Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1978: Đây chính là độ dày của da mặt ta hiện giờ

Chương 1978: Đây chính là độ dày của da mặt ta hiện giờ
Nhìn đống bong bóng nổi lên kia, tâm trạng của số Hamster lập tức tốt hẳn lên.
Số Bá Tống, ngươi cũng có ngày hôm nay!
Nhưng hí hửng được một nửa thì không biết sao tà ma chuột Hamster đột nhiên nhớ tới lúc Tống Thư Hàng dùng hết cách để bảo vệ tính mạng của nó trong thiên kiếp cửu phẩm... thế là cảm giác sung sướng của tà ma chuột Hamster lập tức tụt không phanh, hệt như giá cổ phiếu.
Tà ma chuột Hamster giữ nguyên tư thế cong móng vuốt cầm chuôi kiếm, mặt mày bắt đầu xoắn xuýt lại.
Hồi lâu sau.
“Ngươi có thể thử dùng lưỡi đễ đập nước, sau đó trồi lên thử xem.” Tà ma chuột Hamster nghiêm túc đưa ra lời khuyên cho Tống Thư Hàng.
Theo lý thuyết, chỉ cần đập đủ mạnh là có thể làm cho đầu nổi lên thì phải?
Ào ào ào ~
Trong cái ao lại dậy sóng.
Có ánh sáng công đức xuất hiện dưới đáy nước, kim quang nhàn nhạt chiếu lên người của tất cả mọi người, khiến tâm trạng của họ trở nên an hòa.
Là mỹ nhân rắn công đức đã bị đánh nát đầy máu hồi sinh.
Ngay sau đó, mỹ nhân rắn công đức nhảy ra từ trong nước.
Cô giơ hai tay lên cao, đỡ lấy đầu của Tống Thư Hàng tạo thành tư thế Nữ Oa vá trời.
Có ánh sáng công đức phát ra từ trên đầu của Tống Thư Hàng, giống hệt như ánh sáng của bóng đèn điện quang. Hơn phân nửa đuôi của mỹ nhân rắn công đức vươn thẳng lên, phần chóp đuôi thì uốn lượn.
Vô cùng sống động, thể hiện vẻ đẹp Nữ Oa vá trời một cách hoàn mỹ.
Tạo Hóa Tiên Tử ra sức vỗ tay, mặc dù cả hai là đối thủ cạnh tranh, nhưng tư thế lên sàn của mỹ nhân rắn công đức lần này thật sự vô cùng tuyệt với. Dù nhìn bằng ánh mắt của đối thủ cạnh tranh thì cũng không chê vào đâu được.
Tống Thư Hàng bị mỹ nhân rắn công đức giơ cao lại trưng ra vẻ mặt chẳng thiết sống nữa.
Mỹ nhân rắn công đức đỡ đầu của Tống Thư Hàng, nghiêng đầu nhìn cái ao suối nguồn sự sống bên dưới. Sau đó ánh mắt của cô lại đảo qua một vòng, cuối cùng dừng lại ở chỗ Tô Thị A Thập Lục.
Đuôi rắn uốn một cái, cô lướt tới bên cạnh Tô Thị A Thập Lục, trịnh trọng đặt đầu của Tống Thư Hàng vào trong tay Tô Thị A Thập Lục.
Tạo Hóa Tiên Tử phối hợp hát một ca khúc vô cùng trịnh trọng.
Hình như bài hát này là nhạc nền của cảnh giao ngọc tỷ truyền quốc trong một bộ phim truyền hình lịch sử nào đó.
Bây giờ hai vị tiên tử vừa cạnh tranh lại hợp tác với nhau. Thi thoảng còn có thể học tập đối phương, tiến bộ chóng vánh.
Ngoại trừ cắn răng nghiến chặt vỏ đao ra thì Tống Thư Hàng đã hoàn toàn hạn hán lời trước điều này.
Tô Thị A Thập Lục nhận lấy đầu của Tống Thư Hàng thì lại đi tới bên cạnh ao nước suối nguồn sự sống, tìm một chỗ hướng mặt về phía mọi người để ngồi xổm xuống. Sau đó cô lại nhẹ nhàng đưa đầu của Tống Thư Hàng vào trong ao nước suối nguồn sự sống.
“A ~” Vẻ mặt của Tống Thư Hàng có vẻ khoan khoái hẳn ra.
Không biết nước của suối nguồn sự sống có thể khôi phục thân thể của hắn hay không, nhưng ít nhất cũng có thể giảm bớt đau đớn của hắn rất nhiều.
Cũng không cần hết đau hẳn, chỉ cần giảm mức độ đau xuống một bậc thì Tống Thư Hàng vẫn có thể thản nhiên chịu đựng được.
Thậm chí lúc chịu đau thì hắn vẫn có thể cười nói buôn dưa lê với mọi người.
Mỹ nhân rắn công đức giơ tay gỡ vỏ đao trong miệng Tống Thư Hàng ra.
“Thoải mái hơn nhiều rồi.” Tống Thư Hàng nói, sau đó hắn lại ngẩng đầu nhìn Tô Thị A Thập Lục rồi mỉm cười, nụ cười khiến người ta cảm thấy vô cùng yên tâm.
Sau đó hắn lại nhanh chóng chuyển ánh mắt về.
Đúng là một góc độ tuyệt vời.
“Khụ.” Tống Thư Hàng ho khan một tiếng rồi quay sang hỏi số Hamster: “Nhiễm Chân Cổ Ma đạo hữu, sao hôm nay ngươi lại rảnh rỗi mà tới thế giới hạch tâm của ta thế.”
Nhiễm Chân Cổ Ma, cái đạo hiệu nghe cực đường hoàng này chính là ma hào của số Hamster trong thế giới hắc long sau khi độ kiếp hiển thánh.
Sau khi số Hamster nghe cái đạo hiệu này xong thì vẻ mặt lại càng xoắn xuýt hơn.
Giống như có một người đã vất vả che đậy vết nhơ cuộc đời của mình đi, nhưng một ngày nọ bỗng bị người ta đâm thủng ngay trước mặt vậy.
Một con Hamster dựa vào vẻ mặt + ngôn ngữ hình thể để diễn tả cảm xúc phức tạp thế này đúng là không hề dễ dàng chút nào.
“Ngươi có thể gọi ta là số Hamster, tình hữu nghị của chúng ta còn chưa tốt đến mức gọi cả đạo hiệu đâu.” Tà ma chuột Hamster trầm giọng nói.
“Được rồi, số Nhiễm Chân.” Tống Thư Hàng đáp cái roẹt.
Số Hamster tức tối nhe răng... cửa bén ngót của mình ra với Tống Thư Hàng!
Quả nhiên vẫn là số Bá Tống phiên bản trung niên nhìn thuận mắt hơn, số Bá Tống phiên bản trẻ trâu là đồ đáng ghét.
“Không nói đùa nữa, Bạch tiền bối two có khỏe không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Sau khi tiếp xúc nhiều với Bạch tiền bối two, trong một phạm vi nhất định, khi hắn nhắc tới uy danh của Bạch tiền bối two thì sẽ không bị chặn tiếng.
Đặt biệt là ở nơi như thế giới hạch tâm thì quyền hạn này lại càng cao hơn.
Vốn hắn còn đang lo lắng Bạch tiền bối two bị đại lão quả cầu béo gài bẫy.
Nhưng nay thấy số Hamster vẫn hăng hái như thế thì hắn lại an tâm hẳn. Số Hamster vẫn còn tung tăng bình tĩnh như thế, cho dù Bạch tiền bối two có bị gài hàng thì cũng sẽ không gặp phiền toái gì nhiều.
“Bạch two chủ nhân ta sơ ý trúng kế của một vị chúa tể khác, nhưng không có vấn đề gì nghiêm trọng. Ngoại trừ việ tạm thời bị vây khốn ra thì chủ nhân của ta không gặp ảnh hưởng gì nhiều.” Số Hamster nghiêm túc trả lời.
Xem ra dù nó đang bực tức tới đâu đi chăng nữa, một khi nhắc tới vấn đề có liên quan với Bạch tiền bối two thì nó sẽ lập tức bình tĩnh lại.
“Đúng rồi, Nhiễm Chân đạo hữu này, ngươi tiêu rồi.” Tống Thư Hàng đột nhiên nói: “Khi nãy ngươi vừa gọi Bạch tiền bối là Bạch thỏ đấy, ngươi chết chắc rồi. Phải biết là Bạch tiền bối rất ghét người khác gọi hắn là Bạch thỏ. Ta có cái bệnh nhanh mồm nhanh miệng nên đã dính chưởng biết bao lần vì vụ này rồi... Không ngờ ngươi cũng nhanh mồm theo ta.”
Tô Thị A Thập Lục dở khóc dở cười, cô che miệng của Tống Thư Hàng lại ngay. Nhưng bàn tay nhỏ bé của cô nào ngăn cản được thói nhanh mồm nhanh miệng của Tống Thư Hàng chứ?
Số Hamster: “!!!”
“Số Bá Tống, ta liều mạng với ngươi!!” số Hamster tức giận rút kiếm ra, tung người nhảy lên. Một chiêu Thiên Ngoại Phi Ma từ trên chém xuống, đánh thẳng về phía Tống Thư Hàng.
“Ưm ưm ưm.” Tuy miệng của Tống Thư Hàng đang bị bàn tay nhỏ bé thơm phức của Tô Thị A Thập Lục bịt kín, nhưng ánh mắt của hắn thì vẫn đang cố gắng khiêu khích số Hamster.
Vũ Nhu Tử da đen ở phía xa chỉ vào chính mình: “Lần này không phải lỗi tại ta đúng không?”
Cô đã tránh xa Tống tiền bối đến vậy rồi, theo lý thuyết thì chắc chắn không phải Tống tiền bối đã bị tính chất của tâm ma ảnh hưởng mới đúng.
Xích Tiêu kiếm tâm ma giải thích với vẻ sành sõi: “Thật ra đây là cách mà Thư Hàng giải tỏa đau đớn trong lòng đấy. Tự dưng chỉ còn lại mỗi một cái đầu, dù là ai đi nữa thì cũng sẽ thấy hoảng sợ, sau đó sẽ thấy khó chịu. Tiếp theo bọn họ sẽ dùng cách đâm tim người khác để giải tỏa khó chịu trong lòng mình.”
“Ta cảm thấy Thư Hàng thuần túy là vì thiếu ruột thôi... Hắn vốn là kẻ thẳng như ruột ngựa, bây giờ ruột cũng mất nên một vài suy nghĩ mới thốt ra khỏi mồm mà không cần đi qua cái ruột đấy.” Bạch long tỷ tỷ giải thích.
Vũ Nhu Tử da đen như có điều suy nghĩ.
Đùng ~~
Lúc này, công kích của số Hamster đã chém đến trước mặt Tống Thư Hàng.
“Hề hề, đúng là ngây thơ. Ta bây giờ chính là Chân Quân lục phẩm đấy. A Thập Lục, không cần ngăn cản, cứ để nó tới đi.” Tống Thư Hàng dùng chức năng truyền âm tập thể để nói.
Lần này hắn không dùng pháp khí tổ hợp tam thập tam thú nữa.
Chỉ dùng riêng ba đại công pháp tôi thể để chống lại đòn tấn công của số Hamster.
Trường kiếm tăm xỉa răng của số Hamster đâm thẳng vào trán của Hamster.
Ánh lửa bắn ra bốn phía, nhưng nó lại không thể đâm xuyên qua lớp da kia được.
“Thấy chưa hả, đây chính là độ dày của da mặt ta bây giờ.” Tống Thư Hàng nói.
Tà ma Hamster: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận