Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3082: Bá Tống đáng ghét trở nên ấm áp?

Chương 3082: Bá Tống đáng ghét trở nên ấm áp?
“Có cần ta thể hiện cho xem không?” Thằng Kết lão tổ hỏi. Đã nhiều năm lắm rồi hắn không biến thân.
“Ta nghĩ ta hiểu rồi.” Bản ngã thi chống một tay lên trán, xoa lấy xoa để, nói: “Nói cách khác, đao nương mà Cự Hào tổ sư cõng khi đó không phải là đao hóa thành người? Dưỡng Đao thuật mà hắn truyền thụ cũng không thể nuôi dưỡng được đao nương?”
Nhức não!
“Ừm.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử bình tĩnh nói: “Đao của hắn là do đạo lữ của hắn – một tiên tử có đạo hiệu chữ số hóa thành. Đao ý sắc bén mà ngươi cảm nhận được cũng là từ bản thân tiên tử ấy tỏa ra.”
“Tiên tử à, cô cũng có thể hóa thân thành thiên đao sao?” Bản ngã thi thuận miệng hỏi.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử lắc đầu: “Tiếc rằng không phải thành viên nào trong Thiên Hà Tô thị cũng có thiên phú đó.”
Bản ngã thi ngẩng đầu nhìn trời: “Vậy Dưỡng Đao thuật của ta là thế nào?”
Thực ra trong sâu thẳm nội tâm của hắn đã có suy đoán. Chắc chắn là Bá Tống bản thể sử dụng Dưỡng Đao thuật không theo quy tắc, không có linh hồn, bán sỉ giá rẻ, cho nên nó mới biến dị.
“Ngươi hỏi ta thì ta hỏi ai đây?” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử nói: “Hay là ngươi thử sử dụng Dưỡng Đao thuật của ngươi với Thằng Kết, để bọn ta nhìn xem khác biệt ở chỗ nào?”
“Không không không, ta không cần.” Tô Thị Thằng Kết lão tổ xua tay lia lịa. Dù tâm thái của hắn đã vững như bàn thạch, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc một tên đực rựa sử dụng Dưỡng Đao thuật với mình là hắn đã thấy ơn ớn rồi.
Sau khi hóa thân thành thiên kiếm, về lý mà nói thì thân thể hắn cũng có thể tiếp nhận bí pháp bồi dưỡng như Dưỡng Đao thuật và Dưỡng Kiếm thuật.
Nhưng trong quá trình thi triển Dưỡng Đao thuật, người thi thuật phải truyền đạt tình yêu thương của mình cho pháp khí.
Cứ nghĩ đến việc Bá Tống gửi gắm tình yêu thương cho mình là Thằng Kết lão tổ ớn hết cả hồn.
“Không cần phiền toái như vậy, cứ tùy tiện cho ta pháp khí nào cũng được, ta sẽ biểu diễn cho các tiền bối xem.” Bản ngã thi phẩy tay nói.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử hỏi: “Không chỉ có đao mà pháp khí nào cũng được à?”
“Đúng vậy, cái gì cũng được.” Bản ngã thi tự tin đáp.
Dưỡng Đao thuật của hắn đã vượt qua phạm vi “đao” từ lâu. Bây giờ thì bất kể là đao, kiếm, trụ, thuẫn, phân thân hay là phong ấn, cứ cái gì đặt tay lên được thì hắn đều thi triển Dưỡng Đao thuật được.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử nhếch miệng, sau đó hất tay vào không trung một cái.
Một chiếc vỏ đao đẹp đẽ được cô cầm trong tay.
Nhìn từ bề ngoài thì chiếc vỏ đao này chỉ đẹp thôi chứ không có gì lạ.
Nhưng Thằng Kết lão tổ đứng bên cạnh lại giật mí mắt một cái.
Thấy thế, bản ngã thi hỏi với vẻ hơi phòng bị: “Chiếc vỏ đao này… không phải là do một vị tiên tử đạo hiệu chữ số nào của Thiên Hà Tô thị biến hóa ra đó chứ?”
Nếu thực sự là một vị tiên tử nào đó của Tô thị thì hắn không tiện dùng Dưỡng Đao thuật đâu.
“Yên tâm đi, đây là một pháp khí bình thường chứ không phải là thành viên Tô thị. Chuyện này… ngươi cảm ứng cẩn thận một chút thì hẳn là có thể nhận ra.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử giao vỏ đao cho bản ngã thi.
Bản ngã thi quay sang nhìn Thằng Kết lão tổ.
“Đây thực sự không phải là vũ khí do thành viên Tô thị biến thành.” Tô Thị Thằng Kết lão tổ đáp.
Nhưng càng như thế thì bản ngã thi thông minh lại càng không yên tâm.
Thế là hắn đặt tay lên vỏ đao, vận chuyển bí pháp Giám Định. Cái giá của giám định thì cứ để bản thể trả là được.
Bản thể bây giờ toàn thân đều mang trạng thái á bất hủ, dù có giám định Thiên Đạo thì cũng không nổ chết ngay được.
Đương nhiên, muốn làm chuyện ấy thì phải hỏi trước.
Một lát sau.
[Được!] Tống Thư Hàng bản thể trả lời.
Thế là bản ngã thi vui vẻ thi triển bí pháp Giám Định.
Hào quang của bí pháp lóe lên.
Đau đớn tác dụng trên tinh thần thì hắn chịu, còn đau đớn trên nhục thân thì bản thể gánh.
“Mức độ đau đớn khoảng 77, giá trị tối đa là 100, cũng ra tấm ra món phết.” Bản ngã thi cảm nhận đau đớn trên tinh thần và đánh giá cấp độ cho nó luôn.
Trên lý thuyết, chỉ cần mức độ đau đớn không quá 100 thì Bá Tống có thể chịu đựng dễ như bỡn.
Giám định thành công.
Vòng quay thời gian bắt đầu đảo ngược, tin tức giám định được hiện lên trong não hải của bản ngã thi.
[Vỏ đao đã từng là của đạo khí Luân Hồi Nhận: Vì kiểu dáng không đẹp nên đã được đổi thành cái mới. Được chế tác bằng phương pháp luyện khí đặc biệt của Thiên Đạo thứ năm.]
Kết quả giám định lần này rất rõ ràng nhưng cũng cực kỳ ngắn gọn.
Xuyên qua lực lượng thời gian, lượng tin tức mà hắn nhận được chỉ có vậy mà thôi.
Mà bản ngã thi có thể cảm nhận được, những tin tức này là do vỏ đao, hoặc là đạo khí Luân Hồi Nhận sau lưng nó bằng lòng để hắn giám định ra. Nếu đối phương không bằng lòng thì tất cả tin tức đều sẽ bị che kín.
Nói cách khác, nếu độ thân mật cao hơn thì có thể giám định ra nhiều tin tức hơn sao?
Trước kia Tống Thư Hàng không hề nghĩ tới khả năng này.
Bây giờ xem ra Dưỡng Đao thuật có thể sử dụng cùng với bí pháp Giám Định.
“Tiên tử, ta làm đây nhé. Ta mà ra tay rồi thì cô đừng hối hận đấy.” Bản ngã thi cầm chiếc vỏ đao đã từng là của đạo khí Luân Hồi Nhận, lên tiếng nhắc nhở.
“Ngươi cứ việc ra tay thoải mái. Yên tâm, vỏ đao này không ai dùng nữa, trong tay ta còn bảy, tám cái tương tự kia. Ngươi có làm hư hại nó cũng không sao cả.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử hào phóng nói.
“Thế thì xin thất lễ.” Bản ngã thi hất đầu, thi triển Tăng Phát thuật trước.
Mái tóc dài đen nhánh ngưng tụ thành hình.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử chớp mắt. Dưỡng Đao thuật còn có thể nuôi cả mái tóc dài sao? Cô chưa thấy thao tác này bao giờ!
Trong lúc cô đang suy tư thì mái tóc dài của bản ngã thi đã ngưng tụ thành một nghìn bàn tay nhỏ, cứ khoảng một trăm sợi tóc lại thành một bàn tay.
Một ngàn bàn tay nhỏ này và hai tay của bản ngã thi cùng đặt lên vỏ đao.
Vì mục tiêu có dính líu tới đạo khí, là vỏ đao mà đạo khí từng dùng và còn sử dụng phương pháp luyện khí của Thiên Đạo thứ năm.
Cho nên bản ngã thi phải dốc hết toàn lực.
Xoẹt!
Hào quang của Dưỡng Đao thuật bùng nổ, hóa thành một vầng mặt trời nhỏ.
Hiện tại, bản ngã thi có thể thi triển Dưỡng Đao thuật lên mục tiêu một ngàn lần chỉ trong một giây.
Trong một giây ngắn ngủi, vỏ đao đã tiếp nhận một ngàn phát Dưỡng Đao thuật!
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử và Tô Thị Thằng Kết lão tổ đều cảm thấy mắt mình sắp bị chói mù…
Từ trước tới giờ, bọn họ chưa bao giờ thấy Dưỡng Đao thuật nhà ai phách lối như thế.
Mà Dưỡng Đao thuật của Bá Tống còn khác hẳn với quy cách của Dưỡng Đao thuật bình thường.
Dưỡng Đao thuật phải gửi gắm tình yêu cơ mà?
Trong một giây ngươi gửi một ngàn phát “yêu thương”, trong một giây ngươi “yêu thương” một ngàn lần, thế này thì yêu cái nỗi gì?!
Nhưng bất kể Bá Tống “yêu cái nỗi gì”, hiệu quả của Dưỡng Đao thuật lại là sự thật.
Sau ba giây, trên vỏ đao đã hiện lên ánh hào quang bảy màu của thần khí.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử cảm thấy tam quan của mình bị đập nát.
Mà ở một nơi khác…
Đại lão mặt trời màu đen náu mình trong một không gian thần bí đang ở cùng một chỗ với thân thể của Công Đức Đạo Nhân.
Đột nhiên, đại lão mặt trời màu đen thấy lòng mình thót một cái.
Trong đầu nó không ngừng hiển hiện bóng dáng của một người đàn ông.
Là tên Bá Tống đáng ghét kia.
Nhưng chẳng hiểu tại sao, khuôn mặt vốn đáng ghét của Bá Tống lại bỗng trở nên ấm áp.
Đại lão mặt trời màu đen: “???”
Chuyện gì xảy ra vậy?
Thân thể của ta sao lại lạ lùng thế này?
Đại lão mặt trời màu đen nghiêm túc kiểm tra thân thể của mình, nhưng kiểm mãi vẫn chẳng ra chuyện gì dị thường.
Lẽ nào là tâm lý của ta thay đổi hay sao?
Hay là Bá Tống vừa mó tay mó chân gì vào thân thể ta rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận