Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3075: Tự tin lên, bỏ “có lẽ” đi, ta của hiện tại sẽ gánh lấy cả quá khứ và tương lai!

Chương 3075: Tự tin lên, bỏ “có lẽ” đi, ta của hiện tại sẽ gánh lấy cả quá khứ và tương lai!
Mà mấy phần lí giải sâu sắc này tựa như chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa cuối cùng, giúp Tống Thư Hàng không ngừng ngộ ra chân lý đại đạo sau chót của Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân.
Một lát sau, Tống Thư Hàng mở bừng mắt. Lần lĩnh ngộ này là đốn ngộ chân chính, đến đột ngột mà đi cũng đột nhiên.
Chỉ sau một quãng ngừng ngắn ngủi trong chớp mắt, Tống Thư Hàng đã kết thúc lần ngộ đạo này.
Đồng thời, lý giải của hắn về Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân cũng đạt tới cực hạn!
Có lẽ đã ở vào khoảng 99% tiến trình. Càng hiểu rõ Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân, tính toán của Tống Thư Hàng với chính mình càng chuẩn xác. Mà 1% cuối cùng không cần hắn “thả trôi” cho hoàn thành. Bởi vì Đạo Tử tiền bối đã chuẩn bị một món quà siêu to khổng lồ cho hắn!
Trước khi thoái vị Thiên Đạo, Đạo Tử tiền bối sẽ gửi cho hắn file nén năng lực tính toán của Thiên Đạo thông qua con đường bài trừ chất phế thải của đại lão quả cầu béo.
Chỉ chờ có thêm cái hack “năng lực tính toán của Thiên Đạo” kia, 1% cuối cùng của Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân sẽ được bổ sung chỉ trong nháy mắt.
Thực tế thì 1% khuyết thiếu cuối cùng này không phải do Tống Thư Hàng chưa hiểu thấu Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân, mà là khả năng tính toán của bản thân hắn không đủ.
Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân hình thái cuối cùng cần khả năng tính toán cực kỳ cường đại, để có thể gồng gánh những phép toán mang tầm Chư Thiên Vạn Giới.
Dù là chúa tể Cửu U, khi tiếp nhận phép tính quy mô lớn chừng ấy cũng sẽ nóng đầu, chết máy.
Nếu chỉ dựa vào chính Tống Thư Hàng, muốn tăng cường khả năng tính toán của bản thân lên ngang tầm với Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân thì có khi phải mất đến mấy ngàn năm.
Phần mềm hack “năng lực tính toán của Thiên Đạo” mà Đạo Tử tiền bối đang chế tạo có thể bổ sung thiếu sót trên phần cứng của Tống Thư Hàng, giúp hắn hoàn thiện đủ bộ!
“Có lẽ ta vĩnh viễn không thể trở thành một đại tiền bối đáng tin. Từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, lúc nào ta cũng cần các vị tiền bối hỗ trợ. Đến cả khâu cuối cùng của Trường Sinh đạo cũng phải nhờ Đạo Tử tiền bối giúp đỡ cho.” Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Nhưng hắn hưởng thụ quá trình này.
Đại tiền bối đáng tin… chờ bao giờ hắn chứng đạo bất hủ, thậm chí là siêu thoát bất hủ rồi từ từ tính chuyện này cũng chưa muộn. Đến lúc ấy, hắn sẽ có thời gian vô hạn để học tập tri thức của các hệ tu chân, ngôn ngữ viễn cổ, ngôn ngữ thái cổ. Thậm chí ngoài hệ tu chân ra, hắn còn có thể bổ sung đầy đủ tri thức về các giới tu luyện khác trong Chư Thiên Vạn Giới như vu sư, ma pháp, thánh quang, thú tu, cương thiết tu, tinh thần, tử vong… các loại, và rồi trở thành một kho số liệu đích thực.
“Giấc mộng đại tiền bối đáng tin, ta sẽ cược ở tương lai!” Tống Thư Hàng nói.
Đẩy một số chuyện đến “tương lai” mới hoàn thành cũng là một kiểu trốn tránh.
Những kẻ mắc chứng lề mề thường có “tương lai vô hạn” để trì hoãn vấn đề khó giải quyết trong tay mình.

Bên dưới.
Sau lưng Bá Tống, mỹ nhân rắn công đức thu hồi bàn tay đang xoa bóp, lùi về phía sau mấy bước và nhìn xuống cái bóng của hắn.
Trong cái bóng, Vũ Nhu Tử da đen xuất hiện.
Sau khi hiện thân, cô hành lễ một cách cực kỳ tao nhã với mỹ nhân rắn công đức: “Cảm ơn @#%× tỷ tỷ."
Dù sao Vũ Nhu Tử da đen cũng là tâm ma. Tuy cô đã dần dần thích ứng với sự tồn tại của mỹ nhân rắn công đức, nhưng sức mạnh của tâm ma và công đức luôn xung khắc với nhau.
Mỹ nhân rắn công đức lùi về phía sau để giữ khoảng cách thể hiện sự dịu dàng tinh tế, lặng lẽ mà nhẹ nhàng của mình.
"Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng? Quái Lệ Lục Đậu Phượng, có chuyện gì vậy?” Bá Tống mỉm cười nói.
“Tống tiền bối, cứ gọi ta là Vũ Nhu Tử da đen đi, tên thật dài quá, nghe cứ là lạ làm sao ấy.” Vũ Nhu Tử da đen nghiêm túc nói.
Tống Thư Hàng trong hư không: “…”
“Bản thể nhờ ta giao một phong thư cho Tống tiền bối.” Vũ Nhu Tử da đen lấy một phong thư ra.
Vũ Nhu Tử không liên hệ trực tiếp với ta à?” Bá Tống hơi nghi hoặc, vươn tay nhận lấy bức thư trong tay Vũ Nhu Tử da đen.
Lúc này, bia đá đạo hữu bên eo hắn đột nhiên lên tiếng: “Bá Tống đạo hữu, có nhiều chuyện con gái không tiện nói trước mặt nhiều người, cho nên mới dùng cách viết thư để gửi cho ngươi. Ngươi phải trải nghiệm cho cẩn thận.”
Bàn tay nhận thư của Tống Thư Hàng hơi cứng lại.
Sau đó hắn vỗ một cái, nhét bia đá đạo hữu vào túi, kéo khóa lại, cuối cùng mới mở bức thư Vũ Nhu Tử gửi cho mình.
Trong hư không, ánh mắt của Tống Thư Hàng cũng tập trung vào bức thư của Vũ Nhu Tử.
[Tống tiền bối:
Vết thương của Thất Tu tiền bối đã ổn định, bây giờ có cha ta và Dược Sư tiền bối chăm sóc ngài ấy, không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa. Tuy nguyên thần ngài ấy bị hao tổn đôi chút, nhưng chỉ cần điều trị một thời gian là có thể dần dần khôi phục. Cho nên, Tống tiền bối yên tâm nhé.
Lục Tu tiền bối nhờ ta chuyển lời cho ngươi, mục tiêu của đối phương là Cửu Tu Phượng Hoàng đao. Có thể kẻ đó muốn đoạt lấy Cửu Tu Phượng Hoàng đao nhân lúc nó còn chưa hoàn thành cửu chuyển. Cho nên Tống tiền bối à, chúng ta phải nghĩ cách giúp Thông Nương hoàn thành bát chuyển của Cửu Tu Phượng Hoàng đao.]
Đọc đến đây, Bá Tống thở phào nhẹ nhõm: “Tình hình vết thương của Thất Tu tiền bối ổn định là tốt rồi.”
Tống Thư Hàng trong hư không vân vê ngón cái và ngón trỏ. Thất Tu tiền bối bị đánh lén, mục tiêu của kẻ tập kích có dính líu tới Cửu Tu Phượng Hoàng đao. Nguyên thần của Thất Tu tiền bối bị hao tổn, đối phương có thể lấy đi sức mạnh liên quan đến Cửu Tu Phượng Hoàng đao từ trên người ngài ấy.
Bao giờ về, hắn phải lặng lẽ để lại một ấn ký trên người Thất Tu tiền bối, kẻ nào dám ra tay với tiền bối, hắn sẽ đập nát cái đầu chó của kẻ đó ra!
Không chỉ như thế, hắn còn có thể mượn năng lực tính toán của Thiên Đạo từ chỗ Đạo Tử tiền bối để bói một quẻ, xem trong Chư Thiên Vạn Giới có kẻ nào đang ôm mưu đồ với Cửu Tu Phượng Hoàng đao và Thất Tu tiền bối.
Kẻ tình nghi lớn nhất là cự lão màu đen sau màn và đại lão mặt trời màu đen. Bởi vì lúc trước khi Công Đức Đạo Nhân xây dựng ngôi mộ lớn đã mượn dùng lực lượng của Cửu Tu Phượng Hoàng đao.
Sau khi bắt đầu gây sự, đại lão mặt trời màu đen và cự lão màu đen nhất định sẽ điều tra đường lùi mà Công Đức Đạo Nhân đã chuẩn bị. Nếu bọn chúng tra ra Cửu Tu Phượng Hoàng đao từ những manh mối có được thì cũng dễ hiểu.
Trừ chuyện đó ra, còn một việc nữa khiến cho Tống Thư Hàng chú ý. Đó là Thông Nương vẫn còn ở bên cạnh Bá Tống dịu dàng? Và Cửu Tu Phượng Hoàng đao còn chưa hoàn thành bát chuyển ư?
Bên dưới.
Bá Tống bỗng hỏi: “Sau khi vết thương của Thất Tu tiền bối khôi phục lại… có ảnh hưởng gì đến cảnh giới của ngài ấy trong tương lai không?”
“Có thể sẽ có một chút.” Vũ Nhu Tử da đen đáp chi tiết.
Bá Tống lặng đi một thoáng. Vũ Nhu Tử da đen mỉm cười: “Không sao đâu, trong tương lai nhất định sẽ có cách giải quyết sự ảnh hưởng của vết thương mà.”
Thần sắc nơi đáy mắt Bá Tống càng thêm kiên định.
Hắn nhất định phải đoạt được vị trí Thiên Đạo trong trận chiến giành ngôi Thiên Đạo lần này. Cho nên hắn cần bước ra một Trường Sinh đạo cường đại trong khoảng thời gian cực ngắn.
Thời gian ngắn và cường đại là hai nhân tố quan trọng nhất… cho nên Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân chỉ có thể bị gác lại.
Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân quá mênh mông, quá thâm ảo. Nó vượt qua tất cả những cực hạn mà phàm nhân và Trường Sinh Giả có thể tiếp xúc tới.
Vì thế, Trường Sinh đạo mà hắn muốn hoàn thiện là một Trường Sinh đạo khác liên quan tới sinh tử.
“Mặt khác, về chuyện liên quan tới Thông Nương, ta sẽ liên hệ với Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng và các tiền bối khác xem có thể dốc hết sức tăng cường cảnh giới cho cô ấy hay không… Nếu quả thực không được thì cả Thông Nương và Cửu Tu Phượng Hoàng đao sẽ tạm thời náu mình trong thế giới hạch tâm của ta. Ít nhất thì đối phương cũng không thể xâm nhập vào thế giới hạch tâm của ta đươc.” Bá Tống dịu dàng trầm tư nói.
Thiên phú của Thông Nương cực mạnh. Nếu như cho cô đủ áp lực và tài nguyên tu luyện, thì cô tu luyện với tốc độ một ngày ngàn dặm cũng dễ như trở bàn tay.
Cô được các đại lão tiền bối cho là “có phong thái Thiên Đạo” kia mà.
Chỉ có điều, thời gian quá ngắn.
Thiên Đạo thứ tám đã ngã xuống, trận chiến tranh giành vị trí Thiên Đạo thứ chín đã nổ ra.
Trong thời gian ngắn, muốn để Thông Nương tấn thăng lên cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm, đồng thời hoàn thành tế luyện cho Cửu Tu Phượng Hoàng đao là điều quá khó.
Trước mắt, Thông Nương và Cửu Tu Phượng Hoàng đao chưa thể nào trở thành trợ lực cho hắn được.
“Ừm.” Vũ Nhu Tử da đen gật đầu.
Bá Tống tiếp tục đọc bức thư của Vũ Nhu Tử.
[Sau đó thì… Tống tiền bối à, ta cũng phải đi tu luyện thật nghiêm túc á.
Ta muốn rời Linh Điệp đảo, đến thế giới Cửu U.
Bạch tiền bối two sắp chìm vào giấc ngủ say. Sau này, trước khi Thiên Đạo thứ chín sinh ra, hắn sẽ hoàn toàn say ngủ.
Trước lúc đó, hắn đã sáng tạo cho ta một bộ phương án tu luyện riêng, giúp ta mạnh lên nhanh chóng. Ta cũng không thể để Tống tiền bối bỏ quá xa được!]
Ngay cả Vũ Nhu Tử cũng đã bắt đầu bế quan tu luyện nghiêm túc. Không chỉ có hắn, mà Vũ Nhu Tử cũng thay đổi rất nhiều. Tống Thư Hàng trong hư không thở dài trong lòng.
“Hả? Vũ Nhu Tử muốn đi tu luyện với Bạch tiền bối two? Không phải cô ấy tu luyện cùng Thiên Đế Tử à?” Độc đến đây, Bá Tống bỗng sững ra.
Hắn nhớ Vũ Nhu Tử có thiên phú tu luyện hệ thời gian. Về sau Thiên Đế Tử luôn âm thầm chỉ bảo cô tu luyện mà.
Tống Thư Hàng trong hư không cũng rất ngạc nhiên. Vũ Nhu Tử muốn tu luyện cùng Bạch tiền bối two ư?
“Thiên Đế Tử cũng đi cùng.” Vũ Nhu Tử da đen đáp.
“Cũng tốt…” Bá Tống suy nghĩ một lát rồi gọi phân thân bọc thép ra.
Sau đó, hắn đưa một chiếc chìa khóa bảo tàng cho phân thân bọc thép: “Ta nhớ trong bảo tàng cuối cùng mà Bạch tiền bối để lại cho ta có mấy món bảo vật có tác dụng đặc biệt với việc tu luyện lực lượng thời gian. Ngươi lấy chúng ra, mang cho Vũ Nhu Tử và Bạch tiền bối two đi.”
Trước khi về lại quê hương, Bạch tiền bối đã chia toàn bộ bảo vật mà ngài thu thập được cho các thành viên trong nhóm.
Bá Tống đã trả được hơn một nửa số linh thạch đi vay… cuối cùng Bạch tiền bối cũng chuyển lại cho hắn hết.
Phân thân bọc thép cầm chìa khóa, mở cổng không gian rồi biến mất.
Bá Tống đọc tiếp bức thư.
[Bạch tiền bối two từng nhắc với ta chuyện “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo” sẽ siêu thoát được bất hủ.
Đôi khi ta nghĩ, nếu như Bạch tiền bối không rời đi, thì nhất định Bạch tiền bối và Tống tiền bối có thể hoàn thành khả năng “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo” ấy.
Nhưng bây giờ ta cũng sẽ cố gắng nghiên cứu nó! Ta và rất nhiều người khác sẽ cùng làm.]
Khi đọc đến đây, nụ cười trên gương mặt Bá Tống bừng lên rực rỡ. Hệt như một người cha cuối cùng cũng được thấy con gái trưởng thành.
[À đúng rồi Tống tiền bối… ngươi nói xem, chuyện đã xảy ra có thể nào thay đổi được hay không?
Nếu như tu luyện lực lượng thời gian đến cực hạn, có thể thay đổi được quá khứ không?
Thay đổi quá khứ rồi, liệu có thể tác động đến tương lai không?]
“Thay đổi quá khứ?” Bá Tống vuốt nhẹ tờ giấy viết thư.
“Thay đổi quá khứ?” Tống Thư Hàng cũng thốt lên một câu y như Bá Tống.
Tử tương lai muốn thay đổi quá khứ, vậy dĩ nhiên là trong quá khứ đã xảy ra rất nhiều chuyện mà cô muốn sửa chữa.
Lúc này đây, Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ ra rất nhiều chuyện. Tử tương lai đã trở lại “quá khứ” và tiếp xúc với hắn không chỉ một lần.
Có phải Tử tương lai đang thử nghiệm việc này không?
Cô ấy đang cố gắng thay đổi “quá khứ” của chính mình, cũng là “hiện tại” của hắn sao?
“Thì ra cô đã cố gắng đến vậy ư?” Tống Thư Hàng thì thầm.
Khi mà ta hoàn toàn không hay biết gì, chắc là cô đã thử đi thử lại vô số lần rồi nhỉ?
Tống đầu gỗ ở “quá khứ” liều mạng đấu tranh, phản kháng vận mệnh.
Tử tương lai ở “tương lai” không ngừng thử nghiệm, không chịu cúi đầu.
Tất cả mọi người ở quá khứ và tương lai đều đang cố gắng quên mình, mà kết quả bọn họ hướng đến, có lẽ chính là “hiện tại” của hắn.
Không, không phải là “có lẽ”.
Tự tin lên.
Bỏ “có lẽ” đi.
“Hiện tại” của hắn sẽ đưa lưng gánh lấy toàn bộ quá khứ và tương lai.
Cho nên…
“Trở về.” Tống Thư Hàng nói.
Quá khứ mà Tử tương lai muốn thay đổi có lẽ đã thay đổi rồi. Cho nên ở góc độ của chính mình, Tống Thư Hàng không biết quá khứ đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng chuyện này không quan trọng.
Quan trọng là sự thay đổi của Bá Tống và Tử tương lai già dặn kia, cùng với niềm tin của họ.
[Ở chỗ ta, Bạch tiền bối không rời đi.]
[Chúng ta đã làm tốt tất cả công tác chuẩn bị, nền móng để siêu thoát bất hủ đã xây dựng xong rồi.]
[Chúng ta đã truy ra gốc rễ và thủ đoạn của kẻ địch ẩn mình trong bóng tối. Ngay cả Bá Chiếm bí pháp của nó cũng đã trở thành của ta. Nó ở trước mặt ta, đã chẳng còn bí mật gì đáng nói!]
[Chỉ còn một bước cuối cùng nữa là ta có thể hoàn thiện Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân.]
[Tự tin lên. Bây giờ trên vai ta là cả quá khứ, hiện tại và tương lai đấy.]
[Bây giờ ta là người đàn ông có chín chữ “bá” đó nha!]
[Trên thế gian này, chẳng còn ai “bá” hơn ta nữa cả.]
Ý thức của hắn rút khỏi dòng sông thời gian.
Hoa tiêu Tống U U dẫn dắt hắn trở về tiết điểm thời gian ban đầu.
Đồng thời, lực lượng được cung cấp bởi thân thể á bất hủ, hành tinh mọc mắt và Cửu Tu Phượng Hoàng đao cũng tiêu hao gần như cạn kiệt.
Dưới sự chúc phúc của Bạch tiền bối, tất cả diễn ra đều thuận lợi và đúng lúc.

Hiện thế.
Tạo Hóa Tiên Tử mở to mắt ra.
“A?” Cọng tóc ngố của Sở Các Chủ kéo dài, đuôi tóc nhìn thẳng vào mặt Tống Thư Hàng.
Trong chớp mắt ấy, dường như cô cảm thấy Tống Thư Hàng già dặn hơn hẳn.
Không phải hắn già đi, mà là khí chất của hắn trưởng thành hơn.
Thế là Sở các chủ hỏi với vẻ nghi hoặc: “Ban nãy ngươi đã ở trong dòng sông thời gian lâu lắm hả?”
Không có tám mươi, một trăm năm mài giũa, thì với tính cách của Tống Thư Hàng, làm sao hắn trưởng thành lên nhiều như vậy được?
“Không đâu, chỉ khoảng nửa ngày thôi.” Tống Thư Hàng đáp: “Nhưng ta thu hoạch được rất nhiều. Ta còn tiếp xúc với một “ta” đã trở thành đại tiền bối đáng tin nữa đó.”
“Chắc không phải ngươi nằm mơ chứ?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối dậm chân bước ra từ trong vầng sáng.
Lúc này, Xích Tiêu Kiếm tiền bối đã hoàn thành bước lột xác cuối cùng và thực sự hóa thành hình người.
Tống Thư Hàng vô thức muốn thi triển thiên phú “trượt tay” lên mình Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
Nhưng hắn vừa định vươn tay thì nhìn thấy dáng vẻ của Xích Tiêu Kiếm tiền bối, thế là phải nhịn thiên phú lại.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối lúc này có dáng người dong dỏng cao, khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc dài xoăn tít tự nhiên… tất cả được tạo thành từ giáp sắt.
Giống như một thiếu nữ người máy vậy.
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối, thiết kế nhân vật của ngươi đụng hàng với con gái ta rồi.” Mãi một hồi lâu sau, Tống Thư Hàng mới phán một câu.
Cọng tóc ngố của Sở Các Chủ: “…”
Không chỉ có thiết kế nhân vật đụng hàng, mà cô còn phát hiện ra dáng dấp của Xích Tiêu Kiếm cũng tương tự với Tống Thư Hàng. Hai người đứng cạnh nhau trông cứ như hai anh em vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận