Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1474: Nào, hãy tới tổn thương lẫn nhau đi

Chương 1474: Nào, hãy tới tổn thương lẫn nhau đi
Con người ba Tống đôi khi quá thật thà, đối mặt với người thân yêu nhất, đôi khi ông còn không thốt ra nổi một lời nói dối.
Tống *siêu tuyệt vọng, quá mệt tim* Thư Hàng.
“Mau nói đi, đừng có mà ngây ra mãi thế.” Mẹ Tống thúc giục.
“Nhưng… nhưng nếu là con gái thì…” Ba Tống nhỏ giọng đáp lại.
“Đừng có quan tâm con trai hay con gái, an ủi Thư Hàng trước đi đã. Tôi tra trên mạng rồi, độ tuổi này của nó là nhạy cảm nhất đấy. Nếu nó biết ba mẹ có con gái rồi không yên nó nữa thì nó sẽ rất đau lòng, nếu nghiêm trọng thì thậm chí còn phản kháng bằng cách tự hành hạ mình nữa đấy. Thư Hàng nhà chúng ta rất ngoan, nhưng nghe nói đứa nào càng ngoan thì phản kháng lại càng cực đoan…” Mẹ Tống nói khẽ.
“Nhưng… nếu là con gái thì…” Ba Tống lẩm bẩm nhắc lại.
Ẩn ý trong câu này đã quá rõ ràng rồi.
Nếu là con gái thì đương nhiên là con trai ra rìa chứ gì nữa!
Con trai làm sao mà sánh nổi với con gái cưng đây?
“Ông biến ra kia, để tôi nói chuyện với con trai. Ông an ủi nó vài câu thì chết à?” Mẹ Tống cướp lấy điện thoại của ba Tống.
“Thư Hàng à, ba con tự nhiên lại ngây ra. Dù là sinh em trai hay em gái thì ba mẹ đều đối xử với hai đứa như nhau. Ba mẹ mãi mãi yêu con. Đúng rồi, ba con vừa nói là nếu sinh em gái thì vẫn yêu con như cũ, tuyệt đối không thiên vị đứa nào.” Mẹ Tống nói một tràng dài rất chi là nghiêm túc.
Một lúc lâu sau, Tống Thư Hàng mới nặn ra được một chữ “Vâng.”
Tai quá thính đối với tu sĩ mà nói chưa chắc đã là chuyện tốt.
Nếu không nghe thấy cuộc đối thoại âm thầm giữa ba và mẹ thì Tống Thư Hàng còn chấp nhận được bát canh gà tâm hồn mà ba mẹ rót cho.
Nhưng bây giờ xem ra… nếu mẹ Tống mà sinh cho Tống Thư Hàng một cô em gái thật thì ba hắn sẽ quên béng hắn ngay tắp lự.
“Con đừng suy nghĩ nhiều nha.” Mẹ Tống dặn dò.
“Mẹ yên tâm đi, con lớn thế này rồi còn suy nghĩ gì nữa chứ?” Tống Thư Hàng dở khóc dở cười: “Yên tâm, con chấp nhận đứa thứ hai của ba mẹ mà. Thực ra trong nhà có thêm người cũng tốt, được thêm em gái lại càng hay hơn. Con thích em gái xinh xắn ngoan ngoãn hơn em trai nghịch như quỷ sứ nhiều.”
“Con nghĩ được như vậy thì không còn gì tốt hơn nữa rồi.” Mẹ Tống nói.
Tống Thư Hàng: “À phải rồi, có cần gọi chị Nhã Nhã đến khám cho mẹ không? Mẹ mang thai tuổi này cũng hơi lớn rồi, lúc mang thai phải chú ý những gì? Hay là hỏi chị Nhã Nhã thử nhé?”
Thực tế thì ba Tống và mẹ Tống đã uống nước suối nguồn sự sống, thọ nguyên tăng đến năm mươi năm, lại thêm linh mễ và linh trà bổ dưỡng nên trạng thái thân thể họ càng ngày càng tốt, càng già càng dẻo dai.
“Yên tâm đi, ba mẹ đã hỏi Tiểu Nhã rồi, nếu cần chú ý cái gì thì sẽ cố hết sức để ý.” Mẹ Tống đáp.
Nghe đi, con trai bà hoàn toàn không có vấn đề gì, không hề suy nghĩ theo hướng cực đoan.
Quả nhiên tin tức trên mạng chẳng đúng chút nào. Biểu hiện của Thư Hàng nhà bà đặc biệt tốt, không những không suy nghĩ lung tung mà còn suy nghĩ cho sản phụ lớn tuổi như bà nữa chứ.
“Mấy ngày nữa con sẽ về thăm nhà.” Tống Thư Hàng nói.
“Không sao đâu, không phải vội, ba mẹ vừa mới kiểm tra ra là có thể mang thai thôi mà, không cần hoảng lên đâu con.” Mẹ Tống nói.
Sau đó mẹ Tống và Tống Thư Hàng hàn huyên chuyện nhà nửa ngày mới cúp máy trong tình trạng lưu luyến không rời.
Tống Thư Hàng thở dài não ruột.
“Lựa chọn giữa con trai và con gái sao?” Tống Thư Hàng xoa cằm nói.
Em gái thì đáng yêu, nhưng nếu em trai ngoan ngoãn một chút thì chắc là cũng không tệ nhỉ.


“A, Thư Hàng, ngươi sống lại rồi hả?” Lúc này, một thanh niên trẻ tuổi tóc đen bước ra từ khúc ngoặt đằng xa, liếc thấy Tống Thư Hàng, bèn vẫy tay chào hỏi.
Tống Thư Hàng quay đầu nhìn thanh niên nọ.
Người này cao khoảng một mét tám, mặt mũi hiền lành, thân thiện vô hại, nhưng trông đến là quen mắt.
Tống Thư Hàng càng nhìn lại càng thấy thanh niên kia giống hệt mình.
“Đồng Quái tiền bối à?” Tống Thư Hàng hỏi.
Trong các thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 cũng chỉ có Đồng Quái Tiên Sư thi thoảng lại hóa trang thành hắn để đi khắp nơi.
“Ha ha ha, Thư Hàng ngốc, thế mà không nhận ra ta à? Gâu!” Thanh niên tóc đen cười ha hả.
Tống Thư Hàng: “Đậu Đậu?”
Trong Thực Tiên yến, Đậu Đậu vẫn duy trì hình dạng một con chó cỡ lớn. Đây là lần đầu tiên Tống Thư Hàng trông thấy nó trong dáng vẻ con người.
“Thế nào? Hình dáng con người của Boss đây có đẹp không? Có hấp dẫn không? Có mê đắm Boss đây không?” Đậu Đậu chống một tay lên tường, làm một tư thế ngầu vật vã.
“Ta chỉ thấy xấu hổ thôi.” Tống Thư Hàng nói.
Nhìn một người dáng dấp giống hệt mình làm tư thế kì quái, cảm giác này cứ nhức nhối làm sao ấy.
Nhưng mà đây không phải là trọng điểm.
“Đậu Đậu, sao hình người của ngươi lại giống hệt ta thế này hả?” Tống Thư Hàng cười khổ hỏi.
Dù sao thì hắn cũng đã tu luyện… mấy tháng rồi mà.
Theo hắn biết, khi yêu tu hóa hình hoàn tất thì sẽ định hình. Tương lai dù có thay đổi thì dung mạo cũng không đổi khác quá nhiều.
“Ha ha, khỏi lo đi. Đây là trạng thái 1 của ta thôi, dùng đan dược hóa hình để biến thành người ấy mà. Bao giờ ta đột phá cảnh giới ngũ phẩm thì còn một lần hóa hình nữa. Đến lúc đó là có trạng thái 2 rồi. Trạng thái 1 này của ta dung hợp hết tất cả ưu điểm của các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1, cả dáng vẻ thân thiện vô hại của ngươi cũng được dung hợp vào luôn đấy, thấy sao hả?” Đậu Đậu dương dương đắc ý.
“Thì ra là thế.” Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một chút rồi đập tay một cái: “Ủa Đậu Đậu, ngươi vẫn ở cảnh giới tứ phẩm à? Ta đã lên đến Ngũ phẩm rồi đấy.”
Tống Thư Hàng vừa bị ba Tống xọc cho một dao vào lòng, bây giờ phải đi tổn thương kẻ khác để cân bằng tâm lý.
Đậu Đậu: “…”
“Gâu! Tổ sư ngươi!” Đậu Đậu cả giận mắng.
Vừa rồi ta còn khích lệ ngươi, nói dáng vẻ thân thiện vô hại của ngươi là ưu điểm, được ta tán thưởng và dung hợp vào trạng thái 1.
Thế mà ngay giây sau ngươi đã xỏ ta!
Bạn bè gì giờ này nữa!
Thân mình Đậu Đậu phồng lên, biến thành một con chó Kinh Ba cỡ bự rồi xông về phía Tống Thư Hàng, mở to miệng cạp hắn.
Bản thân nó chính là chó. Chó cắn người là lẽ dĩ nhiên.
“Đừng cắn đừng cắn, bây giờ ta có Cương Thủ biến dị, Nho Gia Kim Cương Thân, Thánh Viên Long Lực Thần Công, ngươi không cắn nổi đâu.” Tống Thư Hàng xua tay nói.
Đậu Đậu cắn mạnh một phát vào cánh tay của Tống Thư Hàng, lại cảm thấy mình cắn phải một khối thép không gì phá được, cả hàm răng đau thốn lên.
Tiên sư nó!
Nhưng nó quyết không chịu thua.
Dù không cắn được thì cũng không nhả ra, không thể thua kém về khí thế được!
“Được rồi mà, nhóm Hoàng Sơn tiền bối đâu cả rồi?” Tống Thư Hàng hỏi.
Đậu Đậu lắc đuôi chỉ về một hướng.
Đó chính là nơi Hoàng Sơn tiền bối và các đạo hữu khác đang thảo luận.
Tống Thư Hàng đeo Đậu Đậu trên người, rảo bước đi về phía nhóm người Hoàng Sơn tiền bối.
“Đậu Đậu, bao giờ thì ngươi đột phá cảnh giới ngũ phẩm thế?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Sắp rồi, ta đã chuẩn bị đâu vào đó xong xuôi, Hoàng Sơn đại ngốc đã giúp ta bố trí trận pháp độ kiếp, về mặt lĩnh ngộ cũng ổn thỏa rồi. Tiếp theo chỉ cần tìm ngày lành tháng tốt để độ kiếp thôi.” Đậu Đậu truyền âm nhập mật đáp.
“Cố lên, bao giờ ngươi lên ngũ phẩm ta sẽ nhờ Biệt Tuyết Tiên Cơ nấu cho ngươi một bữa. Tiên Cơ từng hứa nấu tiên trân yến cho ta, nhưng chúng ta phải tự mang nguyên liệu.”
“Không thành vấn đề, chúng ta có thể trộm nguyên liệu ở chỗ Hoàng Sơn đại ngốc mà. Ta biết chỗ hắn giấu nguyên liệu, có mấy loại phẩm cấp cao lắm.” Đậu Đậu nói.
Trong lúc nói chuyện, cả hai đã đến trước cửa gian phòng kia.
Tống Thư Hàng gõ cửa một cái.
Cánh cửa tự động mở ra.
“Thư Hàng, ngươi sống lại rồi à?” Tô Thị A Thập Lục nói.
“Ừm, dùng một đồng tiền hồi sinh, cộng thêm hiệu quả của Thời Quang thành nên mưới sống lại sớm như vậy đó.” Tống Thư Hàng thở dài.
Tô Thị A Thất: “Sao tự nhiên ngươi lại phát nổ thế?”
“Vì công pháp đấy. Khi ta đang ngủ thì đột nhiên rơi vào trạng thái đốn ngộ, sau đó trong trạng thái đốn ngộ, ta sửa đổi công pháp Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công mình đang luyện một chút. Sửa chữa xong thì vận chuyển một vòng, ai ngờ lại nổ tung.” Tống Thư Hàng ngửa cổ nhìn trời, tuyệt vọng nói.
“Ngươi định thử mỗi ngày một kiểu chết đấy hả?” Bắc Hà Tán Nhân châm biếm.
“Công pháp ngươi mới sửa chữa có vấn đề gì?” Bạch tiền bối nhỏ lên tiếng.
“Ta đang định giao nó cho Bạch tiền bối xem đây. Ngài xem giúp ta xem nó có vấn đề ở đâu với.” Tống Thư Hàng nói.
Sau đó hắn lấy giấy bút ra, viết lại hết nguyên lý của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công bản chỉnh sửa.
Đúng lúc các tiền bối đều ở đây, có thể tham khảo thử xem vì sao mình lại tự nhiên nổ tung.
Bạch tiền bối đặt tay lên công pháp, nhẹ nhàng ấn một cái.
Công pháp và nguyên lý Tống Thư Hàng vừa viết được chiếu lên.
“Công pháp lộn xộn gì thế này?” Cổ Hồ Quan Chân Quân nhìn bộ công pháp này xong thì sững cả người ra.
Công pháp bình thường đều lấy kim đan bản mệnh làm chủ, nhằm cường hóa cho kim đan bản mệnh.
Vẽ rồng điểm mắt cho kim đan diễn đồ, sau đó lĩnh ngộ kim đan hóa đồ và tiến vào cảnh giới Chân Quân lục phẩm.
Mà quyển công pháp chỉnh sửa của Tống Thư Hàng không chỉ cường hóa đan điền bản mệnh và kim đan bản mệnh, còn cường hóa cả các đan điền nhỏ của tu sĩ nữa.
“Công pháp này mà ngươi cũng dám luyện, đúng là chán sống mà.” Bắc Hà Tán Nhân cũng nói.
Tống Thư Hàng gãi đầu: “Lúc đó ta đang ngủ chưa tỉnh mà. Nếu là lúc tỉnh táo thì dù sửa xong công pháp rồi, cũng phải để cho các tiền bối xem qua một lần, xác định là không có vấn đề gì, ta mới dám luyện.”
Trong tình huống bình thường, có cho hắn mười lá gan, hắn cũng không dám vận chuyển công pháp bản thử nghiệm rồi tự hại mình như thế.
“Công pháp này của ngươi kì quái quá. Sao phải cường hóa cả mấy đan điền nhỏ làm gì? Đan điền nhỏ không phải là đan điền bản mệnh, làm thế có ý nghĩa gì đâu?” Tô Thị A Thất cau mày hỏi.
“Bởi vì bây giờ Thư Hàng không chỉ có một viên kim đan.” Bạch tiền bối nhỏ lên tiếng.
“Cái gì?” Bắc Hà Tán Nhân thốt lên.
“Ta có thể cảm ứng được, trong Long Vĩ đan điền của Thư Hàng có một viên kim đan nhỏ, trên nữa có một viên yêu đan, trên nữa… hình như còn có gì đó nữa.” Bạch tiền bối nhỏ nói.
Các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đổ dồn ánh mắt về phía Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng thấy những ánh mắt này có vẻ… gai gai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận