Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1069: Hôn Lễ Sang Trọng? Đây Là Cái Quái Gì Vậy?

Chương 1069: Hôn Lễ Sang Trọng? Đây Là Cái Quái Gì Vậy?
Trời nắng chói chang, nắng gắt như đổ lửa...
Tống Thư Hàng mơ mang mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn trời. Đây là nơi quái quỷ nào vậy? Sao lại nóng bức thế này?
Ngay sau đó Thư Hàng thấy được một mặt trời cực lớn, to gấp tám lần mặt trời trên trái đất thậm chí còn hơn.
“Đờ mờ, chuyện gì thế này?”
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Hắn nhớ là mình đang ở cùng với Tô Thị A Thập Lục, hai người ăn một bàn tiệc chân cá sấu tại nhà Biệt Tuyết tiên Cơ, sau đó lại cùng ngự đao bay về căn hộ của Dược Sư, đợi các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đến.
Sao bây giờ lại xuất hiện ở nơi kỳ lạ này?
“Chẳng lẽ có vị tiền bối nào đó đã dùng lực lượng không gian đưa hắn tới đây sao?”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Trong số những tiền bối mà hắn quen, chỉ có ba vị có thể vận dụng lực lượng không gian đó là Bạch tiền bối, Sở các chủ và Thủy Mẫu tiền bối gặp trong thành thời gian ở bích Thủy Các lúc trước.
Nếu Bạch tiền bối và Sở các chủ muốn sử dụng lực lượng không gian dịch chuyển hắn, chắc chắn sẽ báo trước cho hắn biết. Hơn nữa Bạch tiền bối vẫn đang ở trong thế giới thiên kiếp cày thiên kiếp mà, không thể nào dùng lực lượng không gian dịch chuyển vị trí của hắn được.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, đột nhiên từ đằng xa bỗng truyền đến một loạt tiếng nổ giòn giã, nghe rất giống tiếng nổ của băng pháo và pháo hoa nhưng vang dội hơn.
Tống Thư Hàng nhìn về hướng phát ra tiếng nổ, sau đó hắn thấy được một đài cao di động màu vàng cực lớn.
Đài cao này do ba trăm người khiêng, trước đài có sáu mươi sáu nấc thang, bốn góc đài cao có bốn con... chó kinh ba làm bằng vàng, mặt chúng nó hướng về bốn phương hướng đông tây nam bắc.
Tống Thư Hàng:
“...”
Nhìn kỹ mới thấy hóa ra ba trăm người đang khiêng đài cao di động kia đều là khôi lỗi tinh xảo.
Mà đi trước đám khôi lỗi là một đội ngũ nam mặc đồ đỏ, bọn họ chơi đủ loại nhạc cụ, thỉnh thoảng còn bắn một thứ tương tự như pháo hoa lên trời.
Phía sau đài cao di động là một đại đội thuyền tiên xa hoa lộng lẫy, mỗi một chiếc đều là loại hạng sang trong giới thuyền tiên. Trên từng chiếc thuyền tiên đều có dán câu đối và treo hoa đỏ to tràn ngập không khí vui mừng.
Hình như đây là một đội ngũ đưa dâu thì phải?
Vậy người ngồi trên đài cao kia là ai? Là cô dâu ư?
Ánh mắt của Tống Thư Hàng nhìn về chính giữa đài cao di động, ở giữa bốn con chó kinh ba bằng vàng là một... con chó kinh ba mặc váy dài màu đỏ.
“Đậu Đậu?”
Tống Thư Hàng không nhịn được thốt lên thành tiếng.
Con chó kinh ba ngồi giữa đài cao, trên người mặc váy dài màu đỏ kia đúng là Đậu Đậu, không lẫn đi đâu được.
Chuyện gì thế này?
Đây là cảnh Đậu Đậu đi lấy chồng ư?
Trước giờ chồng của Đậu Đậu là một nhân vật rất thần bí, Hoàng Sơn Chân Quân cũng chưa từng tiết lộ thông tin gì về chồng của Đậu Đậu với các đạo hữu khác. Vì chuyện hôn lễ này mà Đậu Đậu sắp điên luôn rồi, còn từng hoài nghi giới tính của chính mình nữa.
Có mấy vị đạo hữu trong nhóm âm thầm hoài nghi, có lẽ chuyện hôn lễ của Đậu Đậu chỉ là trò đùa dai do một tay Hoàng Sơn Chân Quân bày ra để dọa Đậu Đậu thôi.
Tống Thư Hàng cũng từng có suy đoán như vậy, dù sao Đậu Đậu là giống đực, điểm này không cần phải nghi ngờ. Hơn nữa Hoàng Sơn Chân Quân cứ mãi không chịu nói ra tin tức về “chồng” của Đậu Đậu, cho nên Thư Hàng cũng hoài nghi chuyện này là do Hoàng Sơn Chân Quân bày ra để dọa Đậu Đậu.
Nhưng không ngờ bây giờ Đậu Đậu lại bị gả đi thật.
Hơn nữa hôn lễ còn lớn như vậy, cứ như đang xem một bộ phim điện ảnh kinh điển vậy.
Chỉ là... sao mình lại bị chuyển đến đây?
Chẳng lẽ trên tấm thiệp mời mà Hoàng Sơn Chân Quân đưa có trận pháp đặc biệt gì đó, vừa đến giờ là có thể vận dụng lực lượng không gian kéo khách mời đến hiện trường hôn lễ?
Nhưng Hoàng Sơn Chân Quân chỉ mới đạt cảnh giới Chân Quân lục phẩm thôi mà? Chờ chút, chẳng lẽ là do thế lực sau lưng Hoàng Sơn Chân Quân ra tay? Tuy Hoàng Sơn Chân Quân là nhóm chủ của nhóm Cửu Châu số 1, nhưng có vẻ hư các đạo hữu trong nhóm cũng không biết rõ ngài ấy xuất thân từ môn phái nào. Chỉ biết Hoàng Sơn Chân Quân rất có năng lực, nếu đạo hữu nào trong nhóm gặp khó khăn không giải quyết được, hầu như chỉ cần nhờ Hoàng Sơn Chân Quân là được giúp đỡ ngay.
“Không biết các đạo hữu khác trong nhóm Cửu Châu số 1 có bị đưa tới đây không?”
Nhưng vừa nói đến một nửa, Tống Thư Hàng lại cảm thấy có chỗ kỳ lạ.
“Không đúng, rõ ràng tối nay ta đã hẹn Hoàng Sơn Chân Quân và các đạo hữu trong nhóm đến nghiên cứu tên lửa thiên kiếp mà, dù Hoàng Sơn tiền bối có nôn nóng cỡ nào cũng không gả Đậu Đậu đi vào lúc này.”
Tống Thư Hàng vừa xoa chân mày vừa suy nghĩ.
Không ổn, chuyện này quá quỷ dị.
“Lẽ nào là mơ?”
Tống Thư Hàng đột nhiên nói.
Vừa dứt lời, hắn bỗng cảm thấy trời đất quay cuồng.
Ngay sau đó cảnh tượng trước mắt lại thay đổi.
Vẫn là ánh mặt trời nóng bức chói chang, nắng gắt như đổ lửa.
Vẫn là đội ngũ đưa dâu thổi kéo đàn hát ấy, vẫn là đài cao di động cực lớn kia, vẫn là bốn con chó kinh ba ánh vàng rực rỡ trấn thủ ở bốn góc đài cao.
Điều thay đổi duy nhất là... bản thân Tống Thư Hàng đã thay thế vị trí của Đậu Đậu.
Người mặc áo cưới biến thành Tống Thư Hàng.
Mà Đậu Đậu thì đứng ở cách đó không xa, ngước mắt nhìn Tống Thư Hàng trên đài cao màu vàng. Nó đứng ngay chỗ mà Tống Thư Hàng vừa đứng trước đó.
Tống Thư Hàng:
“...”
Đây là giấc mơ quái quỷ gì vậy chứ!
“Phá cho ta!”
Tống Thư Hàng quát lên.
Dù gì hắn cũng là tu sĩ tứ phẩm, chỉ một mộng cảnh nhỏ nhoi, muốn phá thì phá thôi!
Sau khi Tống Thư Hàng hét lên, tiên thiên chân nguyên trong cơ thể được điều động, mộng cảnh quỷ dị này lập tức vỡ nát.
Lúc này, có một tấm gương bằng đồng to lớn xuất hiện trước mặt Tống Thư Hàng.
Trong gương phản chiếu ra một thân ảnh nhưng thân ảnh này lại không phải Tống Thư Hàng, mà là một con cá sấu to xấu xí vô cùng.
Tống Thư Hàng:
“...”
Đến giờ phút này cuối cùng hắn cũng biết chuyện gì đang xảy ra, hắn lại nhập mộng rồi.
Nguyên nhân khiến hắn nhập mộng rất đa dạng, có khi là do tiếp xúc với oan hồn của đối tượng nhập mộng, có khi là do vô tình ăn phải đối tượng nhập mộng, cũng có khi là do tiếp xúc với máu tươi của đối phương, thậm chí có khi là do máu của bản thân bị đối phương tiếp thu.
Mà nguyên nhân nhập mộng lần này hẳn là do bản thân mới vừa ăn một bàn tiệc chân cá sấu, vậy nên hắn mới nhập mộng vào ký ức của con cá sấu xấu xí kia.
Nhưng mà lạ thật đấy, tại sao đang nhập mộng vào ký ức của con cá sấu quái dị này, mình lại thấy cảnh đám cưới của Đậu Đậu nhỉ?
Hơn nữa, rốt cuộc tấm gương cổ bằng đồng trước mặt là thứ gì?
[Ngươi nhìn thấy gì?]
Lúc này, tấm gương cổ bằng đồng bỗng phát ra giọng nói âm trầm.
Sau đó con cá sấu trong gương cổ há miệng nói:
“Ta thấy được một hình ảnh rất quỷ dị, ta thấy cảnh một con yêu khuyển kinh ba mặc váy dài đi lấy chồng, thoạt nhìn hôn lễ rất long trọng làm ta cực kỳ hâm mộ. Sau đó ngay lúc ta đang hâm mộ, đột nhiên phát hiện mộng cảnh lại xảy ra biến hóa, “ta” bỗng xuất hiện trên đài cao di động của buổi hôn lễ ấy, hơn nữa ta còn thành công biến thành hình người.”
[Đó chính là tương lai của ngươi.]
Gương cổ bằng đồng phát ra thanh âm trầm thấp nói:
[Xem ra vào một ngày nào đó trong tương lai, nguyện vọng của ngươi sẽ trở thành sự thật, ngươi sẽ phá vỡ được lời nguyền của chủng tộc mình để hóa thành hình người. Hơn nữa ngươi còn có được một hôn lễ long trọng.]
“Không đúng!”
Cá sấu xấu xí kêu lên:
“Ta là cá sấu đực mà, có phải tương lai này có vấn đề rồi không? Hơn nữa nếu đó là hôn lễ của ta, vậy tại sao nhân vật xuất hiện ở trên đài cao di động lúc ban đầu lại là một con yêu khuyển kinh ba? Sau đó ngay lúc trong lòng sinh ra cảm xúc hâm mộ, ta mới xuất hiện trên đài cao di động thay thế con yêu khuyển kinh ba kia. Vậy nên ta cảm thấy cảnh tương lai này chắc chắn không đúng đâu.”
[Không, tương lai mà ta dự đoán tuyệt đối không sai. Chỉ cần ngươi nhìn chằm chằm vào mặt gương của ta, trong lòng muốn thấy tương lai của thứ gì thì ngươi sẽ thấy được cảnh tương lai về thứ đó. Thế nên... chỉ có một khả năng, đó là trong tương lai sau này ngươi sẽ vứt bỏ thân thể cá sấu, đoạt xác của một con yêu khuyển kinh ba, cuối cùng dùng thân thể con yêu khuyển kinh ba này xuất giá. Vào lúc xuất giá, hẳn là ngươi đã tu luyện đến cảnh giới ngũ phẩm, có thể hóa thành hình người. Vậy nên trong cảnh tương lai vừa rồi, ngươi mới thấy lúc đầu bản thân dùng thân phận chó kinh ba, sau đó lại dùng hình người xuất giá.]
Gương cổ bằng đồng dùng giọng điệu nghiêm túc giải thích cho con cá sấu xấu xí kia nghe.
“Thật vậy ư? Sau này ta thế mà lại đoạt xác một con yêu khuyển kinh ba ư?”
Cá sấu xấu xí đần mặt ra.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Nhưng ta vẫn cảm thấy kỳ kỳ thế nào ấy, không được không được, tương lai kiểu này quá kỳ quái. Cho dù có đoạt xác một con yêu khuyển kinh ba thì ta cũng không thể nào gả cho người khác được. Dự đoán lại lần nữa đi mà! Hãy cho ta thêm một cơ hội nữa!”
Cá sấu xấu xí kêu lên.
[Ngươi phiền quá đi mất.]
Gương cổ bằng đồng nói:
[Được rồi, cho ngươi thêm một cơ hội, chỉ một lần nữa thôi đấy! Bất kể lần này xuất hiện cảnh tương lai gì thì cũng là một lần cuối cùng. Tập trung nhìn kỹ vào gương, trong lòng nghĩ đến thứ mà ngươi muốn thấy trước tương lai, cho ngươi chút thời gian để chuẩn bị. Lát nữa ta đếm một, hai, ba, trong lòng ngươi phải nghĩ ngay đến thứ mà mình muốn dự đoán đấy!]
Vừa nghe đến đây, trong lòng Tống Thư Hàng chợt động.
Gương cổ bằng đồng có thể đoán trước tương lai ư?
Nghe có vẻ ghê gớm đấy.
Nếu đây là gương đoán trước tương lai, vậy cảnh Đậu Đậu xuất giá mà hắn thấy trước đó là sao? Lẽ nào con cá sấu này có ước nguyện gì đó? Hay là do lỗi của hắn?
Nghĩ kỹ lại thì rất có thể là do lỗi của hắn thật. Trước đó A Thập Lục đột nhiên hỏi hắn có ý định gả chồng không, trong đầu Tống Thư Hàng bất giác lại nhớ tới Đậu Đậu.
Có thể trong tiềm thức của hắn vẫn luôn nghĩ đến mấy vấn đề như rốt cuộc Đậu Đậu có lấy chồng không? Rốt cuộc chú rể là ai?... Vậy nên sau khi nhập mộng vào cá sấu xấu xí, chắc những vấn đề này đã phản hồi vào trong gương cổ bằng đồng nhỉ?
Mặc dù nghe rất khó tin, nhưng chiếc gương cổ bằng đồng này có năng lực đoán trước tương lai kia mà, không chừng nó thật sự có thể xuyên thấu qua dòng sông thời gian, dự đoán về những nghi hoặc trong lòng Tống Thư Hàng thì sao.
“Nếu đúng là như vậy... phải chăng Đậu Đậu sẽ bị Hoàng Sơn Chân Quân gả ra ngoài thật?”
Tống Thư Hàng thầm nói trong lòng.
“Nhưng nói tới tương lai, mình có muốn biết tương lai về chuyện gì không nhỉ?”
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút, phát hiện mình muốn biết tương lai về rất nhiều thứ.
Ví dụ như sau này mình có thể chứng đạo trường sinh không? Sau này đạo lữ của mình là ai? Sau này mình sẽ tu luyện công pháp gì? Hoặc là sáng tạo ra công pháp gì?
Ngoài tương lai của bản thân, hắn còn muốn biết tương lai của một số bạn bè có quan hệ tốt nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận