Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2265: Dịch Vụ Kết Thúc, Xin Nhớ Đánh Giá Năm Sao

Chương 2265: Dịch Vụ Kết Thúc, Xin Nhớ Đánh Giá Năm Sao
Nghe thấy thiếu niên ngự kiếm được sờ nhiều bảo vật như vậy, hai người bạn nhỏ sau lưng vừa hâm mộ lại vừa bội phục.
“Đúng rồi, còn có Bạch Thánh Quân nữa, các ngươi biết không? Chính là vị Bạch Thánh các ngươi biết ấy, ta cũng suýt sờ được!” Thiếu niên ngự kiếm tiếp tục khoe.
Lúc ấy chỉ chút nữa thôi là hắn có thể sờ được Bạch Thánh Quân trong truyền thuyết, đáng tiếc, chỉ thiếu chút xíu nữa mà thôi.
Tiểu tiên tử ở phía sau nhịn không được hỏi: “Không Vân sư huynh, lần này chúng ta có thể nhìn thấy Bạch Thánh Quân không?”
“Chuyện này thì ta không chắc, có thể nhìn thấy Bạch Thánh Quân hay không phải xem vận khí của chúng ta.” Tô Không Vân mỉm cười.
Thiếu niên ngự kiếm chính là Tô Không Vân, em họ của Tô thị A Thập Lục. Lần này nó dẫn theo tộc đệ và tộc muội đến đại học Giang Nam tìm Bá Tống Huyền Thánh để đưa thiệp mời.
Sau khi Tô Không Vân tấn thăng cảnh giới tam phẩm thành công, đãi ngộ trong tộc lại tăng lên không ít. Lần này nhận được nhiệm vụ đưa thiệp mời cho Bá Tống, nó còn nhận được một món pháp khí phi hành chế tạo riêng cho mình.
Phi kiếm ván cửa kiểu bổ sung năng lượng...
Là sản phẩm cùng series với con rối phi long của Tống Thư Hàng lúc trước nhưng có tạo hình là phi kiếm.
Cần linh thạch để khởi động, tốc độ của phi kiếm bình thường, ngoài phi hành thì không còn chức năng gì khác, nhưng có thể giúp tu sĩ dưới tứ phẩm thể nghiệm trước khoái cảm ngự kiếm phi hành.
“Nếu lần này cũng được gặp Bạch Thánh Quân thì tốt rồi.” Tiểu tu sĩ sau lưng lộ ra vẻ mong đợi.
Sau đó vị tiểu tiên tử kia lại hỏi nhỏ: “Không Vân sư huynh này... vậy huynh có sờ Bá Tống Huyền Thánh chưa?”
“Đương nhiên là rồi, lúc đó Bá Tống Huyền Thánh ở ngay cạnh ta, sao ta lại có thể bỏ qua được? Ta sờ tận tay, cảm giác cũng siêu đã.” Tô Không Vân đắc ý nói.
Tiểu tiên tử và tiểu tu sĩ không nhịn được nuốt nước bọt, nhìn Tô Không Vân với ánh mắt đầy kính nể.
Nói thật, cảm giác khi nghe thấy Tô Không Vân tự tay sờ Bá Tống Huyền Thánh còn kích thích hơn khi nghe nó nói tự tay sờ thần binh Trường Sinh Giả!
“Có mang... mang thai không?” Tiểu tiên tử rụt rè hỏi.
“Gì?” Tô Không Vân sững sốt giây lát sau đó cười gượng nói: “Không đến mức đó, Bá Tống Huyền Thánh không đáng sợ như trong truyền thuyết đâu. Bắt tay với hắn, tiếp xúc một chút cũng sẽ không mang thai đâu, yên tâm đi.”
Nghe đến đây, tiểu tiên tử mới yên tâm hơn một chút.
“Hơn nữa lúc đó Bá Tống Huyền Thánh mạnh lắm. Biết thiên kiếp không? Lúc đó ta độ thiên kiếp nhị tấn tam, Bá Tống Huyền Thánh đi lên dùng tay vò thiên kiếp, thiên kiếp nổ đôm đốp, đó là thiên kiếp thê thảm nhất mà ta từng thấy trong đời, chẳng có tí uy nghiêm nào.” Tô Không Vân nói.
Thậm chí Bá Tống Huyền Thánh còn có thể bắt thiên kiếp làm món ăn, ăn luôn thiên kiếp, đáng sợ vô cùng.
Nói thật, lúc đó nó rất may mắn vì gặp được Bá Tống Huyền Thánh trong lúc tìm Tô Thị A Thập Lục.
Tuy thời gian ở chung với Bá Tống Huyền Thánh rất ngắn nhưng trải nghiệm đó... đã đủ để nó khoe khoang kiêu ngạo mấy năm.
“Nói thật, ta hoài nghi Bá Tống Huyền Thánh là lôi thần chuyển thế, hắn không hề sợ sấm sét thiên kiếp.” Tô Không Vân nói tiếp: “Thậm chí dù mỗi lần Bá Tống Huyền Thánh ra sân đều có tiếng sấm ầm ầm theo cùng, ta cũng không cảm thấy bất ngờ.”
Bá Tống Huyền Thánh chính là người đàn ông trời sinh được sấm sét yêu quý.
Đúng lúc này...
Đột nhiên cách đó không xa, mây đen dày đặc, tiếng sấm ầm ầm vang lên không dứt.
“Có người độ kiếp ư? Không đúng, đây không phải kiếp vân.” Tô Không Vân thi triển thủ ấn, ổn định phi kiếm dưới chân.
Tiểu tiên tử mắt tinh: “Bên dưới mây đen có người!”
Ba người tập trung nhìn kỹ vào chỗ mây đen tụ tập.
“Ơ?” Tô Không Vân sững sốt.
Chỉ thấy bên dưới đám mây đen kia có một tấm thảm bay đang bay lượn.
Trên thảm bay cũng có ba người.
Trong đó có một vị tiên tử xinh đẹp mặc váy đen, vớ đen, dáng người cao gầy, điểm duy nhất không được đẹp lắm là độ cong trước ngực không đủ.
Một vị tiên tử khác khá đáng sợ... Đó là một tiên tử mặc sườn xám màu xanh lá, thân hình bốc lửa nhưng cô lại không có đầu.
Mà người khống chế thảm bay phi hành chính là một nam tử trẻ tuổi.
Từ khí chất trông có vẻ hơn 40 tuổi, lộ ra khí tức tang thương nhưng nếu nhìn kỹ, dường như lại chỉ là một thanh niên chừng hai mươi.
“Bá... Bá Tống!” Tiểu tiên tử buột miệng thốt lên, gọi ra thánh hào của nam tử này.
“Bá... Bá Long!” Tiểu tu sĩ cũng không có ngoại lệ.
Tô Không Vân nuốt nước bọt, không ngờ là Bá Tống tiền bối thật.
Hắn lại ngẩng đầu nhìn đám mây đen.
Ầm ầm~~
Tiếng sấm nổ vang dội.
Sau đó một đám sấm sét đánh về phía Bá Tống Huyền Thánh!
Đám sấm sét này cực kỳ kinh khủng, uy lực còn đáng sợ hơn thiên kiếp nhị tấn tam của nó lúc trước.
Mỗi một luồng sấm sét đều có uy lực đánh chết tu sĩ tam phẩm, thậm chí là tứ phẩm.
Thế nhưng...
Đối với Bá Tống Huyền Thánh, uy lực của đám sấm sét này quá yếu.
Thậm chí lúc sấm sét đánh xuống, Bá Tống Huyền Thánh cũng lười chống cự.
Nhưng vì lo cho hai vị tiên tử nên hắn tung người lên, hút hết sấm sét giống như cột thu lôi.
Vô số sấm sét bổ lên người hắn lại không thể đả thương hắn dù chỉ là một chút.
Lúc này đây, Bá Tống Huyền Thánh như đang đắm mình trong sấm sét tựa như lôi thần giáng thế.
...
Ở phía đối diện.
Tống Thư Hàng thộn mặt ra.
Lúc hắn vừa bước vào khu Giang Nam, đột nhiên có một giọng nói vang lên bên tai hắn.
“DiDi sét đánh hân hạnh được phục vụ ngài. Bá Tống Huyền Thánh thân mến, phần sét đánh mà ngài đặt trước đã có hiệu lực, uy lực ở mức ngũ phẩm, tổng cộng hai mươi phát thần lôi, phạm vi là khu Giang Nam. Trời giáng lôi phạt, chính nghĩa đã đến. Chúc ngài sống vui vẻ.”
Ngay sau đó hắn có cảm giác bản thân bị định vị tọa độ.
Tiếp đó, một đợt sấm sét cực lớn từ trên trời giáng xuống.
“Chẳng lẽ là đánh lén? Không đúng, nhà ai đánh lén lại còn nhắc trước? Hơn nữa còn báo cụ thể uy lực và phạm vi của thiên lôi chứ?” Rất nhiều ý niệm lóe lên trong đầu Tống Thư Hàng.
Hơn nữa vừa rồi trong nội dung thông báo có nhắc phần sét đánh này là một loại dịch vụ đặt trước.
Tống Thư Hàng chắc chắn bản thân chưa từng đặt trước loại dịch vụ này.
Hắn đâu có điên, tại sao phải đặt sấm sét đến đánh chính mình? Rảnh rỗi sinh nông nỗi à?
Quan trọng hơn là... hắn không có tiền.
Nếu không có tiền, làm sao đặt trước loại dịch vụ “DiDi sét đánh” này được?
“Chẳng lẽ có người cố ý đặt sấm sét muốn đánh chết ta? Nhưng là ai chứ?” Tống Thư Hàng cau mày.
Ầm ầm~~
Sấm sét không ngừng bổ xuống.
Hai mươi phát thần lôi đến nhanh đi cũng nhanh.
Tống Thư Hàng không bị thương chút nào cả, khôi giáp đao ý tự động hộ thể bảo vệ hắn kín kẽ.
Ngoài làm người ta thộn mặt ra, đợt DiDi sét đánh này không có tác dụng gì khác.
Tống Thư Hàng gãi đầu, thu đao ý khôi giáp trên người, chân đạp hoa sen đen chậm rãi đáp xuống.
“Dịch vụ kết thúc, nếu ngài hài lòng về lần phục vụ này, hãy nhớ cho một đánh giá năm sao.”
Tiếng thông báo kia lại vang lên.
Tống Thư Hàng lập tức dùng thần thức rà quét nhưng lại không tìm được đối tượng khả nghi.
Ngược lại ba đứa nhóc ở cách đó không xa lại bị thần thức của Tống Thư Hàng quét trúng.
“Ồ, là tên nhóc này.” Tống Thư Hàng lập tức nhận ra thiếu niên cái gì cũng muốn sờ kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận