Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1404: Có Thể Là Bà Dì Tới

Chương 1404: Có Thể Là Bà Dì Tới
Trừ khi đây không phải chuyện tốt lành gì đối với Bạch tiền bối...
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng không khỏi giật thót.
Bởi vì bản thân có được vận may nghịch thiên, nên Bạch tiền bối lúc nào cũng có thể tránh được vài tai nạn mà mình không thể chống lại một cách tài tình.
Ví như sự kiện thế giới Kim Liên của Nho gia lúc trước.
Không lâu sau khi Bạch tiền bối đột nhiên rời đi, thế giới Kim Liên của Nho gia đã bị tập kích. Mọi người trong đó, bao gồm cả Tống Thư Hàng đều bị quả cầu mập chúa tể Cửu U tàn sát hết lần này đến lần khác.
Lần lượt chết đi rồi sống lại.
Đối với Tống Thư Hàng, đó là một đoạn ký ức đau đớn sâu sắc, sau mỗi lần nhớ tới thì buổi tối sẽ gặp ác mộng ngay.
[Lẽ nào Thực Tiên yến lần này cũng sẽ xảy ra tai nạn tương tự? Nguy cơ lớn đến mức ngay cả Huyền Thánh bát phẩm như Bạch tiền bối cũng không thể chống lại nổi ư?] Tống Thư Hàng theo bản năng lấy ra một ống tiêu nhỏ màu xanh biếc.
Tiêu thiên lý truyền âm, thông qua nó có thể xác định Bạch tiền bối còn đang bế quan hay không. Nếu như Bạch tiền bối đã bế quan thì sẽ để lại lời nhắn, hơn nữa còn sẽ có thời gian xuất quan cụ thể.
Nhưng… cây tiêu này có hạn chế về mặt khoảng cách.
Tống Thư Hàng bây giờ đang ở cách động phủ của Hoàng Sơn Chân Quân khá xa.
“Tống tiền bối, Bạch tiền bối không bắt máy à?” Vũ Nhu Tử hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Nếu như Bạch tiền bối không xuất quan thì e là hành trình Thực Tiên yến lần này sẽ có nhiều tai ương lắm đây.”
Vũ Nhu Tử lập tức hiểu ý của Tống Thư Hàng, dù sao thì ngài ấy cũng là Bạch tiền bối xu cát tị hung mà.
“Tống tiền bối, hay là ngươi gọi điện cho Hoàng Sơn tiền bối hỏi rõ tình huống đi.” Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng gật đầu, lại bấm số của Hoàng Sơn Chân Quân.
Điện thoại của Hoàng Sơn Chân Quân được bắt rất nhanh.
Có điều bên trong không có ai đáp lời, chỉ có tiếng nhai nuốt ừng ực.
“Alo, Hoàng Sơn tiền bối, ngươi vẫn khỏe chứ.” Tống Thư Hàng nói.
Lúc này, một giọng nói bỉ ổi vang lên: “Ta khỏe ngươi khỏe mọi người đều khỏe, có điều xin lỗi nhé, bọn ta không cần cửa hàng vàng bạc gì đâu, bọn ta cũng không có hứng thú tham gia bất kỳ hoạt động nào cả, càng không có ý định đầu tư quản lý tài sản vàng bạc gì hết. Bye bye ~~”
Giọng của Đậu Đậu.
Sau lần Hoàng Sơn Chân Quân tổ chức Hoàng Sơn Tế, đại lão của Tam Thập Tam Thú Thần Tông đã tặng Đậu Đậu một viên đan dược, có thể giúp nó hóa thành hình người trước khi tấn chức ngũ phẩm.
Đậu Đậu hóa hình thành công rồi ư?
Tống Thư Hàng vội lên tiếng: “Đậu ~”
Nhưng phía bên kia đã cúp máy mất rồi.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn bấm gọi số Hoàng Sơn Chân Quân lần nữa.
“Gâu, người anh em à tốc độ tay của ngươi không tệ đấy nhé, ta còn chưa kịp kéo ngươi vào sổ đen thì ngươi lại gọi tới quấy rối nữa rồi. Có tin ta chui ra từ đường truyền điện thoại nện chết ngươi không?” Đậu Đậu la lên.
“Đậu Đậu, đừng phá nữa. Ta tìm Hoảng Sơn tiền bối có việc gấp.” Tống Thư Hàng vội nói, chỉ sợ Đậu Đậu cúp điện thoại sau đó lại chặn số của hắn.
“…” Đậu Đậu: “Ngươi là ai? Chúng ta quen nhau à?”
“Là ta, Tống Thư Hàng. Ừm… Bá Tống đây.” Tống Thư Hàng nói.
Chắc chắn Đậu Đậu đã quên mất cái tên Tống Thư Hàng này.
Nghĩ đến là thấy mệt tim.
“A, Bá Tống à. Chờ chút… Đệch mợ ngươi, ngươi là Bá Nho! Là kẻ khiến ta vừa hóa thành người xong đã phải cắn răng gánh cơn đau mang thai mười tháng, đau đến chết đi sống lại kia ư? Gâu, dù ngươi là Huyền Thánh bát phẩm thì ta cũng không sợ ngươi đâu. Gâu, chúc ngươi mỗi tháng đều bị bà dì đến thăm một lần, mỗi lần là một tháng. Ta chặn ngươi đây, vĩnh biệt nhé.” Đậu Đậu la lên.
Tống Thư Hàng: “…”
Bốp ~~ Lúc này, trong điện thoại vang lên một tiếng đập mạnh, còn có tiếng kêu la thảm thiết của Đậu Đậu.
“Ngồi ngay ngắn lại, ngươi đã huyễn hóa thành người rồi, lúc ngồi đừng có ngồi xổm trên ghế, còn ra thể thống gì nữa?” Giọng nói uy nghiêm của Hoàng Sơn tiền bối vang lên.
Sau đó, Hoàng Sơn tiền bối nhận lấy điện thoại: “Alo, xin chào, ta là Hoàng Sơn đây.”
“Hoàng Sơn tiền bối, xin hỏi Bạch tiền bối còn đang bế quan ư? Ta gọi cho hắn nhưng vẫn không gọi được.” Tống Thư Hàng nói.
Hoàng Sơn tiền bối trả lời: “Ừm, quả thật Bạch đạo hữu còn đang bế quan, ngươi tìm hắn có việc à?”
“Tiêu rồi… Thực Tiên yến sắp cử hành vậy mà Bạch tiền bối vẫn còn bế quan. E rằng Thực Tiên yến sẽ xảy ra tai nạn mà ngay cả Bạch tiền bối cũng không cách nào chống lại được đấy.” Tống Thư Hàng nói.
Hoàng Sơn tiền bối nghe vậy, trong lòng cũng giật mình, chẳng qua sau đó hắn lại nói: “Có điều ngày mai Thực Tiên yến mới cử hành, có thể Bạch đạo hữu sẽ kết thúc bế quan vào hôm nay cũng không chừng.”
“Hoàng Sơn ngu ngốc, ngươi cẩn thận một chút. Đầu dây bên kia chính là Bá Nho Huyền Ma, nói không chừng ngươi sẽ mang thai lúc trò chuyện với hắn đấy.” Giọng Đậu Đậu vọng ra từ trong điện thoại.
Hoàng Sơn tiền bối: “Xằng bậy, trên đời này làm gì có chuyện như thế chứ?”
“Bá Nho Huyền Ma chỉ nhìn người ta một cái cũng có thể khiến họ mang thai, biết đâu hắn có thể gián tiếp khiến người ta mang thai thông qua sóng âm thì sao.” m thanh của Đậu Đậu tiếp tục nói.
Hoàng Sơn tiền bối: “…”
“Không có chuyện ấy đâu, Hoàng Sơn tiền bối. Thứ khiến người ta mang thai là con mắt của Thánh Nhân Nho gia, không liên quan gì đến ta hết.” Tống Thư Hàng vội vàng giải thích.
“Khụ, vậy Bá Tống đạo hữu à, chúng ta hẹn gặp lại trên Thực Tiên yến nhé.” Hoàng Sơn tiền bối nói.
Sau đó, Hoàng Sơn tiền bối đã cúp máy cái rụp, ngay cả một câu khách sáo cũng không có.
Trước khi Hoàng Sơn tiền bối cúp máy, Tống Thư Hàng loáng thoáng nghe được giọng của Đậu Đậu: “Thuốc tránh thai vị ô mai này, đại ngốc ngươi có muốn một viên không?”
Tống Thư Hàng thấy thật mệt tim.
Nếu như không báo ra tên Bá Tống thì chẳng ai nhớ nổi hắn. Nếu như báo tên ra thì người trong thiên hạ không dám nói chuyện với hắn, sợ lại bị mang thai.
“Tống tiền bối thế chúng ta còn đến Thực Tiên yến không?” Vũ Nhu Tử hỏi.
Tống Thư Hàng: “Trước tiên đừng hoảng vội, chi bằng cứ chờ Chủy Pháo Cư Sĩ đến gặp chúng ta cái đã, sau đó sẽ cùng nhau thảo luận.”
Có vết xe đổ ở thế giới Kim Liên của Nho gia, nếu như trước khi Thực Tiên yến diễn ra mà Bạch tiền bối còn chưa xuất quan thì hắn đành phải dứt ruột bỏ qua lần Thực Tiên yến này thôi.


Bên trong nhóm Cửu Châu số 1
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: @ toàn bộ thành viên, các đạo hữu đến dự Thực Tiên yến chú ý, Bạch đạo hữu vẫn còn bế quan, không có dấu hiệu sắp kết thúc. Những đạo hữu tham gia Thực Tiên yến hãy nghĩ kỹ rồi đi nhé.”
Diệt Phượng Công Tử: “Hôm nay mới ngày 6, Thực Tiên yến là chuyện của ngày mai, không vội không vội. Nói không chừng chiều nay Bạch tiền bối sẽ xuất quan ấy chứ.”
Phần lớn người trong nhóm Cửu Châu số 1 đều có suy nghĩ giống với Diệt Phượng Công Tử.
Bắc Hà Tán Nhân: “Hoàng Sơn tiền bối, nếu như Bạch tiền bối vẫn không tỉnh lại trước ngày 7 thì xin ngài nhớ truyền tin cho mọi người biết. Bởi vì thời gian cấp bách nên bọn ta sẽ đến gần nơi cử hành Thực Tiên yến trước nhưng không vào ngay. Nếu như Bạch tiền bối tỉnh lại trước Thực Tiên yến thì chúng ta sẽ vào cùng Bạch tiền bối.”
Cuồng Đao Tứ Lãng: “Cách của lão Bắc Hà khả thi đấy. Ta và A Thất đã lên đường đến nơi diễn ra Thực Tiên yến rồi, đến lúc đó sẽ chờ mọi người hội hợp ở bên ngoài.”
Tấm thiệp mời Thực Tiên yến thứ hai của Cuồng Đao Tam Lãng cuối cùng vẫn rơi vào tay Tô Thị A Thất.
Tống Thư Hàng lặng lẽ nhìn nội dung nói chuyện trong nhóm rồi gật đầu.
“Đến lúc đó chúng ta cũng đến hội hợp với các tiền bối trong nhóm đi.” Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối có thiên phú năng lực không gian, nếu như hắn kết thúc bế quan thì nửa phút là có thể đến hội trường Thực Tiên yến rồi.
“Được.” Hai mắt Vũ Nhu Tử sáng lên.
Trực giác nói cho cô biết Thực Tiên yến lần này sẽ đặc biệt thú vị.
Cô đã bắt đầu mong đợi ngày mai đến thật nhanh rồi.
Tống Thư Hàng duỗi lưng: “Một ngày mới bắt đầu từ buổi sáng, đi, chúng ta đi tu luyện trước đã.
Vũ Nhu Tử: “Hì hì, Tống tiền bối muốn đối luyện với ta không? Có điều ngươi không thể đồng thời dùng hết cả ba loại công pháp luyện thể đấy nhé, tối đa chỉ dùng một loại thôi.”
“Không thành vấn đề.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn đứng dậy, duỗi lưng một cái.
Nhưng khi hắn vừa đứng lên thì đột nhiên cảm thấy toàn thân vô lực, hai chân đau nhức, tim đập nhanh hơn.
Loại cảm giác này ập tới quá bất ngờ khiến hắn suýt nữa là là ngã ra đất.
Vũ Nhu Tử nhận ra trạng thái của Tống Thư Hàng không bình thường bèn vươn tay đỡ lấy hắn: “Tống tiền bối, ngươi bị sao thế?”
“Không biết, đột nhiên cảm thấy toàn thân bủn rủn, hai chân đau nhức, tim đập nhanh hơn.” Tống Thư Hàng nhíu mày nói: “Không chỉ như vậy, ta còn có cảm giác nôn nóng bất an nữa.”
Phiền muộn không rõ, nếu không phải đạo tâm hắn kiên định, nói không chừng đã bị ảnh hưởng nặng từ cảm giác bất an này rồi.
Vũ Nhu Tử: “…”
Sao mấy trạng thái này cộng chung nghe quen quen thế nhỉ?
“Ui ~~ bụng dưới còn hơi đau nữa.” Tống Thư Hàng nói.
Ánh mắt Vũ Nhu Tử lập tức sáng lên, nắm đấm tay phải vỗ cái bộp lên lòng bàn tay trái: “Thì ra là thế, có lẽ ta biết nguyên nhân là gì rồi.”
“Nguyên nhân là gì thế?” Tống Thư Hàng hỏi.
Vũ Nhu Tử trầm giọng nói: “Tống tiền bối, nếu như ta đoán không sai… Bà dì của ngươi tới rồi.”
“Bà dì của ta đang ở nước ngoài mà.” Tống Thư Hàng vô thức nói.
“Không, ý ta không phải bà dì này. Ý ta là bà dì mà mỗi tháng đều sẽ đến một lần của con gái bình thường ấy. Trước kia ta cũng từng có rồi.” Vũ Nhu Tử nói với vẻ ngượng ngùng.
Tống Thư Hàng: “…”
“Ta là nam đấy Vũ Nhu Tử.” Tống Thư Hàng nói.
“Nhưng những triệu chứng của Tống tiền bối đúng là dấu hiệu khi bà gì tới mà. Thân thể yếu ớt vô lực, trong lòng nôn nóng khó chịu, hai chân như nhũn ra, tim đập nhanh. Sau đó lại thêm bụng dưới đau quặn lên…” Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Ta hoài nghi đây là do lời nguyền của Đậu Đậu!” Vũ Nhu Tử hưng phấn nói: “Trước khi Tống tiền bối và Hoàng Sơn tiền bối nói chuyện, chẳng phải Đậu Đậu đã nguyền rủa ngươi, chúc ngươi mỗi tháng sẽ bị bà dì ghé thăm một lần, mỗi lần là một tháng à. Ta nghi Đậu Đậu đã dùng thuật nguyền rủa từ xa với ngươi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Nghe cũng có lý lắm ấy chứ.
Thế nhưng chuyện này không thể nào xảy ra được, hai đại thánh ấn Bá Tống Huyền Thánh và Bá Nho Huyền Ma của hắn cũng không phải trưng cho đẹp, nguyền rủa bình thường căn bản không cách nào bám lên người hắn được.
Còn nữa, hắn có mỹ nhân rắn công đức hộ thể, ánh sáng công đức ngăn cách hầu hết các lực lượng nguyền rủa, ô uế, tà ma quỷ quái không đến gần hắn.
“Ngươi giống như sắp sinh ấy.” Lúc này, giọng nói dịu dàng của bạch long tỷ tỷ vang lên.
Tống Thư Hàng: “…”
“Nói đúng hơn là trong đan điền của ngươi có thứ gì đó sắp được sinh ra.” Bạch long tỷ tỷ không nhanh không chậm bổ sung.
Kim đan cá voi mập ư?
Tống Thư Hàng lập tức đưa ý thức của mình chìm vào trong đan điền.
Chỉ thấy lúc này, kim đan cá voi mập đang dùng sức run rẩy. Lớp giáp bọc trên người nó đã rút đi…
Sắp sinh thật ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận