Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1989: Các ngươi xem đi, đây chính là thân thể bằng gỗ của Tống mỗ

Chương 1989: Các ngươi xem đi, đây chính là thân thể bằng gỗ của Tống mỗ
Sau khi Thiên Đế rời đi.
Vị đại sư Kim Cương tự kia hiện thân bên cạnh ‘cái gì Tử’:
“Ngươi thật sự dùng Bá Tống Huyền Thánh để gài bẫy Thiên Đế ư? Ngươi đã bố trí mọi chuyện lúc nào đấy?”
“Ta chỉ là đang giả vờ thôi.”
Cái gì Tử đáp:
“Lúc đó ta còn đang dây dưa với các Trường Sinh Giả của Thiên Đình, làm gì có thời gian gài bẫy Thiên Đế chứ? Tuy rằng không biết Thiên Đế gặp chuyện gì nhưng cứ làm màu trước mặt cô ta vậy, như vậy thì hình tượng của ta sẽ cao thâm hơn. Kết quả lại giả vờ thất bại rồi.”
Sau khi Tống Thư Hàng đại diện cho Nho gia đi giao dịch với Thiên Đế thì hắn vẫn đi theo Tống Thư Hàng từ xa, phòng ngừa sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Nhưng thật không ngờ Thiên Đế và Tống Thư Hàng lại cùng đi vào thế giới hạch tâm. Thế giới hạch tâm là tiểu thế giới riêng của Tống Thư Hàng, hắn không thể cưỡng chế xông vào được, chỉ có thể đứng đợi bên ngoài.
Đợi sau khi Thiên Đế ra ngoài, hắn bèn đứng ở phía xa mỉm cười nho nhã, sau đó thuận nước đẩy thuyền làm màu một phen… Hắn không cần phải nói nhiều làm gì, chỉ cần đứng yên một chỗ là được. Bình thường mà nói, một khi Thiên Đế nhìn thấy hắn cười thì sẽ tự tưởng tượng ra phần còn lại, giúp hắn hoàn tất việc làm màu.
Đây chính là cách làm màu điển hình của Nho gia, trước đây khi lão sư của hắn làm màu như thế thì mọi chuyện đều thuận lợi.
Kết quả là Thiên Đế lại không đi theo kịch bản sẵn có.
Mới giả vờ giả vịt được một nửa thì Thiên Đế đã diễn xong và chạy luôn rồi.
“Hình tượng này của ngươi không thích hợp giả làm cao nhân đâu, thô tục quá.”
Đại sư Kim Cương tự nói:
“À mà Bá Tống vẫn chưa ra à?”
Đại sư vẫn còn đang muốn lừa Tống Thư Hàng vào Phật môn đây.
Hắn có các loại công pháp thần thông của Nho gia, có thể dùng những thứ này để dụ Tống Thư Hàng.
“Đi rồi, đi rồi.”
Cái gì Tử đột nhiên nói.
Hắn xác định sau khi Thiên Đế bỏ đi thì những thành viên khác của Thiên Đình viễn cổ cũng đã rút lui, nên kéo đại sư Kim Cương tự toan rời khỏi đây.
“Ngươi không đợi tang lễ của Nho gia kết thúc à?”
Đại sư Kim Cương tự hỏi.
Bàn tay của cái gì Tử khựng lại rồi lắc đầu.
“Tang lễ thì thôi đi, chuyện này không có ý nghĩa gì cả. Chết chính là chết.”
Hắn trầm giọng đáp, nói xong bèn bước nhanh về phía trước.
Cánh cửa không gian mở ra, thân ảnh của hắn thoắt cái đã biến mất hoàn toàn.
Đại sư Kim Cương tự sờ cái đầu bóng lưỡng của mình, nhìn lên bầu trời với vẻ tiếc nuối:
“Thôi vậy, ta và Bá Tống có duyên. Lần tới lại dụ… lần tới lại hướng dẫn hắn tu luyện vậy.”
Dứt lời, hắn cũng nhấc chân rời khỏi bầu trời phía trên Nho gia.
************
Trong thế giới hạch tâm.
Đầu của Tống Thư Hàng được đặt lại vào trong suối nguồn sự sống.
Sở các chủ nhìn Tống Thư Hàng, há miệng nhả ra một đống bong bóng… Vẫn là nhìn cả đầu tốt hơn. Lúc trước Tống Thư Hàng dùng cách ‘chặn cửa không gian’ để đặt cổ vào trong dòng suối, còn đầu thì chui ra khỏi thế giới hạch tâm, nhìn giống như một cái cổ nổi dật dờ trong suối nguồn sự sống vậy, có vẻ đặc biệt kinh dị.
“Phù ~”
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Cơn đau bị hiệu quả trị liệu của suối nguồn sự sống trấn áp… Phải biết rằng vừa nãy thiếu chút nữa là hắn đã bật khóc vì đau rồi.
“Có muốn thử thân thể bằng gỗ kia của Thiên Đế một chút không?”
Tô thị A Thập Lục hỏi.
‘Thân thể bằng gỗ’ lấy được từ giao dịch với Thiên Đế đang ở trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
“Trước tiên cứ giám định cái đã, để xem thân thể bằng gỗ này có vấn đề gì không rồi tính.”
Tống Thư Hàng đáp.
Dứt lời thì ý niệm lóe lên.
Cơ thể lấy đầu ngực làm mắt, lấy rốn làm miệng kia lập tức được chuyển tới, đáp xuống bên cạnh dòng suối.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Khi ở trong thế giới hạch tâm, tên này có thể thi triển ‘dịch chuyển tức thời’ được à? Chỉ một suy nghĩ là có thể xuất hiện ở bất cứ ngóc ngách nào trong thế giới hạch tâm rồi.
“Đây là cái gì thế?”
Sở các chủ tò mò hỏi.
“Một cơ thể để ta dùng tạm thời.”
Tống Thư Hàng đáp:
“Nếu như sau khi rời khỏi suối nguồn sự sống mà cơ thể của Sở các chủ không bị tiêu tan thì có lẽ cô cũng có thể dùng nó được đấy.”
Sở các chủ lắc đầu:
“Ta thì thôi khỏi đi.”
Trong thời gian ngắn sắp tới thì cô sẽ không rời khỏi suối nguồn sự sống… Thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng không ngừng tiến hóa, hiệu quả của suối nguồn sự sống mang tới cho cô cũng ngày càng tốt. Hiện giờ cơ thể của cô đã mọc lại tới bên dưới xương quai xanh, mọc tới vị trí quan trọng rồi.
Trong thời gian tới cô sẽ không ra khỏi nước đâu.
“Chờ đến khi ta học được truyền thừa tổng cương thiên của ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’, mọc lại cơ thể, ta sẽ tặng lại thân thể bằng gỗ này cho Sở các chủ.”
Tống Thư Hàng nói, sau đó hắn lại nhìn Bạch Long:
“Bạch long tỷ tỷ, cô cảm thấy thân thể bằng gỗ mà Thiên Đế tặng có vấn đề gì không?”
“Ta đã kiểm tra một lượt rồi, không phát hiện cạm bẫy nào.”
Bạch long tỷ tỷ nói.
Sở các chủ cũng đánh giá cơ thể này từ trên xuống dưới một lượt, không tìm được điểm gì bất thường.
“Vậy ta thử nối đầu vào nhé?”
Tống Thư Hàng dặn dò:
“Nếu như có hiện tượng lạ thì xin hai vị tiền bối lập tức chặt đầu ta xuống nhé.”
“Không thành vấn đề, cứ để ta lo.”
Sở các chủ nói.
Tô thị A Thập Lục ôm ấy đầu của Tống Thư Hàng đi tới bên thân thể bằng gỗ kia.
Cơ thể bằng gỗ này vô cùng to lớn, dù không có đầu cũng cao tới một mét chín.
A Thập Lục kiễng mũi chân, đặt đầu của Tống Thư Hàng lên trên cơ thể này.
“Có cảm giác gì không?”
A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng chớp mắt:
“Chẳng có cảm giác gì hết.”
Đầu và cơ thể cũng không nối với nhau, chỉ đơn giản là ‘đặt’ lên cơ thể gỗ mà thôi.
Bạch long tỷ tỷ nhắc nhở:
“Chắc là còn phải luyện hóa nữa, ngươi thử rót linh lực vào cơ thể thử xem.”
Phép thử điển hình của tu sĩ.
Nếu gặp phải thứ gì không hiểu thì cứ việc rót nào là chân khí, linh lực hay tiên năng gì đó vào trong, đảm bảo không sai.
Hơn nữa phải đến trên 70% là có hiệu quả.
“Vậy để ta thử xem.”
Tống Thư Hàng nói.
Hắn vận chuyển toàn bộ linh lực còn sót lại rồi rót vào thân thể bằng gỗ này.
Cơ thể gỗ không hề bài xích, nó tiếp nhận linh lực của Tống Thư Hàng một cách rất tự nhiên.
Linh lực giống như kinh mạch, nối Tống Thư Hàng và thân thể bằng gỗ lại với nhau.
Cả hai bắt đầu tiến vào trạng thái ‘cộng minh’.
Cùng lúc đó, ‘giọt máu Thánh Nhân’ dưới cổ của Tống Thư Hàng cũng bắt đầu phát huy tác dụng, thánh huyết kéo thành tơ máu, một phần nối đầu của Tống Thư Hàng, phần khác bắt đầu đi vào trong ‘cơ thể gỗ’, sau đó lan ra, hình thành một mạng lưới bằng máu.
Khi nổ tung trong nhục thân của Tống Thư Hàng thì máu Thánh Nhân đã mang đi một số thứ từ cơ thể ban đầu của hắn.
Ví dụ như… một đốm sáng bảy màu.
Có rất nhiều thứ thuộc về nhục thân của Tống Thư Hàng bị ‘lưới máu’ này nối lại, tạm thời đặt vào trong ‘thân thể bằng gỗ’.
Tống Thư Hàng lập tức có cảm giác giống như cơ thể của mình đã trở lại.
Hắn thử nắm tay lại.
Bàn tay của cơ thể gỗ cũng nắm chặt.
“Ha ha, thành công rồi.”
Tống Thư Hàng vui mừng nói:
“Các tiền bối xem đi, đây chính là thân thể bằng gỗ của Tống mỗ!”
Tống ~ đầu gỗ ~
Từ này lọt vào tai Bạch long tỷ tỷ.
Móng vuốt của cô lập tức bổ về phía Tống Thư Hàng như phản xạ có điều kiện.
Đây là đòn tập kích bất ngờ của Trường Sinh Giả đấy.
Tống Thư Hàng còn không kịp nhìn thấy gì thì đã bị đập bay đi.
“A a a a ~~”
Hắn kêu lên thảm thiết, bay mãi từ suối nguồn sự sống của thế giới hạch tâm ra đến ‘rừng rậm tử vong’ ở mép thế giới.
“Tiêu rồi, phản xạ có điều kiện.”
Bạch long tỷ tỷ thốt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận