Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2520: Thì ra đây đều là mưu đồ của Bá Tống tiền bối

Chương 2520: Thì ra đây đều là mưu đồ của Bá Tống tiền bối
“Hồi sư tổ, Tiểu Thải xác thực là thân nữ nhi.” Tiểu Thải không nghe ra được hàm ý trong lời nói của mẹ Tống, cool ngầu nhảy lên lòng bàn tay sư phụ.
Lúc này Tiểu Thải đã dùng ‘thạch nhũ hóa hình’ mà Tống Thư Hàng mang về từ thế giới Hắc Long, hiện giờ cô có thể huyễn hóa thành người. Chỉ là nếu so với hình thái nhân loại, cô càng thích hình thức chim tước hơn. Cương Thủ + đao pháp + hạt sen Đao Ý Thông Huyền, cô là thải tước dự định di chuyển bằng song đao. (?)
Mẹ Tống nhếch khóe miệng, nhìn về phía con trai. Từ lúc Tống Thư Hàng vào nhà đến bây giờ, bà phát hiện tất cả thành viên mà con trai giới thiệu với ba mẹ đều là con gái.
Bất kể là bạn gái, vật trang sức, con cái, đệ tử, thậm chí ngay cả đệ tử chim tước đều là con gái.
Con trai ngốc nhà mình được yêu thích như thế từ khi nào vậy?
“Mẹ, kỳ thật con còn hai đệ tử dự bị.” Tống Thư Hàng vội vàng lên tiếng bổ sung. Hiểu con không ai bằng mẹ, ngược lại Tống Thư Hàng cũng vô cùng thông thạo đồ án tuyến đường sóng điện ý nghĩ của mẹ Tống, dù sao cũng là truyền từ đời này sang đời khác mà.
“Sư phụ còn có đệ tử dự bị ư?” Tiểu Thải nghi hoặc nhìn về phía sư phụ, vậy mà cô lại không biết việc này.
Tống Thư Hàng ho nhẹ một tiếng: “Đệ tử kia tên Joseph, là một người nước ngoài. Bởi vì một vài cơ duyên xảo hợp, hiện tại miễn cưỡng xem như đệ tử ký danh. Ngoài ra… con còn một đệ từ có tiềm lực vô cùng lớn ở một thế giới khác, con đang chờ nó trưởng thành, xông qua thí luyện của con, sau đó thu nó làm đệ tử, nó và con rất hợp nhau.”
Thiếu niên Xích Đồng thế giới Hắc Long là một thiên tài có ‘năng lực hồi sinh’, đã từng quả đoán xóa nick luyện lại. Tống Thư Hàng và hắn đã giao hẹn, hiện tại chỉ chờ hắn trưởng thành, trở thành đệ tử của mình.
“Đệ tử dự bị đều là nam à?” Mẹ Tống hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu.
Mẹ Tống cũng gật đầu một cách không sao nói rõ được.
Ba Tống bên cạnh lại ù ù cạc cạc.


Giữa trưa, mẹ Tống chuẩn bị một bàn thức ăn phong phú.
Cảnh giới hiện tại của đám người Tống Thư Hàng đã đạt đến tu vi tích cốc từ lâu, ăn cơm đã biến thành việc có cũng được mà không có cũng không sao. Nhưng mẹ Tống và ba Tống vẫn là người bình thường.
“Các con định chiều nay đi quét gì đó vọng à?” Mẹ Tống hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Dù sao cũng nhàn rỗi, cho nên thừa dịp hiện tại con còn ở thành phố Văn Châu, bèn giúp cố hương giải quyết chút phiền não vậy.”
Ba Tống ủng hộ: “Cũng đúng, nơi này là miền đất sinh con dưỡng con. Dù tạm thời chúng ta phải rời đi thì cũng không thể quên nguồn cội.”
Người Hoa Hạ đều có lý niệm lá rụng về cội, chỉ cần không xuất hiện tình huống gì đặc biệt, như vậy nguồn cội ở nơi nào, nhà sẽ ở nơi đó, cả đời không thay đổi.
Diệp Thanh Đạo Cô và Thương Hải Thư Sinh bên cạnh may mắn tham gia hoạt động liên hoan gia đình của Bá Tống Huyền Thánh, nội tâm kích động không thôi.
“Bá Tống tiền bối, ta có thể chụp tấm hình không ạ?” Diệp Thanh Đạo Cô lấy can đảm hỏi.
Tống Thư Hàng cười nói: “Loại chuyện này cứ tùy ý đi.”
Sau đó không lâu, hắn sẽ đón ba mẹ đến thế giới Kim Liên định cư. Cho nên bây giờ, hắn không còn lo lắng vấn đề bảo mật tin tức của ba mẹ mình nữa. Ngoài ra, xưa đâu bằng nay, hắn của hôm nay đã không phải lo lắng hạng giá áo túi cơm dám đối phó người nhà của hắn.
Sở thích chụp hình cũng làm hắn nhớ tới Lệ Chi Tiên Tử trong nhóm Cửu Châu số 1.
Sau khi được Bá Tống tiền bối đồng ý, Diệp Thanh Đạo Cô lộ vẻ mừng rỡ.
Cô lấy gậy selfie ra, giơ điện thoại lên cao. Quả nhiên không phải mỗi người đều có nhiều thao tác hay ho phong phú như tiền bối nhóm Cửu Châu số 1.
Vì chụp hình tự sướng, Lệ Chi Tiên Tử thậm chí còn nghiên cứu ra pháp thuật chuyên dùng để chụp ảnh, có thể khiến máy ảnh hoặc điện thoại di động tiến vào hình thức quay chụp không người điều khiển. Diệp Thanh Đạo Cô không làm được.
Sau khi chụp ảnh xong, Diệp Thanh Đạo Cô lại chờ mong hỏi: “Tiền bối, ta có thể post lên vòng bạn bè không ạ?”
Cô đã nghĩ xong caption rồi: Hôm nay may mắn được ăn cơm cùng bàn với Bá Tống tiền bối, PS: Cả bàn đồ ăn là mẫu thân Triệu gia lão tổ của Bá Tống tiền bối tự tay nấu nướng!
“Tùy ý đi.” Tống Thư Hàng cười nói.
“Tạ ơn tiền bối.” Diệp Thanh Đạo Cô vui vẻ cúi đầu, bắt đầu thao tác trên điện thoại của mình.
Bá Tống tiền bối người thật quả nhiên thân thiết hơn trong truyền thuyết nhiều, cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng.
Mẹ Tống: “…”
Loại cảm giác con trai đột nhiên trở thành nhân vật lớn này, trong lúc nhất thời bà còn chưa thể hoàn toàn thích ứng.
Có trời mới biết một năm qua con mình đã trải qua những gì?
“Lại nói Thư Hàng.” Ba Tống đột nhiên nghĩ tới một việc.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn về phía ba mình: “Vâng?”
“Hiện tại ba và mẹ con tu luyện còn kịp không?” Ba Tống nghiêm túc hỏi, ông còn muốn tiếp tục yêu mẹ Tống một vạn năm, yêu thương con gái chưa ra đời một vạn năm.
Tống Thư Hàng trả lời: “Trên lý thuyết là… muộn rồi ạ, qua 8 tuổi thì không còn hy vọng gì nữa.”
“8 tuổi năm ấy, con vẫn còn đang…” Ba Tống nói được phân nửa thì đột nhiên ngưng bặt. Khó khăn lắm con trai mới dẫn theo hai cô gái có triển vọng trở về, sao ông có thể làm mất mặt con trai ngay trước mặt hai cô gái chứ? Huống chi, còn có Thương Hải Thư Sinh và Diệp Thanh Đạo Cô ở bên cạnh, đương nhiên ông muốn giữ gìn hình tượng cho con trai.
Thương Hải Thư Sinh và Diệp Thanh Đạo Cô bên cạnh vội cúi đầu không nói, rất sợ nghe được lịch sử đen tối gì đó của Bá Tống tiền bối.
“Cho nên con mới nói là trên lý thuyết.” Tống Thư Hàng cười nói: “Cho con thêm chút thời gian nữa, sau này sẽ có cách thôi. Tin tưởng bản lĩnh của con trai ba mẹ đi.”
Hiện tại hướng dẫn ba mẹ tu luyện, ý nghĩa không lớn.
Chờ sau khi đến thế giới Nho gia, hắn sẽ thỉnh cầu Nho gia dạy ba mẹ tri thức lý luận trên phương diện tu luyện, dù sao năng lực giáo dục của Nho gia thiên hạ vô song.
Sau đó… chờ tương lai rồi nói tiếp!
[Bá Tống tiền bối quả nhiên muốn tranh đoạt Thiên Đạo?] Thương Hải Thư Sinh và Diệp Thanh Đạo Cô thầm nghĩ.
Mặc dù không biết vì sao ba mẹ của Bá Tống tiền bối không tu luyện, vẫn là người bình thường. Nhưng quả nhiên Bá Tống tiền bối phong ấn ba mẹ rồi cởi bỏ phong ấn vào niên đại này, làm như vậy là vì mưu đồ tương lai cho ba mẹ!
Người bình thường đến tuổi này của ba mẹ Bá Tống tiền bối thì đã không còn khả năng tu luyện từ lâu. Bất kể là tu luyện giả thuộc hệ thống nào, sau khi tuổi tác đến một mức độ nhất định, trừ khi có kỳ ngộ nghịch thiên, nếu không thì đã định trước là tiền đồ không có ánh sáng.
Nhưng nếu như, sau khi Bá Tống tiền bối tranh đoạt Thiên Đạo, chứng đạo bất hủ rồi nghịch thiên cải mệnh cho ba mẹ mình, há lại không dễ như trở bàn tay?
Cứ như vậy, dường như rất nhiều vấn đề đều có thể giải thích thông thuận!
Bá Tống tiền bối nhằm vào thời đại này chứng đạo, mọi thứ đều nằm trong tính toán của hắn!
Không hổ là Bá Tống tiền bối, người đàn ông khiến cả thời đại run rẩy.
Trong lòng Thương Hải Thư Sinh và Diệp Thanh Đạo Cô, hình tượng của Bá Tống tiền bối lại thăng hoa lần nữa.
“Nghỉ ngơi một chút, lát nữa chúng ta xuất phát.” Tống Thư Hàng đứng lên nói.
“Tống tiền bối, Bạch tiền bối đang @ ngươi trong nhóm kìa.” Lúc này, Vũ Nhu Tử bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
“Bạch tiền bối online rồi à?” Tống Thư Hàng lấy điện thoại di động ra.
Không phải Bạch tiền bối còn đang mưu đồ tạo thần ư? Vậy mà hôm nay lại rảnh rỗi online?
Sau khi mở điện thoại, kéo nhóm Cửu Châu số 1 ra, Tống Thư Hàng thấy tin nhắn của Bạch tiền bối: “@ Bá Diệt, Thư Hàng, có online không?”
Tống Thư Hàng trả lời: “Bạch tiền bối tìm ta?”
“Ta là Lưu Tinh kiếm, chủ nhân còn đang bận.” Tài khoản Bạch tiền bối trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận