Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1716: Đấu Tranh Giành Quyền Lợi

Chương 1716: Đấu Tranh Giành Quyền Lợi
Ma Đế nói:
"Bây giờ ta đã nắm giữ thế giới hắc long và thế giới Cổ U, được pháp tắc của hai thế giới gia trì..."
Ngươi cho rằng kiểu đánh lén vô nghĩa này có thể làm ta bị thương sao?
Nhưng hắn còn chưa dứt lời thì bỗng cảm thấy sau lưng mình vô cùng đau đớn. Một đao sáng chói này cứ như mọc mắt vậy, nó chém lên chỗ yếu ớt, trí mạng nhất của hắn.
Ma Thần trụ hộ thể, thân thể ma thần, hộ giáp vạn ma, ma diễm hộ thể, pháp tắc hộ thể của hắn... Tổng cộng sáu trăm loại phòng ngự mạnh mẽ, toàn bộ đều bị một đao này chém nát.
Một đao này cứ như còn hiểu rõ điểm yếu trên người Ma Đế hơn cả bản thân hắn. Sức mạnh của nó vô cùng đáng sợ, cứ như là sức mạnh của một con man thú có thể hủy diệt cả thế giới vậy. Thấp thoáng trong đó, như có hơn hai nghìn con thánh viên viễn cổ với sức mạnh vô song gia trì tất cả sức mạnh của mình lên một đao!
Trên ánh đao chém lên da thịt của hắn có một luồng đao ý vô cùng bá đạo, xé rách da thịt của hắn. Luồng đao ý bá đạo đó có một loại khí thế “duy ngã độc tôn”... Đây là đao ý do một tồn tại gần với mức “Vô địch đương thời” chém ra.
Trong nháy mắt khi đao khí nhập vào người hắn thì lập tức sinh ra một loại “Sức mạnh thời gian” ăn mòn cơ thể. Sức mạnh thời gian là sức mạnh huyền bí khó lĩnh ngộ nhất của chư thiên vạn giới. Một khi nắm giữ được sự huyền bí của thời gian thì gần như vô địch cùng cảnh giới.
Mà luồng sức mạnh thời gian này cực kỳ bá đạo. Da thịt của Trường Sinh Giả như Ma Đế cũng không ngăn được sự ăn mòn của “Sức mạnh thời gian” này, phần miệng vết thương nhanh chóng lão hóa với tốc độ mắt thường có thể thấy được, năm tháng như đao, từng đao giục con người ta già đi!
Nhưng kinh khủng nhất vẫn không phải là đao khí của năm tháng, mà là sức mạnh của pháp tắc mạnh nhất ẩn chứa trong một đao kia.
‘Tàn phá, hủy diệt, kết thúc’ ba hợp làm một, ba loại pháp tắc bạo lực thuần túy, là loại sức mạnh pháp tắc hoàn toàn chỉ vì diệt vong mà tồn tại. Hơn nữa đẳng cấp của sức mạnh pháp tắc này vô cùng khủng bố, nó đã vượt ra khỏi cực hạn mà “tu sĩ” có thể nắm giữ.
Thứ pháp tắc được kết hợp từ ba loại pháp tắc này theo đao ý chém vào trong cơ thể hắn, điên cuồng phá hại da thịt, làm sụp đổ kết cấu cơ thể của hắn.
Thậm chí, ba luồng pháp tắc này còn trực tiếp xuyên qua da thịt của hắn, chém vào trong “Hư không”, dẫn dắt sức mạnh hủy diệt tới ngôi sao bản mệnh mà Ma Đế ngưng tụ trong hư không.
Đuổi tận giết tuyệt!
Cơ thể khổng lồ của Ma Đế ngã ầm ầm xuống đất, hắn ta thậm chí không thể đứng vững.
Lưng hắn phun ma huyết xối xả, bắn đầy trên mặt đất.
Mặt đất bị ma huyết ăn mòn, hóa thành tuyệt địa... Nếu như cứ tiếp tục như vậy, vùng đất thấm ma huyết này sẽ trở thành cấm khu của sinh linh.
Chỉ một đao đã khiến cho cơ thể của Ma Đế trọng thương gần chết. Nếu cứ tiếp tục như vậy, thậm chí bản nguyên của Trường Sinh Giả Ma Đế cũng sẽ bị thương tổn.
Vết thương trên lưng thì không đáng nhắc đến, nhưng những cơ quan trong cơ thể hắn đang không ngừng bị sức mạnh năm tháng, ba loại pháp tắc bạo lực thuần túy hợp lại làm một và đao ý bá đạo phá hoại.
Như cắm một chiếc máy khoan vào trong quả dưa hấu vậy, tuy rằng chỉ để lại một cái lỗ nhỏ ở bên ngoài dưa hấu, nhưng cái khoan lại không ngừng xoắn nát phần thịt trong của dưa hấu, ép nó thành nước.
Đau đớn dữ dội ập tới, đợt sau đau hơn đợt trước, đợt này thấm hơn đợt kia, kích thích thần kinh của Ma Đế.
Ma Đế đã không được nếm trải đau đớn ở mức độ này từ lâu rồi. Trường Sinh Giả đã không còn khái niệm về tuổi thọ, hắn ta thậm chí còn suýt quên mất cảm giác “Đau đớn”.
"A."
Ma Đế điên cuồng điều động tất cả sức mạnh của bản thân, áp chế đao khí thời gian, ba loại pháp tắc hợp lại làm một đang phá hoại trong cơ thể.
Lưới rồng!
Bây giờ “Ý chí lưới rồng” đã bị hắn thôn phệ, giống với “Ý chí Cổ U”, nếu như hắn không áp dụng biện pháp nào đó thì sau này ý chí lưới rồng cũng sẽ sống lại.
Nhưng ít ra bây giờ, ý chí của lưới rồng đã bị hắn thôn phệ, hắn đã nắm giữ được lưới rồng, có được tất cả quyền điều khiển lưới rồng.
"Toàn bộ ma lực trong lưới rồng hãy tới đây hết cho ta."
Ma Đế điều động sức mạnh của lưới rồng, hòng mượn sức mạnh của lưới rồng để áp chế vết thương trong cơ thể mình.
Đồng thời, hắn cũng đang điều động sức mạnh của “Thế giới Cổ U”.
Vào lúc này, Ma Đế cũng chẳng quan tâm việc xung đột giữa “Sức mạnh thế giới Cổ U” và “Sức mạnh lưới rồng” nữa, phải áp chế được vết thương trong người mình cái đã rồi lại tính tiếp.
...
...
Ở phía đối diện, sau khi Tống Thư Hàng chém ra một đao mạnh nhất cả cuộc đời hắn xong thì cũng suy yếu ngã ngửa xuống, sắc mặt trắng bệch.
Trên đỉnh đầu, hơn hai nghìn con thánh viên biến mất, sức mạnh to lớn do huyết tế mang lại cũng đã tiêu tán.
Huyết tế làm hắn mất đi hơn một nửa số máu tươi trong cơ thể, hơn nữa số máu tươi biến mất trong lần “Thánh tế” này sẽ không thể bổ sung lại bằng đan dược và pháp thuật trong thời gian ngắn, trạng thái suy yếu sẽ duy trì một thời gian rất dài.
Đồng thời, mắt trái của Thánh Nhân đã bốc ra khói trắng, gần như muốn nướng hốc mắt Tống Thư Hàng đến cháy khét.
Ngay lúc Tống Thư Hàng sắp ngã xuống, @#%× Tiên Tử sau lưng nhẹ nhàng đỡ lấy rồi ôm hắn vào trong ngực.
Trong tay Tống Thư Hàng, Nhân Quả thương biến thành quỷ đầu đao, từ từ tiêu tán, hóa thành hạt nhỏ rồi biến mất không thấy gì nữa.
Đau lòng quá, bảo vật tuyệt vời như vậy mà chỉ dùng được một lần.
"Cảm ơn tiên tử."
Tống Thư Hàng thều thào nói.
Lúc này, @#%× Tiên Tử không nghịch nữa, cô chỉ dịu dàng đỡ lấy Tống Thư Hàng.
Tạo Hóa Tiên Tử đi đến bên cạnh Tống Thư Hàng, cô cũng hiếm khi không đùa giỡn nữa mà vươn bàn tay nhỏ bé ra, đặt lên trên hốc mắt của Tống Thư Hàng, tháo con mắt Thánh Nhân đỏ thẫm xuống, sau đó lắp lại con mắt của Tống Thư Hàng vào.
"Chờ chút đã nào... Tạo Hóa Tiên Tử chờ tí đã, nếu như bây giờ lắp mắt của ta vào lại thì... A a a, muộn mất rồi."
Tống Thư Hàng có cảm giác con mắt của mình vừa lắp vào thì giống như bị ném vào trong cái chảo sôi sùng sục, thoáng cái đã chín rục, mắt trái tối om, không nhìn thấy gì cả.
Con mắt này sẽ không vứt đi luôn đấy chứ?
"Đậu xanh!"
Lúc này, Xích Tiêu Kiếm ở bên cạnh Tống Thư Hàng nhớ lại cảnh tượng ban nãy thì cảm khái một câu.
Uy lực của một đao vừa rồi đúng là vô cùng đáng sợ. Không chỉ đáng sợ về mặt phá hoại, thứ đáng sợ hơn cả chính là độ sát thương của pháp tắc.
Tống Thư Hàng yếu ớt nói:
"Xích Tiêu Kiếm tiền bối, chúng ta còn móc Côn Na nữ sĩ ra được không?"
Long Đồng Côn Na nữ sĩ bị Ma Đế nuốt chửng, nhưng có lẽ vẫn chưa chết —— Tống Thư Hàng có thể cảm ứng được, sợi dây nhân quả giữa cô và hắn vẫn chưa đứt.
"Để ta xem đã."
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
“Tít ~ 'Hà Chỉ Ma Đế' đang lợi dụng quyền hạn, cưỡng chế rút tất cả ma lực của của lưới rồng ra. Quản lý viên Bá Tống có ngăn chặn hành vi của 'Hà Chỉ Ma Đế' hay không? Có/Không? "
Tống Thư Hàng:
"Ơ?"
Còn có chức năng này à?
Ma Đế vẫn chưa chết, đại lão Trường Sinh Giả gần như rất khó giết chết.
"Cẩn thận đấy, Xích Tiêu Kiếm tiền bối, Ma Đế đang rút sức mạnh của lưới rồng ra để khôi phục. Tạm thời đừng đi qua, hộ pháp cho ta trước đã."
Tống Thư Hàng nói.
Sau đó, hắn lập tức chọn 'Có'.
Vào lúc này thì đương nhiên là hắn sẽ chọn cách ngăn Ma Đế dùng quyền hạn rút ma lực của lưới rồng để khôi phục lại rồi.
...
...
Ở đối diện, vị Ma Đế còn nằm đo đất đang điên cuồng rút ma lực của lưới rồng ra để trị thương. Nắm giữ rồng thì sướng như vậy đấy, hắn có thể mặc sức rút sức mạnh của lưới rồng, dùng kiểu gì cũng được.
“Tít tít ~ Bá Tống sử dụng quyền hạn của quản lý viên siêu cấp hạn chế việc cưỡng chế rút sức mạnh lưới rồng của ngươi. Bắt đầu hạn chế... "
Ma Đế:
"! ! !"
Trong một thoáng, trong đầu Ma Đế hiện lên một vạn câu chửi thô tục không hề lặp lại, với đủ mọi phiên bản từ xưa đến nay của các ngôn ngữ, theo đủ loại phong cách của các thế giới khác nhau.
Mỗi một câu chửi thô tục đều là nhằm vào tên “Bá Tống” này.
Điều mà Ma Đế hối hận nhất bây giờ chính là lúc trước vì lý do “Cấn tay” mà bản thân chọn tạm thời không bóp chết con rệp “Bá Tống” này.
Lúc ấy có lẽ bản thân không nên nói nhiều, cứ bóp chết tên này quách cho xong.
Ngoài ra, chẳng phải bây giờ ta đang nắm giữ lưới rồng hay sao, tại sao một tên quản lý viên siêu cấp lại có thể hạn chế quyền hạn của ta chứ? !
Ma Đế rất là phiền muộn.
"Tít tít ~ Bá Tống hạn chế thất bại, quyền hạn không đủ."
Ma Đế:
"..."
Quyền hạn không đủ thì khỏi thông báo luôn được không?
Còn nữa, cách chức “quản lý viên siêu cấp” của tên này luôn cho ta!
...
...
Tống Thư Hàng bên kia.
"Bíp bíp ~ Hạn chế thất bại. Quyền hạn không đủ, không thể hạn chế việc đối phương cưỡng chế rút sức mạnh của lưới rồng. Có muốn đổi mệnh lệnh thành ‘Giảm tốc độ lưu thông ma lực của lưới rồng’ để duy trì sự vận hành bình thường của lưới rồng hay không? Có/Không? "
"Có có có, có là cái chắc rồi."
Tống Thư Hàng cắn răng nói, tệ rồi đấy, Ma Đế đã lấy được quyền hạn tối cao của “Lưới rồng” rồi ư?
"Tít ~ Giảm tốc độ lưu thông ma lực của lưới rồng thành công, xin lựa chọn mức độ lưu thông của ma lực, chậm nhất, chậm bình thường, tốc độ bình thường, tốc độ rất nhanh, cực nhanh... "
"Chậm nhất, có thể chậm bao nhiêu thì chậm bấy nhiêu cho ta!"
Tống Thư Hàng bổ sung:
"Tất cả đều vì sự vận hành cơ bản của lưới rồng."
"Tít ~ Tốc độ lưu thông là ‘Chậm nhất’. "
"Bíp bíp ~ Hà Chỉ Ma Đế tiến hành tước đoạt quyền hạn quản lý viên của Bá Tống... "
"Bíp bíp ~ Tước đoạt quyền hạn thất bại. Quyền hạn quản lý viên có giới hạn thời gian là 20 ngày, trước khi đến kỳ hạn sẽ không thể cách chức. "
"Hay lắm!"
Tống Thư Hàng vui vẻ.
...
...
Ma Đế tiếp tục chống lại vết thương trong người mình.
"Tít ~ Bá Tống sử dụng quyền hạn quản lý viên, tiến hành hạn chế tốc độ lưu thông ma lực của lưới rồng, hạn chế ở mức ‘Chậm nhất’. Tất cả đều vì sự vận hành bình thường của lưới rồng. "
"Bíp bíp ~ Tước đoạt quyền hạn quản lý viên của Bá Tống thất bại, trong vòng 20 ngày không thể tước đoạt quyền hạn."
Ma Đế:
"! ! !"
Thấy mợ rồi.
Bá Tống giống như là một cây gậy quấy phân*, tuy rằng quyền hạn không bằng hắn, nhưng chỉ cần hắn tiến hành thao tác đối với “Lưới rồng” thì cây gậy quấy phân Bá Tống này sẽ có thể nhúng vào quấy vài phát.
*Gậy quấy phân: Người chuyên đi đâm thọc, kiếm chuyện, làm mọi chuyện ngày càng trở nên tệ đi.
Quan trọng nhất là trong vòng 20 ngày không thể tước đoạt quyền hạn này.
“Chờ vết thương của ta đỡ hơn một chút thì ta sẽ đập chết tên này.”
Ma Đế hận đến nghiến răng.
Cũng may, trừ lưới rồng ra thì hắn vẫn còn “Thế giới Cổ U” có thể không ngừng cung cấp sức mạnh, giúp hắn chữa thương.
Đang lúc Ma Đế chuẩn bị tăng mức độ rút năng lượng của thế giới Cổ U ra, đột nhiên...
Dòng chảy sức mạnh của thế giới Cổ U cũng bắt đầu chậm dần.
Trong thế giới Cổ U, dường như có một vị “Chúa tể” khác xuất hiện, bắt đầu gây sự ở trong thế giới đó, thuận tiện bắt đầu kềm hãm tốc độ hấp thu của hắn.
Ma Đế:
"? ? ?"
Lại cái gì nữa đây.
Lưới rồng có cây gậy quấy phân Bá Tống, thế giới Cổ U lại có ai đây?
Nghĩ tới đây, ý thức Ma Đế giáng thẳng xuống thế giới Cổ U. Bây giờ hắn có thể xem như chúa tể của thế giới Cổ U, chỉ một ý niệm trong đầu là có thể “Nhìn” hết mọi chi tiết trong thế giới Cổ U rồi.
Chẳng mấy chốc hắn đã tìm được vị “Chúa tể” kia, đối phương hoàn toàn không hề muốn ẩn nấp.
Một thân ảnh tuấn tú vô song xuất hiện trong cảm ứng của Ma Đế.
Thân ảnh kia có mái tóc dài tới lưng, mặc một bộ trường bào phóng khoáng, ngồi trên một cái vương tọa.
Hai mắt sáng lấp lánh như sao, trên người có sức hấp dẫn không thể diễn tả bằng lời, mọi thứ của chư thiên vạn giới ở trước mặt hắn đều trở nên ảm đạm thất sắc.
Lúc này, toàn bộ sức mạnh của thế giới Cổ U đều đang thần phục trước hắn.
Bạch Thánh ư?
Không, không đúng. Đây không phải Bạch Thánh.
Bạch Thánh không có sức mạnh kinh khủng như vậy, hơn nữa khí chất cũng khác nhau.
Thân ảnh giống hệt với Bạch Thánh ngồi trên vương tọa ngẩng đầu lên, nhìn ý thức của hắn một cái.
Chỉ mới nhìn một cái thì ý thức của Ma Đế đã bị tấn công.
Đó là thứ tà ác nhất thế gian, là cực hạn của hủy diệt, là căn nguyên của giết chóc, là ngọn nguồn của muôn vàn tội ác. Trong đó còn ẩn chứa công kích vô cùng kinh khủng về mặt ý thức.
Ở trên vương tọa, Bạch tiền bối two mỉm cười đầy xấu xa và hấp dẫn.
Hắn đã chuẩn bị cái nhìn chằm chằm kèm theo đòn tấn công ý thức này cả buổi trời, tất cả chính là vì muốn đợi đối phương tự đưa đến tận cửa.
"Ta đã nói rồi, chỉ cần ngươi dám tới thế giới Cổ U của ta thì ta sẽ lập tức cho ngươi một phát nhớ đời."
Bạch tiền bối two nói khẽ.
Đáng tiếc, đối phương chỉ cho ý thức đến.
Nếu như đối phương trực tiếp đưa theo cơ thể tới thì Bạch tiền bối two sẽ tặng thêm một phần quà có giá trị kỷ niệm nữa.
"Tiếp theo, thế giới Cổ U này... Là của ta rồi nhé!"
Bạch tiền bối two lớn tiếng tuyên bố.
Đừng nói mấy thứ như chỗ này vốn thuộc về “Ý thức hỗn độn Cổ U” với hắn, hắn là chúa tể Cửu U đấy, là ngọn nguồn của hàng vạn tội ác, cướp địa bàn của người khác chẳng phải là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa sao?
Cùng lắm chờ đến lúc ý thức Cổ U hỗn độn khôi phục thì phong cho cô ta một chức “Chư hầu” là được rồi.
Dù sao thì hắn cũng lấy cái địa bàn này chắc rồi.
Cho nên trước khi cướp địa bàn, hắn còn phải thanh lý mấy Ma Thần trụ mà Ma Đế cắm ở thế giới Cổ U, cùng với phân thân mà hắn ta đã giấu trước đã, tránh sau này hắn ta lại nhảy ra gây sự.
...
...
Ý thức của Ma Đế bị Bạch tiền bối two tấn công chính diện, cộng thêm việc năng lượng của thế giới Cổ U bị kềm chế, bên lưới rồng lại có cây gậy quấy phân Tống Thư Hàng này chực chờ.
Vị Ma Đế đang trọng thương lập tức chịu không nổi.
Ý thức của hắn lóe lên, triệu hồi phân thân của mình ở “Thế giới Cổ U” trở về để bảo vệ bản thể.
Ngay sau đó, ý thức chính của hắn rơi vào một loại trạng thái quỷ dị như hôn mê.
Không gian chấn động, phân thân của Ma Đế vượt qua không gian mà đến, đỡ bản thể đang trọng thương lên.
Phân thân của Ma Đế liếc đám người Tống Thư Hàng một cái, sau đó biến mất cùng với bản thể.
...
...
Ma Đế biến mất, Tống Thư Hàng cũng không còn sức đâu mà ngăn cản.
Đồng thời, Tống Thư Hàng lại nhận được một thông báo từ lưới rồng:
"Tít, Hà Chỉ Ma Đế lâm vào trạng thái ngủ say. Trong lúc ngủ say, quyền hạn tối cao tạm thời chuyển dời... "
Hắn đã lấy được quyền hạn tối cao của lưới rồng.
Tuy rằng chỉ là tạm thời trong 20 ngày.
Lúc lấy được quyền hạn tối cao của lưới rồng, trong đầu Tống Thư Hàng thoáng cái đã sôi trào.
Trong lòng hắn sinh ra một ý tưởng to gan.
Lúc này liệu mình có thể đón hết các tiền bối trong nhóm “Cửu Châu Số 1” vào trong lưới rồng này hay không nhỉ?
Thậm chí không chỉ các tiền bối và đạo hữu trong nhóm, mà còn một số đạo hữu có quan hệ tương đối tốt với bản thân, cả đệ tử của mình và sủng vật Thông Nương đều có thể đón vào đây.
Đối với lưới rồng, chút tiện lợi nhỏ như thế đương nhiên là không thành vấn đề.
Sau khi nghĩ thế, Tống Thư Hàng cố gắng chống đỡ thân thể suy yếu của mình, muốn thực hiện nó ngay lập tức.
Một ý tưởng to gan nhất định phải đi cùng với khả năng thực tiễn, đó mới là con đường đi tới thành công, nếu không tất cả cũng chỉ là viển vông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận