Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2710: Đàn ông là phải đột phá chân trời!

Chương 2710: Đàn ông là phải đột phá chân trời!
“Bạch tiền bối, ta sẽ chết mất.” Nguyên thần của Tống Thư Hàng giơ tay, truyền âm nói.
Trước đó khi hắn còn cái đầu sắt, dốc hết toàn lực mà chỉ mở được một tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không bé tí. Bây giờ cái đầu thân thiết đã ký thác trong tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không rồi, chỉ lấy thân thể của nguyên thần mà muốn phá một cái lỗ to gấp sáu mươi lần thì nguyên thần hắn sụp đổ mất thôi.
Khi đang nói chuyện, nguyên thần của hắn bỗng cảm thấy tê dại như điện giật, vừa đau vừa phê.
Đồng thời, tin tức của bí pháp Giám Định lại truyền vào đầu óc hắn một cách đứt đoạn.
Đây là [hình thức giám định đứt quãng] lâu ngày không gặp. Vì một nguyên nhân nào đó, thông tin bị quấy nhiễu, dẫn đến việc kết quả của bí pháp Giám Định không truyền đến hết trong một lần mà theo từng giai đoạn một. Đau xong truyền tin, đau xong lại truyền tin.
Tống Thư Hàng không thích kiểu đau đứt đoạn như thế này. Hắn thà trả hết đau đớn trong một lần duy nhất còn hơn. Đau dài không bằng đau ngắn.
[Đề nghị liên quan đến việc cưỡng ép mở tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không: Có lẽ ngươi có thể thử sử dụng hình thái ngụy bất hủ, hóa thành một mũi khoan đột phá chân trời, biết đâu lại có thu hoạch vượt xa tưởng tượng!] Phần tin tức tiếp theo của bí pháp Giám Định truyền tới.
“Hả? Thế thôi à?” Nguyên thần Tống Thư Hàng truyền âm với giọng nghi ngờ. Cảm giác đau đớn và tê liệt dần dần rút đi đau đớn, chỉ còn lại tê dại và thư thích, loáng một cái đã kết thúc rồi.
Ở phía đối diện.
Bé bạch chắp tay sau lưng đi qua đi lại như người lớn, vừa đi vừa suy tư. Một lát sau, hắn ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng, hỏi: “Ngươi có đề nghị gì không?”
Bạch tiền bối vẫn đang suy nghĩ cách mở rộng tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không.
Bé Bạch trong trạng thái ông cụ non này cưng quá đi mất!
[Tiếc rằng pháp thuật nghịch chuyển thời gian mà mình mượn quyền hạn để thi triển có hiệu quả khác với đại lão quả cầu béo. Nghịch chuyển thời gian chỉ có thể thu nhỏ Bạch tiền bối một thời gian thôi, chỉ mấy ngày nữa là Bạch tiền bối nhỏ biến mất rồi… Hay lại tìm cơ hội thi triển thêm một lần nghịch chuyển thời gian nữa cho Bạch tiền bối nhỉ?] Một suy nghĩ táo bạo chợt lóe trên cái cổ trống rỗng của Tống Thư Hàng.
Suy nghĩ này vừa hiện lên đã bị Bá Tống mang trong mình khao khát sống mãnh liệt đè chết dí dưới đáy lòng, sau đó dứt khoát ném vào cỗ quan tài nắp lật, đóng hệt một loạt đinh, không cho cơ hội bật nắp quan tài ngóc dậy nữa.
Lúc này Tống Thư Hàng mới thấy may mắn vì đầu hắn đã bị ký thác vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, nếu không suy nghĩ kia vừa hiện lên thì đã bị Bạch tiền bối túm được rồi cũng không chừng.
Sau khi ước thúc xong nội tâm xông xáo tìm đường chết của mình, Tống Thư Hàng giơ ngón cái lên với Bạch tiền bối mà nói: “Bạch tiền bối, vừa rồi bí pháp Giám Định cho ta một đề nghị khá đáng tin.”
“Nói nghe thử?” Bé Bạch nghiêm túc hỏi.
“Hình thái ngụy bất hủ.” Tống Thư Hàng nói: “Bí pháp Giám Định nhắc nhở ta dùng hình thái ngụy bất hủ hóa thành mũi khoan rồi thử phá vỡ Kiếp Tiên Hư Không, biết đâu lại có thu hoạch vượt ngoài tưởng tượng… Nhưng từ trước tới nay ta chỉ thi triển hình thái ngụy bất hủ bằng nhục thân chứ chưa thử kích hoạt nó ở trạng thái nguyên thần bao giờ.”
“Ngươi thử trước một chút, ta trấn ải cho.” Bé Bạch xốc bộ đạo bào rộng thùng thình trên người để lộ cánh tay mập mạp, sau đó vươn tay buộc tóc lại thành đuôi ngựa để hành động cho tiện.
“Được.” Tống Thư Hàng tập trung tinh thần lực, bắt đầu khống chế nguyên thần kích hoạt hình thái ngụy bất hủ.
Trong đầu óc hắn, một vài tin tức bất hủ cao thâm khó lường không ngừng hiển hiện.
Tống Thư Hàng không hiểu những tin tức này nhưng điều đó không gây trở ngại cho việc hắn mượn sức của chúng. Người lái xe không hiểu cấu tạo của ô tô, nhưng vẫn lái xe ngon ơ mà.
Một lát sau, nguyên thần của Tống Thư Hàng hóa thành một cụm sương mù ngụy bất hủ, nơi quan trọng của sương mù còn có một luồng ánh sáng công đức màu vàng kim, là mỹ nhân rắn công đức bị chuyển hóa theo.
Bé Bạch buộc tóc đuôi ngựa quan sát trạng thái của Tống Thư Hàng từ trên xuống dưới một lần rồi gật đầu bảo: “Xem ra, dù không có sức mạnh công đức giúp sức, nguyên thần của ngươi chỉ cần kích hoạt hình thức ngụy bất hủ là có thể biến từ hình thái 2D sang dáng vẻ bây giờ.”
Dù mang theo chữ “ngụy”, nhưng cứ cái gì liên quan tới bất hủ là y như rằng cái ấy cao thâm.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Lúc này, bé Bạch tóc đuôi ngựa đi đến bên Tống Thư Hàng, vươn tay đặt lên thân thể sương mù của hắn. Bàn tay và cánh tay mập mạp xuyên thẳng qua sương mù, đặt lên luồng ánh sáng công đức kia.
Tống Thư Hàng cố gắng duy trì thân thể sương mù. Hắn biết bước tiếp theo là vô cùng quan trọng. Toàn bộ bước hành động tiếp đó đều phụ thuộc vào việc Bạch tiền bối có thể thi triển bí pháp phi kiếm dùng một lần với thân thể ngụy bất hủ của hắn hay không.
“Xong rồi.” Tống Thư Hàng còn chưa cảm giác được thì bé Bạch tóc đuôi ngựa đã rút tay về.
Đối với Bạch tiền bối mà nói, chế tạo phi kiếm dùng một lần cũng đơn giản hệt như hít thở hay uống nước vậy.
“Còn lại giao cho ta đi, Bạch tiền bối!” Tống Thư Hàng bắt đầu lấy mỹ nhân rắn công đức làm hạch tâm, sau đó xoay tròn thân thể sương mù ngụy bất hủ của mình.
Mấy hơi thở sau, hình thái ban đầu của một mũi khoan sắc bén được ngưng tụ ra.
“Bắt đầu vòng khiêu chiến mới đi, Bạch tiền bối!” Tống Thư Hàng truyền âm nói: “Chúc chúng ta lần này mã đáo thành công!”
“Chắc chắn lần này chúng ta sẽ thành công.” Bé Bạch tự tin ngẩng đầu, đuôi ngựa lúc la lúc lắc. Hắn bấm kiếm quyết thi pháp, quát khẽ một tiếng: “Đi!”
Vèo!
Tống *mũi khoan đột phá chân trời* có hạch tâm công đức * Thư Hàng một lần nữa phóng đi, lao ra khỏi ổ chó Tống, khoan vào một vị trí khác trong Kiếp Tiên Hư Không.
So với cái đầu sắt thì mũi khoan còn thích hợp với công việc này hơn nhiều.
Khi đang điên cuồng xoay tròn, Tống Thư Hàng cũng không hề nhàn rỗi.
200 con thánh viên hiện lên ở khoảng không trên mũi khoan, được Đại Thánh Viên dẫn dắt, bắt đầu tụng niệm kinh văn, truyền thiện ý của chủ nhân chúng cho Kiếp Tiên Hư Không. Tuy ta muốn khoan cái lỗ trên mình ngươi, nhưng ta không hề mang ác ý, ta chỉ khoan một cái lỗ nhỏ xíu, xong việc sẽ lấp lại ngay, xin hãy tin tưởng đi mà!
Đồng thời, trên hạch tâm công đức có một hình vẽ kim đan mã QR điên cuồng lấp lóe. Lúc trước khi ký thác cái đầu sắt vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, Tống Thư Hàng cảm thấy trong tiết điểm cũng có một bộ pháp tắc đặc biệt đang vận hành. Tuy không biết nó có sinh ra thần trí như thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới hay không, nhưng thử một chút ắt là không sai.
Cuối cùng, ở khuỷu tay của mũi khoan, Tống Thư Hàng cố ý để lại hai bàn tay hoàn chỉnh, để chúng không ngừng phóng thích Dưỡng Đao thuật vào hư không.
Mũi khoan máy được điều khiển bằng kĩ thuật hiện đại đều có chức năng tự động phun nước. Mũi khoan do Tống Thư Hàng biến thành cũng chẳng thua kém chút nào.
Hắn không ngừng thi triển Dưỡng Đao thuật là để giảm bớt nỗi thống khổ của Kiếp Tiên Hư Không khi bị dùng bạo lực xé ra.
Ầm!
Một lần thì lạ, hai lần thì quen.
Sau khi có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, lần này Bạch tiền bối đã thuần thục hơn nhiều.
Năm sáu phút sau, một tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không nho nhỏ đã bị mở ra.
“Chính lúc này đây!” Tống Thư Hàng điên cuồng phóng thích Dưỡng Đao thuật, đồng thời thân thể ngụy bất hủ mạnh mẽ vọt tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận