thì mới quyết định.”
Lòng dạ phụ nữ như kim dưới đáy biển vậy.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Có lý, dù sao thì ta và cô cũng chỉ vừa gặp mặt hôm nay. À đúng rồi Côn Na nữ sĩ, ta có chuyện muốn hỏi ý kiến của cô một chút.”
“Xin cứ nói.” Côn Na nữ sĩ đáp.
Tống Thư Hàng hỏi: “Côn Na nữ sĩ có biết nơi nào thích hợp để chúng ta đi săn tà linh không? Ta muốn kiếm một ít linh thạch Hắc Long.”
Tống Thư Hàng định dự trữ một ít linh thạch Hắc Long để phòng lúc cần dùng.
Trừ Lý m Trúc ra, khi hai đệ tử khác của hắn và Thông Nương độ kiếp trong tương lai cũng có thể dùng tới bảo vật máy nạp ma lực kia.
“Nếu muốn săn tà linh thì Thư Hàng tiên sinh có thể đến thần điện, chỉ cần đến đó, giao một ít ma lực là có thể nhận được thông tin mới nhất về tà linh, giá không cao, có lợi lắm. Đôi khi còn nhận được một vài nhiệm vụ trên bảng nhiệm vụ của thần điện, phối hợp với nhiệm vụ đi săn tà linh, nhận được phần thưởng nhiệm vụ ngoài định mức, một công đôi ba việc đấy.”
“Cảm ơn Côn Na nữ sĩ đã chỉ dẫn.” Tống Thư Hàng đứng lên, đưa tay cho Côn Na nữ sĩ.
Côn Na nữ sĩ mỉm cười, cũng đưa tay ra.
Nhưng cô không đưa theo kiểu bắt tay, mà là vươn tay theo tư thế hôn tay.
Tống Thư Hàng cầm bàn tay nhỏ của Côn Na nữ sĩ, nắm thật chặt: “Hôm nay có thể gặp được Côn Na nữ sĩ đúng là may mắn của ta.”
Khi nói chuyện, găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ trên tay phải hắn lặng lẽ rút khỏi đầu ngón tay, để ngón tay hắn tiếp xúc với bàn tay của Côn Na nữ sĩ.
Bí pháp giám định lặng lẽ khởi động.
Côn Na nữ sĩ chớp mắt, cô còn tưởng Tống Thư Hàng muốn hôn tay mình cơ… cái nắm tay này là thế nào?
Tống Thư Hàng thuận thế thu tay lại.
Bên dưới áo khoác, trên cánh tay của Tống Thư Hàng có thêm bảy vết thương không sâu lắm, máu vừa chảy ra, vết thương đã khép miệng.
Cái giá này không cao không thấp, hẳn là cái giá khi giám định vật phẩm tứ, ngũ phẩm bình thường.
Đồng thời, tin tức từ bí pháp giám định cũng truyền vào não bộ của Tống Thư Hàng:
“Côn Na nữ sĩ, pháp sư lưới rồng cấp bốn, bà chủ của quán rượu suối nước nóng Nhất Tuyến Thiên, dáng người 84/58/82, trông có vẻ hơi mảnh khảnh, nhưng vì eo nhỏ nên thực tế không hề tệ.”
Tống Thư Hàng: “…”
Mày chơi ông à? Ông đổ máu không phải là để nhận lại thông tin kiểu này hiểu không?
“Tri thức uyên bác, nắm giữ lý luận thi pháp pháp thuật từ 1.0 đến 8.9, là pháp thuật đạo sư hoàn mỹ về mặt lý luận. Sở thích: Uống rượu, nấu ăn.”
Lý luận thi pháp từ cấp 1.0 đến cấp 8.9? Nói cách khác, nếu chuyển đổi thành tu sĩ thì cô ấy nắm giữ lý luận pháp thuật từ nhất phẩm đến bát phẩm luôn?
Thế này là không được rồi.
Sách giáo khoa hình người này mà đặt vào giới tu sĩ thì chắc chắn sẽ trở thành nhân tài được thế lực các nơi ra sức cướp đoạt cho mà xem.
Có lẽ trước khi Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two trở về, mình có thể thỉnh giáo Côn Na nữ sĩ về lý luận thi pháp của thế giới hắc long để học mấy pháp thuật phòng thân nhỉ?
“Rượu là một thứ tốt, nó có thể mở ra tiềm lực của một người.”
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Nhưng sau đó thì bí pháp giám định không còn tin tức gì nữa.
Rượu là thứ tốt? Tống Thư Hàng nhìn Côn Na nữ sĩ.
Câu cuối cùng mà bí pháp giám định gửi tới không phải là ám chỉ Côn Na nữ sĩ trong trạng thái say rượu đấy chứ?
Mở ra tiềm lực của con người à?
Chẳng lẽ sau khi uống rượu, Côn Na nữ sĩ sẽ tiến vào trạng thái bạo tẩu, bộc phát chiến lực cao hơn ư?
Hoa Hạ có Túy Quyền.
Thế giới hắc long sẽ không có Túy Pháp đấy chứ?
Côn Na nữ sĩ đột nhiên rùng mình một cái, bất giác lùi về phía sau một bước, ánh mắt dè chừng từng li từng tí đánh giá Tống Thư Hàng… trong nháy mắt vừa rồi, cô có cảm giác như mình bị Tống Thư Hàng nhìn thấu.
Cứ như thể trước mặt Tống Thư Hàng, cô chẳng có bí mật gì.
“Chẳng lẽ… Thư Hàng tiên sinh đã biết trên người ta có ký ức của cục tròn rồi sao?” Côn Na nữ sĩ thầm nhủ.
Nhớ lại pháp thuật khiến Cát u mang thai của Tống Thư Hàng, cô càng ngày càng cảm thấy Tống Thư Hàng có chút thần bí.
Cho nên… bây giờ cô phải thẳng thắn với Thư Hàng tiên sinh sao?
Thẳng thắn thì khoan hồng, giấu diếm thì nghiêm phạt.
Hay là… tìm cơ hội thích hợp để nói hết chuyện về ký ức của cục tròn cho Thư Hàng tiên sinh đi?

Tinh mơ hôm sau, trời vừa hửng sáng.
Tống Thư Hàng kết thúc một đêm tu luyện, mở to mắt ra.
Cả đêm vô sự.
Lý m Trúc ngủ ở giường bên cạnh hắn. Vì chịu ảnh hưởng của hàn chứng, mỗi ngày cô bé sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông trong phần lớn thời gian.
Xích Tiêu Kiếm đang dùng mũi kiếm chọt điện thoại của Tống Thư Hàng để xem phim. Sau khi vào thế giới hắc long, điện thoại không nối mạng được. Phim có thể xem đều là phim offline mà trước đây Thông Nương tải về sẵn trong điện thoại của Tống Thư Hàng.
Nói đến đây, Tống Thư Hàng luôn tò mò không biết “mắt” của Xích Tiêu Kiếm tiền bối nằm ở đâu.

Sau bữa sáng, Côn Na nữ sĩ đưa mấy người Tống Thư Hàng đến thần điện.
Trên đường đi, Tống Thư Hàng cảm giác được ánh mắt của Côn Na nữ sĩ thi thoảng lại liếc về phía hắn, thực sự đang quan sát tính cách của hắn à?
Nhân viên thần điện nhìn thấy nhóm người Tống Thư Hàng thì đều mỉm cười tiếp đón.
Dù sao cũng là hàng máu lai có đặc điểm tương đối rõ ràng, hôm qua Tống Thư Hàng còn tiêu hoa lãng phí mua một đống hộ thân phù, có thể xếp vào loại khách hàng hào phóng. Cho nên khi thấy hắn thì nhân viên cười càng đon đả hơn.
“Bá Long tiên sinh, xin hỏi hôm nay ngài đến có chuyện gì không ạ?” nhân viên hỏi.
Tống Thư Hàng ôm Lý m Trúc ngủ say trên tay, nói: “Ta muốn hỏi một chút, gần đây nơi nào có tà linh tụ tập số lượng lớn? Ta muốn đi săn tà linh để thu thập một ít linh thạch Hắc Long.”
“Mặt khác, có combo nhiệm vụ săn tà linh nào mà khoảng cách tương đối gần không?” Côn Na nữ sĩ ở bên cạnh nhắc nhở.
“Mỗi ngày trong thần điện đều phát nhiệm vụ săn tà linh, xin mời đi theo ta.” Nhân viên công tác đưa nhóm người Tống Thư Hàng vào sảnh nhiệm vụ trong thần điện.
Trong đó có đủ các loại nhiệm vụ.
Có nhiệm vụ hoạt động, đi săn, tu bổ trận pháp mà lưới rồng trực tiếp tuyên bố.
Cũng có những nhiệm vụ cứu viện, xây dựng gia viên, tìm kiếm dược liệu đến từ các cư dân của thế giới hắc long.
Chủng loại nhiệm vụ cực kì phong phú.
“Bá Long tiên sinh, ngài có quyền hạn cấp 5, có thể nhận tất cả các nhiệm vụ từ cấp 1 đến cấp 5, chỉ cần ngài chọn được nhiệm vụ, dùng máy nạp ma lực quét hình một cái là có thể nhận. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có thể đến chỗ chúng ta để nhận phần thưởng, nếu là nhiệm vụ của lưới rồng thì lưới rồng sẽ lấy lưu lượng ma lực làm phần thưởng.” nhân viên công tác giới thiệu.
“Cảm ơn.” Tống Thư Hàng trả lời.
Càng ngày càng thấy thế giới hắc long này giống như game online có phong cách tiểu thuyết giả tưởng phương Tây từ rất lâu về trước.
“Thư Hàng tiên sinh có yêu cầu gì đối với nhiệm vụ không?” Côn Na nữ sĩ hỏi.
Tống Thư Hàng đáp: “Về cường độ thì càng mạnh càng tốt, khoảng cách càng gần càng tốt, tốt nhất là có thể nhận nhiệm vụ cấp 5, khả năng lấy được linh thạch Hắc Long cũng sẽ cao hơn.”
Hắn đảo mắt qua cột nhiệm vụ.
Thị lực và trí nhớ siêu cường của tu sĩ giúp Tống Thư Hàng chỉ cần đảo qua một cái là đã khắc sâu toàn bộ nhiệm vụ trên cột nhiệm vụ vào não hải để lựa chọn.
“A?” Tống Thư Hàng đột nhiên phát hiện ra một nhiệm vụ thú vị.
“Cứu viện phân bộ của bộ lạc Long Huyết tộc trong rừng Dadma.”
Vào khoảng hai giai cốt thời gian trong thế giới hắc long, tương đương với ba tiếng đồng hồ giờ Trái Đất trước đó, phân bộ của bộ lạc Long Huyết tộc trong tiểu thế giới vảy rồng bị một lượng lớn tà linh và tà thú tấn công, phát ra tín hiệu cầu cứu.
Thần điện ban bố nhiệm vụ giải cứu bằng tốc độ nhanh nhất có thể.
Cường độ nhiệm vụ được xếp vào cấp 5, là nhiệm vụ quần thể, chỉ cần là pháp sư đạt cấp 5 trong thế giới hắc long thì đều có thể nhận nhiệm vụ để tới cứu viện.
“Long Huyết tộc?” Tống Thư Hàng xoa cằm suy tư.
Nếu hắn không nhớ lầm thì hình như Hắc Đồng Thập Tam Thế chính là thành viên của Long Huyết tộc, đã thế còn là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Long Huyết tộc.
Đương nhiên, tiểu thế giới vảy rồng của Hắc Đồng Thập Tam Thế chưa chắc đã là tiểu thế giới dưới chân Tống Thư Hàng.
Long Huyết tộc ở đây chỉ là một phân bộ lạc, có thể sẽ có chỗ khác biệt với trong trí nhớ của Hắc Đồng Thập Tam Thế.
“Lấy nhiệm vụ này đi.” Tống Thư Hàng nói.
Vì có mối duyên với Hắc Đồng Thập Tam Thế, Tống Thư Hàng cũng muốn đến gặp thành viên của Long Huyết tộc và tiếp xúc với bọn họ một chút.
“Rừng Dadma? Nơi đó khá nguy hiểm, bản thân nó đã có độ nguy hiểm cấp 5 rồi, khoảng cách lại còn xa, có khi chúng ta đến nơi thì nhiệm vụ đã được người khác hoàn thành mất rồi ấy chứ? Hay là đổi nhiệm vụ khác đi?” Côn Na nữ sĩ nhắc nhở.
“Không sao, nếu nhiệm vụ đã được người khác hoàn thành thì chúng ta về nhận nhiệm vụ khác là được, coi như hoạt động luyện tập buổi sáng đi. Cả ngày quý ở buổi sáng, rèn luyện lúc sáng sớm là quan trọng lắm đấy.” Tống Thư Hàng cười nói.
Hắn lấy máy nạp ma lực ra, quét lên bảng nhiệm vụ, nhận lấy nhiệm vụ này.
Côn Na nữ sĩ thấy Tống Thư Hàng nói vậy thì mỉm cười: “Vậy ta ở đây chờ…”
Cô chưa nói xong đã thấy Tống Thư Hàng vung tay lên, một cỗ chiến xa hoàng kim tôn quý xuất hiện trước mắt mọi người.
Rầm!
Chiến xa nặng nề đáp xuống mặt đất thần điện, tỏa ra ánh sáng vàng kim chói lóa.
Hoa lệ, tôn quý, lóa mắt.
“Côn Na nữ sĩ, mời lên xe.” Tống Thư Hàng làm tư thế mời.
Chiến xa Hà Long Thần Hành, trừ cái tên làm người ta liên tưởng đến chiến xa tôm hùm ra thì không còn điểm yếu nào. Chỉ cần Tống Thư Hàng không chủ động nói ra cái tên “Hà Long” thì chẳng ai liên hệ chiếc chiến xa này với tôm cả.
Bởi vì ngoại hình của “hà long” chính là Long thú uy vũ!
Chiếc chiến xa tỏa ánh vàng chói lọi làm toát lên cảm giác uy nghiêm. Pháp khí bát phẩm hàng thật giá thật, được chế tạo thành từ vật liệu chính là bộ phận thân thể của thánh thú bát phẩm.
Thế là Côn Na nữ sĩ ngây ngẩn bò lên chiến xa.
Rõ ràng cô chỉ mới có cấp 4, căn bản không muốn tham gia vào chuyện nguy hiểm như là nhiệm vụ cấp 5.
Nhưng khi nhìn thấy chiến xa Hà Long Thần Hành này thì cô không sao khống chế nổi mình, đành leo lên nó theo bản năng vậy.
“Xin hãy giữ chắc, chúng ta lên đường nào.” Tống Thư Hàng cười nói.
Một loáng sau, Chiến xa Hà Long Thần Hành lao thẳng về phía trước, “vèo” một cái biến thành ánh quang vàng kim, lao tới chân trời.
“Đây là ma pháp gì vậy?” nhân viên công tác ở thần điện ngu mặt ra.
Bọn hắn là nhân viên công tác của thần điện, coi như cúng có kiến thức rộng rãi, nhưng từ trước tới nay chưa bao giờ nhìn thấy pháp thuật nào như thế này.
“Có thể là một đạo cụ ma pháp nào đó giống như ma lực xa, dùng để di chuyển chăng?” Một pháp sư xoa cằm, lên tiếng.
“Nhưng ta chẳng cảm nhận được một chút ma lực nào từ nó cả.” Một pháp sư khác nhíu mày nói.
Không cảm ứng được ma lực, nhưng lại có một lực lượng cường đại khác tương tự như ma lực, quấn quanh chiếc chiến xa kia.
Lực lượng đó rốt cuộc có lai lịch gì đây?
Đối với pháp sư trong thế giới hắc long, vẻ ngoài và loại hình của chiến xa đều không quan trọng.
Quan trọng là loại lực lượng chưa từng tiếp xúc kia, khiến cho bọn họ hiếu kì.

Chiến xa Hà Long Thần Hành thét gào lao đi trong hư không.
Tốc độ còn nhanh hơn gấp mấy lần thuật phi hành trong não hải của Côn Na nữ sĩ.
Mà…
“Chiếc chiến xa này không sử dụng ma lực.” Côn Na nữ sĩ cau mày, ký ức của cục tròn lại xuất hiện trong đầu.
Linh lực?
Bạn cần đăng nhập để bình luận