Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1125: Quả Nhiên Có Thuật Phân Thân Spam Nhóm Chat Trong Truyền Thuyết

Chương 1125: Quả Nhiên Có Thuật Phân Thân Spam Nhóm Chat Trong Truyền Thuyết
Hơn nữa vì để trận chiến đêm trăng tròn tối nay được tiến hành thuận lợi, Đông Qua Thánh Quân còn chuẩn bị rất nhiều thứ.
Ví dụ như... Hắn đã chuẩn bị sẵn phù bảo Khu Vân thuật cỡ lớn, nếu tối nay sắc trời không tốt, mây đen che mất mặt trăng thì chỉ cần kích hoạt phù bảo Khu Vân thuật cỡ lớn này, mây đen sẽ tan biến ngay lập tức, bảo đảm tối nay người dân khu Giang Nam đều có thể thưởng thức một đêm trăng tròn trăng sáng trưng.
Nếu như tối nay mặt trăng không đủ lớn ấy à, hắn đã tự mang theo một phông nền trăng tròn. Sau khi phóng nó ra, người dân trong khu Giang Nam sẽ thấy được một mặt trăng tròn siêu cấp, lớn nhất từ trước tới nay, bảo đảm được ngắm thỏa thích.
Trung thu năm nay, người dân khu Giang Nam đúng là có số hưởng mà.
...
Trong căn hộ của Dược Sư.
Tống Thư Hàng liên tục ký nhận hết mấy đợt chuyển phát nhanh, chính là đống trang bị mà Thông Nương đã đặt mua trước đó, nào là áo khoác chống gió, bình nước, nào là bánh quy, lương khô...
Tu sĩ cần quái gì mấy thứ này chứ? Một viên tích cốc đan là có thể thay thế tất cả đồ ăn thức uống.
Hơn nữa mới sáng sớm mà sao mấy cậu nhân viên chuyển phát nhanh làm việc chăm chỉ thế không biết, hết cậu này đến cậu khác chạy tới giao đồ. Là do Thông Nương giở trò hay là do Tư Mã Giang đây?
Sau khi thu liền mấy đợt chuyển phát nhanh, trong lòng Tống Thư Hàng đột nhiên dâng lên cảm giác bất an.
“Sao vậy?”
Tô thị A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Trực giác nói cho ta biết, cứ tiếp tục ở lại chỗ này rất có thể sẽ gặp rắc rối.”
Tô thị A Thập Lục:
“Vậy giờ chúng ta rời đi luôn hay sao?”
Hôm nay chuẩn bị đi đến nơi Thông Nương sinh ra, lên đường sớm một chút cũng tốt.
“Đợi chút, chờ mấy vị đệ tử trong tông môn của Tạo Hóa Pháp Vương đến đây, đóng dấu cho bọn họ xong rồi chúng ta lập tức rời đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Hắn dừng trong giây lát sau đó lại bổ sung:
“Cô nói xem, có khi nào Đông Qua Thánh Quân sẽ tới đúng vào hôm nay không?”
“Nếu ngươi có loại dự cảm này, vậy xác suất Đông Qua Thánh Quân tới đây vào tối nay rất lớn đấy.”
Tô thị A Thập Lục trả lời nghiêm túc.
Trực giác của tu sĩ cực kỳ nhạy bén, đặc biệt là về một số chuyện xấu trong tương lai mà bản thân sắp gặp phải, lúc đó trong lòng sẽ sinh ra cảm ứng bất an không rõ từ đâu mà có.
Tống Thư Hàng cười khổ nói:
“Vị Đông Qua Thánh Quân này cũng nóng vội thật đấy.”
Nếu như Đông Qua Thánh Quân tới đây vào hôm nay thật, vậy ít nhất hắn phải chuẩn bị sẵn thủ đoạn đối phó mới được.
“Vậy thì chờ đóng dấu cho hậu bối của Tạo Hóa Pháp Vương xong thì chúng ta sẽ rời đi ngay lập tức.”
Tô thị A Thập Lục nói:
“Nhưng ta nghĩ dựa vào cảnh giới cấp bậc Huyền Thánh của Đông Qua Thánh Quân, cho dù chúng ta có rời đi ngay... cũng sẽ bị theo dõi tìm ra thôi.”
“Để ta hỏi Bạch tiền bối thử xem có diệu kế gì để đối phó Đông Qua Thánh Quân không.”
Tống Thư Hàng gửi một tờ giấy cho Bạch tiền bối:
[Bạch tiền bối, khi nào ngài mới độ kiếp xong đi ra vậy?]
Bạch tiền bối trả lời Tống Thư Hàng rất nhanh:
[Trong thời gian ngắn không đi ra được, đang high, hơn nữa còn high hơi quá mức~]
High quá mức là có ý gì?
[Thiên kiếp lại xảy ra vấn đề gì sao? Ngoài bom hạt nhân thiên kiếp còn xuất hiện loại hình khác nữa ư?]
Tống Thư Hàng lại chuyển giấy qua, lo lắng hỏi thăm.
Bạch tiền bối trả lời:
[Trước mắt loại hình mạnh nhất vẫn là bom nhiệt hạch, nhưng lần này chúng nó lại xếp thành một kiếm trận công kích ta, nhìn hoành tráng lắm. Uy lực của kiếm trận này rất mạnh, đợi chút nhé, bản thể của ta gặp rắc rối, để ta vượt qua đợt thiên kiếp này đã. Ta cảm thấy hứng thú với kiếm trận siêu cấp này nên muốn tìm hiểu kỹ nó. Chờ sau khi ra ngoài thì ta sẽ bố trí kiếm trận này cho ngươi xem. Ta định gọi nó là kiếm trận thiên kiếp, tên này rất dễ nhớ.]
Tống Thư Hàng:
“...”
Trong thế giới thiên kiếp, Bạch tiền bối còn mang theo phân thân nói chuyện phiếm với hắn nữa à?
Hèn gì gần đây lúc nói chuyện với Bạch tiền bối, ngài ấy trả lời lại rất nhanh. Đây ắt hẳn chính là “thuật phân thân spam nhóm chat” bí truyền của nhóm Cửu Châu số 1!
Hắn vẫn chưa học được thuật phân thân spam nhóm chat này... Chắc chắn là do cấp bậc trong nhóm của hắn còn chưa đủ. Chờ hắn trở thành thành viên cao cấp trong nhóm, ắt hẳn sẽ có lão tiền bối ẩn trong nhóm đột nhiên gửi tin chat riêng, truyền thụ thuật phân thân spam nhóm chat cho hắn!
Chừng nửa phút sau, Bạch tiền bối lại chuyển giấy đến:
[Ngươi tìm ta có chuyện gì không? À này, giấy trả lời bên ta sắp hết rồi, nhớ đưa một cuốn vở khác qua.]
Tống Thư Hàng:
[Rất có thể Đông Qua Thánh Quân sẽ tìm ta quyết đấu vào ngày hôm nay, trực giác của ta cảm thấy rất bất an. Ngài vẫn là phân thân của Bạch tiền bối à?]
Viết câu trả lời xong, Tống Thư Hàng còn gửi một quyển vở qua cho Bạch Tôn Giả.
Bạch tiền bối:
[Hôm nay đã là đêm trăng tròn rồi à? PS: Ta là phân thân mới, phân thân nói chuyện với ngươi lúc nãy đã nổ nát bấy rồi. Uy lực của kiếm trận thiên kiếp thật ghê gớm!]
Tống Thư Hàng:
“...”
Phân thân one của Bạch tiền bối mới ra sân chưa được nửa phút đã hy sinh anh dũng.
Tống Thư Hàng tiếp tục nhấc bút viết:
[Đúng vậy, hôm nay là tết trung thu, đúng là ngày trăng tròn.]
Phân thân two của Bạch tiền bối trả lời:
[Tên lửa và bom nguyên tử thiên kiếp không nổ được ở hiện thế, chỉ có thể dùng để uy hiếp. Nhưng đối thủ là Huyền Thánh bát phẩm, chỉ dùng vũ khí hạt nhân chưa chắc uy hiếp được đối phương.]
Tống Thư Hàng:
[Đúng đúng đúng, ta cũng nghĩ như vậy. Vũ khí thiên kiếp không thể nổ mà ta thì chẳng khác gì một con hổ giấy, tâm lý ta yếu lắm, không chơi nổi trò cáo mượn oai hùm đâu. Bạch tiền bối có diệu kế gì không?]
Phân thân two của Bạch tiền bối:
[Hay là dùng kiểu đầu hàng mãnh hổ lạc địa của Thông Nương thử xem? Chứ đến lúc đó chắc chắn là người không đánh lại đối phương rồi.]
Bạch tiền bối cũng biết trên người Thông Nương có một bộ tuyệt kỹ, trong đó có kiểu đầu hàng rất trâu bò này.
Phân thân two của Bạch tiền bối:
[Còn nếu không được nữa thì ngươi cứ trốn vào trong thế giới hạch tâm đi, chờ ta độ kiếp xong đi ra lại giúp ngươi một tay.]
[Giúp bằng cách nào?]
Tống Thư Hàng hỏi.
[Ta nhớ thánh ấn có một chức năng là cách không truyền pháp đúng không? Đến lúc đó để ta đóng một con dấu, sau đó cách không truyền pháp để ngươi đi lên chơi với Đông Qua Thánh Quân. Thôi không nói nữa, tình hình chiến đấu bên chỗ bản thể quá dữ dội, ta đi qua đó đây. Chắc ta cũng sắp phải hy sinh anh dũng rồi, tạm biệt.]
Phân thân two của Bạch tiền bối trả lời.
Tô thị A Thập Lục ở bên cạnh:
“...”
Tống Thư Hàng:
“...”
Không biết còn cơ hội gặp lại vị phân thân two này của Bạch tiền bối không? Chắc là do thường tiếp xúc với Bạch tiền bối two hay đi dạo quanh ở hiện thế, vậy nên trong tiềm thức hắn rất có thiện cảm với tổ hợp từ ngữ Bạch tiền bối + two.
Đúng rồi, Bạch tiền bối two còn ở đây không nhỉ?
Nếu như ngài ấy ở đây thì có cách nào giúp hắn một tay không?
Tống Thư Hàng ngửa mặt lên trời rồi kêu:
“Tít tít tít tít tít~~”
Nhìn trời, sao hôm nay xưng hô liên quan tới Bạch tiền bối two lại bị che mất thế này?
“Ngươi làm gì thế?”
Tô thị A Thập Lục tò mò hỏi.
“Kêu gọi tay đấm cừ khôi.”
Tống Thư Hàng cười trừ, sau đó kêu gọi ở trong đầu:
“Bạch tiền bối two, ui chao sai rồi, Bạch tiền bối, Bạch tiền bối~~”
Chắc hôm nay Bạch tiền bối two đi dạo xa quá, không đáp lại Tống Thư Hàng.
Lúc này, ở dưới lầu bỗng truyền đến tiếng chuông cửa.
Tống Thư Hàng thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn thử thì thấy ba vị hòa thường cơ bắp đang đứng ở cửa, trên mặt hiện lên vẻ căng thẳng.
Là ba vị đệ tử trong tông môn của Tạo Hóa Pháp Vương tới.
Tống Thư Hàng tung người nhảy luôn qua cửa sổ, gần đây hắn ngày càng thích đi bằng đường cửa sổ thay cho cửa chính.
Nhảy đến nửa đường, Tống Thư Hàng bỗng vỗ đầu một cái.
Nhất định phải sửa tật xấu nhảy qua cửa sổ này mới được.
Ở quanh nhà Dược Sư có trận pháp che giấu nên không bị người bên ngoài nhìn thấy. Nhưng nếu ngày nào đó về nhà ở thành phố Văn Châu, hắn đột nhiên nóng đầu nhảy qua cửa sổ lầu ba, mẹ Tống ba Tống không bị hù chết mới lạ.
Tô thị A Thập Lục khẽ cười một tiếng rồi cũng nhảy xuống theo.
Sau khi đáp xuống, Tống Thư Hàng thấy hồ yêu đang đứng dưới giàn hoa trong sân gọi điện thoại. Hình như là đang gọi điện cho đám chị em thân thiết, xem thử có cô nào chịu cưới Đậu Đậu không thì phải?
Tống Thư Hàng mở cửa ra.
Vừa thấy Tống Thư Hàng, ba vị hòa thượng cơ bắp lập tức cung kính nói:
“Hoành Pháp!”
“Hoành Hải!”
“Hoành Thông!”
“Ra mắt Bá Tống tiền bối.”
“Vào trong rồi nói chuyện.”
Khóe miệng Tống Thư Hàng giật mấy cái, giờ còn đang ở cửa đấy, nếu bị hàng xóm láng giềng nhìn thấy cảnh này sẽ rất kỳ.
Ba hòa thượng cơ bắp chen người đi vào trong sân, trong lòng rất hồi hợp vì được tiếp xúc với Bá Tống Huyền Thánh ở khoảng cách gần thế này, vị tu sĩ trước mắt chính là đại năng chân chính trong tu chân giới đấy!
“Các ngươi là hậu bối của Tạo Hóa đạo hữu đúng không?”
Tống Thư Hàng mỉm cười nói:
“Giờ đóng dấu nhé? Định đóng ở đâu?”
“Trước khi đi, Viên Thông sư tổ đã dặn dò bọn ta nên chọn vị trí đóng dấu kín một chút, tránh trường hợp bọn ta lại mượn danh tiếng của Bá Tống tiền bối ngài làm xằng làm bậy, dù sao bọn ta xuống núi là để thí luyện.”
Hoành Pháp cười ngây ngô nói.
Tống Thư Hàng gật đầu hiểu ý, nói gì thì bọn họ cũng là đệ tử của Đấu Chiến Phật Tông chứ không phải là đệ tử của Tống Thư Hàng hắn.
Thật ra Tống Thư Hàng cảm thấy chắc hẳn trong Đấu Chiến Phật Tông vẫn có tiền bối cấp Huyền Thánh, dù gì Đấu Chiến Phật Tông cũng là một tông môn lớn nổi danh trong Phật môn. Sở dĩ bọn họ để đệ tử đến chỗ hắn đóng dấu, rất có thể là một loại phương thức kết duyên.
Mà Tống Thư Hàng nể mặt Tạo Hóa Pháp Vương nên cũng rất sẵn lòng kết phần duyên này.
Tô thị A Thập Lục đứng ở một bên đột nhiên chớp mắt mấy cái, sau đó quay đầu lại cố nín cười.
“Vậy đóng trên lưng nhé?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Vâng.”
Nhị sư huynh Hoành Hải gật đầu đáp.
Sau đó ba sư huynh đệ vén áo cà sa lên, để lộ ra phần lưng với bắp thịt rắn chắc.
Tống Thư Hàng gọi thánh ấn ra, đóng ba dấu ấn lên lưng ba người.
“Trên đường đi tới đây có thuận lợi không?”
Sau khi đóng dấu xong, Tống Thư Hàng thuận miệng hỏi.
“Cũng thuận lợi lắm, chỉ là sau khi xuống tàu điện ngầm thì xảy ra chút vấn đề.”
Tiểu sư đệ Hoành Thông nhanh mồm nhanh miệng trả lời.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Hai sư huynh không mang theo tiền, còn ta thì cố ý không mang, kết quả là cả ba người bọn ta đều không có đồng nào, ngay cả tiền để gọi taxi cũng không có.”
Tiểu sư đệ Hoành Thông nói:
“Cũng may gặp được một vị tu sĩ ngoại quốc tóc vàng, hắn nói cho chúng ta biết chỗ bọn ta đứng rất gần khu Giang Nam, hơn nữa còn mang bọn ta đi tới đại học Giang Nam nữa.”
Tống Thư Hàng:
“Người ngoại quốc tóc vàng ư? Ngoại hình thế nào?”
“Rất đẹp, thân hình mảnh khảnh như con gái ấy.
Tiểu sư đệ Hoành Thông đáp.
Tống Thư Hàng gật đầu tỏ ý đã biết.
...
Sau khi nhận được dấu ấn, ba vị hòa thượng cơ bắp trò chuyện hồi lâu rồi mới chào tạm biệt rời đi. Trước khi ba người rời đi, Tống Thư Hàng tặng cho bọn họ mấy tờ tiền đỏ để làm lộ phí.
Trên người ba tên ngốc hết thuốc chữa này không có đồng nào, nếu như không tài trợ cho ít tiền thì sau khi ra cửa chắc phải đi hóa duyên mất thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận