Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2469: Thư Hàng, ngươi thật không phúc hậu

Chương 2469: Thư Hàng, ngươi thật không phúc hậu
Trong lòng tướng quân tinh tinh và thụ yêu mặt mỹ nhân không hẹn mà cùng hiện lên suy nghĩ như vậy, từ sau khi Tống Thư Hàng hiển thánh lần thứ năm, chúng nó chỉ cần nghe đến những từ ngữ như ‘vô sinh, sinh con’ thì sẽ lập tức nhớ tới số Bá Tống bắt đầu vô sinh.
Cũng may hiện tại số Hamster đang ở trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, nếu như nó ở đây, suy nghĩ hiện lên trong đầu khẳng định sẽ phù hợp với thân phận tà ma Cửu U của nó hơn. Huyết thống tà ma Cửu U của nó là chính gốc nhất trong chúng sủng vật của Bạch tiền bối two!
“Nếu như không phải số Bá Tống hoặc tổ tiên của số Bá Tống, vậy tạm thời không nghĩ ra người phù hợp với điều kiện của ‘người cầu tạo’.” Tướng quân tinh tinh nói với vẻ tiếc nuối.
Thật ra nó vô cùng chờ mong sự triển khai thần kỳ như số Bá Tống là người cầu tạo, bởi vì nghe vào sẽ cảm thấy rất thú vị.
“Nếu như ‘người cầu tạo’ là Thánh Nhân cầu tạo mà quả cầu Thiên Đạo lợi dụng lực lượng của Nho điển chế tạo ra, như vậy, địa điểm có khả năng tồn tại nhất của nó bây giờ… hẳn là Nho gia?” Lúc này, số Mặt Trời Nhỏ T233 phỏng đoán.
Mặc dù không biết tính cách của Thánh Nhân cầu tạo này, nhưng nếu như là tồn tại lợi dụng năng lực của Thánh Nhân sáng tạo ra, vậy địa điểm tu luyện phù hợp với hắn nhất hẳn là Nho gia?
“Nói không chừng hiện tại ‘người cầu tạo’ này chính là một đệ tử thiên tài nào đó trong Nho gia, hoặc là một nhân vật cấp bậc trưởng lão nào đó? Lấy thiên phú của hắn, muốn nổi bật tại Nho gia khẳng định không khó!” Mắt tướng quân tinh tinh sáng lên.
“Bọn người số Bá Tống đã đến Nho gia rồi đúng không? Hiện tại Thiên Đạo sụp đổ, ‘người cầu tạo’ không bị Thiên Đạo hạn chế nữa, nói không chừng có thể nó đã gặp bọn người Bá Tống rồi ấy chứ?” Thụ yêu mặt mỹ nhân men theo suy đoán này, tiếp tục suy luận.
“Nếu như hắn và bọn người số Bá Tống gặp nhau, nói không chừng sẽ dòm ngó con mắt Thánh Nhân và Nho điển của số Bá Tống nhỉ?” Tướng quân tinh tinh tưởng tượng ngày càng xa.
Thụ yêu mặt mỹ nhân: “Sau đó, trong một đêm không trăng gió lớn, người cầu tạo thần bí lặng lẽ lần mò gian phòng của số Bá Tống, đẩy cánh cửa hiu quạnh kia ra.”
“Hơn nửa, nói không chừng trước đêm không trăng gió lớn đó, người cầu tạo sẽ còn nương theo thân phận đệ tử Nho gia, âm thầm bỏ thuốc số Bá Tống, để đến đêm đó hắn sẽ không cách nào chống cự.” Tướng quân tinh tinh bổ sung.
Trong dăm ba câu của nó và thụ yêu mỹ nhân đã biên ra một vở kịch nhỏ chứa đầy ân oán tình thù giữa ‘người cầu tạo’ và số Bá Tống. Tình tiết biến đổi bất ngờ, tình cảm phong phú.
“Kỳ thật số Bá Tống đã rất mệt mỏi, để hắn yên ổn nghỉ ngơi đi.” Số Mặt Trời Nhỏ T233 ôn hòa nói.
Bạch tiền bối two: “…”
“Ngoài ra chủ nhân ơi, có muốn báo cho số Bá Tống biết chuyện liên quan tới ‘người cầu tạo’ không?” Số Mặt Trời Nhỏ T233 hỏi.
“Không cần… Không có tôi luyện thì không trưởng thành được, dù sao đã có đại trận hồi sinh ta chuẩn bị cho bọn họ rồi.” Bạch tiền bối two khoát tay.
Tướng quân tinh tinh nghe vậy bèn ngẩng đầu nhìn trời, bi thương nói: “Ta lại cảm thấy số Bá Tống trưởng thành đã đủ nhanh rồi.”
Lúc nó gặp số Bá Tống lần đầu… số Bá Tống vẫn chỉ là một bé gà con vừa tiếp xúc với tu chân không lâu, ngay cả ngự kiếm phi hành cũng không biết. Mà khi đó, nó là cường giả bát phẩm ngang tàng, đại tướng chinh tây của Thú Tu giới. Kết quả không tới một năm, hiện tại số Bá Tống đã hiển thánh năm lần, tính toán cảnh giới thì hẳn đã là Huyền Thánh hàng thật giá thật rồi?
Có lẽ không bao lâu nữa, số Bá Tống sẽ vượt qua nó mất thôi.
“Nhưng mà, thời gian không còn nhiều.” Bạch tiền bối two nhẹ giọng nói.
Chẳng ai ngờ rằng quả cầu Thiên Đạo sụp đổ nhanh như vậy, mà Tống Thư Hàng vẫn còn dừng lại ở cảnh giới thất phẩm.
Nếu như quả cầu Thiên Đạo có thể kiên trì thêm một năm nữa thì tốt biết bao.
Khi đó, nói không chừng Tống Thư Hàng đã trùng kích đến cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm, bước ra khỏi đạo của chính mình… có được tư cách tranh đoạt bất hủ.
Xem từ tin tức lần trước Bạch Thiên Đạo lưu lại thì lần tranh đoạt bất hủ thứ chín kế tiếp là quan trọng nhất. Mà mấu chốt phá cục là hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo bất hủ… Về phần làm thế nào thì Bạch Thiên Đạo cũng không có manh mối.
Nếu như quả thật có khả năng hai cá thể khác nhau đồng thời chứng đạo, Bạch tiền bối two hy vọng Tống Thư Hàng có thể chiếm một vị trí trong đó.
Nếu hàng xóm mới ở Cửu U trong tương lai là Tống U U thì sẽ thú vị lắm đây.
“Đi thôi, trước tiên đem chiếc rương kim loại này về thế giới Tà Liên, kéo về nơi ở của ta nghiên cứu thử xem có thể tìm ra manh mối mới, xác định thân phận của ‘người cầu tạo’ hay không.” Bạch tiền bối two duỗi tay thu hồi rương kim loại thể lỏng.
Chờ sau khi nghiên cứu xong, hắn định chế tạo chiếc rương kim loại thể lòng này thành một quả cầu, dùng để truy điệu quả cầu béo đã mất.
*********
Bên kia.
Tống Thư Hàng dẫn đám người đến thế giới Nho gia.
[Kỳ quái, tại sao Bá Tống phải dùng tiểu thế giới để tiến hành bước nhảy không gian? Không trực tiếp dùng quyền hành không gian nhỉ?]
[Ồ, tiểu thế giới này… là mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ!] Tia ý thức kia của Côn Vương khẽ động.
Tuy chỉ có thể nhìn thấy một góc núi băng của tiểu thế giới này, nhưng có thể nhìn thấy bóng dáng rất nhiều kiến trúc của Thiên Đình viễn cổ.
Thân là Trường Sinh Giả cổ xưa, Côn Vương có nghiên cứu đối với Thiên Đình viễn cổ. Trong không gian trong bụng bản thể của nó còn cất giấu mấy mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ cỡ nhỏ!
Mà mảnh vỡ trong tiểu thế giới này của Bá Tống vô cùng hoàn chỉnh, đều là các khu vực hoàn chỉnh cỡ lớn của Thiên Đình.
[Còn có, nơi sâu trong tiểu thế giới này… dường như còn ẩn giấu một thế giới càng thần bí, càng kinh khủng hơn thì phải?]
Từ trong tiểu thế giới ẩn giấu kia, thỉnh thoảng để lộ ra một tia khí tức yếu ớt lại khiến nó vô cùng bất an.
Nó cảm thấy áp lực còn lớn hơn cả khi đối mặt với Thánh Nhân Nho gia lúc trước.
Côn Vương càng thu lại ý thức của mình, tránh bị bại lộ.
Nán lại trong tiểu thế giới này của Bá Tống, nó có loại cảm giác một giây dài như một năm vậy.
Cũng may Tống Thư Hàng chỉ dùng thế giới hạch tâm làm trung chuyển, cũng không dừng lại bao lâu đã chuyển dời đến Bạch Vân thư viện của Nho gia.
“Nói thật, mỗi lần đến Bạch Vân thư viện Nho gia, cả bụng lẫn chân ta đều sẽ rút gân.” Tống Thư Hàng đau đớn nói.
Nơi này là chỗ hắn chết thống khổ nhất.
“Lại nói, ta còn chưa xem lần giảng pháp này của Tống tiền bối, đúng lúc thông báo tiếp sóng đến rồi!” Vũ Nhu Tử cười hì hì nói.
“Ngừng! Tuyệt đối đừng xem!” Tống Thư Hàng vội la lên: “Lần giảng pháp cuối cùng này vô cùng đau đớn đấy.”
“Nhưng ta đã chọt vào rồi.” Vũ Nhu Tử trả lời.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn vội xoay đầu lại, nói với Tô Thị A Thập Lục: “Thập Lục, cô đừng chọt vào.”
“Ta cũng chọt rồi.” Tô Thị A Thập Lục thẹn thùng cúi đầu.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn lại nhìn về phía Thông Nương trên vai.
“Ha, ta đã có kinh nghiệm, phàm là giảng pháp của ngươi, ta đều sẽ chờ sau khi người khác xem xong, lại xem tiếp sóng, ta mới sẽ không tùy tiện…” Thông Nương đắc ý nói: “Chọt, á ~~ trượt tay rồi!”
Tống Thư Hàng: “…”
Đang khi nói chuyện, từ trong Bạch Vân thư viện, có hai viên bảo thạch vô cùng xinh đẹp bay tới.
Đó là bảo thạch làm bằng ngọc lưu ly, tỏa sáng lấp lánh, lớn chừng một tròng mắt.
“Ồ, bảo thạch đẹp quá!” Vũ Nhu Tử nói.
“Nếu thích thì có thể tìm Tống Thư Hàng để xin.” Sợi tóc ngố Sở các chủ nói.
Vũ Nhu Tử: “? ? ?”
“Đó là mắt của ta.” Tống Thư Hàng đắc ý nói.
Trong lúc tán gẫu, đôi bảo thạch làm bằng ngọc lưu ly kia bay đến trước mặt mọi người, có bốn bóng người tuấn mỹ nho sinh chui ra từ trong tròng mắt, ngạc nhiên mừng rỡ nhìn về phía Uyên Tử.
“Ể? Thì ra là phòng đôi tiêu chuẩn?” Xích Tiêu kiếm tâm ma nói: “Thư Hàng, ngươi thật không phúc hậu. Đã có bốn vị đạo hữu, chí ít ngươi cũng phải chuẩn bị mỗi người một phòng giường lớn chứ!”
Tống Thư Hàng: “…”
Ngươi móc bốn con mắt ra thử xem?
Bạn cần đăng nhập để bình luận