Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1617: Xe Cứu Thương Ma Lực Ở Thế giới hắc long

Chương 1617: Xe Cứu Thương Ma Lực Ở Thế giới hắc long
Tống Thư Hàng vừa mở mắt ra, phát hiện bản thân đang đứng giữa một vùng tinh không rực rỡ... Nhưng vùng tinh không này trông rất giả, nhìn hệt như cảnh nền được dán lên.
Ngoài ra bây giờ hắn đang ở trạng thái có tay nhưng không thể động, có chân nhưng không thể đi, có miệng nhưng không thể nói.
Cảm giác này hoàn toàn khác với lúc nhập mộng.
Tống Thư Hàng:
“???”
“Ồ? Lại gặp nhau rồi Thư Hàng tiểu hữu.”
Lúc này, ở đằng xa có một con cá voi khổng lồ chậm rãi bơi đến.
Là Cật Qua Thánh Quân tiền bối.
Tống Thư Hàng nháy mắt xem như chào hỏi Cật Qua Thánh Quân, hắn không thể nói chuyện, chỉ có mắt còn động được.
“Chà, lần này ngươi dựa vào sức mạnh của bản thân tiến vào thế giới mạng công đức đấy à? Không sao, một lúc nữa là ngươi hoạt động được thôi. Lúc ta mới tiến vào cũng bị như vậy, ngoài nháy mắt ra cũng chẳng làm được gì. Hơn nữa lúc đó chỉ có một mình ta lẻ loi cô độc, ngươi tốt hơn ta nhiều, ít ra còn có ta làm bạn.”
Cật Qua Thánh Quân cười nói.
Cật Qua Thánh Quân chậm rãi bơi đến gần Tống Thư Hàng.
Sau đó thân hình hắn thu nhỏ lại, chỉ còn dài chừng hai mét.
Dạo gần đây trên người hắn biến hóa rất lớn. Kình thân trở nên thon thả hơn rất nhiều, tổng thể nhìn ngầu hơn uy nghiêm hơn.
“Hóa ra là chạy đến mạng công đức.”
Tống Thư Hàng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn đoán sở dĩ bản thân lại chạy vào thế giới này hẳn là do diễn đồ kim đan mà mỹ nhân rắn công đức đã vẽ lên viên hạch tâm trong Long Giác đan điền của hắn.
“Chúng ta tán gẫu giết thời gian đi, nói gì bây giờ?”
Cật Qua Thánh Quân chậm rãi lắc đuôi, sau khi suy nghĩ hồi lâu hắn hỏi:
“Đúng rồi Thư Hàng tiểu hữu, ngươi thấy ta ăn ngon không? Ăn ngon thì nháy mắt một cái, ăn không ngon nháy mắt hai cái.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Vấn đề này do chính miệng ngài hỏi ra, ta không biết phải trả lời thế nào.
“Không muốn nói về đề tài này à? Vậy giữa ta và ngươi giữa cũng không còn chuyện gì để nói nữa.”
Cật Qua Thánh Quân nhếch mép cười.
Trên mặt cá voi lộ ra nụ cười, trông rất sống động, có thể chụp hình lại làm meme.
“Qua một quãng thời gian nữa ta sẽ tấn cấp, rốt cuộc cũng sắp đột phá cảnh giới bát phẩm, tấn thăng cửu phẩm.”
Cật Qua Thánh Quân tiếp tục nói.
Hắn đã dừng ở cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm quá lâu, lâu đến mức hắn cứ ngỡ rằng mình sẽ chết già ở bát phẩm.
Bây giờ rốt cuộc có được thời cơ đột phá, hắn cực kỳ quý trọng cơ hội này.
Tống Thư Hàng chớp mắt liên tục, có ý muốn chúc mừng Cật Qua Thánh Quân.
“Ta phát hiện, nhìn một tên đực rựa đá lông nheo với mình khá là phản cảm.”
Cật Qua Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Lại nói tiểu hữu ngươi là tu sĩ, nếu miệng không thể nói vậy ngươi có thể dùng tinh thần lực truyền ý niệm mà. Trong mạng công đức, tất cả đều có thể, thậm chí ngươi cũng có thể dùng truyền âm nhập mật. Mặc dù không có thân xác nhưng thủ đoạn này vẫn dùng được trong mạng công đức.”
Cật Qua Thánh Quân nhắc nhở.
Tống Thư Hàng:
“...”
Sao ngài không nói sớm?
Dường như từ sau lần vứt bỏ thân thể tiến vào chế độ siêu hiền giả, Cật Qua tiền bối đã thay đổi hoàn toàn.
“Chúc mừng Cật Qua tiền bối.”
Tống Thư Hàng truyền âm nói.
“Cảm ơn, ta có được hôm nay cũng là nhờ ngươi và Bắc Phương Đại Đế tiền bối hỗ trợ. Nhưng lần này tấn thăng cửu phẩm, ta không giao thân xác của ta cho ngươi ăn đâu, ngươi đừng nghĩ nữa.”
Cật Qua tiền bối cười to đáp.
Tống Thư Hàng:
“...”
Chúng ta đừng nhắc đến chuyện này được không?
“Thôi chúng ta nói sang chuyện khác đi, gần đây ngươi có khỏe không?”
Cật Qua Thánh Quân lại hỏi.
Tống Thư Hàng thở dài sầu não:
“Vừa mới chết đây, đang trong giai đoạn sống lại.”
“Ơ, sao lại chết?”
Cật Qua Thánh Quân hiếu kỳ hỏi.
“Bị thiên phạt đánh chết.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Hắn không muốn nói hắn là bị Bạch tiền bối phân thân chém chết.
Cật Qua Thánh Quân:
“Tiểu hữu giỏi thật, bị thiên phạt bổ mà vẫn giữ được ý thức.”
“Không nói chuyện này nữa, đắng lòng ghê gớm. Cật Qua tiền bối, gần đây ngài có thu hoạch gì không?”
Tống Thư Hàng hỏi ngược lại.
“Ừ, nói đến thu hoạch, quyền hạn của ta trong mạng công đức lại tăng lên không ít. Hơn nữa ta còn tìm được một bản thiết kế pháp khí rất thú vị, ngươi muốn xem không?”
Cật Qua Thánh Quân đáp.
Tống Thư Hàng:
“Pháp khí gì?”
“Một loại pháp khí cực kỳ đáng sợ có thể hủy diệt hành tinh, sau khi xem xong ta cười đến buồn tiểu luôn.”
Cật Qua Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng:
“?”
Cười đến buồn tiểu là cái quái gì vậy?
“Nào nào nào, đến đây với ta.”
Cật Qua Thánh Quân mang Tống Thư Hàng đến gần một điểm sáng, sau đó chỗ cổ hắn mọc ra hai móng vuốt, gõ vào điểm sáng.
Ngay sau đó một bản thiết kế pháp khí diệt tinh đáng sợ, về mặt lý thuyết có thể hủy diệt hành tinh xuất hiện trước mặt Tống Thư Hàng.
Giả sử có một loại pháp khí có phạm vi công kích cực xa, một kích có thể san bằng núi nhỏ, phải cải tạo thế nào để nó đủ sức hủy diệt một thế giới, trở thành pháo diệt tinh trong truyền thuyết?
Bắt tay cải tạo từ thể tích? Cải tạo nó thành một vật lớn như hằng tinh?
Nhưng nếu nó lớn như hằng tinh thì làm sao cung cấp đủ năng lượng cho nó? Khởi động nó đã là một vấn đề rồi.
Vì vậy bản thiết kế pháp khí này đưa ra một đáp án: Chế tạo vô số pháp khí diệt tinh.
Khi số lượng đạt đến cực hạn, khi vô số pháp khí diệt tinh chất đống lại còn khổng lồ hơn cả hành tinh, lúc đó có thể tạo ra được tác dụng kiến cắn chết voi.
Tổ hợp lại, một kích tung ra có thể hủy diệt thế giới.
“Tên này phải rảnh đến mức nào mới chọn cách chế tạo vô số pháp khí loại này vậy?”
Cật Qua Thánh Quân cười to.
Trong tiếng cười vang dội của Cật Qua Thánh Quân, thân thể Tống Thư Hàng dần trong suốt.
Hắn thoát khỏi mạng công đức, trở về hiện thế.
...
Tống Thư Hàng mở mắt ra lần nữa.
Lần này, đối tượng xuất hiện trước mặt hắn không phải cá voi khổng lồ mà là tiểu m Trúc với vẻ mặt đầy lo lắng cùng với Xích Tiêu Kiếm tiền bối treo trên lưng cô, ngoài ra còn có Tạo Hóa Tiên Tử phụ thân lên người Lý m Trúc.
Ơ? Tạo Hóa Tiên Tử chạy lên người Lý m Trúc lúc nào vậy?
À đúng rồi... hộ khẩu của Tạo Hóa Tiên Tử không ở trên người hắn, cô ấy không có năng lực chỉ cần bản thể của hắn còn sống là có thể hồi sinh vô hạn như mỹ nhân rắn công đức.
Trước đó hắn chỉ nhớ lấy Xích Tiêu Kiếm tiền bối ra lại quên đưa Tạo Hóa Tiên Tử đi, cũng may cô ấy vẫn bình an vô sự.
“A Tống, cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi.”
Thấy Tống Thư Hàng mở mắt ra, tiểu m Trúc mừng rỡ nói.
Tống Thư Hàng gật đầu, đồng thời nhìn lên trên đỉnh đầu.
Lúc này hình như bọn họ đang ở trong một chiếc xe, nằm trên một chiếc giường nhỏ, xe đang chạy chầm chậm.
“Bạch tiền bối phân thân sao rồi?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Biến mất rồi, bị cuốn vào trong thiên phạt, không cách nào tránh né.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối trả lời.
Tống Thư Hàng:
“Dù vận dụng năng lực không gian cũng không thể tránh né ư?”
“Không cảm ứng được sóng không gian dao động...”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối đáp.
“Ta cứ tưởng với vận khí của Bạch tiền bối cộng thêm thiên phú không gian của ngài ấy thì chắc sẽ có cách né tránh, ai ngờ...”
Tống Thư Hàng thở dài, sau đó ngồi dậy.
Tống Thư Hàng cảm thấy thật mệt tim, vất vả lắm mới chờ được đến khi thời gian chờ của đồng vàng hồi sinh kết thúc, kết quả còn chưa được bao lâu thì đếm ngược chờ hồi sinh lại bắt đầu rồi.
Một bộ mười hai đồng vàng hồi sinh, hôm nay còn dư lại chín đồng.
Lại phải chờ thêm bảy ngày nữa mới sử dụng được.
“Trở về ta lại cày một nhóm Thiên Nhân, đổi chút linh thạch, sau đó xem thử có gặp được đại lão cái gì cũng có thể bán hay không, nếu gặp thì lại mua một viên Trùng Sinh đan.”
Tống Thư Hàng nghĩ.
Đúng rồi, còn một chuyện cần xác nhận.
Sau khi hắn chết thì thiên phạt có biến mất hay không?
Tống Thư Hàng nhắm mắt cảm ứng, lần này không có cảm giác bị khóa mục tiêu.
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn chống tay xuống giường rồi ngồi dậy.
‘Xoẹt~’
Trên cánh tay của hắn bỗng xuất hiện một vết thương nhỏ, có một tia máu chảy ra.
Phù văn màu vàng của bí pháp giám định bay ra khỏi mắt hắn.
Do trên hai tay không mang bao tay Nghịch Kình Võ Sĩ và chúc phúc của Tổ Vu, lúc hắn chống hai tay xuống, bí pháp giám định khởi động.
“Xe cứu thương thần điện ở thế giới hắc long, sử dụng lưu lượng ma lực để khởi động. Đây là loại xe ma lực tiên tiến không ô nhiễm, chuyên cứu pháp sư thế giới hắc long bị trọng thương.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Loại xe ma lực này cũng xuất hiện trong trí nhớ của Hắc Đồng Thập Tam Thế, nhưng tại sao bây giờ bọn họ lại ở trong xe cứu thương của thế giới hắc long chứ?
Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Tống Thư Hàng, tiểu m Trúc thuật lại mọi chuyện:
“Sau khi tỉnh dậy từ huyễn thuật gói ngôn ngữ thế giới hắc long của Bạch tiền bối, ta phát hiện mấy người chúng ta được người của thế giới hắc long đưa lên xe cứu thương. Bọn họ đối xử với chúng ta rất tốt, luôn miệng nói chúng ta là con lai quý hiếm, là đối tượng cần dốc toàn lực cứu chữa.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối lắc chuôi kiếm, trả vòng tay pháp khí lại cho Tống Thư Hàng:
“Ta cảm ứng được bọn họ đến gần, nhưng thấy bọn họ không có ác ý nên để bọn họ đưa ngươi, tiểu m Trúc cùng với cô gái thế giới hắc long uống say lên xe cứu thương.”
Cô gái thế giới hắc long nằm bên cạnh vẫn đang ngủ say. Cũng không biết là do say quá hay là do di chứng gây ra bởi huyễn thuật của Bạch tiền bối mà đến giờ vẫn chưa tỉnh.
“Ta nghe bọn họ nói là muốn đưa A Tống ngươi đến thần điện để chữa trị.”
Lý m Trúc nói thêm.
Tống Thư Hàng lấy trang bị ra khỏi vòng tay pháp khí, đeo hai bao tay vào trước, sau đó hắn vén tấm chăn đang đắp trên người mình lên, liếc mắt nhìn...
Tiếp đó hắn trốn trong chăn, im lặng mặc quần áo.
“Không cần trốn trong chăn, cả thứ nên thấy và không nên thấy bọn ta đều thấy hết rồi.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật.
“Nói vậy là giờ chúng ta đang đi đến thần điện?”
Sau khi mặc xong quần áo, Tống Thư Hàng lại hỏi tiếp.
Lý m Trúc ngoan ngoãn gật đầu.
“Hay lắm.”
Tống Thư Hàng khẽ nói.
Nghĩ cái gì đến cái đó.
Trước đó hắn còn đang suy nghĩ khi nào thì đi ba nhà Phật Đạo Nho cùng với giáo hội thánh quang hay thần điện gì đó để được chúc phúc hay hưởng ké lễ rửa tội, mua tấm bùa hộ mệnh về.
Bây giờ cơ hội đến rồi, sắp đến thần điện rồi.
Thần điện ở thế giới hắc long làm việc rất nhân đạo, chắc bọn họ sẽ bán bùa hộ mệnh có hiệu quả chứ nhỉ?
“Hay cái gì?”
Xích Tiêu Kiếm nghi hoặc hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Lát nữa đến thần điện, nhớ đi tìm cha xứ nhờ ngài ấy chúc phúc cho ta. Nếu có lễ rửa tội thì ta cũng tham gia. Mặc kệ có hiệu quả hay không, làm vậy ta sẽ yên lòng hơn, gần đây tà môn quá.”
Xích Tiêu Kiếm:
“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận