Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1250: Phần Giải Mã: Ngực Chưa Thơ, Bụng Chứa Mực

Chương 1250: Phần Giải Mã: Ngực Chưa Thơ, Bụng Chứa Mực
Một lời khó nói hết thường đại biểu cho một câu chuyện xưa cực kỳ cực kỳ cực kỳ dài.
Tống Thư Hàng lập tức chuẩn bị tư thế rửa tai lắng nghe, chuẩn bị nghe Bắc Phương Đại Đế kể câu chuyện xưa về thời đại viễn cổ kia.
Thực ra hắn rất thích hóng chuyện về thời đại viễn cổ.
“Vì vậy, cô sẽ dùng hai ba câu để nói khái quát nhé.”
Bắc Phương Đại Đế nói.
Tống Thư Hàng: “…
Đại Đế ngài ra bài không theo kịch bản chút nào cả.
“Tổng kết lại thì là do đạo của Thiên Đế Thiên Đình viễn cổ năm đó có vấn đề, cô không thể làm gì khác hơn là mượn cái chết để thoát thân. Sau đó, mãi đến khi Tống Thư Hàng tiểu hữu kích hoạt trận pháp sống lại thì cô mới có thể sống lại. Sau khi cô sống lại thì luôn ẩn ẩn cảm thấy có vật gì đó của mình đã bị giữ lại bên trong Thiên Đình.”
Bắc Phương Đại Đế giải thích.
Thật sự chỉ dùng vài câu đã nói xong.
Thứ bị giữ lại ở Thiên Đình rất có thể chính là vị Bắc Phương Đại Đế trong thế giới vàng đỏ kia của Tống Đầu Gỗ?
“Nói như vậy, Bắc Phương Đại Đế bên trong thế giới vàng đỏ kia mới là Bắc Phương one? Đại Đế ngài là Bắc Phương Đại Đế two.”
Tống Thư Hàng xác định.
Bắc Phương Đại Đế:
“Hả?”
Rùa biển lớn:
“Vậy Đại Đế, rốt cuộc thì ngài và kẻ kia ai mới là bản tôn?”
“Nói nhảm, đương nhiên cô mới là bản tôn rồi.”
Bắc Phương Đại Đế trong màn hình dứt lời thì bưng một cái chén nhỏ lên cắn một miếng, trông rất ngon miệng.
Tống Thư Hàng liếc nhìn, tò mò hỏi:
“Đây là tào phớ à?”
“Ồ? Các ngươi gọi món này là tào phớ ư? Ta toàn gọi nó là ┞●.”
Bắc Phương Đại Đế nói.
Rùa biển lớn tò mò hỏi:
“Vậy Đại Đế ngài cảm thấy tào phớ ngọt hay mặn thì ngon hơn?”
“Ngọt với mặn? Cô ăn hết. Có điều cô thích nhất loại chua cay, ăn ngon lắm.”
Gương mặt Bắc Phương Đại Đế đầy thỏa mãn.
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời, lại còn có đảng chua cay à.”
“Dở hơi.”
Rùa biển lớn nói.
Bắc Phương Đại Đế:
“Hả? Là sao?”
“Ta đang nói ra tiếng lòng của Tống tiểu hữu, với hắn mà nói, tào phớ ngoài ngọt ra thì còn lại toàn là dở hơi.”
Rùa biển lớn bình tĩnh nói.
Gần đây Rùa biển lớn đang nghiên cứu sâu về tâm lý học, rất thích suy bụng ta để nói ra tiếng lòng của người khác.
Bắc Phương Đại Đế:
“…”
Sau một lúc lâu.
“Cô cảm thấy não rùa và não Tống tiểu hữu mà thêm đường sẽ rất ngon.”
Đại Đế nói.
Tống Thư Hàng: ⊙__⊙
Rùa biển lớn: ∑(っ°Д°;)っ
Đại Đế bọn ta sai rồi!
Bắc Phương Đại Đế lại thích thú ăn một muỗng tào phớ chua cay rồi nói:
“Sao ngươi và Tống tiểu hữu lại chạy đến Thú giới thế?”
Tống Thư Hàng thở dài:
“Một lời khó nói hết.”
Bắc Phương Đại Đế cầm muỗng chỉ vào Tống Thư Hàng, nói:
“Vậy tổng kết lại đi, kể bằng dăm ba câu cho rồi.”
Tống Thư Hàng:
“…”
Rùa biển lớn:
“Tổng kết mà nói thì chính là Bích Thủy Các của vị Sở các chủ kia bị kẻ khác dòm ngó, rồi bị toàn bộ Kiếp Tiên của Thú giới kéo đến đây. Sau đó ta và Tống tiểu hữu đành bắt đầu hoạt động thám hiểm Thú giới.”
“Kiếp Tiên của Thú giới kéo Bích Thủy Các đi? Động tĩnh lớn như vậy, bọn chúng chán sống rồi à?”
Bắc Phương Đại Đế nhíu mày.
Thiên Đạo đại biến sắp đến mà còn chơi liều như thế, không sợ bị để mắt tới ư?
Tống Thư Hàng bổ sung:
“Ngoài ra, Kiếp Tiên Thú giới còn nói Bích Thủy Các chính là Thiên Đình nguyên sơ.”
“Thiên Đình nguyên sơ, thì ra là thế.”
Bắc Phương Đại Đế buông muỗng xuống:
“Nói cho cô biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì đi, đám Kiếp Tiên Thú giới kia giờ thế nào rồi? Thiên Đình nguyên sơ vẫn ổn chứ? Tống Đầu Gỗ xuất hiện lúc nào?”
“Toàn bộ Kiếp Tiên Thú giới đã bị Tống Đầu Gỗ bắt đi, chính hắn mở thế giới màu vàng đỏ kia ra rồi bắt đám Kiếp Tiên Thú giới mang đi. Còn Bích Thủy Các giờ đã hoàn toàn sụp đổ rồi.”
Rùa biển lớn nói.
Tống Thư Hàng:
“Chuyện về Bích Thủy Các khá phức tạp, Sở các chủ tạo ra một đạo rất quái dị, chủ động hủy diệt Bích Thủy Các. Sau đó đạo của cô ấy lại ngưng tụ ra một vị Sở các chủ mới.”
“Quả nhiên là thế, cô gần như có thể đoán ra tình hình đại khái rồi.”
Bắc Phương Đại Đế nói:
“Tuy rằng cô chưa tiếp xúc với vị Sở các chủ của Bích Thủy Các kia. Có điều tin tức về Thiên Đình nguyên sơ thì trước kia cô cũng có nghe qua. Đạo của vị Sở các chủ kia hẳn là rất giống với đạo của Thiên Đế khi xưa.”
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Đúng là như thế, Tống Đầu Gỗ cũng từng nhắc tới điểm này.”
Bắc Phương Đại Đế nói:
“Cô có một giả thuyết thế này… Nguyên nhân xuất hiện Sở các chủ thứ hai có lẽ là cùng một nguyên lý với một phần bị giữ lại trong Thiên Đình viễn cổ của cô. Đạo của Sở các chủ từng biến dị, nhưng trên tổng thể thì hẳn là cùng đường với Thiên Đế. Dù là đạo của Thiên Đế hay Sở các chủ thì [bản thân thứ hai] là nhân tố then chốt. Đáng tiếc bản thân thứ hai đó xuất hiện thế nào thì ngay cả cô cũng không rõ lắm.”
Rùa biển lớn:
“Nhưng mà chủ nhân, không phải ngài đã xuất hiện bản thân thứ hai rồi sao?”
Bắc Phương Đại Đế:
“Dù sao thì cô là mượn trận pháp phục sinh để sống lại, trước kia đã từng chết một lần. Hơn nữa, vì chuẩn bị trận pháp phục sinh lúc trước mà cô và mấy người bạn thân đã hao hết tâm tư. Trong đó có một ít nguyên lý liên quan đến đạo trường sinh của những người bạn kia, không tiện nói rõ. Cho nên cô không thể nào hiểu quá trình khi phân ra bản thân thứ hai trong đạo của Thiên Đế là thế nào… Hơn nữa, cô có thể khẳng định bản thân mà mình phân ra kia hoàn toàn khác với bản thân mà Sở các chủ phân ra.”
“Bản thân thứ hai là nhân tốt then chốt, vậy Thiên Đế của Thiên Đình viễn cổ lúc trước cũng có hai người ư?”
Tống Thư Hàng chợt nhớ tới chuyện Đồng Quái Tiên Sư đã từng nói nhìn thấy hai ngôi mộ Thiên Đế cũ và mới trên hòn đảo thần bí.
Bắc Phương Đại Đế đầu tiên là gật đầu, sau đó lại lắc đầu:
“Cô không chắc lắm, chỉ là có cảm giác như thế mà thôi.”


Tống Thư Hàng sờ cằm trầm tư.
Hắn nhớ tới em gái con rối trong vòng tay pháp khí kia của mình.
Bắc Phương Đại Đế từng xác nhận em gái con rối này chính là của vị hậu bối thiên tài đã phát minh ra cách độ kiếp ôm đầu ngồi xổm thuộc Thiên Đình viễn cổ khi xưa.
Lúc đó Tống Thư Hàng đã để em gái con rối ra nhận mặt Bắc Phương Đại Đế. Nhưng lúc đó… em gái con rối lại chắc chắn Bắc Phương Đại Đế là hàng giả.
Khi đó Đại Đế còn ra vẻ đau khổ nữa.
Có lẽ phương pháp sống lại của Bắc Phương Đại Đế có ẩn tình gì đó, không phải cách sống lại thông thường.
Nghĩ cũng đúng, cách sống lại thông thường thì không cách nào giúp Bắc Phương Đại Đế thoát thân khỏi Thiên Đình viễn cổ khi đó được.
Ngoài ra, Tống Thư Hàng chợt nghĩ tới cửa đầy những vòng tròn hoàng kim vào cấm địa Điện Hàn Đông.
Cách tiến vào cấm địa được Lý Thiên Tố đạo trưởng để lại trong họa quyền kiếm thuật thần bí của Sở gia. Tống Thư Hàng cũng lấy được cách mở cửa từ đó.
Khi xem đến cách mở cửa, Tống Thư Hàng còn nhìn thấy đồ án một người đàn ông trên đầu có hai sừng, trên người phủ đầy phù văn huyền ảo tựa như cổ ma bước ra từ man hoang trên cuộn tranh.
Lúc đó hắn không để ý đến việc này, chỉ cho rằng đồ án kia có liên quan đến cách mở cửa mà thôi.
Bây giờ hắn lại bất giác nhớ đến nó.
Đại Đế… không phải là Bắc Phương Đại Đế two thật đấy chứ?
Ý nghĩ mang tính tổng kết này xuất hiện trong đầu Tống Thư Hàng, không thể xua đi được.
Nhưng dù Đại Đế là one hay two cũng chẳng sao cả.
Dù sao thì người hắn quen biết chính là vị Bắc Phương Đại Đế này, hắn cũng chỉ thừa nhận một vị này. Với hắn thì one hay two cũng không khác gì nhau.


“Đúng rồi, nếu các ngươi đã tiếp xúc với Tống Đầu Gỗ thì Tống tiểu hữu ngươi đã lấy được bản đầy đủ của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công chưa?”
Bắc Phương Đại Đế lại hỏi.
Hắn nhớ Tống Thư Hàng muốn luyện chế pháp khí tổ hợp Tam Thập Tam Thú, mà thứ này cần phải có bản công pháp đầy đủ mới được.
“Thiếu chút nữa là quên mất cái này.”
Tống Thư Hàng moi quyển trục bằng da thú kia ra.
Kịch độc trên quyển trục đã được Sở các chủ two xua đi hết.
Tống Thư Hàng mở quyển trục ra rồi nói:
“Rất có thể quyển trục này chính là phần giải mã mà Tống Đầu Gỗ để lại, nhưng nó viết bằng văn tự viễn cổ nên ta không biết.”
Bắc Phương Đại Đế:
“Thì ra là thế, để cô xem xem, nhân lúc rảnh rỗi trước khi ăn cơm, cô sẽ phiên dịch cho ngươi. Nhưng Tống Thư Hàng này, văn tự viễn cổ rất quan trọng, nếu như ngươi có rảnh thì tranh thủ học ngay đi.”
“Tạ ơn tiền bối, ta hiểu rồi. Lần này trở về thì ta sẽ cắm đầu học ngay. Tranh thủ nói lưu loát ngôn ngữ viễn cổ trước tết, ít nhất thì cũng có thể giao tiếp đọc viết hàng ngày.”
Tống Thư Hàng siết nắm tay nói.
Với trí nhớ của tu sĩ, lại thêm Ngộ Đạo thạch giúp đỡ thì sẽ hoàn thành mục tiêu này dễ thôi.
Dứt lời, Tống Thư Hàng mở quyển trục bằng da thú ra.
Bắc Phương Đại Đế xuyên qua màn hình liếc nhìn nội dung trên quyển trục trong tay Tống Thư Hàng:
“Thứ vớ vẩn này quả nhiên là phong cách của tên Tống Đầu Gỗ kia.”
“Là mật văn giải mã ư?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Rùa biển lớn:
“Thoạt nhìn thì đúng là thế.”
Bắc Phương Đại Đế vươn tay moi ra một quyển trục bằng da thú giống vậy, sau đó lấy bút ra viết nhanh lên.
Thứ Đại Đế viết là chữ giản thể hiện đại.
Sau khi viết xong, hắn nói với rùa biển lớn:
“Chuẩn bị nhận lấy này.”
“Nhìn trời ~ chủ nhân, giờ ngài dùng pháp thuật không gian không sao đấy chứ?”
Rùa biển lớn có chút lo lắng, dù sao thì chủ nhân của nó cũng đang trong trạng thái lánh đời mà.
Bắc Phương Đại Đế:
“Trong tay cô có mấy món pháp khí không gian, chuyển chút tài liệu nho nhỏ thì dễ thôi, không sao cả.”
Một lát sau, lực lượng không gian chợt lóe lên trước mặt rùa biển lớn. Quyển trục mà Bắc Phương Đại Đế tự tay viết đã xuất hiện trên chi trước của nó.
Rùa biển lớn đưa quyển trục cho Tống Thư Hàng.
“Cảm ơn Bắc Phương tiền bối.”
Tống Thư Hàng nói lời cảm tạ.
May mà trong các tiền bối hắn quen biết có không ít người biết chữ viễn cổ, bằng không hắn lấy được mật văn giải mã thì cũng chẳng đọc hiểu được, thế nào cũng tức điên cho mà xem.
Hắn mở quyển trục da mà Đại Đế phiên dịch ra.
[Đây là một bài phân tích mật văn dành cho kẻ ngốc, chỉ cần ngươi hiểu văn tự viễn cổ là có thể dùng được.]
Quả nhiên đầy phong cách Tống Đầu Gỗ.
[Giải mã bước 1: Ngực chứa thơ, bụng giấu mực. Vui lòng xé nát bí tịch bản gốc được giấu ở tổ chức yêu quái toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà, sau đó nuốt hết. Rồi đi mua một lọ mực nước (chú ý: mực nước bình thường là được) về uống hết. Thế là ngực chứa trăm quyển bí tịch, bụng có một lọ mực nước, mở ra hình thức giải mãi.]
[Giải mã bước 2: Sau khi hoàn thành bước 1 thì bắt đầu tu luyện kỹ năng trên bí tịch của liên minh yêu quái, tu luyện lặp lại 4 lần.]
[Giải mã bước 3: Sau khi thuận lợi hoàn thành các bước trên, vui lòng nhảy đến bước giải mã thứ 9.]
[Giải mã bước 9: Thật ra bước giải mã 1, 2, 3 đều là ta bịa đấy.]


Bạn cần đăng nhập để bình luận