Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2213: Ngươi Đã Bị Thánh Nhân Nho Gia Đá Ra Khỏi Không Gian

Chương 2213: Ngươi Đã Bị Thánh Nhân Nho Gia Đá Ra Khỏi Không Gian
Bạch tiền bối à, thật ra danh hiệu này cũng không có gì đáng để tự hào đâu.
Tống Thư Hàng ở trong không gian tụ lý càn khôn đau đớn tự đập đầu vào tay áo.
“Nhưng... người xông vào không gian này cũng không phải ta.” Bạch ?Tống Thư Hàng? Thánh nói.
Người đàn ông đầu trọc lộ ra nụ cười lạnh lùng tiêu chuẩn như sách giáo khoa: “Ngươi tưởng ta sẽ tin tưởng ngươi à?”
“Mặc kệ ngươi có tin hay không nhưng dù sao cũng không phải ta làm.” Bạch tiền bối mỉm cười.
Người đàn ông đầu trọc cứng người, nụ cười lạnh lùng tiêu chuẩn như sách giáo khoa của hắn cũng không giữ nổi nữa.
Một lát sau.
Hắn dời mục tiêu sang bên cạnh... Ở đó có một tên to con cơ bắp đang cuộn tròn, hai tay ấn trên mặt giống như đà điểu chôn đầu xuống cát.
“Bích Lãng!!!” Sau khi thấy rõ bộ dạng của tên to con cơ bắp, người đàn ông đầu trọc tức giận hét lên.
Hiển nhiên quan hệ giữa Bích Lãng và hắn thân thiết hơn quan hệ bạn bè bình thường, xét từ một thân cơ bắp trên người, quan hệ giữa hai người rất có thể là quan hệ thầy trò.
Cuồng Đao Tam Lãng bị tiếng hét lớn này dọa giật mình.
Vừa rồi hắn ngồi xổm ở đó là đang lấy mặt nạ dịch dung xuống. Bởi vì đã vào không gian đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho Gia, không cần phải giữ khuôn mặt của Bích Lãng Tôn Giả làm gì nữa.
Vốn dĩ trong đầu hắn còn có mấy kế hoạch lợi dụng thân phận Bích Lãng Tôn Giả đi làm một số chuyện táo bạo nhưng bây giờ mục đích đã đạt được, mấy kế hoạch táo bạo này không dùng được nữa.
Tam Lãng giật mình ngẩng đầu nhìn người đàn ông đầu trọc đang tức giận trên không trung.
Vẻ mặt tức giận và tiếng hét to, Bích Lãng Tôn Giả và người đàn ông đầu trọc có quan hệ gì với nhau nhỉ?
Cuồng Đao Tam Lãng suy nghĩ một chút, não đột nhiên chuột rút.
Hắn giơ tay lên che mặt, dùng giọng điệu đau khổ nói: “Tiền bối, ngài là người tốt, chúng ta... chia tay đi.”
Không gian lập tức lặng ngắt như tờ.
Giống như một sự im lặng chết chóc.
“Ngươi không phải Bích Lãng... thì ra là vậy, đây cũng là thủ đoạn của các ngươi?” Trên đầu người đàn ông đầu trọc nổi gân xanh.
Nếu những người này không chịu nói ra đã lẻn vào không gian đại trận hồi sinh Thánh Nhân bằng cách nào, vậy đành phải bắt bọn họ lại trước, nghiêm hình bức cung hoặc là trực tiếp đọc trí nhớ.
“Các ngươi tự khoanh tay chịu trói hay là muốn ta bắt các ngươi?” Người đàn ông đầu trọc xòe mười ngón tay ra rồi nắm lại thành quyền.
Trên người hắn bùng cháy ngọn lửa màu trắng xám.
Khí tức Kiếp Tiên khủng bố hung ác phủ xuống.
Thân là người canh giữ không gian này, hắn không thể để không gian đại trận hồi sinh Thánh Nhân xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn được.
Ở bên dưới.
Bạch tiền bối cho hai tay vào trong túi áo khoác, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường.
Bạch long tỷ tỷ che chở cho Tô Thị A Thập Lục.
Cuồng Đao Tam Lãng bị khí tức Kiếp Tiên đè ép nên co rúm lại.
Lúc này Vân Tước Tử bên bờ hồ đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi: “Ngươi muốn giết ta à?”
Người đàn ông đầu trọc lạnh lùng nói: “Ta cho các ngươi cơ hội khoanh tay chịu trói.”
“Sau đó nhốt bọn ta vào Tỏa Tiên Ngục à?” Vân Tước Tử vén mái tóc dài ra sau lưng: “Khó khăn lắm ta mới ra khỏi Tỏa Tiên Ngục, không muốn trở lại trong đó nữa.”
“Chuyện này không do ngươi quyết định!” Người đàn ông đầu trọc đưa tay ra cách không vỗ về phía Vân Tước Tử. Chỉ là một Tôn Giả Thất Phẩm, hắn muốn nhào nặn thế nào cũng được.
Một đại thủ ấn vỗ về phía Vân Tước Tử.
Vân Tước Tử không hề sợ hãi, ưỡn ngực nghênh đón đại thủ ấn.
Đúng lúc này...
Trong hồ nhỏ đen như mực bỗng tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ.
Đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho Gia sinh ra phản ứng.
Ánh sáng vàng phóng lên cao, hóa thành một Nho văn in trên người người đàn ông đầu trọc.
Đây là một chữ “phong”.
Người đàn ông đầu trọc và đại thủ ấn do hắn đánh ra bỗng dừng lại giữa không trung giống như trúng phải hiệu ứng “thời gian dừng lại”.
“Chuyện gì thế này?” Người đàn ông đầu trọc thắc mắc.
Tại sao trận pháp hồi sinh của Thánh Nhân đột nhiên kích hoạt? Sao lại có cảm giác dường như trận pháp hồi sinh của Thánh Nhân đang bảo vệ nữ Tôn Giả Thất Phẩm này?
...
Trong tụ lý càn khôn của Bạch tiền bối.
Tống Thư Hàng cười to. Nhảy nhót trên mộ phần của Thánh Nhân thì cũng thôi, vậy mà còn muốn làm khó dễ Vân Tước Tử trên mộ phần của Thánh Nhân à?
Ầm~~
Mặt nước đen như mực bùng nổ lần hai, lại có một Nho văn lóe lên.
Đây là một chữ “trục”.
Người đàn ông đầu trọc và đại thủ ấn do hắn đánh ra bị nho văn thứ hai vỗ trúng, bị đánh bay đi, máu Kiếp Tiên nhỏ xuống bên dưới.
Cuối cùng hắn cũng bị đánh văng ra khỏi không gian đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho Gia, bị trục xuất.
“Xin chúc mừng, ngươi đã bị chủ nhóm Thánh Nhân Nho Gia đá ra khỏi không gian~” Tống Thư Hàng phối âm cho vị Kiếp Tiên đầu trọc kia.
Trong thời gian ngắn, người đàn ông đầu trọc không thể trở lại được.
Hơn nữa những người khác cũng tạm thời không vào được không gian đại trận hồi sinh Thánh Nhân... bởi vì cửa chính của không gian đã bị khóa trái.
“Thánh Nhân sắp sống lại ư?” Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Vân Tước Tử lắc đầu.
Hai nho văn bắn ra từ dưới đáy hồ vừa rồi chỉ là thủ đoạn do Thánh Nhân Nho Gia để lại lúc còn sống.
Nếu cô bị công kích khi ở trong không gian đại trận thì chúng sẽ bị kích hoạt.
“Đại trận hồi sinh này không hoàn chỉnh.” Vân Tước Tử nói.
Vũ Nhu Tử da đen hỏi: “Không hoàn chỉnh? Từng bị thành viên của Thiên Đình phá hủy ư?”
Lúc này Bạch tiền bối đi đến cạnh bờ hồ, đưa tay vào trong nước hồ dò xét.
Một lát sau.
Bạch tiền bối lên tiếng: “Đại trận hồi sinh này bị xóa mất một tầng căn nguyên.”
Đại trận này là thủ đoạn hồi sinh do Thánh Nhân Nho Gia âm thầm bố trí nhưng cuối cùng nó vẫn không thể tránh khỏi Thiên Đạo đương nhiệm, bị Thiên Đạo xóa mất thông tin nguồn hồi sinh từ căn nguyên.
Thánh Nhân Nho Gia không thể dựa vào đại trận hồi sinh này để sống lại được nữa.
“Thì ra là vậy, chính vì nó bị xóa mất một tầng căn nguyên nên thành viên của Thiên Đình và thuộc hạ cũ của Đế Tôn mới nhắm vào nó. Chỉ cần bổ sung thông tin của Thiên Đế hoặc Đế Tôn vào trong tầng căn nguyên bị xóa, sửa chữa nó lại là có thể biến đại trận hồi sinh này thành đại trận hồi sinh Thiên Đế hoặc Đế Tôn.” Bạch long tỷ tỷ suy đoán.
Cũng chỉ có loại đại trận hồi sinh do Thánh Nhân Nho Gia bày ra này mới có hy vọng hồi sinh Thiên Đế và Đế Tôn có cảnh giới không thua kém bao nhiêu.
“Nếu sử dụng thánh nhãn và thánh huyết của Thánh Nhân thì có thể tu bổ hoàn chỉnh đại trận này không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Vô dụng thôi, trận pháp này không làm hắn sống lại nữa đâu.” Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử thở dài.
Người xóa đi thông tin căn nguyên là Thiên Đạo đương nhiệm, dưới sự ảnh hưởng của sức mạnh Thiên Đạo, không thể bổ sung thông tin của Thánh Nhân Nho Gia vào được nữa.
“Thế nên hãy giao trận pháp hồi sinh này cho bọn ta đi.” Lúc này, trên người Cuồng Đao Tam Lãng thương hiệu Bích Lãng bỗng phát ra một giọng nữ.
Tiếp đó sau lưng Tam Lãng mọc ra một mầm cây nhỏ.
Mầm cây này lớn cực nhanh, trong chớp mắt đã vươn dài đến hồ đen, đâm vào trong hồ.
Kỳ lạ là Vân Tước Tử, Bạch tiền bối và bạch long tỷ tỷ đều không làm gì mầm cây này.
Mầm cây nở rộ trong hồ.
Sau đó vị Viên Viên Tiên Tử giả kia đứng dậy từ đỉnh mầm cây.
Cô nhìn về phía Tam Lãng thương hiệu Bích Lãng, cười ngọt ngào: “Xin lỗi đạo hữu, ngươi là người tốt, thế nên... ta đã lợi dụng ngươi.”
“Cô vẫn luôn ký sinh trên người ta?” Cuồng Đao Tam Lãng xoay đầu lại, dùng giọng điệu bi thương nói: “Cô trồng hạt giống trên người ta, còn tạo ra sinh mệnh mới. Cô làm vậy thì phải chịu trách nhiệm đấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận