Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1831: Để ta xem thử lai lịch của ngươi

Chương 1831: Để ta xem thử lai lịch của ngươi
Đường đường chính chính, không có gì khuất tất.
Đã đâm sau lưng còn lớn tiếng cảnh báo cho đối thủ biết… nhưng thời điểm cảnh báo lại hơi muộn, kiếm đã đến sau lưng người ta rồi mới kiêu ngạo hét lên một câu.
Vừa đường đường chính chính, quang minh chính đại, lại vừa phù hợp với nguyên tắc đâm sau lưng người khác.
Keng!
Kiếm lớn đâm sau lưng bị Xích Tiêu Kiếm tiền bối cản lại.
“Phần lưng không phải là nhược điểm của ta đâu.” Tống Thư Hàng chậm rãi xoay người lại, nhìn ra sau lưng rồi nói: “Kể từ khi biết tất cả các ngươi đều nhòm ngó quả thận bảy màu của ta thì ta đã phòng thủ cái lưng của mình cực kì chặt chẽ.”
Đừng nói hôm nay có Xích Tiêu Kiếm tiền bối đáng tin treo ngay sau lưng hắn, dù không có Xích Tiêu Kiếm tiền bối thì hắn vẫn còn nguyên bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú chuyên bảo vệ lưng eo, chỉ để ngăn ngừa có kẻ đột nhiên chui từ thuật pháp không gian ra đâm thận hắn.
Quả thận chính là cơ quan có được lớp phòng ngự mạnh nhất trên toàn thân Tống Thư Hàng.
Muốn đâm eo ta sao? Còn sớm mười năm nhé!
Lúc này, sau lưng Tống Thư Hàng là một cô gái đội mũ kị sĩ, mình mặc giáp da, tay khiêng kiếm lớn. Cô ta bị Xích Tiêu Kiếm tiền bối đánh văng ra, lùi về phía sau hơn mười bước mới có thể đứng vững.
Thân mình cô ta hơi khom xuống tạo thành tư thế đầy tính công kích.
Hai mắt của cô gái mặc giáp da tỏa ra hào quang đỏ rực. Cô ta nhìn chằm chằm Tống Thư Hàng, trong con ngươi tràn ngập vẻ điên cuồng, hệt như một cuồng chiến sĩ.
“Ha ha, thân là chuyển thế của Trình Lâm, nếu không đỡ nổi kiếm này thì ngươi chết luôn đi cho rảnh.” Cô gái mặc giáp da cúi người như một con báo săn, tay phải nắm chặt lấy cự kiếm.
Xem ra cô ta biết Trình Lâm, thậm chí còn hiểu tương đối rõ về thực lực của Trình Lâm.
Tống Thư Hàng thở dài, thành khẩn nói: “Nếu như ta nói ta không phải là chuyển thế của Trình Lâm thì cô có tin không?”
“Miệng ngươi có thể phủ nhận, nhưng khí tức trên người ngươi không thể gạt được ta.” Cô gái mặc giáp da cười lạnh: “Dù thực lực của ta chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng giết ngươi thì dễ như trở bàn tay. Ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi gây ảnh hưởng tới chúng ta lần nữa!”
Nói cách khác, cô ta đang ở trạng thái suy yếu sao?
“Cô là người còn sống sót của Thiên Đình viễn cổ à?” Tống Thư Hàng suy nghĩ rồi nói: “Cô gì ơi, ta có phương thức liên lạc với Thiên Đế nhà cô đấy. Hay là để cô ấy nói với cô vài câu, chứng minh ta không phải là chuyển thế của Trình Lâm nhé?”
Thực ra ta và Thiên Đế nhà cô nói chuyện còn hợp nhau là đằng khác.
Nhân quả giữa hắn với Thiên Đình viễn cổ thực sự rất hỗn loạn.
Trình Lâm đã hủy diệt Thiên Đình viễn cổ, Bắc Phương Đại Đế và bạch long tỷ tỷ có vẻ đã thoát ly Thiên Đình viễn cổ nhưng dường như vẫn còn tình cảm sâu đậm với Thiên Đình, đại mỹ nhân Thiên Đình @#%×Tiên Tử, Thiên Đế đang chiếm cứ linh quỷ của Vũ Nhu Tử, còn cả Sở các chủ của Bích Thủy Các nữa.
Người sáng lập nên Thiên Đình, thành viên trụ cột của Thiên Đình, nhân vật đại biểu cho Thiên Đình, kẻ phản bội và hủy diệt Thiên Đình, thậm chí cả người bị hại tan cửa nát nhà vì Thiên Đình…
Toàn bộ các đại lão kể trên đều quen biết hắn hoặc ít hoặc nhiều.
“Nhiều lời vô ích!” Khí thế trên người cô gái mặc giáp da tăng vọt, một luồng lửa đỏ rực bốc cháy bừng bừng trên thân cô ta.
Cô ta không thèm nói lý với Tống Thư Hàng, không thể giao lưu được.
Trong tình huống này, dù Tống Thư Hàng có mười sáu Gia Cát Lượng phụ thể, có mồm mép nhanh nhạy đến đâu cũng chẳng có chỗ dùng.
“A Thập Lục.” Tống Thư Hàng nắm tay Tô Thị A Thập Lục: “Cô tránh đi trước đã.”
Trận chiến sắp tới sẽ lan rất rộng.
Với cảnh giới của Tô Thị A Thập Lục hiện giờ, sợ rằng cô không chịu nổi.
“Ta không sao.” Tống Thư Hàng nói.
Song cô không từ chối Tống Thư Hàng. Hắn vung tay lên, cô được đưa vào thế giới hạch tâm.
“Quy tiền bối, đối phương có lai lịch gì? Ngươi có qua lại gì với cô ta không thế?” Đồng thời, Tống Thư Hàng kết nối với Quy tiền bối trong thế giới hạch tâm, xem có thể đi con đường tình cảm của Bắc Phương Đại Đế, tiến hành giao lưu với đối phương thông qua Quy tiền bối hay không.
[Không biết được. Đầu cô ta bị mũ giáp đặc biệt che phủ, vũ khí lại chỉ là pháp khí bình thường, ta không nhận ra thân phận của cô ta.” Quy tiền bối đáp.
Thành viên của Thiên Đình viễn cổ năm đó đến từ chư thiên vạn giới, số lượng rất đông. Dù là Bắc Phương Đại Đế cũng không thể biết được tất cả các thành viên của Thiên Đình viễn cổ.
Huống hồ cô gái mặc giáp da này còn cố ý che giấu lai lịch thực sự, chiếc mũ trên đầu cô ta là pháp khí đặc biệt dùng để giấu kín thân phận.
Chỉ khi đang dốc sức chiến đấu, mới có cơ hội đoán ra thân phận của cô ta dựa vào công pháp và thủ pháp.
“Công đức tiên tử đâu?” Tống Thư Hàng lại hỏi.
@#% Tiên Tử nghe thấy vậy, lại tạm dừng công việc trong tay rồi xuất hiện từ trên thân Tống Thư Hàng.
Cô dùng công đức chi thể quấn quanh người Tống Thư Hàng, ngước đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào cô gái mặc giáp da.
“Ha ha ha, ngay cả @#% Tiên Tử cũng quấn trên người ngươi, thế mà ngươi còn dám nói mình không phải là chuyển thế của Trình Lâm sao?” Khí thế của cô gái mặc áo giáp da tăng tới cực hạn.
Cự kiếm trong tay cô ta bốc cháy ngùn ngụt, thân kiếm hóa thành thể lỏng.
Trình Lâm là kẻ lừa đảo cao tay nhất trên thế gian này… vẻ ngoài xinh đẹp của cô ta tỷ lệ thuận với miệng mồm gian trá, cô ta nói mười câu thì không có nổi hai câu là thật.
Mà chuyển thế của cô ta đương nhiên là kế thừa hoàn mỹ thiên phú nói láo này. Cô gái mặc áo giáp da tuyệt đối sẽ không tin nửa chữ mà Bá Tống nói ra.
“Mấy người các ngươi đi qua lấy nó ra trước. Ta giết chết chuyển thế của Trình Lâm xong sẽ quay lại tụ họp với các ngươi.” Cô gái mặc áo giáp da lại nói.
Cô ta vừa dứt lời, Hà Nhân, Thụ Nhân và người ngoài hành tinh Đinh Thanh Vân đã đi xa lại quay trở lại.
Đằng sau bọn họ là một chiếc thuyền tiên náu mình trong bóng tối, đang theo sát phía sau cả ba.
Hà Nhân, Thụ Nhân và người ngoài hành tinh kia quả nhiên là đồng bọn của cô gái mặc áo giáp da.
Tống Thư Hàng chợt hiểu… xem ra nơi mà Tô Không Vân đang độ kiếp trùng hợp có món bảo vật gì đó mà những người sống sót của Thiên Đình viễn cổ này muốn lấy.
Có cần trùng hợp đến thế không?
Lần trước ta và cô bé máy móc tóc vàng độ kiếp trên hòn đảo nhỏ này, có thấy đám người sống sót của Thiên Đình viễn cổ các ngươi đến lấy bảo vật gì đâu?
Sớm không đến, muộn không đến, cứ nhất quyết phải cà khịa ta vào đúng lúc này là thế nào?

Hà Nhân, Thụ Nhân và người ngoài hành tinh nhìn Tống Thư Hàng một cái rồi lách qua người hắn, bay về phía Tô Không Vân đang độ kiếp.
Cô gái mặc áo giáp da thì ở lại quần nhau với Tống Thư Hàng.
Trận chiến này không thể tránh được.
Đã vậy thì…
Phải thăm dò lai lịch của đối phương thử xem.
Để ta xem ngươi có phải là tuyệt thế cường giả hay không nào!
Nếu như phải thì Tống Thư Hàng sẽ cấp tốc chạy về bám chân Bạch tiền bối phân thân.
Còn nếu không phải… thì có Xích Tiêu Kiếm tiền bối ở đây, có thể đấu một trận ra trò.
Thuật Giám Định Cường Giả!
Mắt trái của Tống Thư Hàng sáng lên, một luồng ánh sáng kì lạ bắn thẳng về phía cô gái mặc áo giáp da.
“Vô sỉ!” Cô gái mặc áo giáp da quát.
Rõ ràng cô ta biết chiêu Thuật Giám Định Cường Giả này của Tống Thư Hàng.
Không biết là chính cô ta đã từng dính chưởng, cô ta nhìn thấy người khác dính chưởng, hay là có người kể cho cô ta nghe về sự đáng sợ trong chiêu thức này của Tống Thư Hàng.
Cô ta đã đề phòng hắn ra chiêu.
Ngay trong khoảnh khắc ánh sáng kì dị lóe lên trong mắt Tống Thư Hàng, cô ta đã dự đoán và tránh né, đồng thời thân mình tăng tốc, cầm thanh cự kiếm đang bùng cháy đâm thẳng về phía hắn.
Quả nhiên Thuật Giám Định Cường Giả chỉ đi đường thẳng rất dễ bị cường giả chân chính phá giải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận