Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2712: Trước tiết điểm Kiếp Tiên, người người đều bình đẳng

Chương 2712: Trước tiết điểm Kiếp Tiên, người người đều bình đẳng
Trò tìm đường chết mà người bình thường nào cũng nghĩ ra thì chỉ là trò vặt vãnh. Bày được những trò lao đầu vào chỗ chết mà tất cả mọi người đều không ngờ đến mới là cao thủ thật sự.
Bé Bạch và Tống Thư Hàng đồng tâm hiệp lực, sau khi đổi một tọa độ khác, bèn tiếp tục khoan vào Kiếp Tiên Hư Không.
Vị trí của tọa độ mới cách không xa tọa độ cũ. Tống Thư Hàng và bé Bạch có chung suy nghĩ. Bọn họ muốn nhét tất cả các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 vào cùng một khu vực. Nguyên thần của người cùng nhóm phải ký thác gần nhau thì mới tỏ rõ được sự thân thiết chứ.
Khi Tống Thư Hàng đang miệt mài làm việc thì Linh Điệp Thánh Quân trong ổ chó Tống cũng từ từ tỉnh lại.
Thực lực của Linh Điệp tiền bối và Thất Tu Thánh Quân không hơn kém nhau là mấy, thời gian tỉnh lại cũng xấp xỉ nhau.
Sau khi tỉnh lại, Linh Điệp Thánh Quân vừa khuếch tán thần thức thì đã thấy bé Bạch đang bấm kiếm quyết và Tống Thư Hàng tiểu hữu biến thành mũi khoan, đang xoay tròn điên cuồng giữa không trung.
Hai người này đang làm gì thế? Chơi trò chơi trừng phạt với nhau à?
“Xem ra chúng ta đã vào Kiếp Tiên Hư Không thuận lợi rồi. Bạch đạo hữu, Thư Hàng lại phạm sai lầm gì sao? Xoay thế kia có mạnh quá không? Nếu hắn làm sai cái gì thì…” Linh Điệp Thánh Quân dừng một chút, nói với vẻ trêu đùa: “Bạch đạo hữu không cần nể mặt ta, cứ để hắn xoay tròn thỏa thích đi.”
“Linh Điệp tiền bối, ngươi làm thế là sẽ mất vãn bối đấy nhé.” Tống Thư Hàng truyền âm nói.
Bé Bạch xoay người giải thích: “Ta và Thư Hàng đang khoan một tiết điểm Kiếp Tiên cho Linh Điệp đạo hữu, lát nữa ta sẽ nhét Linh Điệp đạo hữu vào trong đó.”
Linh Điệp Thánh Quân: “…”
Mở tiết điểm Kiếp Tiên và ký thác nguyên thần của mình vào đó rõ ràng là một chuyện cô cùng vui vẻ, sao nghe Bạch Thánh hình dung cứ như là chôn người chết thế nhỉ?
“Vất vả cho Thư Hàng tiểu hữu rồi.” Linh Điệp Thánh Quân hơi khựng lại, lên tiếng.
Trên thực tế, ngoại trừ tính tình hơi xét nét thì Linh Điệp Thánh Quân là một mỹ nam hoàn hảo trên mọi phương diện. Vừa đẹp trai, vừa giàu, vừa có khí chất, thực lực cao cường, đạo lữ như hoa, con gái như ngọc, cả sự nghiệp và tình trường đều đắc ý bội thu.
“Linh Điệp tiền bối cảm ơn ta chân thành như thế làm ta cứ thấy không quen.” Tống Thư Hàng vừa xoay tròn vừa đáp.
Sau khi thân quen với các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1, hình tượng của Tống Thư Hàng đã bị bóp méo, rất ít khi được người ta cảm ơn đàng hoàng như thế.
Linh Điệp tiền bối mỉm cười, nhắm mắt suy tư.
Một lát sau.
Linh Điệp tiền bối đột nhiên hỏi: “Thư Hàng tiểu hữu này, mấy ngày trước Vũ Nhu Tử ở bên cạnh ngươi phải không?”
“Đâu có, chẳng phải Vũ Nhu Tử vẫn luôn ở Linh Điệp đảo à?” Tống Thư Hàng nhanh trí đáp.
“Người ở Linh Điệp đảo không phải là Vũ Nhu Tử.” Linh Điệp tiền bối từ từ mở mắt, nói: “Nó dùng một quyền đánh ta trọng thương, khiến ta hôn mê đến tận hôm nay. Ngay cả lúc này nhục thể của ta vẫn còn đang mê man đấy.”
Tống Thư Hàng: “…”
Thiên Đế, cô quá đáng lắm rồi đó nhé!
Dường như nghe thấy tiếng kêu gọi trong đáy lòng của Tống Thư Hàng…
[Ting ~ [Bạn xấu] Thiên Đế gửi cho ngươi một giọt năng lượng kèm lời nhắn: Bạch tiền bối, đây là phần năng lượng của hôm nay nè ~]
Tống Thư Hàng: “…”
Chẳng hiểu sao hắn cứ có cảm giác bị Thiên Đế bao nuôi.
Mặt khác, hắn nhạy cảm phát hiện ra giọt năng lượng Thiên Đế gửi tới lần này rất khác với trong quá khứ. Giọt năng lượng này cực kỳ tinh khiết, hoàn toàn không còn khí tức của Thiên Đình viễn cổ chi đạo, hơn nữa còn xen lẫn một chút mùi vị quen thuộc của Vũ Nhu Tử.
“Linh Điệp tiền bối nhầm rồi.” Sau khi nhận một giọt năng lượng của Thiên Đế, Tống Thư Hàng âm thầm sạn lời thoại trong lòng rồi nói: “Thực ra đó đúng là con gái Vũ Nhu Tử của ngươi đấy. Ngươi có thể coi cô ấy là một phân thân đặc biệt của Vũ Nhu Tử. Cuối cùng sẽ đến một ngày thuộc tính đặc biệt rút đi, ngươi sẽ nhận được Vũ Nhu Tử số hai, à không, là số 3 mới đúng.”
Vũ Nhu Tử số 2 là Vũ Nhu Tử da đen.
Giờ đây Thiên Đế đã vứt bỏ Thiên Đình viễn cổ chi đạo và buông bỏ quá khứ… tương lai cô sẽ khôi phục lại nhục thân, không chiếm lấy linh quỷ của Vũ Nhu Tử nữa.
“Quả nhiên là Thiên Đế sao?” Qua câu nói của Tống Thư Hàng, Linh Điệp Thánh Quân đã xác định được suy đoán của mình.
Giờ đây nội tâm Linh Điệp Thánh Quân cực kỳ xoắn quẩy, chẳng biết phải đối diện với Vũ Nhu Tử “Thiên Đế” ra sao.
“Linh Điệp Thánh Quân không cần phiền não. Hãy vứt bỏ ưu phiền trong quá khứ đi, phiền não của tương lai thì để đến tương lai giải quyết. Cái chúng ta phải đối mặt bây giờ là hiện tại kia. Nào, tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không đã mở ra rồi, đừng lãng phí cơ hội.” Tống Thư Hàng đọc thoại đầy phóng khoáng.
Giống như lần trước, hắn dùng Dưỡng Đao thuật và ngụy bất hủ để chống đỡ tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không.
“Mau đi đi, Linh Điệp đạo hữu.” Bé Bạch vỗ nhẹ một cái lên Linh Điệp Thánh Quân, Linh Điệp tiền bối bèn bay đến vèo một cái, chui vào tiết điểm phía trước Tống Thư Hàng.
Khi đối mặt với tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, tiền bối có đẹp đến mấy cũng không tránh thoát số phận bị kéo thành sợi dài rồi bị tiết điểm hút vào từng chút một.
Bất kể là cao, thấp, mập hay gầy, khi tiết điểm Kiếp Tiên chuyển hóa, ai cũng sẽ bị kéo dài thành sợi cùng một kích cỡ.
Trước tiết điểm Kiếp Tiên, người người đều bình đẳng.
Ngoại trừ Bá Tống sắp cắt nát chính bản thân mình.
“Thư Hàng, chuẩn bị rút lui!” Bé Bạch nhắc nhở.
“Được.” Tống Thư Hàng lại lấy ra một cây Nguyên Thần trụ - Chỉ Giáp trụ, nhét vào tiết điểm Kiếp Tiên của Linh Điệp Thánh Quân, thi triển một chuỗi Dưỡng Đao thuật rồi nhẹ nhàng chuồn êm.
Trong tiết điểm Kiếp Tiên.
Nguyên thần của Linh Điệp Thánh Quân chui vào điểm nhỏ kia, hóa thành trạng thái sợi mì.
Nguyên Thần trụ của Tống Thư Hàng thì hóa thành một sợi mì khác đi theo sau Linh Điệp Thánh Quân, lặng lẽ chú ý trạng thái của hắn.
Trong tầm mắt của Nguyên Thần trụ, nguyên thần của Linh Điệp Thánh Quân cũng bắt đầu dung hợp với tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không và tiến vào giai đoạn ký thác nguyên thần.
Nhưng khác với nguyên thần của Thất Tu tiền bối, dường như trong nguyên thần của Linh Điệp Thánh Quân còn có những thứ khác.
[Là chúc phúc trước kia?] Tống Thư Hàng hơi động trong lòng.
Trên nguyên thần của Linh Điệp Thánh Quân dường như có chúc phúc mà mẹ của Vũ Nhu Tử để lại.
Mượn trạng thái đặc biệt của không gian tiết điểm Kiếp Tiên, Nguyên Thần trụ của Tống Thư Hàng lặng lẽ quan sát đạo chúc phúc kia.
Sau đó, một hình ảnh truyền vào ý thức của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhìn thấy một vị thần nữ có mái tóc dài như tơ lụa lơ lửng sau lưng Linh Điệp Thánh Quân, dịu dàng ôm lấy hắn.
Dáng vẻ của vị thần nữ này giống Vũ Nhu Tử đến mấy phần. Đôi chân dài thương hiệu của Vũ Nhu Tử hẳn là được di truyền từ mẹ.
Nhưng tiềm thức của Tống Thư Hàng luôn cảm thấy trạng thái của vị thần nữ này có chút đặc biệt.
Bởi vì hắn đã từng tiếp xúc với những tồn tại tương tự như cô.
Ví dụ như mỹ nhân rắn công đức, Tạo Hóa Tiên Tử, Vũ Nhu Tử da đen, thậm chí là linh quỷ tiên tử của hắn…
Đầu tiên phải loại trừ những tồn tại như mỹ nhân rắn công đức và Vũ Nhu Tử da đen, bởi vì trạng thái hiện tại của họ thì không thể mang thai sinh con được.
Mà mẹ của Vũ Nhu Tử thì lại thực sự mang thai và sinh ra Vũ Nhu Tử, tuy rằng thời gian mang thai hơi bị dài.
Chẳng lẽ cô ấy tồn tại như Tạo Hóa Tiên Tử, hoặc là linh quỷ có tính chất đặc thù sao?
Về lý mà nói, linh quỷ không sinh được con, nhưng cũng không thể loại trừ dạng đặc thù như Trình Cẩu Đản.
Tống Thư Hàng tổng kết lại một chút.
Linh quỷ đặc biệt có thể sinh con, dáng dấp tương tự với Vũ Nhu Tử, có đôi chân dài thương hiệu, thực lực lại vượt xa Linh Điệp Thánh Quân. Thần bí tột cùng, không chịu hiện thân, và trước giờ chưa hề trở về Linh Điệp đảo.
Sau khi xâu chuỗi những đặc điểm này lại, trong đầu Tống Thư Hàng nảy ra một suy đoán cực độ hoang đường.
“Bạch tiền bối, ngài đã gặp mẹ của Vũ Nhu Tử bao giờ chưa?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Mẹ á?” Bé Bạch nghiêng đầu nhìn hắn, tóc đuôi ngựa lúc la lúc lắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận