Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1090: Không Đánh Nó Kêu Ba Ba Xin Tha Thì Ta Không Mang Họ Tống Nữa!

Chương 1090: Không Đánh Nó Kêu Ba Ba Xin Tha Thì Ta Không Mang Họ Tống Nữa!
Đối với tà ma chuột Hamster mà nói, nhà Dược Sư đã trở nên rất quen thuộc. Lại thêm nó có chủ nhân Bạch tiền bối two chỉ bảo, có thể dễ dàng tránh được trận pháp thủ hộ cao ốc, quang minh chính đại mà vào từ cửa chính.
Sau khi vào cửa, tà ma chuột Hamster lập tức quát to:
“Tên tè dầm, ra đánh một trận đi!”
Bởi vì bên ngoài có trận pháp ngăn cản, cho nên trước lúc vào cửa, tà ma chuột Hamster không cảm ứng được khí tức của Bạch Hạc Chân Quân lục phẩm và Diệt Phượng Công Tử ngũ phẩm trong cao ốc. Thành thật mà nói thì tiểu Hamster hoàn toàn không phải là một con tà ma Cửu U hợp cách. Chẳng qua, thân phận của nó cũng đã định trước nó hoàn toàn khác biệt với những con tà ma Cửu U thông thường.
Thân thể tà ma chuột Hamster bé tí xíu, nhưng giọng nó không hề nhỏ. Sau khi hét lớn một tiếng, mấy người Tống Thư Hàng đang ở trong phòng đều nghe được tiếng hét của nó.
Khóe miệng Tống Thư Hàng giật mạnh.
“Tìm ngươi à?”
Diệt Phượng Công Tử hỏi.
“Tên tè dầm?”
Bạch Hạc Chân Quân nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm với ánh mắt quái dị.
“Tè… dầm…”
Tô Thị A Thập Lục chớp mắt.
Thi thì đần mặt ra.
Vẻ mặt Tiểu Thải lại đầy vẻ nghi hoặc.
Tống Thư Hàng xoa mặt mình:
“Lại là cái tên này, cứ hắt nước bẩn lên đầu ta, lần này ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho nó.”
Lần này, ta không đánh nó tới kêu ba ba xin tha thì ta không mang họ Tống nữa!
Thực lực của tà ma chuột Hamster nằm ở trạng thái tứ phẩm đỉnh phong, mà Tống Thư Hàng hiện tại cũng đã bắt kịp, có thực lực tứ phẩm. Trên phương diện đại cảnh giới có chênh lệch không lớn, Tống Thư Hàng cảm thấy dù không cần Diệp Tư và hình thức ba đầu sáu tay của mỹ nhân rắn công đức thì hắn cũng có nắm chắc việc đánh nhau chính diện với tà ma chuột Hamster một trận.
“Các ngươi đều không cần ra tay, để ta đi dạy dỗ con chuột nhỏ này cho.”
Tống Thư Hàng dứt lời rồi tung người một cái, nhảy từ cửa sổ ra ngoài.
Lúc hắn thả người nhảy ra khỏi cửa sổ, thánh ấn hí hửng ra sức dựng lên uy nghiêm trên người hắn, uy nghiêm được dựng lên tầng tầng lớp lớp khiến hình tượng chủ nhân trở nên càng lúc càng cao lớn hơn.
Thậm chí, thánh ấn còn mơ hồ dẫn dắt ánh sáng công đức trong cơ thể Tống Thư Hàng, độ lên một tầng màu vàng nhàn nhạt cho thân thể hắn.


Lúc này, trong mắt tà ma chuột Hamster.
Sau khi nó bước vào nơi ở của Tống Thư Hàng thì lập tức không kịp chờ đợi mà hô lên cái câu ‘khiêu khích’ nó tốn một ngày một đêm mới nghĩ ra được kia. Nó dám cam đoan, cái câu ‘tên đái dầm’ này vừa được réo lên, Tống Thư Hàng nhất định sẽ giận điên lên rồi đi ra đánh một trận với nó.
Gần đây kiếm thuật của tà ma chuột Hamster có tiến bộ khá lớn, đang chuẩn bị độ ma kiếp rồi tấn cấp ngũ phẩm trong mấy ngày này. Trước khi tấn cấp, Bạch tiền bối two giao cho nó một nhiệm vụ, bảo nó mang một con hồ yêu (♂) cho Thư Hàng.
Vì vậy, đúng lúc nó có thể mượn cơ hội từ nhiệm vụ này, tẩn Tống Thư Hàng một trận ra trò.
Nó muốn cho Tống Thư Hàng ngu xuẩn biết, nó của ngày hôm nay kiếm thuật đại thành, đã hoàn toàn bất đồng với mấy ngày trước. Ba ngày không gặp kẻ sĩ, phải lau mắt mà nhìn, chính là nói nó!
Ngay từ đầu kế hoạch không có vấn đề, có thể nói là tương đối thành công.
Sau khi một câu ‘tên tè dầm’ được réo lên, tên Tống Thư Hàng lập tức không kịp chờ đợi mà nhảy ra khỏi cửa sổ tìm nó liều mạng.
Người trẻ tuổi ấy mà, tu vi tâm cảnh còn xa mới đủ…
Thế nhưng, không đợi nó kịp trào phúng Tống Thư Hàng ‘tu vi tâm cảnh chưa đủ’, đột nhiên nó cảm thấy có một loại lực lượng áp bách nặng nề bao phủ xuống nó một cách hung hãn.
Ngọn nguồn của luồng lực lượng áp bách nặng nề kia… ấy thế mà lại là Tống Thư Hàng ư?
Lúc này, trên người Tống Thư Hàng tản ra ánh sáng công đức nhàn nhạt, ngay cả mỗi một sợi tóc đều được nhuộm lên ánh sáng màu vàng óng. Nhưng áp lực mang đến cho tà ma chuột Hamster không phải là ánh sáng công đức khắc chế tà ma Cửu U, áp lực kia bắt nguồn từ bản thân Tống Thư Hàng.
Đó là một loại cảm giác áp bách mà đại năng cảnh giới cao mang đến cho tu sĩ cảnh giới thấp.
Bên trong thế giới Cửu U không tiếp nhận được huyền thánh hiển thánh và thánh nhân giảng pháp từ hiện thế, vì vậy trong lúc nhất thời tà ma chuột Hamster vẫn không rõ cảm giác áp bách to lớn từ trên người Tống Thư Hàng mang đến cho nó là sao hết.
Thế nhưng… chẳng mấy chốc nó đã hiểu được. Khi nó nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm, trong lòng nó đã biết được thánh hào của đối phương.
Nghìn năm đệ nhất thánh, Huyền Thánh Bá Tống!
Chủ nhân tại thượng của ta, đây là chuyện gì thế này? Có phải ta nhìn lầm rồi không? Hoa mắt ư? Hay là mơ thấy ác mộng đây?
“Bá… Bá…”
Bàn tay đang nắm cây kiếm bé như tăm kia của tà ma chuột Hamster run rẩy. Có điều, trước khi chữ ‘Tống’ được đọc ra khỏi miệng, nó cưỡng ép mình ngậm miệng lại, miễn cho không cẩn thận bật ra xưng hô ‘thánh hào’ dẫn theo ý tôn kính từ miệng mình.
Bịch!
Lúc này, Tống Thư Hàng vừa lúc đáp xuống đất. Khi nghe được hai chữ nặn ra từ miệng tà ma chuột Hamster, da mặt Tống Thư Hàng co rút.
Tuy rằng lúc trước hắn thề sẽ đánh tà ma chuột Hamster tới kêu ba ba xin tha, nhưng hắn chỉ nói vậy mà thôi.
Khi từ miệng tà ma chuột Hamster bật ra từ có âm đọc tương tự kia, Tống Thư Hàng cảm thấy da mặt mình bị co lại thành một nhúm. [Bá… Bá… có âm đọc gần giống với ba ba]
Một người một chuột ở giữa bầu không khí có hơi xấu hổ.
Tống Thư Hàng dừng lại chốc lát rồi nói:
“Ngoan.”
“Đệch! Dám chơi ta à!”
Tà ma chuột Hamster cả giận nói.
“Tự ngươi gọi, ta không có ép ngươi.”
Tống Thư Hàng nói.
“Đó là cái thánh hào chết tiệt gì chứ, cái tên không có đầu óc nào đặt nó cho ngươi thế hả?”
Tà ma chuột Hamster uất ức vô cùng.
“Ai biết được chứ? Ngẫu nhiên thôi mà.”
Tống Thư Hàng nói.
Nếu quả thật có một tên ‘không có đầu óc’ thì hẳn là thứ kiểu như ‘ý chí thế giới’ ấy nhỉ. Cái thánh hào Bá Tống này cũng không phải bản thân hắn muốn mà là văn tự bị đánh tan từ trong rất nhiều đạo hiệu của hắn, rồi ngẫu nhiên chắp ghép lại mà thành.


Mà lúc này.
Trong ký túc xá của đại học Giang Nam.
Rõ ràng bên ngoài, sắc trời chỉ mới tờ mờ sáng, chẳng biết tại sao Cao Mỗ Mỗ lại đã mở mắt từ lâu.
“Gặp quỷ à, tại sao lại thức thế này.”
Cao Mỗ Mỗ nói.
Cậu ta cảm thấy mấy ngày nay mình rất không bình thường, thời gian ngủ mỗi ngày trở nên ngắn hơn nhiều. Mỗi một giấc đều chỉ ngủ không đến ba tiếng đã tỉnh.
Đây rõ ràng là triệu chứng mất ngủ…
Thế nhưng lại khác với bệnh mất ngủ bình thường, tuy rằng mỗi ngày chỉ ngủ ba tiếng, nhưng cậu ta không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào, ngược lại tinh thần sung mãn, thể lực dồi dào.
Thậm chí cậu ta đã đi khám mấy lần, nhưng bác sĩ nói cho cậu ta biết rằng thân thể của cậu ta khỏe mạnh cực kỳ, vô cùng khỏe luôn. Ở thời đại mà toàn dân đều có sức khỏe kém này, người vẫn duy trì thân thể khỏe mạnh được như Cao Mỗ Mỗ rất hiếm thấy. Bác sĩ bảo Cao Mỗ Mỗ nhất định phải cố gắng duy trì thân thể khỏe mạnh.
Cao Mỗ Mỗ thật sự không ngủ được nên trở mình, nhìn về phía giường chiếu của Tống Thư Hàng. Cái thằng Tống Thư Hàng này, cả đêm không về rồi. Không phải đang ở chung phòng với cô giáo Tô đó chứ?
Lại nhìn sang bên cạnh, Dương Đức và Thổ Ba đều đang ngủ say.
Sau khi thở dài, Cao Mỗ Mỗ móc di động của mình ra, bắt đầu gõ chữ.
Sáng sớm mà đi gõ chữ thì khá là buồn chán. Nhưng cậu ta lại có tinh lực dồi dào, ngoại trừ gõ chữ ra thì còn có thể làm gì nữa đây?


Hiện trường chiến đấu giữa Tống Thư Hàng và tà ma chuột Hamster.
Tà ma chuột Hamster rốt cuộc khiến bản thân bình tĩnh lại:
“Nói đi, họ Tống kia, rốt cuộc là sao đây hả?”
Uy áp, thánh danh bát phẩm trên người Tống Thư Hàng kia đều không phải là giả, nhưng thực lực của Tống Thư Hàng lại là đồ giả… Lấy ánh mắt của nó, tất nhiên có thể nhìn ra được thực lực chân chính của Tống Thư Hàng là cảnh giới tứ phẩm.
“Một lời khó nói hết, mấy ngày trước lúc độ kiếp thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sau khi cửu tử nhất sinh, trên người lại có thêm một cái thánh ấn.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Loại chuyện như vậy, tà ma chuột Hamster trở về hỏi Bạch tiền bối two là biết ngay, cho nên cũng không cần thiết phải giấu giếm.
“Thế nào, còn muốn đánh một trận với ta hay không?”
Tống Thư Hàng cười nói. Ngay lúc tà ma chuột Hamster hô lên hai chữ ‘Bá Bá’, Tống Thư Hàng đã cảm thấy đặc biệt thú vị.
“Đánh! Hôm nay kiếm thuật của ta đã đại thành, nhất định phải để ngươi mở mang kiến thức về sự tuyệt diệu trong kiếm thuật của ta.”
Tà ma chuột Hamster giơ cây kiếm bé như tăm xỉa răng lên, chỉ vào Tống Thư Hàng:
“Nhưng trước tiên ngươi thu lại uy áp trên người cái đã, hiếp chuột quá đáng!”
“Nếu như có thể, ta cũng muốn thu nó lại. Nhưng sự khống chế của ta với nó còn chưa đủ.”
Tống Thư Hàng vươn tay nhẹ nhàng sờ thánh ấn, nói:
“Thực ra trước khi ngươi đến đây khiêu khích ta, ta vẫn luôn thử nghiệm cách khiến nó đình chỉ năng lực ‘uy nghiêm’ này lại…”
Tống Thư Hàng còn chưa dứt lời, đột nhiên thánh ấn khẽ động. Ngay sau đó, nó đình chỉ cử động tiếp tục dựng lên uy nghiêm cho chủ nhân.
Công năng uy nghiêm của thánh ấn… cứ vậy mà bị tắt đi.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tà ma chuột Hamster dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm.
“Tin ta đi, mới ban nãy thôi, ta hoàn toàn không thể tắt đi công năng uy nghiêm này.”
Tống Thư Hàng nói đầy chân thành, đồng thời hắn suy đoán có lẽ bản thân đã nắm giữ một trong những phương pháp khống chế thánh ấn.
Bạo lực không giải quyết được vấn đề, đánh đấm sẽ không có kết quả. Hiện nay thực lực của hắn không đủ, nên cần dùng hành động vuốt ve nhẹ nhàng một cách yêu thương mới có thể truyền đạt tâm ý của mình cho thánh ấn.
“Nhiều lời vô dụng!”
Thân hình tà ma chuột Hamster chấn động, sau khi uy áp quái quỷ kia biến mất, nó cảm thấy trạng thái của mình lập tức khôi phục lại:
“Tới đây đánh một trận đi, Tống Thư Hàng! Lúc này đây, ta nhất định phải để ngươi hiểu được cái gì gọi là kiếm thuật tuyệt thế! Dù ngươi có triệu hoán linh quỷ của ngươi ra, ta cũng không sợ.”
“Tiếc quá, Diệp Tư đi độ kiếp rồi, tạm thời không ra được.”
Tống Thư Hàng nói.
Tà ma chuột Hamster âm thầm thở phào nhẹ nhõm, móng vuốt nhỏ nhẹ nhàng sờ lên một pháp khí không gian trên ngực mình. Trong trang bị không gian của nó đựng không ít tiền, tiền thông dụng ở hiện thế, phần lớn là nhân dân tệ, còn có một phần nhỏ đô la, euro gì gì đó. Đây là pháp bảo giành thắng lợi mà nó dùng để hối lộ… Không, là dùng để đối phó con linh quỷ ngũ phẩm mạnh mẽ kia của Tống Thư Hàng. Bởi vì thoạt nhìn thì linh quỷ kia rất thích tiền thông dụng của hiện thế.
Sau khi nghe được Diệp Tư không có mặt, tà ma chuột Hamster lập tức an tâm. Số tiền này có thể giữ lại lần sau hối lộ… Không đúng, ý của nó là có thể giữ lại lần sau dùng để đối phó với Diệp Tư.
“Hừ, coi như cô ta gặp may. Nếu không, nhất định phải để cô ta mở mang kiến thức về kiếm thuật tuyệt thế của ta.”
Tà ma chuột Hamster hất áo bào trắng của mình lên, lạnh lùng nói:
“Hiện tại cầu xin tha thứ còn kịp đấy, Tống Thư Hàng! Nếu không, chờ ta xuất thủ trong nháy mắt, ngươi không khóc gọi ta là ba ba, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Những lời này, ta trả lại cho ngươi không sót một chữ.”
Tống Thư Hàng nói.
Ngay khi nói chuyện, Tống Thư Hàng vươn tay bắn ra một phát.
Phịch!
Trên lầu hai, một pho tượng hắc thiết nhảy ra từ cửa sổ một cách ngầu lòi rồi rơi xuống sau lưng Tống Thư Hàng.
“Lẽ nào ngươi muốn sử dụng con rối ư? Ngoại trừ mượn nhờ sức mạnh bên ngoài, ngươi không còn thủ đoạn nào khác sao?”
Tà ma chuột Hamster giễu cợt nói.
“Không… Đây không phải con rối. Nó là pháp bào của ta.”
Tống Thư Hàng nói.
Pho tượng hắc thiết ‘rắc’ một tiếng nứt ra.
“Hắc Thiết Thần Giáp, biến thân!”
Trên lầu ba, tay Diệt Phượng Công Tử chuyển động, lồng tiếng cho Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận