Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1694: Ra ngoài dự kiến

Chương 1694: Ra ngoài dự kiến
Khi Tống Thư Hàng còn đang suy tư, yêu đan bảy màu lưu ly lại phồng to trở lại như được bơm hơi.
Khi yêu đan ở dạng cầu tròn, bức họa trên diễn đồ kim đan vẫn là Thánh kiếm Chung Yên bình thường, Boss thế giới đang ăn đòn cũng đổi thành dạng con người của đại lão quả cầu kim loại lỏng.
Không có vấn đề gì cả.
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm, ý thức ra khỏi không gian diễn đồ kim đan.
Sau khi trở về, hắn lập tức cúi đầu nhìn hai sợi dây nhân quả màu lưu ly trên ngực mình.
Màu sắc vẫn thế, phẩm chất vẫn thế, chẳng thay đổi gì cả.
“Vẽ mắt thành công chưa?” Bạch tiền bối gác cằm lên chuôi kiếm, hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Một mạch thành công.”
“Thế sợi dây nhân quả thì sao?” Bạch tiền bối two hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu.
Bạch tiền bối two: “Lằng nhằng nửa ngày trời mà ngươi vẽ được mỗi cái mắt? Thế giữ ngươi ở đây làm gì? Cút cút!”
“Vẽ mắt là đại sự của đời người mà á á á á á ~~~” Nguyên thần của Tống Thư Hàng bị phi kiếm dùng một lần nâng lên, bay vào hư không, biến mất tăm tích.
Khi Tống Thư Hàng biến mất, trong thế giới Cổ U có một luồng tà năng nổi lên, mở cánh cửa không gian, muốn bắt lấy hắn. Đó chính là ý chí hỗn độn của Cổ U.
Nhưng Tống Thư Hàng không đi con đường không gian chính quy, mà là nương nhờ lực lượng không gian Siêu Thời Không Mạn Bộ đặc biệt của đám rùa tai ương khổng lồ.
Ý chí hỗn độn của Cổ U không tóm được Tống Thư Hàng, lại biến thành tà năng hỗn độn rồi biến mất.
“Cô ta vẫn chưa từ bỏ Tống Thư Hàng cơ à?” Bạch tiền bối two nói.
Bạch tiền bối: “Chúng ta trồng nốt cột ở các tiết diểm Cổ U còn lại rồi nghĩ cách tìm cô ta tâm sự đi. Nếu là hiểu lầm thì sẽ có cách để hóa giải thôi.”
“Có lý.” Bạch tiền bối two nắm nhẹ nắm đấm. Cách để hóa giải hiểu lầm thì nhiều vô vàn.
Bạch tiền bối two lại nói tiếp: “Mặt khác, kẻ dùng Ma Thần trụ, muốn cướp đoạt quyền hạn chúa tể Cổ U kia…”
“Chính là Trường Sinh Giả ma tu trong cây cột tiết điểm.” Bạch tiền bối nói.
Vị kia tranh đoạt Thiên Đạo thất bại nhưng còn sống sót, không những không bị Thiên Đạo trả thù mà còn trốn vào thế giới Cổ U. Khi đang cắm trụ trong tiết điểm thế giới Cổ U, hai vị Bạch tiền bối đã nhìn thấy Ma Thần trụ tương tự ở một vài tiết điểm.
“Chuyện của Cổ U không liên quan gì tới chúng ta. Trong tình huống bình thường thì chúng ta không cần thiết phải nhúng tay vào.” Bạch tiền bối two nói.
Bạch tiền bối: “Ừm. Bọn họ mà không kéo chúng ta vào thì ta cũng không có ý định nhúng tay. Ta chỉ có hứng thú với mấy tiết điểm trong Cổ U mà thôi.”
“Đồng ý,”
Bạch tiền bối two nói.
Hai vị Bạch tiền bối mỉm cười.
Đẹp như một bức tranh.

Nguyên thần của Tống Thư Hàng được đưa về Xích Long động.
Bạch tiền bối lấy phân thân của mình làm vị trí điểm đến nên chỉ sai lệch có mấy phân.
Nguyên thần của Tống Thư Hàng vừa hiện thân đã thấy Bạch tiền bối phân thân ngẩng đầu nhìn trời, dáng vẻ như trên đời không còn gì vui thú.
Bạch tiền bối phân thân vẫn trùm chăn lơ lửng giữa không trung.
Đầu hắn gối lên một bông sen đen rất lớn, tư thế vô cùng thích hợp để chìm vào giấc ngủ.
Nhưng ở một góc khuất bên dưới hắn, Tạo Hóa Tiên Tử đang lén lén lút lút dòm trộm đóa sen đen kia.
Trên đóa sen đã có mấy hàng lỗ đều tăm tắp. Từ những lỗ hổng ấy có thể thấy được hàm răng của Tạo Hóa Tiên Tử chỉnh tề đều đặn đến mức nào.
Tống Thư Hàng: “…”
Thôi, không cần phải giải thích nữa. Chỉ cần nhìn cảnh tượng này thôi là Tống Thư Hàng đã tưởng tượng ra cái cảnh “Tạo Hóa Tiên Tử rình trong góc khuất như báo săn, Bạch tiền bối phân thân vừa chợp mắt, cô bèn xông ra gặm hoa sen rồi bị Bạch tiền bối phân thân đánh văng trong chớp mắt.”
Xem ra, Bạch tiền bối phân thân không trấn áp Tạo Hóa Tiên Tử triệt để chắc chắn là vì hắn lười.
Tạo Hóa Tiên Tử không hề từ bỏ ý đồ gặm hoa sen. Nhìn từ số dấu răng thì cô đã thành công mấy lần rồi.
Vì cô cứ dòm lom lom, Bạch tiền bối phân thân khó chịu quá, không sao ngủ được.
Bây giờ Bạch tiền bối phân thân đang lơ lửng trong không trung mà buồn rầu vì hai chuyện.
Rốt cuộc phải bò ra khỏi cái chăn ấm áp để trấn áp Tạo Hóa Tiên Tử? Hay là tiếp tục làm ổ trong chăn để mặc cho Tạo Hóa Tiên Tử gặm hết đóa sen của mình đây?
Rời giường trấn áp mệt mỏi quá.
Nhưng nếu không trấn áp Tạo Hóa Tiên Tử thì đóa sen của hắn chắc chắn không gánh nổi áp lực này.
Có kế hay gì để một tên hai đích, giải quyết được cả hai vấn đề này không?
Không được rồi. Chỉ nghĩ thôi đã thấy mệt lắm rồi.
Đúng lúc này thì Tống Thư Hàng trở về.
Bạch tiền bối phân thân nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt cực kì vui sướng.
“Khụ.” Tống Thư Hàng nhìn xuống dưới, nói: “Tạo Hóa Tiên Tử, cô tha cho bông sen của Bạch tiền bối đi. Nếu cô muốn thì ta sẽ tạo cho cô mấy bông sen trắng, hoặc là nhiều sen đen hơn cũng được.”
Nghe thấy vậy, Tạo Hóa Tiên Tử vòng tay vẽ một vòng tròn lớn: “Trời vẫn thế ~ Khuôn mặt này vẫn thế ~ Vẫn là em đang đứng trước mặt anh ~”
[Lời bài hát “Em không muốn nói” của Dương Ngọc Oánh]
“Hiểu rồi hiểu rồi, to như nhau, cam đoan là to như nhau.” Tống Thư Hàng đáp.
Tạo Hóa Tiên Tử gật đầu hài lòng.
Tống Thư Hàng bắt đầu tạo hoa sen cho Tạo Hóa Tiên Tử.
Đồng thời, hắn nhìn thấy giữa mình và Tạo Hóa Tiên Tử cũng có sợi dây nhân quả.
Sợi dây nhân quả màu vàng, nhưng sắc vàng rất nhạt.
“Ta vẫn có thể nhìn thấy sợi dây nhân quả sao?” Tống Thư Hàng quay đầu nhìn sang Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
Giữa Xích Tiêu Kiếm tiền bối và hắn quả nhiên có sợi dây nhân quả, lại còn là màu vàng sẫm.
“Tình cảm giữa mình với Xích Tiêu Kiếm tiền bối tốt hơn với Tạo Hóa Tiên Tử nhiều như vậy cơ à?” Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một lúc, bỗng nghĩ ra một khả năng.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối bị Tống Thư Hàng nhìn rùng hết cả mình: “Làm cái gì mà nhìn ta chằm chằm thế hả?”
Tống Thư Hàng cười hì hì, nguyên thần trở về nhục thể, vung tay cho Xích Tiêu Kiếm tiền bối hai phát Dưỡng Đao thuật.
“Dễ chịu, dùng lực vừa phải, ngươi lại điểm thêm một viên kim đan nữa rồi đấy à?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói với vẻ thỏa mãn.
Tống Thư Hàng: “Đúng vậy, tiền bối, viên kim đan thứ hai của ta cũng đã được thắp lên rồi.”
Quả nhiên, sau hai phát Dưỡng Đao thuật, sợi dây nhân quả giữa Tống Thư Hàng và Xích Tiêu Kiếm tiền bối lại đậm màu hơn một chút.
Sợi dây nhân quả màu vàng đúng là sợi dây nhân quả giữa các đạo hữu với nhau.
Vậy ba sợi dây nhân quả bảy sắc thì kết nối với cái gì?
Tống Thư Hàng bắt đầu suy nghĩ kĩ lưỡng về ba sợi dây nhân quả bảy sắc kia.
Sợi dây nhân quả bảy sắc đầu tiên kết nối với một sợi dây nhân quả khác màu hồng phấn.
Tống Thư Hàng có ấn tượng với nó.
Đó là sợi dây nhân quả giữa hắn với Thông Nương.
Sợi dây nhân quả thứ hai… Tống Thư Hàng lần dọc theo nó để tìm hiểu nguồn gốc, cuối cùng, một con cá voi to bằng cả một hòn đảo nhỏ xuất hiện trong tầm mắt hắn.
“Cật Qua Thánh Quân?”
Đáp án này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Tống Thư Hàng.
Hắn không thể nào ngờ được đầu kia của sợi dây nhân quả bảy màu lại là Cật Qua Thánh Quân.
Giữa Cật Qua Thánh Quân và Thông Nương rốt cuộc có điểm tương đồng nào vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận