Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1075: Phải Chỉnh Đốn Lại Nề Nếp Trong Cái Nhóm Này Mới Được!

Chương 1075: Phải Chỉnh Đốn Lại Nề Nếp Trong Cái Nhóm Này Mới Được!
Tống Thư Hàng vừa mỉm cười vừa kết pháp ấn.
Hắc Thiết Thần Giáp bên cạnh hắn tự động tách ra, tay chân bay lên, vị trí lồng ngực mở ra.
Bộ thần giáp này cũng có chức năng tự động thích ứng với thân hình của chủ nhân mới trong một mức độ nhất định tương tự như tất cả các loại pháp bào.
Pháp bào bình thường biến hóa lớn nhỏ, có thể thích ứng với thân hình của trẻ con ba tuổi đến vóc dáng cao bốn mét của tu luyện giả dị loại. Nếu tu luyện giả dị loại to bằng một ngọn núi nhỏ... vậy thì xin lỗi, hầu hết pháp bào trên thị trường hiện nay không thể nào biến to đến mức đó, chỉ có thể đặt làm riêng mà thôi.
Keng keng keng!
Hắc Thiết Thần Giáp bao bọc Tống Thư Hàng lại, đồng thời tự động thích ứng với vóc dáng của hắn. Các đạo hữu có mặt ở đây chỉ thấy giữa phòng khách lại xuất hiện một pho tượng hắc thiết.
“Ha ha ha ha ha,Thư Hàng, đây chính là sự tự tin của ngươi đấy à?”
Diệt Phượng Công Tử cười muốn rơi nước mắt.
Tô Thị A Thập Lục:
“Nhìn tổng thể đơn giản quá, Bắc Hà tiền bối, bộ Hắc Thiết Thần Giáp này mới chỉ là bán thành phẩm thôi đúng không? Ta nghĩ nếu có thể tân trang bộ Hắc Thiết Thần Giáp này một chút thì nó sẽ ngầu lắm đấy.”
“Diệt Phượng tiền bối, vẫn chưa xong mà.”
Tống Thư Hàng nói.
Trong lúc nói chuyện, hắn đồng thời thúc giục đao ý trong cơ thể.
Đao ý lẫm liệt lóe lên sau đó lại hóa thành một đoàn, quấn quanh các bộ phận cần bảo vệ như phần đầu, phần ngực và các khớp xương trên người Tống Thư Hàng.
Chỉ trong nháy mắt, một bộ khôi giáp cương thiết tinh xảo đã xuất hiện, bao phủ bên ngoài Hắc Thiết Thần Giáp.
Kim loại màu đen lót bên trong, ở ngoài phủ thêm khôi giáp cương thiết tinh xảo, hơn nữa thỉnh thoảng khôi giáp đao ý còn lóe lên đao quang.
“Ồ?”
“Ái chà!”
“Hay đấy.”
“Khôi giáp kết hợp?”
Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đều phải lau mắt mà nhìn.
Nói thật là nếu chỉ mặc mỗi bộ Hắc Thiết Thần Giáp trơ trụi kia thì trông rất xấu nhưng sau khi hợp với khôi giáp đao ý, Hắc Thiết Thần Giáp đẹp lên trông thấy, ít nhất cũng phải tăng hai bậc luôn ấy.
Có so sánh mới nhận ra xấu đẹp.
“Ồ, khải ý mà Thư Hàng tiểu hữu phóng ra phối hợp với bộ Hắc Thiết Thần Giáp này, không ngờ lại chất đến như vậy.”
Cổ Hồ Quan Chân Quân nhận xét.
“Cám ơn Cổ Hồ Quan tiền bối, nhưng khôi giáp này là đao ý chứ không phải khải ý.”
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
“Cũng giống nhau cả thôi, không ngờ sau khi hắc thiết khôi giáp kết hợp với khôi giáp đao ý, hai giáp hợp lại, tuy đúng là 1+1 nhưng hiệu quả sinh ra còn lớn hơn cả 2 nữa. Xem ra quả nhiên bộ khôi giáp này rất có duyên với Thư Hàng tiểu hữu.”
Bắc Hà Chân Quân cười nói.
“Diệt Phượng tiền bối thấy thế nào?”
Tống Thư Hàng mặc khôi giáp đao ý hoạt động một chút, cảm giác rất tốt, hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến động tác của hắn cả.
“Cũng được, không tính là xấu lắm.”
Diệt Phượng Công Tử lười biếng nói:
“Nhưng mà ta thấy chỉ mặc mỗi Hắc Thiết Thần Giáp lại hay hơn đấy, tuy xấu xí nhưng cũng đáng yêu.”
Tống Thư Hàng:
“...”
“Đến giờ rồi, còn vị đạo hữu nào chưa tới nữa không?”
Hoàng Sơn Chân Quân nhìn giờ.
“Chỉ còn nhóm Dược Sư và nhóm Linh Điệp tiền bối nữa thôi. Bên phía Dược Sư chắc sẽ đến trễ một chút, hắn nói đến tám giờ hắn và Giang Tử Yên sẽ đi thẳng đến chỗ nghiên cứu tên lửa thiên kiếp tìm chúng ta. Cuồng Đao Tam Lãng đi cùng với Linh Điệp tiền bối, trước đó nói là sắp tới rồi, sao bây giờ còn chưa thấy mặt nhỉ?”
Bắc Hà Chân Quân đáp.
Diệt Phượng Công Tử:
“Ta đã @Linh Điệp tiền bối ở trong nhóm nhưng không thấy hắn trả lời. Chờ chút, Vũ Nhu Tử mới hồi đáp.”
(A Cha Đã Nợ Ta Hai Đạo Hiệu) Vũ Nhu Tử:
“Các vị tiền bối, chúng ta tới ngay đây, sắp đáp xuống rồi. Tống tiền bối, mấy vị tiền bối khác mà ngươi hẹn đã đến hết chưa?”
Tô Thị A Thập Lục đưa điện thoại của mình cho Tống Thư Hàng:
“Vũ Nhu Tử tìm ngươi này.”
Vậy nên Tống Thư Hàng dùng tài khoản của Tô Thị A Thập Lục trả lời luôn:
“@ (A Cha Đã Nợ Ta Hai Đạo Hiệu) Vũ Nhu Tử mấy vị tiền bối khác đều đã tới rồi, chỉ còn chờ ngươi, Linh Điệp tiền bối và Tam Lãng tiền bối nữa thôi.”
“Nhận được rồi, Thập Lục tỷ.”
Vũ Nhu Tử trả lời.
“Người trả lời là ta, Thư Hàng đây.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“À~, nhận được rồi, Tống tiền bối.”
(A Cha Đã Nợ Ta Hai Đạo Hiệu) Vũ Nhu Tử lại nói tiếp:
“Đúng rồi, Tống tiền bối, ngươi có thể giúp ta chụp một tấm ảnh có mặt ngươi và tất cả các tiền bối được không? Ý là một tấm ảnh gồm người và tất cả các tiền bối đã hẹn gặp mặt nhau ấy.”
Tống Thư Hàng dùng tài khoản của Tô Thị A Thập Lục đặt câu hỏi:
“Để làm gì vậy?”
(A Cha Đã Nợ Ta Hai Đạo Hiệu) Vũ Nhu Tử:
“Hiếm lắm mới có dịp nhiều tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 tụ tập chung một chỗ như hôm nay, mọi người chụp chung một tấm đi. Trong tay ta còn có mấy tấm chụp chung khác này, chụp xong rồi đăng hết lên thư mục chia sẻ nhóm để lưu lại làm kỷ niệm.”
“Ý hay!”
Hoàng Sơn Chân Quân nói.
Dù sao cũng đang rảnh rỗi mà.
Hoàng Sơn Chân Quân bắt tay vào làm ngay:
“Vậy mọi người tập trung lại nào, ngồi yên đứng ngay ngắn xếp hàng trật tự vào. Lệ Chi Tiên Tử, các ngươi xong chưa vậy?”
Bàn về chụp hình, Lệ Chi Tiên Tử là người có kỹ thuật chụp hình tốt nhất trong nhóm Cửu Châu số 1.
“Ra ngay đây.”
Lệ Chi Tiên Tử đáp, nghe giọng cô, hình như trong miệng đang nhét đầy thức ăn thì phải?
Chừng hơn ba mươi giây sau.
Lệ Chi Tiên Tử, Đông Phương Lục Tiên Tử, tước yêu Tiểu Thải, Thi và Bạch Hạc Chân Quân trạng thái thiên về nữ tính đi từ trong phòng ăn ra, trên mặt ai cũng hiện lên vẻ thỏa mãn no nê.
Cơm tối nhà Tống Thư Hàng ăn ngon lắm hay sao mà ngay cả Lệ Chi Tiên Tử và Đông Phương Lục Tiên Tử đều bị hấp dẫn thế kia? Còn Bạch Hạc Chân Quân thì cứ núp trong phòng ăn từ đầu tới cuối, cũng chẳng thèm ra gặp khách, đến bây giờ mới đi ra là sao?
Có mấy vị đạo hữu thầm nghi hoặc trong lòng.
“Muốn chụp thế nào?”
Lệ Chi Tiên Tử hỏi.
“Mọi người xếp hàng theo thứ tự đi, nữ tu ngồi hàng trước, nam tu đứng đằng sau.”
Thất Tu Tôn Giả nói.
Nghe vậy, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 bắt đầu xếp hàng vào.
Tống Thư Hàng vốn định đứng ở góc trên bên trái, ngay cạnh Bắc Hà tiền bối, nhưng lúc này Tô Thị A Thập Lục lại cười vẫy tay với hắn.
Sau đó vị trí của Tống Thư Hàng bị đổi ra sau lưng Tô Thị A Thập Lục, cũng là vị trí trung tâm nhất trong cả tấm hình.
“Chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị xong rồi thì ta chụp đây.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
Cô dùng linh lực khống chế điện thoại một cách nhuần nhuyễn, điều chỉnh đến vị trí tốt nhất.
Tách tách tách, chụp ba tấm liên tục.
Lệ Chi Tiên Tử thu điện thoại lại, quẹt mở màn ảnh nhìn:
“Chụp đẹp lắm... nhưng sao trong hình Bắc Hà đạo hữu cao thế? Cao hơn Lạc Trần Chân Quân đứng cạnh hắn nửa cái đầu luôn này?”
“Bởi vì hắn bay lên đấy, ngay lúc sắp chụp hình, Bắc Hà đạo hữu đã sử dụng đạp không nâng thân thể bay cao lên một đoạn.”
Lạc Trần Chân Quân đáp.
“Ha ha ha ha.”
Dù bị vạch trần, Bắc Hà Chân Quân cũng không cảm thấy có gì phải xấu hổ:
“Đây là chút kỹ xảo nhỏ dùng khi chụp hình thôi.”
Hoàng Sơn Chân Quân vẫn luôn đứng xem đột nhiên đưa tay sờ ngực mình.
Hầy, lo ghê.
Dáng vẻ vừa rồi của Bắc Hà Chân Quân giống hệt với tên Lãng nào đó.
“Để ta gửi hình cho Vũ Nhu Tử.”
Dứt lời, Lệ Chi Tiên Tử vuốt màn hình rồi gửi ảnh qua cho Vũ Nhu Tử.
Cũng chỉ mười mấy giây sau, trên điện thoại của các thành viên trong nhóm truyền đến thông báo của hệ thống.
(A Cha Đã Nợ Ta Hai Đạo Hiệu) Vũ Nhu Tử đã chia sẻ một tin nhắn hình ảnh lên nhóm.
Tựa đề: Bây giờ là buổi tối ngày thứ hai sau khi Tống tiền bối hẹn mọi người, hôm nay hắn đang tụ tập với những đối tượng đã hẹn trước.
Phía dưới kèm theo một tấm ảnh chụp màn hình lịch sử chat của nhóm Cửu Châu số 1.
[Bá Đao Tống Nhất: Thế nào, có gặp không?
Giao Bá Muốn Sinh Đủ Một Đội Bóng Nam: Cho xin cái hẹn đi nào!
Tạo Hóa Pháp Vương: Cho xin cái hẹn đi nào!
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: Cho xin cái hẹn đi nào!
Lệ Chi Tiên Tử: Cho xin cái hẹn đi nào!
Các đạo hữu trong nhóm: Cho xin cái hẹn đi nào!
Phía dưới còn có thêm ba tấm hình tập thể.
Trong hình, vị trí của Tống Thư Hàng ở ngay chính giữa mọi người. Trước mặt hắn là các vị tiên tử xinh đẹp đang ngồi ngay ngắn, miệng mỉm cười tươi vui.
Còn ở hai bên và sau lưng là các vị đạo trưởng, cư sĩ điển trai với những vẻ mặt và phong cách khác nhau.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tô Thị A Thập Lục:
“Phì~~”
Lệ Chi Tiên Tử:
“...”
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Tấm ảnh chụp màn hình lịch sử chat này không bị photoshop đâu đúng không?”
Hoàng Sơn Chân Quân ảo não thở dài:
“Không photoshop, nhưng Vũ Nhu Tử tiểu hữu lại không cap đầy đủ.”
Mệt tim ghê.
Hắn nhớ lại dáng vẻ lúc Vũ Nhu Tử mới vừa gia nhập nhóm, lúc đó Vũ Nhu Tử thật thà dễ thương biết bao. Lúc nói chuyện trong nhóm cũng rất nghiêm túc, chuyên tâm nghiên cứu đơn thuốc do Dược Sư soạn lại với các tiền bối trong nhóm. Lúc đi ra ngoài không tìm được đường thì sẽ nhờ các vị đạo hữu trong nhóm giúp đỡ, trông rất đáng yêu.
Nhưng từ khi nào mà tính cách của Vũ Nhu Tử lại thành thế này đây?
Có phải là do gần đây Linh Điệp Tôn Giả bắt Cuồng Đao Tam Lãng đến Linh Điệp đảo đóng phim hay không nhỉ?
Nhưng dù thế nào đi nữa, phải chỉnh đốn lại nề nếp trong cái nhóm này mới được!
Hoàng Sơn Chân Quân vung tay lên:
[Hệ thống thống báo: (A Cha Đã Nợ Ta Hai Đạo Hiệu) Vũ Nhu Tử đã bị chủ nhóm Hoàng Sơn Chân Quân cấm chat 3 ngày.]
Vũ Nhu Tử bị giam vào phòng tối rồi.
Nhưng ngay sau đó, cô vội vàng dùng tài khoản của Linh Điệp Tôn Giả online:
“@Hoàng Sơn Chân Quân, Hoàng Sơn tiền bối, dân nữ muốn kêu oan! Vừa rồi không phải ta đăng tin lên nhóm đâu, là Tam Lãng tiền bối đấy! Lúc nãy ta đang chỉnh sửa lại tài liệu trong thư viện, còn chưa kịp đăng lên thì đột nhiên Tam Lãng tiền bối giơ tay chọt vào điện thoại của ta, đăng luôn tài liệu ta đang chỉnh sửa lên nhóm!”
Tống Thư Hàng:
“...”
“Quả nhiên là do lỗi của Tam Lãng sao?”
Bắc Hà Chân Quân che trán nói.
“Cho dù có đổi thành Tứ Lãng cũng chẳng khác gì, lúc gặp được cơ hội tự tìm đường chết thì hắn vẫn khắc chế không nổi mà.”
Diệt Phượng Công Tử cảm khái.
Khóe miệng Hoàng Sơn Chân Quân co rút lại, bàn tay lại vung lên:
[Hệ thống thông báo: Cuồng Đao Tứ Lãng đã bị chủ nhóm Hoàng Sơn Chân Quân cấm chat 3 ngày.]
Mỗi người ba ngày, công bằng!
Chỉ lát sau, nhóm người Vũ Nhu Tử, Linh Điệp Tôn Giả và Cuồng Đao Tam Lãng đã chạy tới.
Cuồng Đao Tam Lãng cứ ngẩn người nhìn chằm chằm vào tay mình. Hắn vẫn không dám tin, rõ ràng đã đổi tên thành Tứ Lãng rồi lại vẫn không nhịn được từ tìm đường chết.
Sắp đến tám giờ.
Dưới sự hướng dẫn của Bỉ Ngạn Ma Quân, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 lên đường đi tới một phòng thí nghiệm cực lớn ở gần khu Giang Nam.
“Định nghiên cứu tên lửa thiên kiếp ở đây à?”
Hoàng Sơn Chân Quân hỏi.
“Đúng vậy, chúng ta đi xuống dưới thôi, phòng thí nghiệm thật sự ở dưới lòng đất. Nhưng trước khi bắt đầu nghiên cứu tên lửa thiên kiếp, chúng ta phải tăng cường phòng ngự mới được.”
Bỉ Ngạn Ma Quân trả lời.
Vừa hồi hộp lại vừa mong đợi, không biết lúc tên lửa thiên kiếp nổ tung sẽ có uy lực lớn đến mức nào đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận